Thiếu Soái Lạnh Lùng: Sủng Vợ Lên Đến Tận Trời

Chương 25:#25: Vờ như trang phục bị cắt mất




\#25

Nói xong, Thiên Ngọc cùng với Ngụy Châu, Nghi Tử, Aria và Như Hạ bước vào trong. Trên đường đi đến phòng hóa trang, Thiên Ngọc nghĩ ra một chuyện nên đã nói nhỏ vào tai của Như Hạ:

"\- Hạ tỷ, một lát thế nào Hiểu Như và Trần Thiên Ninh sẽ đi xem bộ trang phục của em trông ra sao, chị giúp em đổi bộ trang phục khác đi, còn bộ trang phục mà em dự thi sẽ do chính tay của em giữ!"

Ngụy Châu cũng biết thế nào cô cũng sẽ dặn Như Hạ như thế, cũng may là anh đã có chuẩn bị từ trước, anh cúi người xuống nói nhỏ vào tai cô:

"\- Ngọc Ngọc, em yên tâm đi! Anh đã cho người đổi bộ trang phục của em thành bộ khác từ lâu rồi, bộ trang phục mà em dự thi để trong phòng hóa trang đặc biệt, anh đã bao cả phòng đó rồi, không ai có thể vào được vào phòng đó trừ năm người chúng ta!"

Thiên Ngọc ngước lên nhìn anh ngạc nhiên, cô nhanh chóng chạy đến phòng hóa trang đặc biệt, vừa mở cửa phòng cô nhìn thấy bộ trang phục váy cổ điển phương Đông được chỉnh chu lại rất đẹp, Aria cũng theo cô vào phòng hóa trang, cô ấy khẽ đặt tay lên vai cô rồi nói:

"\- Không ngờ Mặc thiếu lại cho người chỉnh lại váy cho con, trang phục này cô nghĩ có lẽ sẽ rất vừa người với con, lần trước con thử bộ váy này có lẽ còn hơi rộng!"

Nghi Tử bước vào phòng hóa trang cầm lấy bộ trang phục của cô ấy, sau đó cầm bộ váy cổ điển nổi bật nhất đi đến đưa cho cô rồi nói:

"\- Được rồi, em đi thay váy đi! Sau đó cùng chị diễn tập lại một lần nữa!"

Thiên Ngọc cầm lấy bộ váy, sau đó cùng Nghi Tử vào phòng thay đồ. Mọi người cũng bước vào trong phòng, Ngụy Châu nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại rồi đi ra ngoài nghe điện thoại của Lâm Cơ gọi đến, vì trong khu vực của phòng hóa trang đặc biệt chỉ có người bao khu vực này mới được đi lại nên đứng bên ngoài nghe điện thoại, anh cũng không sợ bị người khác nghe thấy. Ngụy Châu nhấc điện thoại lên hỏi Lâm Cơ:

"\- Sao rồi? Cậu tra được gì chưa?"

Lâm Cơ cầm lấy bằng chứng chứng minh Hiểu Đình chính là người đã giúp Thiên Ninh liên kết với Tư Lộ nhằm hại cô. Cậu ấy nhanh chóng trả lời anh:

"\- Đúng như những gì nhị thiếu gia nghĩ, Hiểu Đình chính là người đã giúp Trần Thiên Ninh liên kết với Ái Tư Lộ hãm hại thiếu phu nhân! Trong tay tôi đang có chứng cứ, đợi nhị thiếu gia về, tôi sẽ giao cho anh!"

"\- Được, cậu làm tốt lắm! Căn biệt thự ở ngoài ngoại thành có trị giá trên 2 tỷ, tôi tặng nó cho cậu! Đợi sau khi tôi về, sẽ tìm luật sư làm thủ tục nhận biệt thự cho cậu!"

Lâm Cơ không tin những gì cậu ấy đã nghe thấy nên đã hỏi lại anh:

"\- Nhị thiếu gia, anh nói thật chứ? Căn biệt thự đó cho tôi thật sao?"

Ngụy Châu nhanh chóng khẳng định lại câu nói của anh:

"\- Đúng, tôi nói thật, biệt thự của Mặc gia có nhiều lắm, cho cậu cũng không thiệt thòi gì, huống gì cậu đã giúp tôi làm nhiều việc như thế!"

"\- Cảm ơn nhị thiếu gia nhiều lắm!"

Nói xong, Ngụy Châu cúp máy. Đôi mắt sắt lạnh của anh bắt đầu hiện ra, anh thầm nghĩ trong đầu:

"\- Hiểu Đình, anh muốn cho Trần Thiên Ninh nổi tiếng như vậy thì chính tay tôi sẽ cho mấy người được toại nguyện!"

Như Hạ khẽ mở hở cửa phòng hóa trang ra, chị chỉ tay vào bên trong rồi bảo anh:

"\- Mặc thiếu, Thiên Ngọc thay váy và trang điểm xong rồi, cậu vào trong xem thử đi!"

Ngụy Châu khẽ gật đầu, anh nhanh chóng bước vào trong phòng hóa trang, nhẹ nhàng đóng cửa lại, anh quay lại phía sau thì nhìn thấy Thiên Ngọc trong bộ váy cổ điển này càng tôn lên vẻ đẹp dịu dàng, sắc sảo, quý phái của cô, anh đứng hình hồi lâu cho đến khi Thiên Ngọc đi lại gần nói nhỏ vào tai cô:

"\- A Châu, có phải trong bộ váy này em xinh đẹp nên mới khiến anh nhìn em lâu như vậy không?"

Ngụy Châu giật mình khi cô kề sát anh như vậy, bất chợt anh đưa tay ôm lấy eo của cô, kéo cô sát lại gần mình rồi nở một nụ cười gian manh, khẽ nói nhỏ vào tai cô:

"\- Tất nhiên là vợ anh rất đẹp rồi, tự nhiên anh không muốn cho em đi thi nữa, anh sợ vợ anh đẹp quá nên có nhiều người muốn vượt tường nhà anh!"

Mọi người trong phòng hóa trang đều âm thầm đi ra ngoài để lại cho cô và anh chút thời gian riêng tư. Thiên Ngọc vừa nghe anh nói như vậy, gương mặt cô chợt đỏ ửng lên, sau đó nhớ ra một chuyện nên hỏi anh ngay:

"\- A Châu, sao anh biết là bộ váy mà em đem đến sẽ có người cố ý giở trò, hơn nữa, anh còn để váy dự thi của em trong phòng hóa trang đặc biệt, còn bao cả phòng nữa!"

Ngụy Châu đưa tay lên khẽ xoa đầu cô, anh cúi người xuống hôn nhẹ lên trán cô rồi nghiêm túc giải thích:

"\- Rất đơn giản, trong cuộc thi mà muốn tranh giành, tất nhiên đối thủ sẽ không từ một chút thủ đoạn để cho em bị loại khỏi vòng thi, anh đã đoán trước được điều này nên hai ngày trước, anh lấy danh nghĩa Mặc thiếu để bao cả phòng này, em cũng biết Mặc gia là đại gia tộc lớn thứ sáu thế giới mà, cho nên người ở đây làm theo lời anh là lẽ đương nhiên!"

Thiên Ngọc cảm thấy hơi sợ trước quyền lực của Ngụy Châu, nhưng cũng nhờ anh mà cô mới đứng vững đến ngày hôm nay. Cô đưa tay ôm choàng qua cổ anh, khẽ nhón chân lên hôn nhẹ lên môi anh rồi nói:

"\- Cảm ơn anh đã cùng em đi đến ngày hôm nay, A Châu!"

"\- Ngốc, anh là chồng em, tất nhiên là sẽ cùng em vượt hết mọi chuyện rồi!"

Như Hạ từ ngoài mở cửa bước vào phòng hóa trang, chị đi đến dặn dò cô:

"\- Trần Thiên Ninh và người đại diện của cô ta \- Hiểu Như sắp chụp hình rồi, em cũng chuẩn bị bước ra đi!"

Thiên Ngọc nghĩ ra một kế muốn cho Thiên Ninh, Hiểu Đình và Hiểu Như cảm thấy hụt hẫng, cô khẽ mỉm cười rồi nói nhỏ vào tai của Như Hạ:

"\- Hạ tỷ, chị nói với cô Aria và chị Nghi Tử phối hợp cùng em diễn một vở kịch giả vờ rằng váy của em đã bị người khác phá hủy, đợi bên Hiểu Đình đắc ý được một lúc, em sẽ đích thân bước ra ngoài!"

Như Hạ thấy kế sách này của cô không tồi, chị gật đầu rồi mở cửa bước ra ngoài nhờ hai người họ cùng phối hợp. Ngụy Châu đưa tay lên xoa đầu cô, anh cúi người xuống dựa vào vai cô từ phía sau rồi nói:

"\- Ngọc Ngọc của anh ra tay độc thật, có phải em muốn cho đối thủ của em lộ ra chút sơ hở không?"

Thiên Ngọc đưa tay chạm nhẹ vào gương mặt anh rồi khẽ nói:

"\- A Châu đoán đúng rồi, phải cho bọn họ lộ ra chút sơ hở thì cuộc thi này bọn họ khó mà thắng được!"

Aria, Nghi Tử cùng với Như Hạ bước ra ngoài sau khi Thiên Ninh và Hiểu Như chụp hình xong, Như Hạ nhìn hai người nháy mắt ra hiệu rồi bắt đầu diễn. Nghi Tử giả vờ la lên:

"\- Cô Aria, váy của Thiên Ngọc bị người ta làm hỏng rồi, bây giờ tính sao đây cô?"

Aria cũng theo đó mà giả vờ lo lắng:

"\- Thật sao? Bộ váy đó lên đến trăm tỷ đô la, sao có thể bị người khác làm hỏng được! Như Hạ, cô mau đi kiểm tra camera xem có tìm được gì không?"

Thiên Ninh và Hiểu Như khẽ nhìn nhau rồi cười thầm, Hiểu Như đã cho người tháo hết camera trong phòng hóa trang thường, còn bảo Thiên Ninh tự ra tay cắt lấy bộ váy để trong phòng, Hiểu Đình cũng là người nhúng tay vào đó, anh ta khẽ nói nhỏ vào tai của Thiên Ninh:

"\- Cây kéo mà em dùng để cắt váy của cô ta, anh đã cho người phá hủy rồi! Cứ yên tâm, sẽ không ai phát hiện ra chúng ta làm đâu!"

Đúng như mọi người nghĩ, camera đã bị kẻ khác tháo hết trong phòng, Như Hạ chạy đến gật đầu với Aria và Nghi Tử, chị giả vờ nói:

"\- Aria, Nghi Tử, camera bị người ta tháo hết rồi, không thể chứng minh được ai là người làm hỏng váy của Thiên Ngọc được!"

Aria khẽ liếc nhìn Hiểu Như, sau đó cô ấy nở một nụ cười thần bí, cố ý nói lớn để cho Hiểu Như nghe:

"\- Chắc chắn kẻ làm ra việc này cũng không phải là người tốt gì, đến việc để mình trở nên nổi tiếng cũng không từ thủ đoạn kia mà!" \( nói bằng tiếng Anh \)

Sau đó, Aria liếc nhìn Thiên Ninh rồi lại tiếp lời:

"\- Còn về người kia, đến cả chị gái mình mà còn hại được, thật đúng là mất mặt!" \( nói bằng tiếng Anh \)

Nghi Tử và Như Hạ đều hiểu Aria đang muốn ám chỉ đến ai, do hiểu biết về tiếng Anh chưa sâu nên những gì Aria nói, Thiên Ninh đều không hiểu. Cô ta khẽ kéo áo của Hiểu Đình rồi hỏi:

"\- Anh Đình, người phụ nữ tóc vàng đó nói gì vậy? Em nghe không hiểu!"

Hiểu Đình và Hiểu Như đều hiểu Aria đang muốn nói gì nhưng vì sợ Thiên Ninh lộ ra sơ hở nên anh ta đã trấn an:

"\- Không có gì đâu, cô ấy chỉ là nói về chiếc váy hỏng của Trần Thiên Ngọc thôi!"

Thiên Ninh gật đầu, cô ta đến gần cả ba người rồi bắt đầu chế giễu:

"\- Trang phục của Trần Thiên Ngọc bị hỏng rồi, làm sao mà chị ta có tư cách mà thi nữa, chắc chắn sẽ bị loại ở vòng này! Mấy người nên chờ thua đi!"

"\- Có tư cách hay không tự tôi sẽ biết, không cần cô phải nhắc đâu, em gái tốt của tôi à!"

Từ ngoài sau, Thiên Ngọc cùng với Ngụy Châu bước ra khí phách, cô tiến lên phía trước nhìn Thiên Ninh mỉm cười:

"\- Sao rồi em gái tốt, nhìn thấy đối thủ như tôi, cô sẽ sợ chứ?"

Thiên Ninh và Hiểu Như ngạc nhiên chỉ tay vào Thiên Ngọc, Thiên Ninh tức giận lên tiếng hỏi:

"\- Chị...chị sao lại...chẳng phải trang phục của chị bị cắt mất rồi sao?"

Quả nhiên, Thiên Ninh đã lộ ra một chút sơ hở. Thiên Ngọc cũng cảm nhận được, cô đi lại gần Thiên Ninh, đưa tay lên miệng khẽ cười rồi hỏi:

"\- Hình như vừa nãy mọi người chỉ bảo trang phục của tôi bị làm hỏng thôi, chứ không nói trang phục của tôi bị người ta cắt! Sao cô lại biết trang phục của tôi bị cắt, không lẽ cô là người cắt trang phục của tôi à?"

"\- Tôi..."

Hiểu Đình tiến lên phía trước nhanh chóng giải vây cho Thiên Ninh:

"\- Cô đừng có vu khống người khác như thế? Thiên Ninh chỉ suy đoán rằng trang phục của cô bị cắt thôi sao, chẳng phải bây giờ cô đã có trang phục mới rồi sao?"

Thiên Ngọc quay lại nhìn Ngụy Châu cười ngọt ngào, sau đó quay lại nhìn Hiểu Đình người mà cô đã từng yêu, cô nhếch môi lên cười rồi nói:

"\- Cũng phải, cứ xem là tôi đã vu khống người yêu bé nhỏ của anh đi! Nếu không phải Ngụy Châu anh ấy đã chuẩn bị trước trang phục của tôi ở phòng hóa trang đặc biệt thì có thể bây giờ tôi đã không có trang phục để dự thi, hẳn là các người vui lắm nhỉ?"

Không nói chuyện với họ tiếp nữa, Thiên Ngọc quay lại mỉm cười bảo với mọi người:

"\- Được rồi, vở kịch đã hạ màn rồi! Cứ xem như bộ trang phục kia đã bị người khác ghen ăn tức ở làm hỏng nó đi, chị Nghi Tử, chúng ta chuẩn bị chụp hình thôi!"

Hiểu Như tay nắm chặt lại, quát mắng cô ở phía sau:

"\- Thì ra nãy giờ cô chỉ giả vờ thôi sao, Trần Thiên Ngọc! Cô đã có chuẩn bị từ trước rồi!"

Thiên Ngọc khoanh tay quay lại nhìn Hiểu Như, cô cười nửa miệng rồi nói thật:

"\- Đúng vậy, nếu tôi không cùng mọi người diễn ra vở kịch này, có thể sẽ không thấy được bộ mặt muốn hãm hại người khác của các người!"

Sau đó, cô nhanh chóng tiếp lời bảo với các thí sinh khác:

"\- Mọi người cũng phải cẩn thận đấy, coi chừng bọn họ cũng muốn làm hỏng trang phục của mọi người đấy!"

"\- Cô..."

Thiên Ninh và Hiểu Như tức giận không nói nên lời. Thiên Ngọc khẽ cười thầm rồi quay lại cùng với Nghi Tử bước vào khu chụp hình.

Sau khi chụp hình xong, kết quả xếp hạng 3 tổ hợp có số hạng cao nhất sẽ được bước vào vòng 2 trong 4 ngày nữa. Ngụy Niên cũng là một trong 3 giám khảo, cậu bước ra ngoài cầm theo bảng danh sách rồi công bố:

"\- Kết quả đã có rồi, 3 tổ hợp có số hạng cao nhất sẽ được vào vòng trong:
Hạng nhất: Trần Thiên Ngọc \- Giang Nghi Tử
Hạng nhì: Nina Trương Sa \- Trịnh Nhu
Hạng ba: Trần Thiên Ninh \- Hiểu Như"

Thiên Ninh và Hiểu Như thấy bảng xếp hạng như thế không công bằng nên Thiên Ninh đã một mực lên tiếng:

"\- Mặc lão sư, anh có nhầm lẫn gì không? Sao tôi còn thua hạng cả Trần Thiên Ngọc và Nina Trương Sa vậy?"

Ngụy Niên liếc nhìn Thiên Ninh, cậu lắc đầu rồi nói:

"\- Ban giám khảo cho tổ hợp của cô vào vòng trong là còn khoan dung lắm rồi, chứ chủ đề lần này là phong cách phương Đông mà hai người lựa chọn trang phục quá sơ sài, chẳng có nét nào giống thiếu nữ phương Đông cả?"

Thiên Ngọc và mọi người đều đang vui mừng vì bây giờ điểm số của cô cao rất nhiều so với hạng nhì và hạng ba, thấy cô phấn khích như thế, Thiên Ninh vẫn không bỏ cuộc đi đến mắng cô:

"\- Trần Thiên Ngọc, rốt cuộc chị đã dùng thủ đoạn gì để trèo lên được hạng nhất?"

Thiên Ngọc đang cười với mọi người thù Thiên Ninh đi đến mắng cô, cô nhanh chóng thu lại nụ cười, nhìn Thiên Ninh lạnh lùng rồi nói:

"\- Tôi được hạng nhất là do tôi và chị Nghi Tử cùng nhau cố gắng! Còn về phần cô, nói tôi dùng thủ đoạn à, sao cô không thử nghĩ cô không dùng thủ đoạn gì à? Nếu không trang phục cũ của tôi sao lại bị người khác cắt mất!"