Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Chương 67: Tôi sẽ để cho anh rất thoải mái! (7)




Có lúc, cô đều sẽ cảm giác đến nếu như anh cả đời không trở về thành phố X, như vậy chính mình liền chờ một đời một kiếp.

Thậm chí, đến cô cũng không biết, đợi đến cuối cùng, kết cục như thế nào?

Bảy năm...... bảy năm rất xa, đến bây giờ, ai có thể nói cho cô, trong lòng Tiểu Tịch, đến cùng còn yêu cô không?

********************

( trái tim kia, đã từng vì cô, bao nhiêu lần kịch liệt nhảy lên, run rẩy. Là thật sự vô cùng yêu, mới khiến trái tim dâng lên, mặc cho cô chà đạp)

Chiếc xe Audi màu đen xe, dọc theo thành phố X chạy đi bình ổn.

Giống người bên trong xe, bình tĩnh thong dong, đại khí nho nhã.

Sắc mặt Tịch Giản Cận, cũng không dễ nhìn, lại cũng không có quá nhiều tức giận hiện ra, chỉ là mím môi thật chặt, để bản thân có một áp lực bức người, khiến người ta phải cách ngoài ngàn dặm.

Chỉ là trong ngực anh, lên xuống chập trùng, tiết lộ anh không bình tĩnh.

Có lẽ động tác giơ tay của cô, quen thuộc mà đột ngột, khiến cho anh đem nhữngchuyện thống khổ trong trí nhớ, đều nhớ lại.

Lúc đầu trong bốn năm cùng cô chia tay, anh một mực phí hết tâm tư suy nghĩ, lý do Bạc Sủng Nhi nói chia tay với mình.

Ở trường cấp 3, anh có thể dễ dàng như trở bàn tay giải quyết hết đè số cao của nghiên cứu sinh, thế nhưng duy chỉ có tình yêu, một nguyên nhân chia tay đơn giản, lật qua lật lại, nghĩ đến nghĩ đi, cuối cùng chỉ vẫn không hiểu!

Anh không phải là không biết cô bị nuông chiều, cũng không phải không biết cô tùy hứng.

Tập hợp 3000 sủng ái vào một tiểu công chúa kiêu ngạo, đi trong trường học, đều hất cằm, không coi ai ra gì.

Đừng nói bị người khi dễ, cho dù là bị người thổ lộ, có lẽ đều sẽ bị cho Tần Thánh cùng Tô Thần sau lưng cô đánh cho hoa rơi nước chảy.

Thế nhưng, hết lần này tới lần khác anh và cô, liền quấn vào cùng một thế giới.

Năm đó anh là quý công tử của trường, chủ tịch hội học sinh, đơn giản là chàng trai ánh mặt trời.

Cô là công chúa trường học không người dám trêu, xinh đẹp ngạo mạn tài hoa tung hoành, là nữ thần trong suy nghĩ nam sinh toàn trường.

Một năm kia, anh cùng cô gặp gỡ bất ngờ.

Mùa hạ, quả thực là một cái mùa yêu đương tốt.

Dương ánh sáng để cho người ta hoảng hốt, cho nên mất đi lý trí, qua lại hoang tưởng, cấp tốc trầm luân.