Thiếu Soái Trở Về

Chương 806






Chương 802:

 

Bọn họ cùng nhau nhìn về phía Levis đang giữ nguyên động tác giơ đao đón đỡ!

 

Sau đó liền nghe thấy một tiếng vang rất nhỏ răng rắc một tiếng, tiếp theo đó thanh kiếm mà Levïs nâng ngang lên kia, liền gãy đứt đoạn, loảng xoảng rơi xuống đất.

 

Sắc mặt mọi người thay đổi lớn, nhìn về hướng Levi’s.

 

Chỉ thấy mặt mũi Levïs xám như đống tro tàn, trên mặt ông ta nhiều thêm một vết máu.

 

Từ trán đến mũi, đến miệng rồi đến cằm.

 

Đoạn tơ máu này hoàn hảo chia ngũ quan của ông ta thành hai phần!

 

Những tên thuộc hạ của Hắc Ám Thần Điện trong phòng họp, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, có người còn nghẹn ngào hô: “Chủ nhân?”

 

Một tiếng chủ nhân vừa mới vang lên!

 

Đoạn máu trên mặt Levis bỗng nhiên vỡ ra, cái đầu tròn vo, trực tiếp bị vỡ thành hai mảnh, thi thể ầm một tiếng ngã xuống đắt.

 

Tắt cả mọi người ở hiện trường đều ngạc nhiên.

 

Đường đường là Hắc Ám đề vương, thậm chí ngay cả một đao của Trần Ninh cũng không đỡ được, trực tiếp bị Trần Ninh dùng một đao chém chết.

 

Trời ạ!

 

Tên chiến thần Hoa Hạ này cũng kinh khủng quá đi?

 

Tắt cả mọi người hoảng sợ nhìn về phía Trần Ninh!

 

Loảng xoảng!

 

Một tên nhát gan, bởi vì tay run mà nắm không chặt vũ khí, dao trong tay rơi xuống mặt đất.

 

Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng…

 

Ngay sau tiếng vũ khí rơi xuống đất không ngừng vang lên, mặc kệ là máy tên thiên sứ còn sót lại, hay là mấy tên nguyên lão của Hắc Ám Thần Điện, lại hoặc là những tên thành viên ưu tú kia, từng người một giống như hiệu ứng domino, rồi rít ném vũ khí của mình đi.

 

Bịch!

 

Một người quỳ xuống.

 

Bịch bịch bịch…

 

Tất cả mọi người của Hắc Ám Thần Điện có mặt ở đây, đều rối rít quỳ xuống.

 

Bọn họ giống như một đám thú hoang nhìn thấy Kỳ Lân vua của các loài thú, không có dũng khí phản kháng, cũng không có dũng khí chạy trốn, chỉ là bị dọa đến mức bò xuống mặt đất chịu chết.

 

“Tha mạng!”

 

“Chiến thần Hoa Hạ tha mạng!”

 

“Chúng tôi biết sai rồi, cầu xin chiến thần giữ cho chúng tôi một cái mạng chó đi!”

 

“Đúng vậy, chúng tôi thề cả đời này sẽ không dám mạo phạm ngài nữa, cũng không dám mạo phạm bắt cứ người Hoa Hạ nào nữa.”

 

Điển Chử với Tần Tước, Bát Hổ Vệ, nhìn đám người vua sát thủ từng tự xưng mình là chúa tể của vô số người, toàn bộ quỳ xuống trước mặt Thiếu soái cầu xin tha thứ.

 

Ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Trần Ninh, tràn ngập sùng bái.

 

Đây chính là thần của bọn họ!

 

Chiến thần Hoa Hạ, độc nhất vô nhị.

 

Điển Chử nhìn về phía Trần Ninh, dò hỏi: “Thiếu soái, những tên này nên xử lý như thế nào?”

 

Lúc này, bên ngoài truyền tiếng súng đạn bắn nhau.

 

Trần Ninh thản nhiên nói: “Chắc là quân đội bảo vệ hòa bình đến rồi, đang giao chiến với người của Hắc Ám Thần Điện.”

 

Các nguyên lão của Hắc Ám Thần Điện, nghe thấy lời này của Trần Ninh, cũng nhịn không được vẻ mặt chắn kinh.

 

Bọn họ vậy mới biết, Trần Ninh không phải là chỉ mang theo chín tên cắp dưới đi sâu vào phá vòng vây, Trần Ninh còn có viện quân, đó chính là đội quân bảo vệ hòa bình.

 

Thì ral Bởi vì Trần Ninh vừa mới quyên góp 2 tỷ USD cho đội quân bảo vệ hòa bình và đội Chữ Thập Đỏ của Liên Hợp Quốc, cho nên gần đây quan hệ của Trần Ninh với quân đội bảo vệ hòa bình của Liên Hợp Quốc rất tốt.

 

Trần Ninh đến đây để cứu Tần Tước, cũng mời quân đội bảo vệ hòa bình của Liên Hợp Quốc đến hỗ trợ.

 

Quân đội bảo vệ hòa bình xuất ra hơn hai nghìn chiến sĩ, giúp đỡ Trần Ninh tiêu diệt tổ chức sát thủ nổi tiếng là có tiếng xấu trên thế giới, Hắc Ám Thần Điện.

 

Trần Ninh phân phó Tần Tước: “Cô ở nơi này ba năm rồi, người nào ở đây làm chuyện ác tội không thê tha, người nào vẫn còn một ít nhân tình, cô nên biết rõ ràng.”

 

“Đưa tất cả những tên tội không thể tha kia lên đường hết đi.”

 

“Còn những tên vẫn chưa mắt hết nhân tính kia, thì giữ lại cho quân đội hòa bình xử lý, quân đội bảo vệ hòa bình sẽ đưa bọn họ đến tòa án quân sự pháp lý quốc tế.”

 

Tần Tước nói: “Rõ!”