Thiếu Vương Phi Bá Đạo (Xích Tử Xuyên Không)

Chương 17: Thiếu niên đơn thuần




Tên to con bặm trợn to mồm ở cung yến ngày trước là Dung Tào,một Bát tinh triệu hồi sư ở phương Nam,nổi tiếng háo sắc,lại hay dùng lực bức người,nói là cường giả nhưng không có tí đức hạnh nào

Bị Phong Thiên Dực đánh cho thê thảm,hắn cũng phần nào biết sợ đi,nhưng thói kiêu ngạo của hắn sửa không được,hiên ngang dạo phố,chiếm hết đường đi của người ta

Phịch!

-Chết tiệt!Kẻ nào dám ngáng đường của bổn gia!-hắn tức giận quát tháo hắc y nhân trước mắt

Kẻ kia không một động tĩnh,gương mặt nhợt nhạt như chứa một tầng băng mỏng,hai mắt đen mực u tối,thân mặc hắc bào thêu những hoa văn khá phức tạp,đẹp mà lạnh,tuyệt mĩ mà khó gần

-Hừ!Ngươi đang coi thường ta!?-Dung Tào tức giận túm lấy cổ áo hắn,hắn hơi nhíu mày,tỏ rõ điệu bộ không thích người khác chạm vào mình

Người bên đường bàn tán xôn xao,đều thương cho số phận của nam nhân kia

-Tiểu Dạ Dạ,ta mới quay đi một chút là ngươi lại gây sự với người khác rồi,thật không ngoan nha~-một cỗ hàn khí ập tới,ngay lập tức đã xuất hiện một thân thể vàng chói bên cạnh Tử Dạ,hắn cười yêu mị,kể cả tên Dung Tào kia nhìn vào cũng phải nhỏ dãi(ách,kinh quá rồi)

-Kỳ-Tử Dạ kia vừa dứt lời,đầu Dung Tào liền đứt lìa khỏi cổ,máu bắn tung tóe lên người hắn,nhuốm bẩn một góc trường bào

Tử Dạ đưa ánh mắt không hài lòng nhìn Dương Kỳ,bộ đồ đó là thánh thượng vừa thưởng cho Tử Dạ,tính chọc tức hắn đây hả?

-Hừ!Cái đồ gia hỏa nhà ngươi!Một thánh thượng,hai thánh thượng,ba cũng là thánh thượng,đầu ngươi còn chứa thứ gì ngoài bà già đó không hả!?-Dương Kỳ nổi đóa xả một trận,sắc mặt Tử Dạ liền tối đen

Đối với tên 18 cái xuân trong cấm thành như hắn thì kinh nghiệm sống ít đến đáng thương,tiếp xúc với hắn thường chỉ có thánh thượng và Dương Kỳ,phương châm sống của hắn lại chính là......thánh thượng(- -ách,Tiểu Dạ à,nên sớm đổi đi)thánh thượng bảo gì hắn làm đó,tuyệt nhiên không nói lại nửa lời,thậm chí đối với hắn,mạng sống cũng là nắm trong tay thánh thượng

-Được rồi được rồi!Ta xin lỗi ngươi,chúng ta vào một khách điếm nào đó nghỉ ngơi cho ngươi thay y phục tiện nghe ngóng chút tin tức-Dương Kỳ đẩy đẩy sau lưng Tử Dạ,trừ bỏ "bà già" đó,cũng chỉ có hắn mới dám làm như vậy

...

Từ khi có Tiểu Kim,bầu không khí xung quanh Phong Tư Linh ồn ào hơn hẳn,nó bắt nàng đưa đi khắp nơi chơi đùa,thử không biết bao nhiêu việc,đây là hành xác nàng nha

Tiểu Kim biến đi biến lại,vẫn là chọn hình dáng một tiểu lục điểu

Theo như Tiểu Xà nói,trứng của Kim Long có chút khác thường,kim hoa bên ngoài thực chất là một lớp bảo vệ tránh cho huyết mạch bị lộ,vỏ trứng thực sự nằm ở bên trong,hơn nữa lại không xác định được thời gian hoa nở,chỉ có thể nhận biết bằng hào quang tỏa ra

-Tỷ tỷ,muội đói rồi,muội muốn ăn

-Đằng trước có khách điếm,chúng ta vào đó nghỉ chân một chút cũng được

Phong Tư Linh đi đến trước cửa khách điếm,lại thấy được một hắc y nhân và thân ảnh vàng chói kia,trong lòng có dự cảm chẳng lành,đang chú tâm suy nghĩ thì lại bị cắt ngang

Phịch!-một thân ảnh nhỏ nhắn va vào hắc y nhân,thân thể bé nhỏ liền như bị đánh bật lại,ngã xuống(hôm nay lắm người va phải Tiểu Dạ quá)

Nữ tử kia hối hả đứng dậy,xin lỗi ríu rít

-Tiểu Hồng nha đầu ngươi lại gây chuyện,có tin ta đánh gãy chân ngươi không-giọng nói chanh chua phát ra,ngay sau đó bà chủ khách điếm liền phi ra,hướng tới Tử Dạ-Thực lòng xin lỗi quý khách,xú nha đầu đó tay chân lóng ngóng,đã làm phiền đến ngài

Mắt nhìn người của bà ta cũng không tồi,vừa liếc qua là biết 2 người kia không phải người bình thường,y phục toàn là hàng thượng phẩm,chỉ cần là người có tiền,bà ta liền tiếp đãi nồng nhiệt

-Thực...thực xin lỗi...

Dương Kỳ mặt đầy hắc tuyến nhìn cô bé Tiểu Hồng kia,nàng thoáng run lên vì sợ hãi

-Ai chả có lần mắc lỗi,hống hồ chi nàng chỉ là một đứa trẻ,đụng chạm một cái cũng không mất mát gì,ngươi cũng là nên bỏ qua cho nàng

Thanh âm đều đặn,không chút gấp gáp,hơn nữa lại rất thuyết phục

Dương Kỳ nhăn mặt nhìn Phong Tư Linh đang bước tới,định mở miệng xả vài câu thì đã bị Tử Dạ ngăn lại,hai mắt hắn có chút bất thường,có chút...lay động(- -)

-Hừ...Tiểu Dạ ngươi...thôi bỏ đi,lũ các ngươi hết thảy đều là làm ta mất hứng,Tiểu Dạ,chúng ta đi-Dương Kỳ kéo mạnh tay hắn lôi đi

Phong Tư Linh để ý,trước đó,hắn còn có liếc qua mình

Để làm bà chủ khách điếm nguôi xuống,nàng lại quẳng cho bà ta 1 kim tệ,hai mắt bà ta sáng lên,ngay lập tức liền quên hết thảy mọi chuyện

*Tiền tệ của Sarha đại lục được chia thành:đồng tệ,ngân tệ,tử tệ rồi đến kim tệ,theo thứ tự lại có giá trị gấp 100 lần,1 kim tệ thôi đã đủ để nuôi sống một gia đình 3 người bình thường trong vài tháng rồi

-Tỷ tỷ,nam nhân đó thật lạ,hắn chẳng hề phản ứng gì với hành động của người khác,không phải là ngốc đấy chứ?-Tiểu Kim nói

-Ta không nghĩ vậy,chắc hẳn hắn đã ở một chỗ quá lâu rồi nên thiếu hiểu biết sự đời thôi-Phong Tư Linh nhìn theo bóng lưng 2 người kia,trong lòng lại xôn xao một hồi

...

Lại nói đến Tử Dạ và Dương Kỳ,2 kẻ này sau khi rời đi lại tìm một quán trọ,sau khi Tử Dạ thay đồ xong liền rời đi

-Tiểu Dạ,hành động của ngươi hiện tại thực rất lạ,có phải có chuyện gì không-Dương Kỳ quay sang hắn hỏi

Hắn bày ra bộ mặt nhăn nhó hiếm thấy,chỉ thốt ra đúng 1 từ

-Lạ

-Lạ?Cái gì lạ?

Tử Dạ đấm đấm vào vùng ngực trái,hai mắt Dương Kỳ liền trợn tròn ra

-Từ...Từ bao giờ...mà ngươi...-hắn lắp ba lắp bắp

-Nữ nhân

-"Là nữ nhân đáng ghét lúc nãy sao?(đáng ghét cái đầu ngươi)đừng nói là..."Tiểu Dạ,cái này có thể gọi là "yêu"-Dương Kỳ không ngại ngần gì mà nói ra hết toàn bộ khái niệm về "yêu" một cách đơn giản cho Tử Dạ,hắn cũng gật gật coi bộ là hiểu rồi(Tiểu Dạ Dạ trúng tiếng sét ái tình của Linh tỷ a,số tỷ đào hoa dữ)

Cũng phải thôi,trước giờ cũng chỉ có mỗi một nữ nhân là thánh thượng ở bên cạnh hắn,khái niệm về thế giới của hắn còn quá mù mờ chứ đừng nói đến tình yêu

Có thể khiến cho một tảng băng tiếc chữ như vàng là Tử Dạ bị đánh gục thì Phong Tư Linh vốn không phải con người!...................................