Tịch Giản Cận ánh mắt thật sâu, khẽ buông thỏng, chẳng qua là thấy hai mắt Bạc Sủng Nhi, sáng trong nhìn anh, rõ ràng lóe ra ánh sáng trong suốt, hết lần này tới lần khác lại làm cho anh cảm thấy mê mị.
Hầu kết của anh, không nhịn được trên dưới chuyển động, đầu lưỡi nho nhỏ của cô đưa ra ngoài, theo hầu kết của anh, liếm láp.
Hô hấp Tịch Giản Cận dần dần nóng lên, anh ôm tay cô, không thể tự chế nắm thật chặt, chỉ bụng cọ cái hông của cô.
Bạc Sủng Nhi bởi vì anh vuốt ve toàn thân, hoàn toàn mềm yếu, nghiêng đầu, vươn cánh tay, đọng ở trên cổ của anh, ngẩng lên đầu, theo hầu kết của anh, một đường hôn lên cái cằm của anh.
Đường cong của anh, cực kỳ đẹp mắt, thoạt nhìn mang theo vài phần tú khí ôn hòa, bởi vì ánh mắt sắc bén, cho nên khiến cho khuôn mặt cùng toàn thân thoạt nhìn có thêm mấy phần nghiêm túc.
Hết lần này tới lần khác, Bạc Sủng Nhi thích nhất phần nghiêm túc này, là thành phần trong tính tình, cô chưa bao giờ có.
Liền giống như cô xảo trá tai quái, nhưng cũng là thành phần chưa bao giờ có trong tính tình của anh!
Tịch Giản Cận khẽ cúi đầu, cánh môi liền bắt đến môi của cô, cô lại cười mau tránh ra, không chịu để cho anh hôn, chẳng qua là thỉnh thoảng như gần như xa một cái đụng vào, nhắm trúng lòng anh ngứa đến khó nhịn, hận không được đem cái tiểu yêu tinh này xé nát nuốt trọn!
Bạc Sủng Nhi hai chân chậm rãi giang rộng ra, quấn chặt lấy vòng eo tinh tráng bền chắc của Tịch Giản Cận, tay cô chậm rãi từ bờ vai của anh rơi xuống, đem áo tắm từng điểm từng điểm rút lui.
Không khí trong phòng tắm tràn ngập hơi nước ươn ướt và ấm áp, mang theo hương thơm thấm lộ lòng người, mơ hồ di động.
Bạc Sủng Nhi đối chuyện giường Tịch đúng là không hiểu, mặc dù xem qua vô số cuộn phim, một chút ánh mắt cùng động tác mị hoặc, toàn bộ bởi vì cô di truyền tướng mạo cùng đặc điểm của Bạc Tình cùng Thất Thất, trong ngốc mang theo mị, trong mị mang theo manh, tự mình thành một cách.
Rõ ràng, động tác thoạt nhìn cực kỳ đùa bỡn đáng yêu, hết lần này tới lần khác có thể ở trên người của cô làm ra cảm giác dụ mê hoặc tình sắc trí mạng!
Ngược lại động tác rõ ràng vốncực kỳ mị hoặc, hết lần này tới lần khác thời điểm bị cô làm, lại mang theo vài phần thiên nhiên và thuần chân manh moe.