Thiếu Tướng Cưng Chiều Vợ Yêu!

Chương 13: GẶP NGHIÊM THẦN PHONG




" Thưa cô phòng giám đốc là phòng 180 tầng số 20 ạ!"

" ừ "

Tịnh Kiều cầm tệp tài liệu quay ra thì bị người đàn ông đụng trúng là tệp tài liệu bị rơi xuống, cô lúng túng cúi xuống nhặt

" Xin lỗi cô tôi vội quá nên va phải cô, cô không sao chứ"

Cô ngước mắt lên nhìn anh.Ui da cực phẩm đây rồi, người gì đâu mà đẹp vậy nè, ngũ quan sắc sảo điển trai, đầy phong độ,anh đang khom lưng xuống nhặt tờ văn kiện rơi lung tung lại hộ cô.

Nhìn thấy Tịnh Kiều anh ta ngây người một lúc, cô gái này có đôi mắt đẹp thật,... nhưng lúc sau anh ý thức lại ,cả hai cùng đứng dậy....anh hỏi

" Xin hỏi cô tên gì?"

anh hỏi thẳng danh tính của cô ,cô không suy nghĩ mà trả lời luôn

" Tôi sao... tôi họ Lục tên Kiều"

" Ồ, cô là em gái của Thành Nghị sao?..... tôi tên Nghiêm Thần Phong 25 tuổi chủ khách sạn, resot, nhà hàng ở thành phố K này, rất vui được gặp cô "

anh đưa tay định bắt tay cô nhưng cô cười trừ rồi xoay người đi.Cô kệ anh ta phải nhanh đưa tài liệu cho anh không tý bị mắng chết mất,cái tên Thần Phong kia định tiếp cận cô à? nhìn cũng đẹp trai đấy nhưng không bằng tên mặt lạnh ở nhà .....ơ mà sao mình lại nghĩ đến Nam mặt lạnh đáng ghét là sao?

Nghiêm Thần Phong nhìn theo bóng dáng cô gái khuất dần sau bức tường thì khẽ nhếch môi cười,cô gái này có chút thú vị đây!!

_______

Cô ở Lục Gia một hôm, hôm sau cô mới về lại biệt thự riêng của Thượng Nam.Lúc này anh đã về , cô thấy anh dựa người vào sofa nhắm nghiền mắt ngủ, cô định nói gì nhưng quản gia ngăn lại

" Thiếu gia vừa về được một lúc, chắc cậu ấy đang rất mệt nên Tiểu Kiều cháu lên lầu nghỉ ngơi đi, để cậu ấy ngủ một chút, rồi một lúc dậy ăn trưa,...."

Đến giờ ăn trưa, cô bước xuống nhà thì không thấy anh nữa, chắc tại anh lên phòng nghỉ ngơi rồi!

Cô vừa suy nghĩ xong thì cô nghe được tiếng bước chân đang lại gần, cô quay lại thấy anh không mặc bộ quân phục hồi nãy nữa mà thay vào đó là bộ đồ ngủ lụa mềm mại màu đen, mái tóc rũ xuống trông khác hẳn với giáng vẻ đi làm của anh .



Thấy Tịnh Kiều nhìn mình không chớp mắt anh nói:

" Có tin tôi móc mắt cô ra không?"

Cô nghe thấy tiếng a thì giật mình thu lại ánh nhìn, tại đây là lần đầu tiền cô thấy anh mặc đồ như vậy nên hỏi ngạc nhiên.

" Hứ,....Móc hộ tôi cái!"

" Ha ha ha....chêu cô chút thôi! "

ngưng lại một chút anh nói tiếp.

" Ngày mai là đầu tuần, tôi đưa cô đi thử váy cưới"

" Anh biết rồi sao?"

" Ừ....dì Trương bảo với tôi là mẹ tôi dặn vậy.Cô có đi không để tôi còn biết "

" Đương nhiên là có rồi.Đời người chỉ có một lần cưới thôi.Tuy chúng ta không có tình yêu với nhau nhưng Tịnh Kiều này vẫn muốn là một cô dâu đẹp nhất trong lễ cưới "

" Không tình yêu sao?"

Anh nói với nhịp điệu chầm chậm rồi tiến sát mặt mình vào gần cô hơn, khiến cô có chút hốt hoảng.Thấy Tịnh Kiều rụt cổ lại thì anh nhếch môi cười rồi lại trở về tư thế cũ

" Có điều này tôi muốn nói với cô điều này "

" anh nói đi"

" khi tổ chức hôn lễ tôi không muốn mời nhiều khách mời có tiếng, chỉ có người thân trong hai gia đình chúng ta, bởi lẽ tôi làm trong quân đội như này ắt hẳn nhiều người sẽ rất muốn nắm lấy được điểm yếu để đối phó với tôi, tôi muốn như vậy chỉ muốn cô và gia đình an toàn không ý gì khác, cô hiểu ý tôi nói chứ ?"

" Ừ... được đều anh quyết định, mà anh nhớ thông qua gia đình một chút "

" Chuyện này cần cô nhắc à"



" Tôi nói thế, không thừa đâu Nam mặt lạnh ạ!"

" Cô nói ai mặt lạnh "

" Cô giỏi lắm !"

" Meo meo ....."

Cắt ngang cuộc cãi vã của hai người là 4 con mèo cô thường nuôi một con bị trọc lông kia cũng đi theo ra, cái đuôi ngoe nguẩy trông rất đáng yêu.

Nghe tiếng mèo kêu anh nhìn xuống chân

" Tịnh Kiều !!!! Mấy con mèo này đâu ra nhiều vậy, đừng nói là....".

" Anh bình tĩnh đây là tôi mua về đó! anh thấy thế nào"

" lúc trước cô chưa thấy tôi cảnh cáo rồi sao? bây giờ mang nhiều con về thêm nữa là muốn tôi tức chết à, cô nói tôi nghe coi"

anh nghiến răng gằn từng chữ, rồi lại nhìn xuống con mèo, muốn đấm quá đi,cả cái con lần trước anh bảo trợ lý Giang cạo lông nữa, bây giờ nó vẫn còn sống,béo hơn trước, xuất hiện với các thành viên mới nữa chứ ! Tức chết Bắc Thượng Nam này rồi.

" Vậy tôi đem nó vào chuồng, không cho nó đi lại lung tung ở trong nhà nữa, tôi hứa sẽ vệ sinh lông ở sofa ở phòng khách thường xuyên cho anh! Tôi thực sự rất thích mèo"

" ha... tôi đợi xem những lời coi nói có thực hiện được hay không ? Nếu không được tôi sẵn sàng cho mấy cái con này biến mất khỏi đây không dấu vết cô nghe chưa"

" Biết rồi"

Cái tên này lắm điều thật đó.Tôi chỉ nhượng bộ anh lần này thôi.

" Biết thì bế nó đi đi"

" Được,...ruby, ....đi theo chị nào !"

sau đó mấy con này được cô bế đi.Dì Trương cùng lúc đó bê thức ăn lên...