Thiếu Soái Trở Về

Chương 997






Chương 996:

 

Trần Ninh cười nói: “Tôi làm quân nhân, không sắc sảo thì còn làm quân nhân thế nào?”

 

*Hơn nữa, tôi không coi trọng La Trí Tuyền, cũng tương tự không coi trọng Hạng Thành, tôi cảm thấy ông ta sẽ không được như ý.”

 

Hoàng Càn dừng động tác nâng chén lại.

 

Ông nghi hoặc nhìn về phía Trần Ninh: “Em Trần, cậu nói cậu không coi trọng Hạng Thành.”

 

“Nhưng đến La Trí Tuyền được lão Quốc chủ ủng hộ, cũng tranh không thắng Hạng Thành, còn ai có tư cách cạnh tranh vị trí Quốc chủ đời tiếp theo?”

 

Trần Ninh bình tĩnh nói: “Khó nói, nhưng cơ bản đã xác định được một người là Các lão trong Nội các, đây là không thể nghi ngờ.”

 

“Nhưng đến cùng là ai, hiện tại khó mà nói.”

 

“Nhưng mà tôi cảm thấy người này cơ hộn rất lớn, tôi ủng hộ người ấy.”

 

Hoàng Càn hiếu kì: *Ai2”

 

Trần Ninh cười nói: “Người này xa tận chân trời.”

 

Lời Trần Ninh vừa nói ra, chẳng những Hoàng Càn trợn tròn mắt, đến Lý Bội Văn cũng trợn tròn mắt.”

 

Lần này Hoàng Càn thật dự bị Trần Ninh làm cho kinh sợ rồi.

 

Ông nghẹn họng nhìn trân trồi: “Em Trần, người cậu nói sẽ không phải là tôi chứ?”

 

Trần Ninh mỉm cười nói: “Không sai, người tôi nói chính là anh Hoàng.”

 

Hoàng Càn cuống quít liên tục vẫy tay: “Đừng đừng đừng, em Trần cậu cũng đừng nói đùa tôi, sức lực của tôi đến đâu tôi còn không biết sao?”

 

“Đừng nói chuyện tôi không có tư cách cạnh tranh với Hạng Thành, đến La Trí Tuyền tôi cũng không cạnh tranh được.”

 

“Trong chín Các lão Nội các, ai cũng có khả năng, chỉ tôi tuyệt đối sẽ không có khả năng.”

 

Trần Ninh bưng chén rượu lên, cười híp mắt nói: “Vì sao, là anh Hoàng cảm thấy năng lực của anh không bằng bọn họ?”

 

Hoàng Càn cười khổ nói: “Vậy cũng không phải.”

 

“Về năng lực, tôi tự nhận không thua bọn học, thậm chí có đôi khi còn có chút nhìn không ưa bọn họ, bọn họ có ít người mặc dù là Các lão, nhưng đều dựa vào xuất thân và nhóm môn phiệt ủng hộ, mới tiền vào Nội các.”

 

“Tôi xuất thân là sợi cỏ, từ thôn Hắc Tử, một trưởng làng nhỏ một đường sờ s0ạng lần mò tới, cơ sở, trung tầng, còn có tầng cao nhát tôi đều được chứng kiến, cũng hiểu tình huống.”

 

“Luận năng lực, tôi không cảm thấy sẽ thua bọn họ.”

 

Trần Ninh cười nói: “Nếu anh Hoàng cũng cảm thấy anh không thua kém bọn họ, vì sao mà anh không có lòng tin với bản thân mình?”

 

Hoàng Càn cười khổ nói: “Ôi, em Trần của tôi ơi!”

 

“Cậu là đang thật sự mơ hồ, hay là giả vờ không hiểu thế?”

 

“Có làm Quốc chủ hay không, là chuyện tôi nói thì tính sao, phải có người ủng hộ mà.”

 

Hoàng Càn nói: “Hạng Thành xuất thân danh môn, mầm chính rễ đỏ, ông ta đại biểu cho lợi ích số lớn quyền quý môn phiệt đỉnh cấp, rất nhiều quyền quý môn phiệt, cùng thuộc phe thành viên với ông ta, đều cố gắng ủng hộ ông ta, muốn đề cử ông ta đến vị trí Quốc chủ.”

 

“Lại nói La Trí Tuyền, ông ấy cũng là xuất từ hào môn, thế hệ tham chính.”

 

“La Trí Tuyền không những đại biểu cho lợi ích một bộ phận hào môn của mình, ông ấy còn được lãi Quốc chủ ủng hộ, bộ hạ của lão Quốc chủ, gia tộc và nhóm quyền thế phía sau lão Quốc chủ, cũng đều về toàn lực ủng hộ La Trí Tuyền tranh giành với Hạng Thành.”

 

“Hoàng Càn tôi, xuất thân là sợi cỏ, ngày thường lại tương đối kiêu ngạo, khinh thường cùng bọn họ kéo bè kết phái, cho nên tôi không thuộc về bất kỳ phe phái gì, đương nhiên cũng không có bắt kỳ gia môn nào ủng hộ tôi.”

 

“Tôi làm sao có thể cạnh tranh với Hạng Thành và La Trí Tuyền?”

 

Trần Ninh bình tĩnh nói: “Anh xuất thân là sợi cỏ, không có thế gia môn phiệt, không có đại tộc hào môn ủng hộ.”

 

“Anh không thuộc về bất kỳ phe phát gì, không bạn liên minh ủng hộ.”

 

“Nhưng không có nghĩa là không có người ủng hộ anh, ở các nơi anh cầm quyền, đều lưu lại danh tiếng, rất được lòng dân, có vô số dân chúng ủng hộ anh.”

 

“Còn có tôi cũng ủng hộ anh!”

 

Hoàng Càn nghe vậy cảm kích nói: “Em Trần cậu thật sự quá con trọng tôi rồi, nhưng tôi cảm thấy tôi không có cơ hội.”

 

Trần Ninh nghiêm túc nói: “Không phải là anh không có cơ: hội, anh chỉ là người ở trong không nhìn rõ thế cục, người ngoài cuộc như tôi ngược lại thấy rõ ràng.”

 

“Anh có cơ hội, cơ hội còn rất lớn, chỉ là phải chờ đợi thời cơ tới.”

 

“Mặt khác anh không thể ngồi chờ, phải làm chuẩn bị sớm, anh chuẩn bị càng sớm càng đầy đủ, anh càng có cơ hội lên làm Quốc chủ đời tiếp theo hơn, phát triển hoài bão của anh.”

 

Lên làm Quốc chủ, phát triển hoài bão!