*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu Lục đặt cà phê lên bàn, bật máy tính giúp Bạch Nhược Y, “Thấy bây giờ cô vẫn cười được là đã biết cô chưa rõ đã xảy ra chuyện gì rồi?” “Hả? Đã xảy ra chuyện gì à?” Bạch Nhược Y đẩy ghế ra sau.
Bởi vì cô nhìn thấy Tiểu Lục thành thạo mở một trang mạng nên nhường chút vị trí để cô ấy tiện thao tác.
Chỉ nghe thấy mấy tiếng “ting ting...”, Tiểu Lục đã tìm ra video.
“Chị xem này!” Tiểu Lục mở video, dịch sang một bên để Bạch Nhược Y xem được dễ dàng.
Bóng dáng trong video vừa xuất hiện, Bạch Nhược Y đã nhíu chặt mày.
Tiêu đề chính của video là: Tổng giám đốc2công ty mới Cố thị mời riêng Phó Tổng giám đốc đến để tiết lộ cơ mật công ty. Bạch Nhược Y hít thở dồn dập, xem video từ đầu đến cuối. Trong video, quản lý phòng kế hoạch cũ kể ra chuyện tiết lộ bí mật công ty sinh động như thật, chỉ là anh ta nói người sai khiến anh ta là Bạch Nhược Y. Đặc biệt là ở đoạn cuối, quản lý còn sụt sịt nói, “Tôi cũng hết cách, Phó Tổng giám đốc là cấp trên của tôi, cô ta cố ý bảo tôi lấy tài liệu ra bán cho đối thủ cạnh tranh. Chỉ có điều sau đó vẫn chưa bán ra ngoài thì đã bị6Tổng giám đốc phát hiện. Sau khi phát hiện, anh ấy không những không xử phạt Phó Tổng giám đốc mà còn bao che cho cô ta, đổ hết mọi tội lỗi lên một quản lý là tôi, còn đuổi tôi đi nữa.” Cho đến lúc video chiều hết, Tiểu Lục mới thở dài nặng nề, “Không biết anh ta đang nghĩ gì, rõ ràng chuyện này đã qua rồi mà còn muốn trả thù cô nữa.”
Bạch Nhược Y dịch ghế về phía trước, mở xem lượng nhấp vào video này, đã hơn mười nghìn rồi. Cô vẫn coi như bình tĩnh, mở xem thông tin người đăng, từ tốn nói, “Nếu chỉ dựa vào một mình anh ta hẳn sẽ3không làm ra được video thế này, hơn nữa chỉ trong một đêm mà lượt xem đã nhiều như thế.”
“Phó Tổng giám đốc, lẽ nào cô biết điều gì à?” Tiểu Lục kinh ngạc nhìn đương sự trong video, chẳng ngờ rằng xảy ra chuyện mà Bạch Nhược Y vẫn có thể phân tích bình tĩnh đến vậy.
“Phó Tổng giám đốc, các Đổng sự đợi cô ở phòng họp.” Thư kí của Cố Thần Trạch lại đến văn phòng mới Bạch Nhược Y. Mỗi lần đi gặp Đổng sự đều không có chuyện tốt lành gì, Bạch Nhược Y hơi thấy phiền.
“Được, tôi đi cùng cô qua đó.” Bạch Nhược Y đứng dậy cùng thư kí đến phòng họp.
Còn chưa vào9bên trong phòng họp, cô đã nghe thấy tiếng cãi nhau của Cố Thần Trạch và lão Đổng sự truyền ra. Video đó là giả thôi! Chuyện này cứ để bộ phận quan hệ công chúng xử lý là được, việc gì phải bận tâm quá!” Giọng nói của Cố Thần Trạch hơi kích động. Bạch Nhược Y thực sự không muốn Cố Thần Trạch xích mích với Đổng sự vì mình. Cô bước mau hơn, đẩy cửa phòng họp ra, bước thẳng đến bên cạnh Cố Thần Trạch rồi ngồi xuống. Lão Đổng sự liếc đôi mắt sắc bén về phía Bạch Nhược Y, “Bây giờ đương sự đến rồi, hỏi cô ta xem làm thế nào đi.”
Cố Thần Trạch4vẫn nhìn lão Đổng sự với cơn phẫn nộ bừng bừng, “Tôi nói lại một lần nữa, những thứ đó đều là giả, tôi sẽ lấy danh nghĩa pháp luật khởi kiện quản lý...” “Tổng giám đốc, dù chuyện này có là thật hay không thì có một sự thực là vì video đó mà hiện giờ phần lớn các đối tác khó khăn lắm chúng ta mới hợp tác được đều muốn chấm dứt hợp đồng với chúng ta, vốn chúng ta là một công ty mới, đầu thể trải qua nhiều bất ổn như thế?” Một Đổng sự khác lên tiếng cắt ngang lời Cố Thần Trạch, anh ta thật sự lo cho tình cảnh của công ty.
Bạch Nhược Y thẩm ngạc nhiên, suy nghĩ kĩ một lượt thì thấy khả năng phía đối tác muốn chấm dứt hợp đồng phần nhiều là vì nghe nói Thẩm Đình Thâm muốn thổi hợp tác nên họ cũng vậy, chỉ là chưa tìm được có thích hợp mà thổi.
Bây giờ vừa khéo xuất hiện chuyện này, họ tìm được cớ để cởi bỏ quan hệ hợp tác với công ty. “Những chuyện này tôi sẽ bảo bộ phận quan hệ công chúng của công ty xử lý nhanh nhất có thể, chuyện video nhất định phải mau chóng ghìm xuống.” Giữa đôi mày của Cố Thần Trạch toát ra vẻ âu lo. Lần này công ty quả thực coi như đang có mối nguy rất lớn.
“Ừm, thực ra nguyên nhân chủ yếu vẫn đến từ Thẩm Đình Thâm, tôi sẽ mau chóng đi tìm Thẩm Đình Thâm nói chuyện. Chỉ cần kéo chuyện hợp tác với tập đoàn Thẩm thị quay về thì ắt hẳn mối nguy lần này của công ty nhất định sẽ được giải quyết.” Bạch Nhược Y lên tiếng phối hợp với Cố Thần Trạch, cũng coi như nói ra điểm mấu chốt.
“Giấy bảo đảm bảy ngày mà cô lập còn năm ngày, đến lúc đó đừng ném lại một đống hổ lốn rồi từ chức đấy!” Lão Đổng sự lườm Bạch Nhược Y một cái sắc lẻm, bởi vì cô cứ luôn đẩy công ty đến cảnh nguy nan.
Đúng là người phụ nữ xúi quẩy, khắc tinh làm công ty nhà mình phá sản, bây giờ lại đến làm hại Cố thị. Bạch Nhược Y cảm thấy tiếp tục cuộc họp này cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa. “Mọi người cũng biết thời gian gấp gáp, những cuộc họp thế này, mọi người tự họp đi, tôi đi tìm Thẩm Đình Thâm trước đây.” Bạch Nhược Y nói xong bèn đứng dậy bước ra ngoài. Những quản lý còn lại nhìn nhau im lặng. Ý trong lời Bạch Nhược Y nói rõ ràng là đừng gọi bà đây đến những cuộc họp chán ngắt thế này nữa, bà đây không có thời gian để tiêu tốn cùng các người.
Vì chỉ có cô bằng lòng đi nói chuyện với Thẩm Đình Thâm, nên họ đành nhịn cơn tức, nhìn Bạch Nhược Y phóng khoáng rời đi.
Thực ra Bạch Nhược Y chỉ cố làm ra vẻ thoải mái rời khỏi công ty mà thôi. Đôi mày như lá liễu của cô hơi nhíu lại, tựa như có vuốt thế nào cũng không phẳng được. Vốn chuyện khiến Thẩm Đình Thâm thay đổi chủ ý đã đủ làm cô thấy phiền rồi, bây giờ công ty lại xuất hiện vấn đề về danh dự. Cô đã tận mắt chứng kiến sự suy sụp của Bạch thị, không muốn nhìn thấy lần thứ hai nữa.
Vừa ra ngoài chưa được bao lâu, cô đã nghe thấy điện thoại vang lên. Bạch Nhược Y ẩn nút trả lời, “Tổng giám đốc, có chuyện gì vậy?” Bạch Nhược Y còn tưởng Cố Thần Trạch có chuyện cần dặn dò, dẫu sao Cố Thần Trạch và Thẩm Đình Thâm là bạn thân, nói không chừng anh sẽ có đề nghị hay ho giúp mình thuyết phục Thẩm Đình Thâm. “Anh chỉ muốn nói với em rằng ngoài chuyện của Thẩm Đình Thâm, những chuyện khác em đừng nghĩ quá nhiều, anh sẽ xử lý. Anh đã mời công ty làm quan hệ công chúng tốt nhất giải quyết giúp chúng ta, bộ phận quan hệ công chúng của công ty mình cũng đang nghĩ biện pháp rồi.” Bạch Nhược Y nhếch khóe miệng, Cố Thần Trạch này thật sự là con giun trong bụng mình mà. Cô vừa mới nghĩ đến chuyện công ty, anh đã gọi điện đến bảo mình đừng nghĩ quá nhiều. “Vâng, em biết rồi, vậy em chuyên tâm đi bảo Thẩm Đình Thâm thay đổi chủ ý là được.”
“Chúc em may mắn.” “Vâng.” Dứt lời, Bạch Nhược Y ngắt máy. Cũng coi như không phải lo đáng lo ngồi nữa, nếu Cố Thần Trạch đã nói vậy thì cô chỉ cần thuyết phục Thẩm Đình Thâm cho tốt! Tuy nói vậy nhưng người chưa từng đua xe như Bạch Nhược Y cũng hiếm khi phi xe như bay trên đường cao tốc. Có thể thấy lòng cô vẫn như lửa đốt với mối nguy của công ty. Cô tiến thẳng một mạch đến tập đoàn Thẩm thị, không nghỉ ngơi một giây phút nào.