*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Như vậy sao được!
“Vậy Thẩm Đình Thâm đâu? Anh không liên lạc với cậu ta sao?” Cố Thần Trạch nghiêng đầu, kẹp điện thoại ở trên vai của mình
Bởi vì vừa rồi lên xe thật sự quá gấp, nên anh ta không Bluetooth
Anh ta đặt hai tay lên tay lái, nắm thật chặt tay lái, hơi buồn bực, “Anh chưa nhắc những chuyện này với Thẩm Đình Thâm sao?” “Tôi” Lý Lâm thốt ra một chữ liền ngừng lại, bởi vì anh ta không biết có nên nói chuyện của công ty cho Cố Thần Trạch hay không
Một mặt Cố Thần Trạch là người thừa kế của Cô thị, nói thế nào hai công ty cũng là đối thủ cạnh tranh,2nói với anh ta chuyện của công ty thì không được tốt cho lắm
Nhưng mặt khác Cố Thần Trạch lại là bạn tốt của Thẩm Đình Thâm, tình huống trước mắt như thế, cũng không phải là không thể bàn bạc thử với Cổ Thần Trạch
Tốc độ mở xe của Cố Thần Trạch rất nhanh, lòng anh ta như lửa đốt, lại mãi không nghe thấy câu phía sau của Lý Lâm, không nhịn được mà nói, “Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra hả? Anh cũng bị Thẩm Đình Vũ tẩy não rồi sao?”
“Không phải” Lý Lâm bất đắc dĩ mở miệng nói, anh ta nghĩ, vẫn nên nói với Cổ Thần Trạch, “Tôi cũng không có cách nào, sau7khi Tổng giám đốc đi Mỹ, mấy lần tôi gọi điện thoại cho anh ấy đều là Như Kính nhận
Tôi hoài nghi Như Kính này từ đầu chính là người của Thẩm Đình Vũ, nếu không Tổng giám đốc không thế nào lâu như vậy mà một cuộc điện thoại cũng không gọi lại cho tôi”
“Ý của anh là, anh không liên lạc được với Thẩm Đình Thâm?” Cố Thần Trạch cau mày nói, phải biết quan hệ công việc của Lý Lâm và Thẩm Đình Thâm không phải người bình thường có thể so sánh
Lại có thể làm cho Thẩm Đình Thâm không liên lạc với Lý Lâm, bản lĩnh của Như Kính này cũng lớn lắm
Hay là do bên9Mỹ quá bận, cho nên Thẩm Đình Thâm hoàn toàn không có thời gian liên lạc với Lý Lâm?
Thể cũng không đúng, theo như tính tình của Thẩm Đình Thâm, làm sao cũng phải cách ba bốn ngày sẽ liên lạc một chút với Lý Lâm
Huống chi Thẩm Đình Thâm cũng biết, bây giờ ở công ty là do Thẩm Đình Vũ quản lý, tại sao Thẩm Đình Thâm có thể yên tâm được
Anh ta không ngờ rằng, bây giờ Thẩm Đình Thâm ở Mỹ vì chuyện của Bạch Nhược Y, mỗi ngày đều đau đầu
Một nguyên nhân nữa chính là Như Kính luôn luôn báo cáo động tỉnh của công ty cho Thẩm Đình Thâm, làm cho Thẩm Đình Thâm5tưởng rằng công ty vẫn vận hành tất cả đều theo kế hoạch trước kia của mình, nên không tự mình gọi điện thoại hỏi Lý Lâm
“Ừ, tôi không liên lạc được với anh ấy” Lý Lâm nghiêm túc trả lời, không kiềm chế được gật đầu một cái
Anh ta cũng không ý thức được mình đang gọi điện thoại, Cổ Thần Trạch hoàn toàn không thấy được động tác gật đầu, “Nếu như ngài Cổ có thể có cơ hội liên lạc với Tổng giám đốc, phiền anh nói với anh ấy tình hình của Thẩm thị”
“Không cần anh nói” Cố Thần Trạch nói xong câu đó rồi tắt điện thoại trước
Vừa đúng lúc xe cũng đến công công ty3của Chu thị, anh ta vừa xuống xe liền thấy tầng năm của công ty Chu thị đang phát ra ánh sáng của đủ loại đèn màu
Chắc đều đang mở họp hằng năm, cho nên công ty trang trí vô cùng có không khí năm mới
Lúc này Cố Thần Trạch hoàn toàn không có ý định chú ý đến sự trang hoàng của công ty bọn họ
Anh ta bước vài bước đã vào thang máy, đến thẳng lâu năm
Cửa phòng họp khép hờ, qua khe cửa có thể thấy bóng người nhốn nháo trong phòng họp, ánh đèn sáng ngời
Còn chưa đến gần phòng họp, anh ta đã có thể nghe được tiếng nói chuyện vui vẻ với nhau ở bên trong
Có lẽ năm nay thành tích của công ty họ không tồi, cho nên không khí cuộc họp hằng năm mới náo nhiệt như thế
Cố Thần Trạch nghiêm mặt, đẩy cửa phòng họp ra
Tất cả mọi người đã tụ hội với nhau, hai ba người đứng một cụm bắt đầu trò chuyện, thậm chí còn có tiếng nhạc đang vang lên
Cho nên lúc Cổ Thần Trạch tiến vào, cũng không có nhiều người chú ý tới anh ta, tưởng rằng anh ta chỉ là nhân viên của công ty mà thôi
Cố Thần Trạch rướn cổ lên tìm kiếm bóng dáng của Chu Dụ trong đám người đó
Cuối cùng anh ta tìm thấy cô đang đi theo Chu Kiến Quốc trò chuyện với mấy đồng sự, ánh đèn sáng ngời hắt vào gương mặt trắng ngần của cô, khiến gương mặt ấy càng thêm mịn màng
Cố Thần Trạch bước lên trước vài bước, vỗ bả vai Chu Dụ
Chu Dụ quay đầu lại nhìn, phát hiện là Cổ Thần Trạch thì sợ hết hồn, lập tức kêu lên một tiếng, “Sao anh lại tới đây? Cuộc họp thường niên của công ty các anh mở chỉ để chơi sao?” “Anh có chút việc gấp tìm em, gọi điện thoại nhưng em không nhận” Cố Thần Trạch tỏ ra nghiêm túc làm cho Chu Dụ rất tò mò
“Ôi, em không có xem điện thoại di động, xin lỗi” Chu Du vừa nói xin lỗi, vừa liếc mắt nhìn điện thoại di động, phía trên quả nhiên hiện lên cuộc gọi nhỡ của Cố Thần Trạch
Cố Thần Trạch vừa mới chuẩn bị lôi kéo Chu Du đi ra trước, lại bị Chu Kiến Quốc kéo cánh tay lại, “Thần Trạch, sao cậu tới công ty của chúng tôi vậy?” Xem ra Chu Kiến Quốc uống rất nhiều rượu, gương mặt to béo của ông ta hơi ửng đỏ
“Chú, chào chú, con tìm Dụ có chút việc” Cổ Thần Trạch kiên nhẫn, khách khi lên tiếng chào hỏi với Chu Kiến Quốc
Chu Kiến Quốc cười híp mắt, kéo Cổ Thần Trạch đến bên cạnh, chỉ vào anh ta rồi giới thiệu với mấy đồng sự trước mặt, “Người này là ai mọi người biết chứ?”
Mấy vị đồng sự đó gần như liếc một cái liền nhận ra Cổ Thần Trạch, một người trong đó đẩy mắt kiếng của mình, cười nói, “Đây không phải là người thừa kế của Cố thị sao?” Sau đó ông ta liền chỉ vào màn hình trong phòng họp của bọn họ nói, “Năm nay Cố thị các cậu xếp thứ hai, chúc mừng chúc mừng, chuyện làm ăn sang năm nhất định phải chiếu cố Chu thị chúng tôi nhiều hơn đó” “Đúng thế, nhất định phải chiếu cố Chu thị chúng tôi nhiều hơn” Đổng sự bên cạnh cũng phụ họa theo
Trên mặt Cố Thần Trạch vẫn nở nụ cười ngại ngùng mà không thất lễ, nhưng trong lòng đã phiền muốn chết, bây giờ anh ta không thể cứ như vậy mà đi ra, “Các chú nói gì thế, khách sáo rồi”
“Đúng vậy” Chu Kiến Quốc cười, trừng mắt nhìn mấy đồng sự kia một cái, có vài phần đắc ý, “Hơn nữa, bây giờ Thần Trạch và Dụ lại là quan hệ người yêu, nói không chừng ngày nào đó hai nhà cổ Chu chúng ta sẽ trở thành người một nhà, chuyện chiếu cố như vậy cũng là chuyện đương nhiên thôi”
Nói xong, Chu Kiến Quốc và mấy vị đồng sự kia cũng phá lên cười ha ha
Chu Du vừa nghe nói như thế, đã cảm thấy rất lúng túng
Cô chỉ đơn thuần thích Cổ Thần Trạch mà thôi, cũng không phải ham muốn của cải hay quyền thế của nhà anh, hay để nhà anh chiếu cố Chu thị
Tính tình cô thẳng thắn, không chịu được tình yêu của mình bị trộn lẫn những thứ lợi ích này
Sắc mặt Chu Du lạnh lùng, cô kéo Cổ Thần Trạch đi thẳng ra ngoài
Cổ Thần Trạch vừa đi theo Chu Du, vừa không quên nói với Chu Kiến Quốc: “Chú, con và Dụ còn có việc, chờ mấy ngày nữa con lại đến nhà thăm chú”