Thiếu Soái Trở Về

Chương 725






Chương 719:

 

Trần Ninh nói: “Xuống xe kiểm traI”

 

Lần này Trần Ninh và những người khác lái hai chiếc xe công vụ, Trần Ninh và Lý Vãn Tình ở chiếc đầu tiên, Trương Cảnh và những người khác ở chiếc thứ hai.

 

Lý Văn Tình thấy đây chỉ là một tai nạn nhỏ, bèn dặn dò cho Trương Cảnh và những người khác rời đi trước.

 

Cô ở lại với Trần Ninh và Điển Chử để giải quyết tai nạn này Ngay lúc này, một người phụ nữ ngoài ba mươi, ăn mặc sang trọng bước xuống chiếc xe Bentley cùng hai tên vệ sĩ cao to. Người phụ nữ xinh đẹp mở miệng chế nhạo Lý Văn Tình: “Tôi còn tự hỏi sao có thể xui xẻo như vậy, hóa ra lại là thứ rác rưởi như cô.”

 

Lý Vãn Tình vừa ngạc nhiên vừa tức giận: “Ninh Lam, hóa ra là cô! Cô cố tình bảo tài xế chuyển làn rồi phanh gấp để gây ra sự có này đúng không?”

 

Ninh Lam giễu cọt: “Tôi cố ý đây, thì sao? Bây giờ xe cô tông vào đuôi xe của tôi, chiếc Bentley này tôi cũng không muốn giữ nữa, cô chuẩn bị bồi thường cho tôi hai mươi triệu đi! Tôi nghe nói rằng công ty của cô đang trên bờ vực phá sản, không biết liệu việc bồi thường 20 triệu cho tôi có phải là cọng rơm nghiền nát công ty của cô hay không, ha ha ha.”

 

Hóa ra người đàn bà xinh đẹp này tên là Ninh Lam, con gái út của lão thái quân Ninh gia và là em gái ruột của Ninh Viễn Đông.

 

Ninh Lam và Lý Vãn Tình từng du học tại Đại học Cambridge, nhưng họ đã luôn là đối thủ không đội trời chung của nhau. Khi đó, Ninh Lam phải lòng một đàn anh tên là Quách Thụ Hoa, nhưng Quách Thụ Hoa lại không thích cô ta mà dành tình cảm cho Lý Văn Tình. Chuyện này khiến cho Ninh Lam càng thêm thù hận và căm ghét Lý Vấn Tình.

 

Tuy nhiên, Lý Vãn Tình chỉ tập trung vào việc học và sự: nghiệp của mình từ đầu đến cuối và không chấp nhận tình cảm của Quách Thụ Hoa. Vì vấp phải trắc trở trong chuyện tình cảm, cộng thêm Ninh Lam lại điên cuồng bày tỏ tình cảm của cô ta với anh ta, nên cuối cùng Quách Thụ Hoa kết hôn với Ninh Lam. Sau khi kết hôn, Ninh Lam mới phát hiện ra rằng trong tim anh ta vẫn còn hình bóng của Lý Văn Tình. Điều này làm cho cô ta càng căm ghét Lý Văn Tình hơn!

 

Vừa rồi, khi Ninh Lam bắt gặp chiếc xe của Lý Vãn Tình, cô ta không chút do dự bảo tài xé chuyển làn phanh gấp để gây sự với Lý Vãn Tình.

 

Lý Vãn Tình tức giận nói: “Ninh Lam, tôi chưa bao giờ thích Quách Thụ Hoa và chưa từng có quan hệ gì với anh ấy. Tôi và anh ấy còn chẳng phải bạn bè. Kể từ khi tôi còn học đại học, cô đã liên tục gây khó dễ cho tôi ở mọi nơi.

 

Tôi đã chịu đựng cô suốt máy năm trời, tôi khuyên cô nên biết điểm dừng.”

 

Ninh Lam giễu cọt nói: “Xin lỗi, trong từ điển của tôi không có từ điểm dừng, chỉ có thể muốn làm gì thì làm. Tôi thấy tên tiện nhân như cô không vừa mắt, thì phải dạy dỗ cô.

 

Ninh gia của chúng tôi ở Tô Hàng chính là kiêu ngạo như vậy đáy!”

 

Lý Văn Tình tức giận đến mức sắp bật khóc bởi người đàn bà ngang ngược này.

 

Khi Trần Ninh nghe thấy người đàn bà tên Ninh Lam này – liên tục gọi dì của anh là một tiện nhân rác rưởi, thì anh đã bị chọc giận.

 

Anh giơ tay lên, giáng thẳng một cái tát dữ dội lên mặt Ninh Lam.

 

Chát!

 

Âm thanh chói tai cực kỳ! Ninh Lam bị Trần Ninh đánh đến khóe miệng rỉ máu, trên mặt cô ta còn có một dấu tay đỏ rực.

 

Ninh Lam sững sờ ôm mặt, cô ta nhìn Trần Ninh với ánh mắt khó tin: “Cậu dám đánh tôi?”

 

Trần Ninh hừ lạnh một tiếng: “Chẳng phải bản mặt chua ngoa của cô không thiêu đánh sao?”

 

Ninh Lam và hai vệ sĩ của cô ta đều sững sờ!

 

Ở thành phố Tô Hàng, có người dám đánh cô ta?

 

Một lúc sau, cô ta mới hoàn hồn lại, giống như một con mèo bị giãm phải đuôi, thét lên: “Mấy người còn đứng ngây ra đó làm gì? Bộ không thấy tôi bị tên khốn kiếp này đánh sao? Mau đánh gãy hai tay của nó cho tôi.”

 

Hai tên vệ sĩ giờ mới kịp thôi ngây người ra, cùng lúc trả lời: “Dạ thưa bài!”

 

Hai tên đó nói xong, một tên bên trái, một tên bên phải hung hăng lao về phía Trần Ninh.

 

Bang bang!

 

Bọn họ còn chưa chạm tới quần áo của Trần Ninh, đã bị Trần Ninh đá văng ra, cả hai tên vệ sĩ nặng nề ngã xuống dưới chân Ninh Lam.

 

Gương mặt của Ninh Lam lại biến sắc trầm trọng, hùng hồ nói: “Lý Vãn Tình, cô dám cho người của cô đánh tôi, đã vậy còn dám đả thương cận vệ của tôi, có tin hay không tôi có thể bắt cô ngồi tù mọt gông chỉ với một cuộc gọi hay không?”

 

Lý Vãn Tình vẫn chưa kịp lên tiếng.

 

Trần Ninh đã đáp trả: “Tôi không tin!”

 

Ninh Lam nghe xong rất tức giận, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho anh họ Ninh Quý Vinh của bà ta.

 

Chưa đến mười phút, vài chiếc xe cảnh sát đã tới nơi.

 

Ninh Quý Vinh mặc một chiếc áo khoác màu xám với đôi mắt sắc bén, bước ra khỏi xe với một tá điều tra viên tội phạm.

 

Ninh Quý Vinh là đội trưởng đội điều tra hình sự Tô Hàng, ông ta khá là có tiếng nói ở khu vực này.

 

Khi Ninh Lam nhìn thấy anh họ đi tới, cô ta cảm thấy mình đã có người chống lưng cho.

 

Cô ta chạy tới đón Ninh Quý Vinh, khóc lóc và không ngừng bịa đặt mọi chuyện cho ông ta nghe.

 

Vu khống Trần Ninh đã tra hỏi chiếc xe của cô ta, xong còn đánh thương bà ta và hai tên vệ sĩ.