Thiếu Soái Trở Về

Chương 1024






Chương 1023:

 

“Anh có biết hành vi ngu xuẩn của anh, sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho anh còn có người thân bạn bè của anh không?”

 

“Nếu anh dám giết tôi, tôi dám cam đoan, tối nay mọi người ở đây đều sẽ chết.”

 

“Cha tôi cùng mẹ tôi, tuyệt đối sẽ không tha thứ cho bắt cứ ai ở đây!”

 

Lời này nói ra, sắc mặt tất cả mọi người ở hiện trường đều thay đổi.

 

Những lời này của Diệp Mục Thiên không chỉ đơn giản là đe dọa, Hạng Thành và Diệp gia, thật đúng là có thực lực giết sạch toàn bộ mọi người ở hiện trường.

 

Rất nhiều người ở hiện trường, đều là khách đến dự tiệc cưới.

 

Bọn họ đều là người bình thường, nào ngờ chuyện tối nay lại quan luy đến bọn họ, làm không tốt mỗi người bọn họ đều phải chết.

 

Trong nháy mắt, toàn hội trường đều hoảng hốt.

 

Các vị khách sợ Trần Ninh giết Diệp Mục Thiên, vì thế mọi người đều khuyên Trần Ninh không nên làm loạn.

 

Nhóm người Tống Thiên Dương và Mạnh Tuệ Tuệ, cũng vội vàng đi tới bên cạnh Tống Sính Đình, lo lắng nói: “Em họ, Diệp thiếu chẳng những là công tử của Diệp gia, mà còn là con trai của Hạng các lão, em mau bảo vệ sĩ của em không nên hồ đồ, néu không tối nay máy trăm người chúng ta đều phải chết!”

 

Tống Sinh Đình từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần.

 

Cô vội vàng nói với Tần Tước: “Căn dặn Tràn Bắc không nên làm loạn, hậu quả giết Diệp Mục Thiên không thể tưởng tượng nồi, một chút giáo huấn là được.”

 

Tống Sính Đình biết, một đứa con gái của Hạng Thành, còn có một đứa con trai, đều chết trong tay Trần Ninh.

 

Hiện tại Hạng Thành đang cạnh tranh cho vị trí Quốc chủ kế nhiệm, nếu Hạng Thành làm Quốc chủ, đến lúc đó nhất định sẽ trả thù Trần Ninh.

 

Nếu như hiện tại con của Hạng Thành cùng vợ cũ, cũng bị g.iết c.hết, như vậy đến lúc đó chỉ sợ Hạng Thành trả thù, sẽ kinh khủng giống như thiên tai tận thế.

 

Tần Tước bước nhanh đến bên cạnh Trần Ninh, nói: “Trần Bắc, Thiếu phu nhân nói, không thể nhẹ giết người này, hơi trừng phạt là được.”

 

Trần Ninh cười cười: “Được!”

 

Nói xong, anh nhìn Diệp Mục Thiên ngã xuống đắt, từ trên cao nhìn xuống nói: “Tôi cho anh hai lựa chọn, hoặc là tôi giết anh, hoặc là hiện tại anh thành thật nhận tội xin lỗi với thiếu phu nhân chúng tôi.”

 

Diệp Mục Thiên vồn rất sợ hãi.

 

Nhưng anh ta nhìn thấy toàn hội trường đều khuyên Trần Ninh không nên giết anh ta, ngay cả Tống Sính Đình cũng không dám động đến anh ta, bảo Trần Ninh không nên làm loạn.

 

Trong lòng anh ta có chút tức giận, cảm thấy những người Trần Ninh này không thật sự dám làm gì anh ta?

 

Anh cười dữ tợn: “Trong từ điển của Diệp Mục Thiên tao chưa bao giờ có hai chữ xin lỗi, mày là cái thá gì, cũng xứng đáng với lời xin lỗi của tôi.”

 

“Còn nữa, tiểu tử, tao nhớ kỹ mày, mày sẽ chết rất thảm.”

 

“Mày rất nhanh sẽ rơi vào trong tay tao, đến lúc đó tao muốn đem mày lột da gỡ xương, đem mày thiên đao vạn quả mà chết.”

 

“Còn có người nhà của mày, vợ con của mày, ai nấy đều sẽ chết thảm như mày.”

 

Ánh mắt Trần Ninh hơi thay đổi, trở nên vô cùng lạnh lùng.

 

Diệp Mục Thiên chú ý tới ánh mắt Trần Ninh thay đổi, anh ta còn tưởng Trần Ninh sợ hãi.

 

Anh ta càng ngày càng đắc ý, ha ha cười điên cuồng nói: “Tiểu tử, có phải sợ hay không, có phải hối hận trêu chọc tao hay không, có phải muốn yêu cầu tha thứ hay không?”

 

“Bây giờ nếu mày quỳ xuống cầu xin tôi, có lẽ tao có thể cân nhắc tha cho mày một cái mạng chó.”

 

“Chú ý, chỉ là suy xét cân nhắc thôi, ha ha ha…”

 

Trần Ninh lạnh lùng nhìn Diệp Mục Thiên trước mắt, lạnh lùng nói: “Xem ra anh không chịu xin lỗi, nhất định phải đánh chết anh mới hài lòng.”

 

Đồng tử Diệp Mục Thiên đột nhiên mở to: “Mày…”

 

Anh ta còn chưa nói xong.

 

Trần Ninh đã nhắc chân lên, hung hăng một cước đạp lên lồng ng.ực anh ta.

 

“ÁcAhl”

 

Diệp Mục Thiên nhịn không được phát ra một tiếng hừ thảm thiết, cả khuôn mặt bởi vì đau đớn cực độ mà hoàn toàn vặn vẹo.

 

Tất cả mọi người ở hiện trường một lần nữa ngạc nhiên!

 

Đường đường là Diệp thiếu, thiên chỉ kiêu tử, lại bị một vệ sĩ nhỏ giẫm lên dưới chân.

 

Dưới chân Trần Ninh dùng một chút khí lực!

 

Diệp Mục Thiên cảm giác chân Trần Ninh giống như như có sức vạn cân, đè đến xương cốt lồng ng.ực anh ta răng rắc vang lên, bất cứ lúc nào có thể vỡ tung.