Thiếu Soái Trở Về

Chương 766






Chương 761:

 

Bây giờ Tần Hằng lại bảo ông ta nghỉ hưu!

 

Vẻ mặt của ông ta vô cùng khó coi, Tần Hằng đang thương lượng với ông ta.

 

Nghỉ hưu, quên đi quá khứ.

 

Nếu không nghỉ hưu, thì Tần Hằng sẽ không mềm lòng nữa, nhất định sẽ điều tra kỹ vấn đề của ông ta, bắt ông ta lại.

 

Đường Bá An cầm tách trà của mình, trầm ngâm suy nghĩ.

 

Tần Hằng không vội, chậm rãi uống trà, kiên nhẫn chờ đợi ông ta.

 

Một lúc lâu sau.

 

Đường Bá An ngắng đầu lên, trong mắt không có một chút do dự mà càng thêm kiên định, sắc bén.

 

Ông ta chậm rãi nói: “Quốc chủ, tôi đã nghĩ Kĩ rồi, tôi còn rất khỏe mạnh, chưa tới tuổi nghỉ hưu, hiện tại cũng không tính về hưu sớm, dự định tiếp tục phát huy nhiệt huyết của mình.”

 

Tần Hằng và Đường Bá An nhìn chằm chằm nhau, ánh mắt của hai người giao nhau phát ra tia lửa công kích.

 

Tần Hằng chậm rãi lộ ra nụ cười: “Tôi hiểu được ý của ông, vậy ông tự mình liệu mình, đừng để trễ rồi thì không cứu được đâu.”

 

Đường Bá An bình tĩnh nói: “Tôi biết rồi!”

 

“Cũng muộn rồi, tôi xin lui về trước.”

 

Đường Bá An đứng dậy rời đi.

 

Sau khi Đường Bá An rời đi, Vương Uẩn bước vào, cười nói: “Đường các lão lúc rời đi hình như là giận lắm.”

 

Tần Hằng nhàn nhạt nói: “Tôi đã cho ông ta đường lui, nhưng ông ta lại không chịu lui. Ông ta kiên quyết muốn đi hết con đường của mình.”

 

“Tôi vốn muốn bảo ông ta rút lui, sau đó để cho Trần Ninh gia nhập Nội các. Thế nhưng ông ta lại từ chối, nên tôi chỉ có thể tìm cơ hội nắm đuôi ông ta thôi.”

 

Đường Bá An trở về nhà, mặt mày tái mét.

 

Những người hầu trong nhà đều nhận ra tâm trạng của lão gia đang không tốt, sợ hãi trốn đi, không dám lại gần, sợ xúi quầy phải làm người cho lão gia giận cá chém thớt.

 

Đường Khiếu Lâm, con trai của Đường Bá An, tiến lên chào ông ta: “Cha, cha bị sao vậy, trông cha không được vui lắm.”

 

Đường Bá An tức giận nói: “Còn không phải chuyện của lão Tần Hằng à, ông ta sắp thoái vị rồi mà vẫn còn nhìn cha chằm chằm.”

 

“Lần này Tần Thành xảy ra chuyện, lão già đó muốn nhân cơ hội này nhắm vào cha. Còn ám chỉ nếu cha nguyện ý lui về nghỉ hưu thì ông ta sẽ không truy cứu nữa.”

 

Đường Khiếu Lâm vừa kinh ngạc vừa tức giận: không phải cha đồng ý lui về nghỉ hưu thật đấy chứ?”

 

“Cha, Đường Bá An hừ lạnh một tiếng: “Cha từng bước đi đến được ngày hôm nay, sóng to gió lớn gì mà cha chưa thấy?”

 

“Bây giờ đỉnh cao quyền lực đã ở ngay trước mắt, sắp đạt được rồi, lúc này mà bảo cha từ bỏ, cha sẽ không bao giờ đồng ý.”

 

Đường Khiếu Lâm không khỏi thở phào nhẹ nhõm, anh ta vừa rót trà cho Đường Bá An vừa nói: “Cha, lão già Tần Hằng kia già rồi, sắp lui về rồi.”

 

“Chúng ta có chống chọi qua khoảng thời gian này nữa thôi, đợi một năm rưỡi nữa ông ta lui về thì cơ hội để cha lên ngôi rất lớn. “

 

“Về sau, đây sẽ là thiên hạ của nhà họ Đường chúng ta!”

 

Đường Bá An bưng tách trà lên, nhấp một ngụm, trong giọng nói của ông ta có chút lo lắng nói: “Chúng ta muốn vượt qua khoảng thời gian này, nhưng Tần Hằng cũng muốn dùng khoảng thời gian cuối cùng này giải quyết chúng ta.”

 

Đường Khiếu Lâm kinh ngạc, tức giận la lên: “Cái gì cơ2”

 

Đường Bá An nheo mắt lại, chậm rãi nói: “Tần Thành xảy.

 

ra chuyện. Rõ ràng là do Tần Hằng đã phái Trần Ninh đi xử lý chúng ta, có điều Tần Thành đã tự sát để bọn họ không tra ra được chúng ta thôi.”

 

“Vừa rồi, Tần Hằng giữ cha lại nói chuyện riêng, ám chỉ cha về hưu thì sẽ không truy cứu chuyện này nữa.”

 

“Tất cả các dấu hiệu đều cho thấy, nếu cha không lui về thì trong những ngày cuối cùng tại vị này của Tần Hằng, ông ta chắc canh cha sẽ không từ bỏ mọi thủ đoạn để đối phó với cha, nâng đỡ thủ hạ đắc lực của ông ta Trần Ninh vào Nội các.”

 

Đường Khiếu Lâm nghe vậy thì sửng sốt: “Tần Hằng muốn đưa Trần Ninh vào Nội các sao?”

 

Trần Ninh bây giờ đã là võ tướng hàng đầu rồi. Nếu Trần Ninh lại vào Nội các thì e rằng Tần Hằng đang muốn bồi dưỡng Trần Ninh trở thành quân chủ tương lai.

 

Đường Bá An gật đầu: “Vì vậy, có vẻ như chuyện tốt của chúng ta sắp đến rồi, nhưng cũng là ranh giới sống chết của nhà chúng ta.”

 

“Phải đặc biệt chú ý Trần Ninh. Cho dù cậu ta có vào được Nội các thì tuổi còn quá trẻ, không có cơ hội tranh đoạt vị trí quốc chủ với cha, nhưng vẫn phải đề phòng cậu ta.”

 

Đường Khiếu Lâm nheo mát, lạnh lùng nói: “Anh ta là thủ hạ đắc lực của Tần Hằng, là người kế thừa mà Tần Hằng muốn bồi dưỡng trong nhóm người đó. Chúng ta không thể để anh ta sống tốt, tốt nhát là tìm cơ hội nào đó thủ tiêu anh ta đi.”

 

Đường Bá An lắc đầu: “Cậu ta là đại tướng trấn quốc, muốn động vào cậu ta, khó lắm!”