Cẩm Úc nghe được, trong lúc bất chợt cô cũng nhịn không được nữa, nhào tới trong ngực Bạc Tình, ô ô khóc lên, vừa khóc, vừa hung hăng mà cắn ngực Bạc Tình, giống như là muốn dừng tiếng khóc của mình lại.
Bạc Tình nhíu mày, nhẫn đau, vươn tay, đem Cẩm Úc nhẹ nhàng ôm lấy, một chút một chút vỗ lưng của cô, thấp giọng dỗ.
đáy lòng Cẩm Úc so với bất luận kẻ nào cũng phải sợ ngàn vạn lần đấy!
Năm đó thân thể cô không tốt, đứa con thứ nhất là chửa ngoài dạ con, mang thai đứa con thứ hai cực kỳ không dễ, hơn nữa thiếu chút nữa bởi vì Bạc Tình lo lắng thân thể của cô, bị buộc đem con phá đi, là cô muốn chết muốn sống muốn sinh ra.
Cho nên sau khi có Sủng Nhi, cô cho nó đều là tốt nhất.
Đáy lòng cô rõ ràng, con gái của mình so với con gái nhà người ta điêu ngoa tùy hứng hơn rất nhiều, nhưng là vì có được không dễ, cho nên mới sủng nịch như vậy.
Nhiều năm như vậy, từ trước đến giờ cô đều cẩn thận che chở Sủng Nhi, sợ nó thương tổn, sợ nó mệt đến, chỉ cần cô ở, Sủng Nhi nhà cô liền là người khác đánh không được đánh, chửi không được chửi!
Nhưng khi cô nghe được tin tức báo cáo lên, máu tươi lâm ly như vậy, thần kinh cô, liền hoàn toàn căng thẳng.
Toàn bộ thế giới của cô, cũng ở vào trạng thái hỏng mất.
Bạc Tình khẽ thõng mắt xuống, đáy lòng theo đó không khỏi hốt hoảng, hồi lâu, mới nói: "Thất Thất... Em đừng khóc, tin tưởng anh, con gái của chúng ta, có được có khi là tốt nhất toàn thế giới, anh đáp ứng em, dù cho chúng ta hoặc là người khác trải qua ủy khuất, ở trên người Sủng Nhi cũng sẽ không phát sinh!"
"Con bé là thiên chi kiều nữ, tất cả đều phải là hoàn mỹ... Cho nên không nửa điểm thiếu sót, nó có hạnh phúc, hôn nhân mỹ mãn, con cái khỏe mạnh, cả vui vẻ, cho nên, con bé bây giờ tuyệt đối sẽ không gặp chuyện không may."
Cẩm Úc khóc không nói ra một câu, Bạc Tình vươn tay, chậm rãi lau nước mắt của cô, trên dung nhan tuyệt mỹ, hiện đầy lo lắng cùng đau lòng, y biết, tương lai hạnh phúc cùng vui vẻ của vợ y, cũng ký thác vào trên người cô bé bên trong kia.
Y biết, đối với Thất Thất mà nói, đứa nhỏ kia, là toàn bộ của cô, là điều cô tấc tấc, dùng tình dụng tâm, từng giọt từng giọt tích lũy.