Editor: Lăng
Trong Truyền thông Phiếm Hằng, Từ Đồ Chi đang ngồi trong văn phòng cùng Phương Lương thảo luận chuyện ký hợp đồng.
Phương Lương được một người tìm kiếm tài năng đưa đến, không biết hát hoặc nhảy, có vẻ như cũng không có hứng thú với diễn xuất, xinh đẹp nhưng trông rất có năng lực, phong cách của cô ấy không phù hợp với nhóm nhạc nữ sẽ ra mắt trong năm nay. Hơn nữa, tỷ lệ cơ thể còn đẹp hơn các nghệ sĩ bình thường, Từ Đồ Chi đang có ý định bồi dưỡng cô ấy thành siêu mẫu.
"Tiếp theo, tôi sẽ ký với em hợp đồng thực tập ba tháng, điểm số mà trường học cần tôi sẽ cho em, cũng trả tiền lương cho em theo tiêu chuẩn của thực tập sinh. Bình thường trừ việc về trường để tham gia các lớp học, em hãy làm những công việc lặt vặt trong công ty tôi, bộ phận nào thiếu người thì đến bộ phận đó. Ngoài ra, giờ làm việc tôi phân cho em cũng khá thoải mái, em có thể tan làm trước hai tiếng, nhưng hai tiếng đó tôi sẽ xếp cho em tham gia một khóa học tư thế. Sau ba tháng chúng ta sẽ xem kết quả, nếu có thể vậy tôi sẽ ký hợp đồng chính thức với em."
Phương Lương cảm thấy không thành vấn đề, lập tức đồng ý.
Cố Trọng đi đến cửa văn phòng, đứng ở ngoài nhìn vào, Từ Đồ Chi liếc mắt đã thấy cô, đúng lúc đã bàn chuyện xong nên muốn cho người rời đi, rồi thông báo cho bộ phận nhân sự chuẩn bị hợp đồng.
Cố Trọng vẫy tay chào cô ấy ở bên ngoài, Từ Đồ Chi bảo Phương Lương về trước. Phương Lương đứng dậy, hơi cúi đầu chào rồi sải bước mạnh mẽ rời đi.
"Phương Lương, giờ em có rảnh không?" Cố Trọng quên mất chuyện hiện giờ Phương Lương vẫn không biết mình, cô vẫn xem cô ấy như trợ lý tạm thời lúc trước.
Cô định tự giới thiệu, nhưng dù sao cô cũng là nghệ sĩ có tiếng, Phương Lương không thể không biết được, cho nên có hơi xấu hổ.
Cũng may Phương Lương rất biết cách làm người, hỏi lại: "Em có rảnh, cô Cố tìm em có việc gì không?"
"Thế, đúng lúc đến giờ ăn trưa, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện."
Từ Đồ Chi nhìn Cố Trọng nói chuyện rất quen thuộc với Phương Lương, còn đi cùng cô ấy.
Ơ, không phải Cố Trọng đến tìm mình à?
Cô đứng dậy đến bàn làm việc của Vạn Thanh, hỏi: "Cố Trọng và Phương Lương quen nhau à?"
"Em không chắc, trông chị Cố có vẻ quen biết cô ấy, nhưng từ biểu cảm của cô Phương thì có vẻ không quen biết gì." Vạn Thanh lắc đầu, thành thật trả lời, sau đó bổ sung thêm, "Nhưng sáng nay chị Cố có gọi điện đến hỏi thời gian phỏng vấn của Phương Lương."
"Không phải chuyện cô ấy đến phỏng vấn chỉ có hai chúng ta cùng tiểu Hiển biết sao?"
"Em không biết." Vạn Thanh nhìn chiếc chìa khóa xe trong tay mình, hôm qua nó bị mượn một cách khó hiểu, bây giờ đã trả lại.
Từ Đồ Chi nhìn chìa khóa xe trong tay cô ấy, nói: "Xem ra hôm nay em không cần chị đưa về nhà rồi."
"Vốn dĩ sếp Từ cũng không cần đưa em về, em có thể bắt taxi về." Vạn Thanh cất chìa khóa vào túi xách của mình.
"Đi taxi cũng tốn tiền mà?"
"Vì do nghệ sĩ công ty mượn nên có thể báo cho bên bộ phận tài chính để hoàn tiền taxi."
"Ồ, tùy em." Từ Đồ Chi uể oải quay lại văn phòng, cô nhìn máy tính lại cảm thấy Cố Trọng có gì đó không ổn.
Hôm qua cô ấy còn hưng phấn đến nói với cô rằng cô ấy đang yêu đương với biên kịch của [Phong Hoa], khiến cô suýt rớt cả cằm. Vấn đề là ngay cả Diệp Tây Nhã cũng không biết việc này, căn bản không biết Cố Trọng yêu đương, thậm chí cũng không biết hai người họ quen nhau. Chưa kể, hai ngày trước Cố Trọng còn lảm nhảm với Diệp Tây Nhã muốn biết Lâm Thương Từ trông như thế nào, thế mà mới hôm sau lại chạy đến đây nói là mình yêu đương với đối tượng gây tò mò cho bản thân.
Hợp lý không? Không hề hợp lý!
Lâm Thương Từ là ai, gia cảnh thế nào,... Vì sao chỉ cần một ngày đã ở bên Cố Trọng, một người nghiêm túc làm sao có thể xác nhận mối quan hệ tình nhân với ai đó chỉ trong vòng một ngày quen nhau?
Lâm Thương Từ đó không giống, mà Cố Trọng hiện giờ cũng không giống.
Thực tế, Cố Trọng có vẻ giống người như thế hơn, ít nhất xét từ việc cô ấy độc thân từ khi sinh ra đến nay, còn nghiêm túc hơn cả bản thân Từ Đồ Chi.
Từ Đồ Chi vừa chờ Cố Trọng cầm chìa khóa xe của Vạn Thanh rời đi, đã gọi cho Diệp Tây Nhã ngay, nói: "Điều tra cho chị, tra cho kỹ."
Bắp cải cô vất vả chăm bẵm bấy lâu nay cuối cùng cũng gần nở hoa, tương lai tốt đẹp còn sáng hơn cái đầu bóng lưỡng của cha cô đang ở phía trước, sao có thể bị một con heo bế đi được!
Tuy rằng tương lai này có sáng sủa hơn cũng có nhờ sự đóng góp của cái móng heo đó.
"Thư ký Vạn." Từ Đồ Chi gọi một tiếng, Vạn Thanh đi tới trước mặt cô, ngay ngắn như nhân viên tiếp tân, "Em đi xem Cố Trọng và Phương Lương đi đâu, đến chỗ đó mua cho chị hai ly nước, một ly mua món em thích."
Vạn Thanh cầm thẻ tín dụng Từ Đồ Chi đưa cho, gật đầu đi ra ngoài.
*****
Cố Trọng dẫn Phương Lương đến một quán cà phê trên tầng hai, hai người chọn một góc không bắt mắt ngồi xuống. Gọi món xong, Cố Trọng bắt đầu hỏi bóng gió: "Tôi nghe nói em là sinh viên nghệ thuật của đại học Tề Giang?"
Phương Lương gật đầu, trả lời nhỏ nhẹ.
Thật ra Cố Trọng đã biết hết, bao gồm nhà cô ấy có những ai, nhưng hiện giờ hai người còn chưa quen biết, nếu lập tức nói thẳng nhà em có mấy người, điểm trung bình cuối kỳ vừa rồi của em là bao nhiêu,... Như thế sẽ dọa cô ấy.
Giống như bị điều tra theo dõi vậy.
"Tôi nhớ trường em cũng có vài người làm trong showbiz, em biết Lâm Tố không? Cô ấy cũng tốt nghiệp từ Tề Giang."
"Em biết."
Nghe nói trường sẽ mời Lâm Tố về làm khách mời tại lễ kỷ niệm năm nay, trong trường đã đồn đại từ lâu. Bởi vì trong những năm qua, trong số các sinh viên tốt nghiệp từ Tề Giang và bước chân vào giới giải trí, cũng chỉ có Lâm Tố là nổi bật.
"Thế trong số bạn bè em, có ai làm người mẫu không?"
Vừa lúc này nhân viên phục vụ mang đồ uống lên, Cố Trọng lấy Americano đá của mình, khuấy vài cái rồi uống một ngụm.
"Khoa sát bên có mấy người như thế."
Cố Trọng gật đầu, ngay sau đó lấy điện thoại ra bấm vào mấy bức ảnh rồi hỏi: "Trông như thế này, tôi muốn hỏi em có biết họ không?"
Phương Lương nghiêm túc nhìn mấy bức ảnh, sau đó lắc đầu nói: "Bạn bè của em là người mẫu chụp ảnh cho tạp chí, còn những người trong ảnh giống như người mẫu trình diễn hơn."
"À, lĩnh vực khác nhau đúng không......" Cố Trọng có chút thất vọng.
"Nhưng cô Cố có thể hỏi bạn bè của em, tuy là lĩnh vực khác nhau nhưng lại cùng một ngành nghề, nói không chừng sẽ biết đó." Phương Lương nói xong, lại bổ sung, "Cô có tiện cho em phương thức liên lạc không? Em sẽ đưa thông tin của cô cho bọn họ, để bọn họ tự liên hệ cô."
Cố Trọng biết đối phương đang đề phòng chuyện gì, cô là nghệ sĩ nhưng điều đó không có nghĩa nghệ sĩ phải là người tốt, có rất nhiều nghệ sĩ lừa gạt người ngoài giới. Cô nói: "Thật ra việc này là do bạn tôi nhờ tôi, tôi sẽ cho em thông tin liên lạc của cô ấy, nhớ nhờ bạn em liên hệ với cô ấy nha, cô ấy rất sốt ruột."
Lâm Thương Từ đang họp ở Trúc Mộng thì nhận được tin nhắn WeChat của Cố Trọng, nói cô ấy nhanh chóng sửa tên WeChat của mình. Lâm Thương Từ ngẫm nghĩ, thấy Phòng Giai Nhuế đang cúi đầu nhìn máy tính trầm tư, Đường Nhứ đang lơ đãng nghịch bút, cho nên cô trực tiếp đổi tên mình thành Lâm Chuyển Chuyển.
*Chuyển Chuyển: xoay, quay, vòng qua vòng lại (Lạc Việt).
Kết quả vừa sửa tên xong, Cố Trọng gần như lập tức gửi tin nhắn đến, hỏi cô ấy: "Lâm Chuyển Chuyển?"
Cô gửi một biểu tượng cảm xúc "Ừm".
Cố Trọng nhìn tên mới của Lâm Thương Từ, tự nghĩ thôi cũng được, chỉ cần không phát hiện Lâm Thương Từ tên Lâm Thương Từ là được. Dù sao cô ấy cũng là một biên kịch, ai cũng kết bạn, danh sách bạn bè phức tạp hệt như cô. Tuy là khung chat sạch sẽ không khác gì những con phố sạch đẹp tiêu biểu của thành phố, nhưng cô vẫn sợ bên phía Nhậm Lễ có ai đó có WeChat của Lâm Thương Từ, vừa thấy tên sẽ nhớ ngay đến.
"Cô ấy đồng ý rồi." Cố Trọng đưa ID Wechat của Lâm Thương Từ cho Phương Lương.
"Dạ rồi."
Món ăn đưa lên rất đúng lúc, Cố Trọng thấy chính sự cũng đã xong, bèn trò chuyện với Phương Lương, nhân tiện nói về bản thân Từ Đồ Chi.
*****
Khi Vạn Thanh quay về, đặt cốc cà phê an toàn vào tay Từ Đồ Chi. Từ Đồ Chi không ngẩng đầu lên đã hỏi cô ấy: "Họ nói gì?"
Vạn Thanh tường thuật đúng sự thật: "Em đừng thấy sếp Từ có vẻ lạnh lùng, thật ra con người chị ấy rất tốt, chỉ là hơi tư bản chút thôi. Cho nên nếu sau này em thành công trở thành siêu mẫu và nổi tiếng, nhớ nể tình chị ấy đã đối tốt với em, hãy ở lại đây thêm vài năm. Đừng có mà chưa hết hợp đồng đã muốn chạy, trừ khi là chị ấy ngược đãi em. Chị ấy rất tốt bụng, sẽ nói điều kiện để giữ em lại, ở lại được thì ở, không ở được cũng sẽ không làm lớn chuyện, em cứ yên tâm."
Từ Đồ Chi cau mày, nhìn đôi mắt trong veo của Vạn Thanh: "Em ấy đang khen hay chê chị thế?"
"Tỷ lệ khen là 90%, 10% còn lại thuộc về từ "tư bản"." Vạn Thanh cong môi, cười rất lịch sự nhưng không có cảm tình.
Từ Đồ Chi lọc qua mọi chuyện mình đã làm với Cố Trọng, tư bản chỗ nào hả!!!
"Em nói bên nhân sự tìm hợp đồng của em ấy cho chị, chị muốn xem lần sau phải cài những điều khoản nào mới không tư bản nữa."
"Dạ." Vạn Thanh cúi người rời đi.
Trước khi đi Từ Đồ Chi lại thở dài, gọi cô ấy lại: "Vạn Thanh, làm người phải nhìn về đồng tiền mà đúng không?"
Vạn Thanh gật đầu, "Em tán thành."
Chờ Vạn Thanh đi rồi, Từ Đồ Chi thở ra một hơi, nhưng nghĩ đến Cố Trọng nói cô là nhà tư bản nên cô có hơi giận, bèn lấy điện thoại nhắn tin cho cô ấy: "Chị là tư bản thế cô không yêu tiền chắc? Cô không yêu tiền chứ cô yêu cái gì?"
Vừa gửi xong, cô chợt nhận ra mình có chút ngu ngốc, điều này vạch trần việc cô đã nghe lén cuộc nói chuyện của họ. Cho nên cô lập tức rút lại, kết quả khung chat lại hiển thị đối phương đang nhập chữ.
"Em yêu Lâm Thương Từ đó, hmi hmi."
Từ Đồ Chi thiếu chút nữa đã ném điện thoại, sao cô có thể nghĩ rằng mình sẽ vô tình ăn cơm chó được chứ, lại còn giòn tan.
Cố Trọng thu hồi tin nhắn.
*****
Lâm Thương Từ nhận được yêu cầu kết bạn vào lúc 7 giờ tối, một tài khoản WeChat tên Lý Di đã thêm cô ấy, ghi chú viết: Em là bạn của Phương Lương, nghe nói chị tìm em.
Lâm Thương Từ đồng ý lời mời kết bạn của cô ấy, cô nghĩ nếu gửi thẳng ảnh chụp cho đối phương sẽ vừa không an toàn mà còn bất lịch sự, thế là hẹn gặp cô ấy ở quán cà phê Bến Xưa, chính là quán cà phê sát bên đồn cảnh sát.
Sau khi kết thúc trò chuyện với Lý Di xong, lại thấy Phòng Giai Nhuế gửi cho cô một tin nhắn WeChat.
"Chuyển Chuyển ơi Chuyển Chuyển à, ra ngoài uống rượu không?"
Lâm Thương Từ biết ngay là bọn họ thấy cô sửa tên WeChat nên muốn ghẹo cô, cô nhắn lại: "Em không."
"Em nói em thiếu bọn cô một chầu mà."
Lâm Thương Từ đang nằm trên sofa, trong nháy mắt lập tức bật ngồi dậy.
Đúng là cô có thiếu bọn họ, là chuyện của ba ngày trước, trước khi vòng lặp trước đó kết thúc.
Không được, cô phải tìm bọn họ xác nhận một chút.
"Địa điểm?"
"Trúc Lâm Cư."
Lâm Thương Từ nổi da gà, chẳng lẽ bọn họ thực sự sẽ thành lập một "Biệt đội Avengers tái sinh" để đối phó Nhậm Lễ như trong tiểu thuyết viết à?
-----
Caption Từ: Tập hợp
Iron Trọng: Có mặt
Black Nhứ: Có mặt
Thor Chi: Có mặt
Hulk Nhã: Có mặt
Hawkeye Nhuế: Có mặt