Thiếu Soái, Hãy Tha Cho Tôi Đi!

Chương 82: Thọ lễ




Dì Hoa đã chuẩn bị đồ dự lễ cho thiếu soái và thiếu phu nhân, đó là một bộ sườn xám đôi màu xanh lam đậm thêu hạc trắng, chất vải nhung mềm mại. Tiểu Ngọc làm tóc và trang điểm giúp An Kỳ, trên cổ đeo dây chuyền ngọc trai loại nhỏ, tay mang bao tay trắng nhạt.

" Thiếu soái, nhìn em vậy có kỳ không? "

" Không, em đẹp lắm! " Hạo Thạc mở to tròng mắt, anh liền bước đến ôm chặt eo An Kỳ. Dù đã quen nhưng nhìn sát mặt vẫn cứ thật ngại ngùng.

Ngồi trên xe đến Trương gia, An Kỳ cứ bồn chồn không yên, Hạo Thạc cầm tay cô trấn an đừng quá lo lắng, tuy rằng ở đó sẽ có rất nhiều con mắt nhìn nhưng họ sẽ không làm gì chúng ta đâu. Tuy nói vậy, Hạo Thạc vẫn có suy nghĩ trong lòng, đó là chạm mặt đốc quân - cũng là cha của anh.

Trương gia nhộn nhịp khách khứa, thọ lễ năm nay được tổ chức ngoài sân vườn rất trang trọng, hơn trăm mâm cổ. Quà cáp chất núi toàn là những món đồ đắt tiền. Trương lão lão vui vẻ chào đón mọi người, sức khỏe của ông vẫn còn rất tốt.

Gia đình 5 người con đều đã có mặt tiếp đãi khách, Trương Thời - ứng cử viên hàng đầu cho việc làm gia chủ đời sau, bởi vì ông là trưởng tử, lại đang làm thông gia với Kim thị

Còn Trương Thiết cũng rất giỏi, con cái của ông là Trương Hằng - được Trương lão lão yêu quý vô cùng, sắp sửa sinh ra cháu chắt đầu tiên cho cả gia tộc.

Gia đình lão tam - lão tứ Trương Tân, Trương Thiềm, hai ông vẫn có chỗ đứng ở thương hội Thịnh Nam, có lẽ vì cha là sinh đôi nên hai đứa con của bọn họ Trương Viễn, Trương Húc giống nhau đều nổi tiếng ăn chơi, phá gia chi tử, Trương lão lão phật lòng rất nhiều

Con gái út Trương Cẩn Mai thì không ham mê quyền thừa kế, bà ấy quyết định không thành thân mà ở lại chăm sóc cha, cũng có cho mình một cửa hàng kinh doanh riêng.

Trương Húc đứng một góc cầm ly rượu quan sát, xem ra thiếu soái và cô gái tên An Kỳ vẫn chưa xuất hiện. Mọi thứ đã được sắp xếp ổn thõa chỉ đợi con mồi tới.

Âm thanh xì xào bàn tán nổi lên, thiếu soái Dương Hạo Thạc cùng An Kỳ bước vào sảnh tiệc, cô khoác tay anh, dáng đi hai người hiên ngang trước hàng trăm con mắt. Cùng tiến tới chỗ của Trương lão lão đang ngồi.

" Thiếu soái, ngài đã đến! Lão cứ tưởng thọ lễ năm nay ngài lại không có mặt. Thật là vinh dự! "

" Xin Trương trưởng lão đừng nói vậy, chỉ là năm ngoái tôi có chút việc bận nên đã bỏ lỡ, bây giờ cũng không đi thì sợ người ta sẽ bảo thiếu soái tôi không xem Trương gia ra gì " Hạo Thạc vỗ tay, phía sau một đám binh lính đem rất nhiều thứ vào, tầm mười món đồ quý. An Kỳ còn chẳng biết có sự hiện diện của nó, nhưng chắc giá sẽ không hề rẻ

" Thiếu soái có lòng rồi! Vị tiểu thư đi bên cạnh ngài là ai vậy? Hình như ta chỉ mới lần đầu gặp! Trông hai người rất xứng đôi đấy! "

" Tôi họ An tên Kỳ, mọi người hay gọi An Kỳ, rất vinh dự khi được gặp và trò chuyện cùng Trương trưởng lão! " An Kỳ cúi đầu, cô lễ phép chào hỏi.

" Không giấu gì ông, đây là cô gái sau này sẽ trở thành thiếu phu nhân của tôi đó ạ! " Hạo Thạc hồn nhiên nói, phía sau anh là những vị khách đang trơ mặt ra vì ngạc nhiên, các tòa soạn báo có mặt ở đó thì vô cùng vui sướng, bởi vì ngày mai sẽ có tin cực kỳ sốt dẻo.

" Chà, thiếu soái đã tính đến chuyện kết hôn rồi sao, quả nhiên là bằng hữu thân thiết của Hằng nhi. An tiểu thư đây cũng rất xinh xắn, hoạt bát, hai người thật xứng đôi vừa lứa! "

Trương lão lão chậm rãi nói, ông theo dõi Hạo Thạc từ lúc nó còn nhỏ, nên cũng biết nó thế nào. Vậy mà lại yêu thích cô gái với tính cách hoàn toàn đối lập, quả nhiên nhân duyên là một điều kỳ diệu.

" Cha, An tiểu thư đây cũng là bạn của Hằng nhi và Nhiên nhi. Hằng nhi từng nói với con là nếu như không có An tiểu thư giúp đỡ hòa giải, thì chúng nó sẽ chẳng có ngày hôm nay " Trương Cẩn Mai đứng kế bên nói khéo, Trương lão lão cũng vui mừng cảm tạ An Kỳ.

Trương Hằng cùng Tố Nhiên tiến tới mừng thọ Trương lão lão, An Kỳ vẫy tay chào hai người. Một lát sau thì cả đám xúm lại nói chuyện, tất nhiên là ngồi cùng một bàn, còn có Trương Minh, Trương Vy. Đại tiệc thọ lễ bất đầu diễn ra, Trương Tân đem đến cho tất cả mọi người một màn trình diễn của đoàn ca vũ Phượng Tiên đến từ Đình Nam

Mọi người ai cũng trầm trồ vì để mời được họ thì phải bỏ ra một số tiền không nhỏ, Trương tứ gia quả nhiên có lòng tốt.

" Thiếu soái, tôi nghe ngài bảo là An cô nương sẽ trở thành thiếu phu nhân của ngài nhỉ? Dù sao nó sẽ diễn ra không sớm thì cũng muộn thôi, haha! " Trương Hằng mời Hạo Thạc một ly.

" Hừm! Hẳn là cậu biết trước rồi nên mới mạnh miệng như vậy! Tất nhiên dù cho gia đình có cấm đoán thế nào thì ta nhất định sẽ không buông tay cô ấy! " Hạo Thạc nhìn An Kỳ đang trò chuyện vui vẻ với Tố Nhiên.

Trương Hằng giới thiệu Trương Minh và Trương Vy cho Hạo Thạc, An Kỳ. Điều đặc biệt ở đây là Trương Vy - dù mang họ Trương nhưng cô ấy không có quan hệ máu mủ ruột thịt. 18 năm trước đã được Trương Cẩn Mai đem về và nhận làm con nuôi. Hiện tại cô ấy đang theo mẹ học kinh doanh.

Có vẻ do tiếng nhạc quá lớn nên Tố Nhiên cảm thấy đau đầu, Trương Hằng đã xin phép và đưa cô ấy đi nghỉ ngơi. Bây giờ mọi người đứng nói chuyện nhiều hơn ngồi mâm cổ, An Kỳ để ý có nhiều ánh mắt đổ dồn về mình. Đồ ăn ở đây nấu ngon thật.

" Xin hỏi, cô là An tiểu thư có phải không ạ? " Một nữ nhân ăn mặc đơn giản bước đến bắt chuyện, có vẻ như không phải khách mời mà chỉ là nha hoàn bình thường

" Vâng, có chuyện gì không? " An Kỳ đang ngậm cái cánh gà chiên.

" Thật may quá, Đào thiếu phu nhân của chúng tôi muốn được gặp tiểu thư, không biết cô có thể đi một chuyến được không ạ? "

An Kỳ thấy lạ khi mà Tố Nhiên vừa đi nghỉ mà kêu cô làm gì, tuy nhiên cô lại chẳng hề nghi ngờ, còn xin phép Hạo Thạc một lát sẽ quay lại. An Kỳ đi theo nha hoàn lạ mặt kia, vì đây là Trương gia nên không quen đường. Cả hai dừng lại trước căn phòng cuối hành lang.

Nha hoàn liền mở ra, bên trong có giường, ghế sofa, tủ sách, hai cửa sổ bị khóa tuy nhiên lại không thấy Tố Nhiên đâu cả. Cô ta nói rằng Đào thiếu phu nhân vừa mới ở đây, không biết đã đi đâu mất, nhưng lại bảo An Kỳ hãy ngồi xuống dùng trà đợi, bản thân y sẽ đi tìm Tố Nhiên.

Từ lúc đến thì An Kỳ cứ thấy là lạ, nha hoàn ấy tỏ ra mùi nguy hiểm kiểu gì. Hiện tại chỉ có một mình cô ở trong đây, cảm giác bất an khó tả. Một lát sau, tiếng " cạch " phát lên, An Kỳ tưởng Tố Nhiên vào thì đứng dậy, nào ngờ đó lại là Trương Húc.

" Anh là ai? "

" Tôi là Trương Húc, một trong những đứa cháu trai của ông nội. Đây chắc hẳn là An tiểu thư phải không? " Trương Húc nhìn chằm chằm An Kỳ, hắn liếm môi. Giờ thì không cần phải dàn cảnh, hắn muốn được nếm thử mùi vị nữ nhân của thiếu soái có gì đặc biệt.

" Tôi quen anh à? Vào đây làm gì? " An Kỳ nghiêng đầu, nhìn hắn không có vẻ gì là đàn hoàng.

" Chỉ là lần đầu tiên gặp mặt. An tiểu thư, tôi có chút hứng thú với cô, hay là cô trở thành người phụ nữ của tôi đi, hậu thuẫn sẽ không thua gì thiếu soái đâu, dù sao xuất thân của tôi cũng là người Trương gia! " Trương Húc từ từ tiến đến, An Kỳ nhíu mày khi tên này nói năng thật thiếu tôn trọng cô.

" Bị điên à? Cút khỏi đây mau! "

" Đây cũng xem như là nhà của tôi, An tiểu thư không có quyền đuổi tôi! "

Trương Húc nhào đến thì An Kỳ liền né sang một bên, cô đấm vào mặt hắn khiến y ngã túi bụi, kế tiếp là một cú đá xoay người lên đầu. Máu chảy từ mũi của Trương Húc khiến hắn sợ hãi, nữ nhân này mà lại có võ, lỡ đụng phải ổ kiến lửa rồi

" Tên khốn nhà ngươi! Chi bằng ta đá vào nơi tối kỵ cho ngươi vĩnh viễn không còn hậu thế! " An Kỳ chống tay lên eo. Cô giận dỗi rời khỏi căn phòng đó, tự nhiên lại gặp phải tên biến thái.

Những đứa cháu nhà họ Trương này, ngoài Trương Hằng thì chẳng có ai tốt lành. Vì không nhớ đường về đại sảnh, An Kỳ cứ loay hoay mãi, không ngờ lại tìm được phòng của Tố Nhiên, chi bằng vào trong thư giãn đầu óc, nhưng cô sẽ không nói cho cô ấy biết chuyện vừa nãy

Sâm Văn - tên nô tài đi theo Trương Húc, đã được căn dặn rằng hãy cho gọi Dương thiếu soái vào căn phòng chiêm ngưỡng cảnh tượng đáng xấu hổ của thiếu soái phu nhân.

Anh ta tiến đến chỗ Hạo Thạc đang đứng

" Thưa thiếu soái, tôi nhận được lệnh từ An tiểu thư. Cô ấy muốn gặp người ở phòng của Đào thiếu phu nhân! Xin mời ngài đi theo tôi! "

" Ừm! " Hạo Thạc gật đầu đi theo Sâm Văn, lần đầu tiên anh thấy kẻ này, nhìn thật đáng nghi.

Sâm Văn mở cửa phòng ra, giờ thì hãy xem biểu cảm của thiếu soái khi thấy nữ nhân của mình lên giường với người đàn ông khác. Nhưng kết quả lại trống không, Văn Sâm lúng túng nhìn quanh, đích thực là chỗ mà Trương Húc đã nói.

" Ngươi nói An Kỳ gọi ta? Vậy...người đâu? " Hạo Thạc vỗ vào vai Sâm Văn, giọng nói trầm đến đáng sợ. Hắn giật thót mình, mặt đổ mồ hôi bảo rằng mình nhớ lộn, dẫn đường sai mong Hạo Thạc tha lỗi.

An Kỳ ngồi uống trà cùng Tố Nhiên thì có tiếng gõ cửa, nha hoàn chạy ra mở. Hạo Thạc đứng ở bên ngoài, An Kỳ liền đứng lên đi về phía anh.

" Hạo Thạc, ngài đến đây làm gì? "

" Không phải em cho người gọi ta à? " Hạo Thạc nhìn sang bên phải thì Sâm Văn đã biến đi đâu mất, giống như bốc hơi vậy

"... "

An Kỳ thấy có chút kỳ lạ, cô bị đưa đến một căn phòng và gặp Trương Húc, giống như kiểu hắn ta chắc chắn rằng cô sẽ ở đó. Dù chỉ là lần đầu tiên gặp mặt nhưng Trương Húc đã nổi ý đồ xấu.

Mặt khác, kẻ nào đó đã mạo danh lời nói của An Kỳ lôi kéo Hạo Thạc có chủ đích. Cô kéo tay anh rời khỏi phòng của Tố Nhiên làm cô ấy bất ngờ.

" Hạo Thạc, trước đó anh có đến căn phòng nào ở cuối hành lang không ạ? "

" Có đấy. Hắn ta bảo rằng em ở bên trong nhưng khi ta vào thì chẳng thấy gì hết. Ta cứ nghĩ tên đó thần kinh có vấn đề! "

" Vậy là em đã hiểu rồi! " An Kỳ gật đầu. Cứ tưởng là đến Trương gia dự thọ lễ một cách bình thường, nào ngờ lại bị một kẻ không quen biết hãm hại.

An Kỳ kể lại cho Hạo Thạc nghe toàn bộ sự việc, tất nhiên là anh cũng biết Trương Húc là kẻ thiếu đứng đắn. Nhưng bây giờ còn là tên mất não dám đụng vào người của anh. Hạo Thạc tức giận đấm mạnh tay vào tường, thật muốn bắt tên Trương Húc vào tù tra tấn

" Em biết rằng khi nói ra điều này sẽ làm ngài không vui, nhưng em vẫn lành lặng, ngược lại còn khiến hắn bầm dập. "

" Đây là thọ lễ của Trương lão lão, ngài không được làm bất cứ việc gì ảnh hưởng đến mặt mũi của mình, nó cũng sẽ ảnh hưởng tới Dương gia. Và Trương Húc vẫn là con cháu của họ, nên giữ thể diện Trương gia một chút " An Kỳ dịu dàng chạm vào mặt của Hạo Thạc nhằm xoa dịu anh.

Ngoài mặt thì Hạo Thạc gật đầu cho qua vì nghe lời An Kỳ. Nhưng sau ngày hôm nay, không biết điều tồi tệ gì sẽ ập lên đầu Trương Húc. Cứ để hắn tự do tự tại tận hưởng cuộc sống bên ngoài.