Thiếu Soái Trở Về

Chương 787






Chương 783:

 

Lúc này!

 

Đường Khiếu Lâm mặc một bộ vest màu trắng, nâng một ly rượu vang đỏ, nói chuyện thân mật với một vài người nước ngoài.

 

Anh ta cười tủm tỉm nói chuyện với một vị đại tù trưởng Châu Phi: “Ngài Mohamed, tất cả những vũ khí mà bên ngài yêu cầu, tôi đã chuẩn bị đầy đủ rồi.”

 

“Bây giờ chỉ cần chúng ta nói xong giá cả, thì giao dịch .

 

này của chúng ta coi như là đã hoàn thành.” | [ Mohamed nghe vậy, đang muồn nói chuyện.

 

Nhưng bọn hắn không ngờ rằng, một thanh niên người Châu Á thân hình cao thẳng, ánh mắt sáng như sao đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, mỉm cười nói: “Ngài Mohamed, hàng mà ông cần tôi cũng có, tôi nghĩ chúng ta cũng có thể nói chuyện.”

 

Đám người Mohamed sửng sốt!

 

Đường Khiếu Lâm nhìn thấy Trần Ninh, vẻ mặt càng trở nên ngạc nhiên: “Trần Ninh, sao anh lại xuất hiện ở đây?”

 

Trần Ninh giống như cười mà không cười nói: “Tôi biết Đường thiếu đang ở đây, được anh nhiều lần chăm sóc, Si Áp ết ( EC 8/07 nok vi Art de vậy nên cô ý đên đây đề chào hỏi anh.

 

Đường Khiếu Lâm nghe vậy, sắc mặt lại lần nữa biến đổi.

 

Anh ta ý thức được, tối nay Trần Ninh đến đây để tìm phiền phức.

 

Anh ta hạ giọng nói: “Trần Ninh, tối nay là Chư Thần Chi Yến, rốt cuộc thì anh muốn làm gì?”

 

Trần Ninh cười nói: “Đương nhiên là tới đây làm vài cuộc mua bán, kiếm chút tiền tiêu vặt.”

 

Trần Ninh nói đến đây, tiến đến bên tai Đường Khiếu Lâm Nhĩ hạ giọng nói: “Đúng rồi, lô hàng kia của anh đã bị tôi điều người cướp giữa đường rồi, bây giờ lô hàng đó đang ở trên tay tôi, cứ coi như là tôi lấy lại chút lãi đi.”

 

Cái gì! : Đường Khiếu Lâm vừa sợ vừa giận nhìn về phía Trần Ninh!

 

Lúc này, một tên cấp dưới của anh ta vội vàng chạy đến, mặt mũi đầy lo lắng nói: “Đường thiếu, việc lớn không tốt, lô hàng kia của chúng ta bị người. . .

 

Đường Khiếu Lâm giơ tay lên, vẻ mặt tái xanh nói: “Không cần nói, tôi biết hết rồi.”

 

Anh ta phẫn nộ nhìn về phía Trần Ninh, tức giận nói: “Trần Ninh, anh có gan thì hãy chờ đấy.”

 

Nói xong, anh ta liền nói với đám cấp dưới của mình: “Chúng ta đi!”

 

Trần Ninh mỉm cười nói: “Đường thiếu đi thong thả, sau này có thời gian tôi sẽ tính tổng nợ với anh sau.”

 

Thân thể của Đường Khiếu Lâm cứng đờ, sau đó mang theo cấp dưới đi.

 

Mohamed và đám cắp dưới của ông ta, thầy Đường Khiếu Lâm đi, đều trợn tròn mắt.

 

Mohamed muốn đuổi theo, miệng hò lên nói: “Đường tiên sinh, giao dịch của chúng ta… .”

 

Trần Ninh ngăn lại Mohamed, mỉm cười nói: “Đại tủ trưởng : Mohamed chào anh, Đường Khiếu Lâm anh ta không thể .

 

nào cung cấp hàng hóa cho anh. Nhưng là tôi vừa hay có thể thỏa mãn yêu cầu của anh, tôi nghĩ chúng ta có thể nói .

 

chuyện.”

 

Mohamed nghe vậy sửng sót, ông ta nhìn qua Trần Ninh khuôn mặt xa lạ này, nghĩ thầm lúc nào thì Hoa Hạ lại xuất hiện nhà cung cấp lớn rồi, sao mình lại không biết nhỉ?

 

Chẳng những nhóm người Mohamed trợn tròn mát, liền ngay cả đám người Quân và những nhà buôn bán nhỏ đứng ở phía ngoài vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Trần Ninh, cũng đều sợ ngây người.

 

Hồ Quân hoảng sợ nói: “Trời ơi!”

 

“Tên nhóc Trần Ninh kia hình như đuổi Đường thiếu chạy, hình như anh ta còn đang nói chuyện mua bán cùng với đại tù trưởng Châu Phi Mohamed .”

 

“Mợ, anh ta làm kiểu gì vậy?”

 

Mohamed đánh gia Trần Ninh từ trên xuống dưới, nghi ngờ hỏi: “Anh có biết tôi là ai không? Anh có biết số lượng vũ khí mà tôi mua nhiều đến thế nào không? Anh thật sự có thể cung cấp tất cả mọi thứ đúng với danh sách của tôi?”

 

Trần Ninh mỉm cười nói: “Đương nhiên!”

 

Dù thế nào đi nữa Mohamed cũng không ngờ được, thật ra thì Trần Ninh trực tiếp cho người đi cướp hàng của Đường Khiếu Lâm.

 

Lô hàng này của Đường Khiếu Lâm chính là để chuẩn bị riêng cho Mohamed, cho nên bây giờ Trần Ninh đương nhiên có thể thỏa mãn được yêu cầu của Mohamed.

 

Mohamed từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần, ông ta cười .

 

lạnh nói: “Rắt tốt!” | “Nếu như cậu có thể giao đủ số lượng mà tôi muốn, tôi sẽ trả cho cậu 10 tỷ USD.”

 

“Nếu như cậu không có số hàng mà tôi cần, tôi sẽ lột hết da của mấy người các cậu.”

 

Trần Ninh khẽ nhíu mày: “Nếu như tôi nhớ không nhằm, thì lô hàng này, ông báo giá với Đường Khiếu Lâm là 20 tỷ USD, sao đến chỗ của tôi, giá cả lại giảm còn một nửa vậy?”

 

Mohamed cười lạnh nói: “Bởi vì anh đuổi Đường tiên sinh người hợp tác với bọn tôi đi, cho nên cậu phải chịu trách nhiệm đến cùng.”

 

“Bởi vì hàng của cậu là hàng Hoa Hạ, hàng Hoa Hạ là đại biểu cho hàng giá rẻ.”

 

“Cũng bởi vì tôi là đại tù trưởng Châu Phi, mà cậu lại chẳng là cái thá gì cả, vậy nên tôi nói cái gì thì là cái đó!”