Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 381: Bạn của bạch kiến




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

Nói đến đây, khóe miệng Bạch Kiển cười khinh thường, “Vả lại, thời gian của Lưu tổng ông không phải quý báu lắm sao? Nhớ một năm trước khi Bạch thị phá sản, tôi đi tìm ông muốn bảo ông giúp đỡ một phen, nhưng khi ấy ông nói thế nào nhỉ, thời gian của ông quý báu lắm, đến thời gian rảnh gặp tôi cũng không có cơ mà”

Vừa nghe lời này, nụ cười trên mặt Lưu Bằng cứng đờ Có điều cũng chỉ cứng lại một lúc, ông ta lại tiếp tục nở nụ cười, “Bạch tổng à, chúng ta đều là người trưởng thành, không phải mọi người hợp tác là vì một lợi ích sao? Ông nghĩ xem, khi ấy cũng không phải một mình tôi làm thế với ông mà, cho nên nghĩ thoáng ra chút, chuyện trước đây2thì cứ để nó trôi qua đi”

Bạch Kiến rủ mày cười nhạt, chuyện trước đây ông đã buông xuống lâu rồi Ông chỉ không hiểu, bây giờ Lưu Bằng lại còn chủ động đến tìm mình hợp tác, đúng là nực cười

Bạch Kiến cũng không vội từ chối ông ta, ung dung nói, “Vậy ý của Lưu tổng là có dự án tốt gì muốn tìm Bạch thị chúng tôi hợp tác ư?”

“Chuyện này thì không phải” Lưu Bằng cười hì hì, vừa thấy vẫn còn chỗ để thương lượng với Bạch Kiến thì lập tức hồ hởi giới thiệu, “Là thế này, ở Mỹ tôi có một dự án, đối tác của dự án đó là một nhân vật rất có tầm cỡ Công ty tôi thì ông cũng biết đấy, ở thành phố H vẫn coi như có chút tiếng tăm, nhưng7ở nước ngoài thì chẳng phải”

Bạch Kiến nghe mà thấy mông lung, “Rốt cuộc ông muốn nói gì hả? Chuyện ông hợp tác với người bên Mỹ có liên quan gì đến tối?”

“Là thế này, nhân vật mà tôi nói, cậu ta nói cậu ta quen biết ông Tôi nghĩ nếu để Bạch thị các ông đi bàn chuyện hợp tác với cậu ta thì liệu có thể lấy được dự án không, mà dự án đó cũng lớn, hai công ty chúng ta chia nhau ra làm cũng đủ bận rộn mấy năm rồi” Đầu mày Lưu Bằng nhướng lên, tựa như muốn nhiệt tình mời Bạch Kiển cùng hợp tác

“Không cần đâu, ông cũng biết đấy, công ty tôi vừa mới tiếp nhận, tôi không có tâm tư hợp tác với bên Mỹ Hơn nữa, tôi cũng không có bản lĩnh lớn9như thế, Lưu tổng vẫn nên tìm người hợp tác khác thì hơn” Bạch Kiến thật sự không có một chút xíu hứng thú nào, bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là phải quản lý công ty cho tốt rồi nói tiếp Còn chuyện phát triển thì vẫn không thể quá vội vã, chỉ có thể từ từ

“Không phải mà” Lưu Bằng hơi sốt ruột, ông ta nhìn thư kí trong phòng họp bằng ánh mắt cảnh giác, vẫy tay với cô ta, “Cô ra ngoài trước đi, tôi có vài chuyện chỉ có thể nói riêng với Chủ tịch của các cô” Thư ký phớt lờ Lưu Bằng mà nhìn Bạch Kiển, nghe theo lời ông nói Bạch Kiến khẽ gật đầu, “Cô cũng nghe rồi đấy, Lưu tổng có lời muốn nói riêng với tôi, vả lại bọn tôi đều là5bạn cũ, vậy cô cứ lui ra trước đi” Ông cố ý gằn mấy chữ bạn cũ, bởi vì khi ấy Lưu Bằng đã nói rồi, giữa thương nhân không thể nói đến bạn bè Bạch Kiến cố tình nói ra cũng là để chặn họng Lưu Bằng mà thôi

Nhưng nếu hôm nay Lưu Bằng đã mặt dày đến Bạch thị thì đương nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng nghe Bạch Kiển châm chọc mấy câu Lưu Bằng ngồi gần về phía Bạch Kiến hơn, nói với vẻ thần bí, “Dự án này thật sự hay lắm, nếu chúng ta có thể nắm được lấy, dù lại chuyển cho công ty khác thì lợi nhuận trung gian cũng rất hậu hĩnh” Bạch Kiến nheo mắt, Lưu Bằng này vẫn muốn làm dự án nước ngoài, hóa ra chỉ muốn kiếm chút lợi nhuận trung3gian mà thôi

Chuyện thế này, Bạch Kiến xem thường, “Không nhé, nếu công ty mình không có thực lực nhận dự án lớn như thế thì tại sao còn phải có tranh rồi lại chuyển cho công ty khác, có ý nghĩa không?”

“Đương nhiên có ý nghĩa rồi, có thể kiếm bao nhiêu tiền trung gian ông biết không?” Lưu Bằng nhíu mày, nói với khuôn mặt nghiêm túc, “Dự án lần này là tâm huyết bao năm của thái tử gia Thẩm Đình Thâm của nhà họ Thẩm, nên

mới thuyết phục vị tai to mặt lớn ngoại quốc kia bằng lòng hợp tác với họ, nhưng vẫn có chút dự án phụ thuộc vẫn chưa xác định là cho nhà họ Thẩm Nếu chúng ta có thể nhận mấy dự án đó thì sau này khi phát triển ở Mỹ, tốt xấu gì cũng có thể cùng có danh tiếng với nhà họ Thẩm”

Lưu Bằng nói liên miên cả đống thứ, nhưng lúc này điều mà Bạch Kiến nghĩ chính là Thẩm Thanh Du vẫn xem thường Bạch Nhược Y, không cho Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y đến với nhau Nếu thật sự có thể có tiếng tăm ở Mỹ cùng nhà họ Thẩm thì chí ít sẽ khiến Thẩm Thanh Du ít nhiều đế cao Bạch Nhược Y hơn nhỉ

“Nói vào điểm chính” Ánh sáng trong mắt Bạch Kiển khẽ chuyển động, lòng đã hơi dao động, “Dự án tốt như thế, tại sao ông lại muốn tìm tôi hợp tác?”

“Phía trước không phải tôi đã nói rồi sao, vị tai to mặt lớn ở Mỹ quen biết ông, nếu Bạch thị các ông đi bàn chuyện để lấy được công trình phụ thuộc thì hẳn có tỉ lệ thành công rất lớn” Lưu Bằng giải thích, sau đó cười khi nhìn Bạch Kiển với vẻ mặt chờ mong, “Cho nên ông có muốn hợp tác với tôi không?”

“Thế bây giờ Bạch thị chúng tôi tự đi tranh dự án với vị tại to mặt lớn bên Mỹ là được, tại sao phải hợp tác với Lưu tổng ông?” Một giọng nữ cực kì êm tại vang lên trong phòng họp

Cơ thể Lưu Bằng căng cứng, ông ta quay đầu nhìn

Chỉ thấy trên sofa ở một bên khác trong phòng họp có một cô gái với mái tóc dài bồng bềnh đang ngồi

Nhìn kĩ thì ông ta nhận ra cô gái đó chính là Bạch Nhược Y Trước đó cô ngủ trong phòng họp, không ngờ rằng Bạch Kiến lại dẫn Lưu Bằng vào bàn chuyện, cho nên cô bèn nằm trên sofa, nghe họ nói chuyện Lưu Bằng nhíu chặt mày, nhìn Bạch Nhược Y với vẻ hơi bất mãn, “Tin tức lần này là tôi cho mấy người, nếu mấy người muốn đến Mỹ tranh giành thì phải hợp tác với công ty tôi” “Tại sao? Chỉ bởi ông cung cấp tin tức cho chúng tôi, thế nên chúng tôi nhất thiết phải hợp tác với ông?” Bạch Nhược Y cong môi cười, trong đôi mắt màu hổ phách kia đầy sự thờ ơ