"Tín hiệu con báo sao, ....còn gì nữa không?"
" Dạ hết thưa Thiếu tướng!!"
" Được rồi đồng chí lui đi.À...10h00 báo cho tất cả mọi người họp mặt để chuẩn bị cho ngày mai đầu tuần thực hiện kế hoạch rõ chưa"
" Vâng...thưa ngài"
sau đó anh ta lui ra ngoài để anh trầm tư suy nghĩ
10h00
Trong phòng họp không khí đang rất căng thẳng im ắng với sự góp mặt của Trần Bác, Triệu Mạc Lâm, Khương Châu, A Mễ, Tương Lỗi ,Sa Thất,....
"hôm nay các cậu nghe rõ tôi vừa nói gì rồi chứ, chuẩn bị lực lượng cho tốt ,3 cánh quân do Trần Bác làm đội trưởng cánh quân một, Triệu Mạc Lâm và Sa Thất lần lượt là cánh quân 1 , 2 nghe rõ cả chưa"
" dạ...đã rõ"
" ừm.."
" Lần này xem tên cầm đầu là ai, bắt sống hắn cho tôi.Chắc hẳn là người không tầm thường nên có thể ở kín được như thế.Mong các đồng chí đừng làm tôi thất vọng"
Khương Châu lần này được tin tưởng nên đắc ý, cô ta sẽ làm gì đây.....
________
Tại Khương Gia
"Cốc cốc...."
Tiếng gõ cửa vang lên, tiếng nói vọng vào
" Lão gia cô chủ tìm ngài"
" ừm...bảo vào đây"
...
Khương Châu e dè bước vào phòng, nhìn người đàn ông trung niên đang ngồi trên chiếc ghế kia ung dung cầm điếu xì gà trên tay nhìn cô
" Con tìm ta có chuyện gì?"
" Dạ thưa cha con có chuyện quan trọng muốn báo với cha"
" Được rồi con nói đi"
.....
Khương Châu hỏi xem kí hiệu hình con báo kia có phải tổ chức của ông không,ông gật đầu.Từ trước đến giờ không ai biết ông là người chủ mưu tổ chức này cả trừ Khương Châu và anh em trong tổ chức.Người mà đang giả làm người đứng đầu là Cường Đô......
" Cảm ơn con đã nói ra kế hoạch này cho ta,nên nhớ hãy cẩn thận.Bây giờ ra ngoài đi"
" Dạ"
Nói xong cô ta lui ra ngoài ở gần ông cô ta muốn ngộp thở chết mất, khói thuốc khiến cô ta cảm thấy khó chịu....
____
Đến hôm thực hiện kế hoạch anh phải về nhà chuẩn bị ít đồ,thấy cô con gái đang ngồi trên chiếc xích đu thì khẽ mỉm cười,bao nhiêu mệt mỏi thấy cô thì cũng tan biến hết,nhìn nụ cười trên môi cô không kìm được mà tiến lại gần bao ngày nay anh đi sớm về khuya không có thời gian bên cô ....
" Tịnh Kiều,em làm gì ở đây"
nghe tiếng gọi cô quay lại nhìn anh, đáng ra giờ này anh phải ở trụ sở chứ...
"Hóng gió chút thôi, anh sao về giờ này?"
" Tôi chuẩn bị chút đồ, tối nay làm nhiệm vụ,em cứ ngủ trước,mai tôi mới về được"
"...reng...reng"
tiếng chuông điện thoại anh reo lên,anh quay đi nghe điện thoại xong rồi quay lại....
" Tôi đi đây,cấm chốn đi chơi đấy"
nói xong anh bước đi thì giọng Tịnh Kiều nói vọng về bên anh
" Thượng Nam cẩn thận nhá"
anh không nói gì khẽ nhếch môi, cuối cùng cũng trị được tính bướng bỉnh kia rồi hay chưa anh cũng không biết nhưng mà thái độ này chắc cũng gần thành công
_____
Đêm đến tại ngã ba Đồng Lộc bọn buôn bán người đã ở đó,toàn là những cô gái trẻ còn non nớt bị trói tay bịt miệng lại trông rất đáng thương,bọn chúng chuẩn bị giao người thì đội anh đánh úp vào, nhưng như có ai báo trước bọn họ rất nhanh đã chạy thoát khỏi những hướng mà không nằm trong kế hoạch của anh mà ngược lại còn bị chúng lật ngược tình thế,bên họ tự nhiên ập đến rất nhiều người anh chỉ kịp giải cứu 10 người trên 70 người con gái bị bắt cóc thôi chết thật.
Đã vậy do sơ xuất cứu một cô gái chạy được chốn dưới cái hào được đào từ lâu sợ hãi không dám chạy mà bị bọn chúng bắn trúng vào tay khiến tay anh chảy đầy máu.