Thiếu Soái, Hãy Tha Cho Tôi Đi!

Chương 133: Ngoại truyện (3)




Tin tức An Kỳ tiếp tục có thai đã tới tai Tương gia và Tiêu gia, mọi người ai nấy cũng đều mừng rỡ. Cô đang ngồi để cho Tiểu Ngọc chải tóc, đếm tháng em bé sẽ chào đời là tháng hai năm sau, có khi sẽ vào ngay dịp tết, cô thấy hơi buồn vì ở cử trong khi tết có nhiều món ngon.

" Sắp tới lễ thành thân của cô rồi nhỉ Tiểu Ngọc? " An Kỳ hỏi, Tiểu Ngọc liền e thẹn gật đầu.

Tuần sau Tiểu Ngọc sẽ kết hôn với chàng sĩ quan quân đội tên Mặc Khiết Hâm, anh ta nhiều lần tới phủ đưa tài liệu cho Hạo Thạc, vô tình thấy Tiểu Ngọc, xin được làm quen. Họ yêu nhau cũng gần 2 năm trời.

Khiết Hâm mất cha mẹ từ nhỏ, đến tuổi thì nhập ngũ, sau bao cố gắng mới lên hạ sĩ. Cũng có một căn nhà nhỏ trên phố Cửu Hoa, dù không giàu nhưng vẫn có của ăn của để nhờ vào dành dụm từng ấy năm làm việc.

Tiểu Ngọc cũng chỉ mới chấp nhận lời cầu hôn của Khiết Hâm, hai người phải nói là tương xứng dù cô hơn anh 4 tuổi . Hạo Thạc và An Kỳ cũng ủng hộ mối hôn sự này, vì Khiết Hâm rất tốt bụng, hiền lành nên sẽ làm Tiểu Ngọc hạnh phúc.

Dì Hoa cũng yên lòng khi con gái lấy người như thế, sau khi xuất giá sẽ đến sống cùng vợ chồng Tiểu Ngọc, do Khiết Hâm đề xuất vì anh cũng muốn có gia đình đầy đủ như người khác.

Nhưng vì An Kỳ đã có thai nên dì Hoa xin phép được ở lại phủ thêm để chăm sóc cô, dù ban đầu cô không đồng ý, nhưng cuối cùng cũng phải gật đầu. Dì Hoa và Tiểu Ngọc thật sự đã làm việc cho phủ thiếu soái rất lâu, cống hiến hết mình.

An Kỳ đến Tiêu gia chơi, hai tay dắt hai đứa Kỳ Văn Kỳ Chương, chúng lễ phép chào tất cả những ai gặp được kể cả Cao quản gia. Tiêu Ban và Lục phu nhân đang chăm sóc Tiêu Di Hòa, vì vợ chồng Hữu Chính đang đi công tác

Thằng bé không quấy khóc nhiều khi xa cha mẹ, ba anh em Di Hòa, Kỳ Văn, Kỳ Chương rất thân thiết, mỗi lần chúng tới Tiêu gia chơi là y như rằng tụ hợp lại quậy phá, khiến An Kỳ đau đầu.

Còn về phần Tiêu Ánh, cô đã thành thân cùng Trương Minh, chuyển đến nông trại ở ngoại ô sống với ông bà. Thay vì thành thị xô bồ, vợ chồng Tiêu Ánh - Trương Minh thích thảo nguyên trong lành hơn. Có với nhau con trai Trương Minh Khiết 4 tuổi dễ thương, tinh nghịch

Tiêu Phong với Ly Lan vẫn sống cùng nhau, quyết định không có con nhưng tình cảm của họ vẫn nồng cháy, cuối cùng An Kỳ cũng thấy được vết chân chim trên đuôi mắt Tiêu Phong, cô tưởng ông là yêu tinh trẻ mãi không già.

Thậm chí đôi vợ chồng còn đi du lịch thường xuyên vào mùa hè và mùa xuân. Tiêu Phong hay mua đồ về cho An Kỳ, ở bên Ly Lan làm ông cười nhiều, chắc không còn gánh nặng gì nữa.

" An Kỳ lại có thai nhỉ? Ta hy vọng con sẽ không cực khổ như hồi sinh Kỳ Văn Kỳ Chương! " Ly Lan rót trà cho An Kỳ, Ngô Diễm đã hoàn toàn sống tốt dưới thân xác của Ly Lan.

" Rặn cùng lúc hai đứa nó cực lắm mẹ ạ ! Dù sao con mong lần này sẽ là bé gái, hình ảnh em gái được hai anh trai yêu thương thật sự rất tuyệt. Chắc sẽ là một cô con gái xinh xắn giống như con vậy! " An Kỳ tự đắc. Hai Hạo Thạc nhỏ đã là quá đủ, nhất định phải có thêm một An Kỳ nhỏ.

...━━━━━━༺༻ ━━━━━━...

Hạo Thạc đã cho trang trí phủ thiếu soái vì hôm nay đã là ngày thành thân của Tiểu Ngọc, An Kỳ tặng cô một bộ trang sức phỉ thúy như là của hồi môn, còn Hạo Thạc tặng chiếc vòng vàng khảm ngọc lục bảo. Có cả Tố Nhiên, Phụng Yên đến chung vui.

Đích thân dì Hoa dắt tay Tiểu Ngọc trong bộ hỷ phụng đỏ thắm ra kiệu hoa, tất cả nha hoàn đều vỗ tay chúc mừng. An Kỳ cũng có chút xúc động lấy khăn chấm nước mắt, vì thân thiết từ lúc là nha hoàn đến chủ tớ.

" Tiểu Ngọc, về ở với chồng hãy sống thật hạnh phúc nhé! Trở thành vợ hiền dâu đảm , sinh ra những đứa con xinh đẹp. Thỉnh thoảng hãy tới thăm ta với Kỳ Văn Kỳ Chương ! " An Kỳ ôm Tiểu Ngọc, rồi chỉnh lại khăn gấm cho cô ấy.

Tố Nhiên cùng Phụng Yên cũng nói những lời chúc tốt đẹp. Kỳ Văn Kỳ Chương khóc sướt mướt khi tiễn Tiểu Ngọc tỷ tỷ, vì cô tốt với chúng và hay làm đồ ngọt cho chúng ăn.



An Kỳ phải dỗ dành hai đứa phải cười lên vì hôm nay là ngày vui của Tiểu Ngọc. Chúng mới chịu nín rồi nén cười thật tươi

Tất cả đều đến nhà Mặc Khiết Hâm để ăn tiệc vào buổi chiều, An Kỳ mệt mỏi khi di chuyển nhiều, Đỗ Quyên từ Nam Dương tới xin được hầu hạ An Kỳ, cô khá ngạc nhiên vì cô ấy đường xa tới chỉ để xin làm nha hoàn trong phủ.

Đỗ Quyên nhanh chóng học việc rất nhanh từ Tiểu Ngọc, bây giờ cô tự tin phục vụ An Kỳ không thua gì sư phụ. Đỗ Quyên bóp vai và chân cho An Kỳ, thậm chí đã chuẩn bị sẵn nước nóng pha tinh dầu hoa hồng cho cô ngâm mình.

An Kỳ nằm ở ghế sofa thư phòng để nghỉ ngơi, mùa thu lại bất đầu khi những cơn gió mát lạnh thổi vào. Cái bụng 7 tháng của cô đã to hơn rất nhiều, khác với Kỳ Văn Kỳ Chương, chế độ ăn không rõ ràng.

Thì lần này An Kỳ rất thèm đồ cay nồng, hồi trưa đã ăn cánh gà xào tương ớt, thịt heo ướp muối ớt nướng, hay cùng Hạo Thạc đi ăn lẩu chua cay. Dù Hạo Thạc không ăn cay nhiều, nhưng vì chiều vợ nên các bữa đều đó đồ cay.

Đúng lúc Kỳ Văn Kỳ Chương cũng về nhà khi từ nhà ông bà nội về, Hạo Thạc được nghỉ hôm nay mới dẫn chúng tới thăm Trình Mẫn. An Kỳ ngồi dậy, bụng to nên có chút chậm rãi.

" Hai đứa lại đây! Mẹ cho coi cái này! "

Chúng lại gần thì An Kỳ nắm hai bàn tay chạm vào bụng mình, hào hứng chờ phản ứng. Kỳ Chương liền giật mình và nói lên cậu cảm nhận bụng mẹ đang chuyển động, Kỳ Văn cũng rất bất ngờ.

" Là em bé đang đạp mẹ đó, có vẻ em cảm nhận được hai anh của mình đang ở đây. Đặc biệt là anh ba đang mong chờ em ra đời! " An Kỳ xoa đầu Kỳ Văn Kỳ Chương.

Hạo Thạc cũng từng được An Kỳ làm vậy, cảm xúc lúc đó của anh cũng rất mới lạ, phấn khởi. Tuy nhiên đạp nhiều quá thì cũng rất đau đó, Kỳ Chương hay xoa bụng mẹ vì nó to và tròn như quả bóng, mẹ thật phi thường khi mang nó vì trong rất nặng.

Họ hay dắt con ra công viên hồ Giang Hàn chơi, ngắm lá vàng rơi cảnh đẹp của mùa thu. Kỳ Văn Kỳ Chương hay chạy rượt, chơi những trò chơi kỳ lạ. Còn An Kỳ sẽ khoác tay Hạo Thạc, đi một cách chậm rãi.

Hạo Thạc sẽ mua kem cho ba mẹ con, phản ứng thật giống nhau khi họ nhận được kem. An Kỳ chui rúc vào người Hạo Thạc khi có cơn gió lạnh thổi qua. Ở đây mùa hè hai người thường cùng nhau chèo thuyền.

Gia đình vốn dĩ đã đông giờ lại đón thêm thành viên mới. An Kỳ lặng lẽ nhìn Hạo Thạc, còn anh đang chăm chú vào cặp sinh đôi, nhan sắc làm cô điêu đứng khi từ dưới ao cá trồi lên. Nếu Hạo Thạc nói anh muốn có chục đứa con, chắc An Kỳ cũng sẽ sinh cho anh bấy nhiêu đó.

Kết thúc chuyến đi dạo, cả nhà sẽ tạc vào nhà hàng lẩu để ăn tối luôn. Họ còn gặp vợ chồng Hạo Hiên với Phụng Yên cũng đi ăn ngoài, sẵn làm một bữa tiệc nhỏ linh đinh khi hai anh em gặp nhau.

...━━━━━━༺༻ ━━━━━━...

" Trầm này thơm thật, lại có tác dụng an thần. Ta dạo này mất ngủ khi bé con cứ quậy trong bụng. Con gái mà không thục nữ gì hết? " An Kỳ thở dài. Đánh nhẹ vào cái bụng căng phồng.

" Chắc sẽ giống mẹ đó ạ, vì thiếu phu nhân rất mạnh mẽ mà! " Đỗ Quyên nói đùa, cô đang gọt trái cây cho An Kỳ ăn.

Từ lúc mang thai là phòng ngủ của thiếu soái luôn tràn ngập mùi hương trái cây tự nhiên, An Kỳ thèm trái cây hơn cả đồ ngọt.



Uống thuốc an thai cho Phụng Yên kê, An Kỳ tăng cân rõ rệt do ăn nhiều. Đỗ Quyên hay đắp thảo dược mật ong lên mặt giúp An Kỳ đỡ sạm da. Cô ngủ nhiều vào buổi sáng và thức vào ban đêm, không hiểu vì sao.

" An Kỳ dạo này thế nào? Thai tượng có ổn không? " Trình Mẫn nhấp miếng trà, nay bà tới phủ thiếu soái thăm con dâu và cháu trai.

" Ổn mẹ ạ! Bé con vẫn còn ngoan hơn hai anh của nó lúc còn trong bụng. Con cũng đã ăn được nhiều hơn, tình trạng nghén giảm sút. Kỳ Chương rất thích chạm vào em! " An Kỳ nhoẻn miệng cười, tay xoa bụng.

" Vậy thì tốt! Vì ta không thể tiếp tục mang thai sau khi sinh Hạo Thạc, vậy nên ta rất mừng khi con và Thạc nhi nhiệt huyết như vậy, Dương gia tràn ngập tiếng cười trẻ con, điều mà ta mong đợi từ trước tới nay! "

An Kỳ hơi đổ mồ hôi và không dám nói vì Kỳ Chương nên cô mới quyết định đẻ, chứ cô vẫn không có ý sẽ tiếp tục có con. Trình Mẫn tuy nghiêm khắc nhưng đối với con cháu dịu dàng, đằm thắm.

Về phần lão phu nhân, bà cũng đã mất vì bệnh nặng được một năm, khi ấy Dương gia tràn ngập không khí tang thương. Dương Nhật Minh quỳ trước linh cửu mẹ, trong thâm tâm ông cũng nhớ bà dù ông không phải đứa con bà thương nhất.

Lúc còn tạ thế, lão phu nhân quý An Kỳ, hay gọi cô tới viện trò chuyện. Vậy nên trong đám tang An Kỳ khóc rất nhiều, Hạo Thạc ôm cô an ủi , vì bây giờ bà nội đã được ra đi thanh thản sau một thời gian dài chống chọi bệnh tật.

" Chắc bây giờ bà nội đã được đoàn tụ với ông và nhị gia Nhật Bình ở dưới hoàng tuyền! Em đừng quá đau buồn! "

" V-vâng! " An Kỳ khẽ lau nước mắt. Mộ được chôn ở phần đất gia đình, kế bên là mộ của lão gia gia, Dương Nhật Bình . Xung quanh phải trồng hoa linh lan trắng theo di nguyện của lão phu nhân

...━━━━━━༺༻ ━━━━━━...

Cứ mỗi cuối năm Hạo Thạc sẽ đi công tác phương Bắc, có thể một tuần hoặc một tháng sẽ về. An Kỳ ở nhà cùng Kỳ Văn Kỳ Chương, chúng sẽ thay cha chăm sóc mẹ như lời hứa.

An Kỳ có một cuốn nhật ký ghi lại mọi thứ trải qua từ lúc cô xuyên không đến Liên Thành, bao nhiêu hỷ nộ ái ố đều được cô viết vào.

Nó giống như báu vật chứa nhiều kỷ niệm, An Kỳ cũng thích thêu thùa khi có thời gian rảnh, nhờ mẹ mình nên kỹ năng cũng được cải thiện.

Tiêu Ánh hay gửi thịt bò, sữa bò tươi, rau củ quả từ trang trại gia đình cho An Kỳ ăn dưỡng thai. Cô thường làm bánh cho Kỳ Văn Kỳ Chương, dù không ngon bằng Tiểu Ngọc.

Nhờ có hai con mà trong lúc Hạo Thạc đi công tác, An Kỳ không bị cô đơn. Ban đêm ba mẹ con ngủ cùng nhau, Hạo Thạc cũng hay gửi thư cho cô thông báo tình hình bản thân, nỗi nhớ là điều mà anh lúc nào cũng ghi trong thư.

An Kỳ đọc sách thì bên ngoài cửa sổ, tuyết đã rơi một cách chậm rãi và xinh đẹp. Cô rất thích ngắm tuyết rơi, nó thật yên tĩnh làm tâm hồn như được thư thản. Kỳ Văn Kỳ Chương sẽ chơi ném tuyết và làm người tuyết ở ngoài hoa viên.

" Hai đứa đừng chơi đùa mất sức nhiều quá nhé! Kỳ Văn, không được ném em mạnh như vậy... Kỳ Chương đáp trả lại nhanh lên, con là đấng nam nhi đấy ! " An Kỳ ngồi ở tiểu đình, trông chừng cặp sinh đôi.

" Thiếu phu nhân, khi nào người thấy lạnh quá thì hãy nói với tôi một tiếng! Tôi sẽ đưa người vào sưởi ấm! " Đỗ Quyên rót trà và lột hạt dẻ nóng.

" Ta biết rồi! " An Kỳ vui vẻ nếm món hạt dẻ hấp thơm lừng