“Kevin, giúp tôi lấy hợp đồng khoa học kỹ thuật Đông Dương mang vào phòng.”
Ở văn phòng chủ tịch tập đoàn Kinh Đế, Tề Lãng một bên lật xem báo cáo hoạt động mấy tháng qua của công ty, một bên cầm điện thoại gọi điện cho trợ lý.
Đứng ở trước cửa văn phòng, Tống Viễn Tiêu có chút khẩn trương, sửa sang lại quần áo của chính mình cho chỉnh tề, sau đó nhẹ nhàng gõ cửa. Dù sao cũng là nhân tài, cũng không phải chưa quen với văn phòng tổng tài, kinh nghiệm lại phong phú, nàng cũng không cảm thấy còn sợ hãi.
“Vào đi!” Nghe được phòng trong truyền đến thanh âm trầm ổn lạnh như băng, Tống Viễn Tiêu phút chốc cuống cuồng nhảy dựng lên, ôm chặt tư liệu trong tay, hít sâu một hơi, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
“Tề Tổng, đây là… tư liệu ngài cần!” Nhìn trước mắt thân ảnh thon dài, Tống Viễn Tiêu có chút khẩn trương đi đến phía trước, lễ phép trình ra tư liệu.
“Cô là…ai?” Vừa nghe thanh âm của phụ nữ, Tề Lãng nhịn không được ngẩng đầu lên, nhíu nhíu mày, trợ lý của hắn khi nào đã đổi thành nữ?
“Tôi là Tống Viễn Tiêu, là trợ lý chi nhánh công ty Linh Mẫn, tôi tới tổng công ty nhận huấn luyện, Kevin trợ lý nói muốn tôi tạm thời giữ chức thư ký… Học tập xử lý công việc.” Thấy rõ bộ dáng người đàn ông trước mắt, Viễn Tiêu có chút thất thần, không thể tin được trên thế gian này thật sự có người tuấn mỹ phi phàm, cao quý như vậy? Lòng của nàng đột nhiên kích động kinh hoàng, hai mươi hai năm qua, lần đầu tiên nàng đối một người đàn ông có cảm giác rung động.
“Được, tôi biết rồi, cô đi xuống làm việc của cô đi!”. Liếc mắt cô gái trước mặt một cái, Tề Lãng cúi đầu nói, đối với nàng bình tĩnh thong dong, biểu hiện coi như là vừa lòng.
Tống Viễn Tiêu đi ra khỏi văn phòng, còn giật mình cảm giác như đang nằm mơ. Tuy rằng đã sớm nghe nói chủ tịch tập đoàn Kinh Đế tuổi trẻ đầy hứa hẹn, anh tuấn xuất sắc, nhưng nàng cho tới bây giờ không nghĩ tới hắn lại trẻ như vậy, lại có địa vị cao, thật dễ làm người khác rung động.
Từ nhỏ đến lớn, nàng vẫn đều là mỹ nữ gây được bao sự chú ý, vô luận ở trường học hay là công ty, nàng vĩnh viễn đều là tiêu điểm, ,mục tiêu truy đuổi của mọi loại đàn ông, trong đó có công tử có tiền có thế, tài tử học giỏi xuất sắc, mỹ nam với bộ dạng xuất chúng, nhưng chưa từng có một người đàn ông nào giống hắn , lại vĩ đại, hoàn mỹ như vậy, vừa có quyền thế, có tướng mạo, có tài, còn có một loại khí chất tà mị không thể nói nên lời.
Tề Lãng là người đàn ông độc đáo mà Tống Viễn Tiêu chưa từng gặp qua , hắn có khí phách trượng phu, trầm ổn bình tĩnh lại có bề ngoài hoàn mỹ xuất chúng, hắn có khí chất bễ ngễ thống trị, mỗi một dạng, đều đủ để cho một phụ nữ bình thường rung động.
Tống Viễn Tiêu hiểu được, người đàn ông có tài có mạo như vậy, yêu cầu tự nhiên cũng cao, cũng không phải phụ nữ bình thường như bình hoa di động có thể lưu được. Mà nàng tin tưởng, bằng bộ dáng xuất chúng, cách xử sự nhã nhặn của nàng mới có thể, nàng nhất định sẽ có cơ hội.
Cái quan trọng nữa là, nàng còn giữ thứ ngàn vàng, cái mà đàn ông nào cũng muốn. Nàng tin tưởng, ở xã hội hiện tại, đối với đàn ông mà nói, chữ trinh tuyệt đối vẫn rất trân quý và có ý nghĩa .
“Tề Tổng, đây là hợp đồng kèm hiệp nghị khoa học kĩ thuật Đông Dương, tôi đã định đi ra, nhưng về lần trước hợp đồng đề cập đến các điều khoản xử lí vi phạm nếu kéo dài thời hạn, tôi đã ghi chú thêm trong hiệp nghị các điều khoản để xử lý, tuyệt đối sẽ không làm cho hợp đồng khoa học kỹ thuật Đông Dương có bất kì sơ hở nào… Mặt khác, đây là chỉ là dự thảo, cá nhân tôi cho rằng không cần gia tăng bộ phận cố vấn, mong Tề Tổng phê chỉ thị…” Tống Viễn Tiêu thể hiện ra bộ dáng khôn khéo giỏi giang, còn thật sự bẩm báo công việc của chính mình, nhìn về phía Tề Lãng bằng ánh mắt mềm mại đáng yêu, thì ra chỉ cần nhìn đến người mình yêu quý, đều có thể làm nàng thỏa mãn vô cùng.
“Tốt, làm rất khá… Cô thật sự rất cẩn thận… Tôi sẽ thông báo văn phòng cho cô tăng lương! … Viễn Tiêu, thông báo tới các ngành, buổi tối thứ Bảy này công ty tổ chức vũ hội nửa năm một lần nhằm nâng cao quan hệ hữu nghị, hoan nghênh mọi người tham gia.” Tề Lãng tán thưởng nhìn nhìn Viễn Tiêu, đối với nàng biểu hiện rất là vừa lòng, không nghĩ tới nàng làm việc bắt đầu nhanh như vậy, thật là một thư kí giúp đỡ rất tốt.
“Ok, Tề Tổng, tôi lập tức đi làm ngay.” Nhìn trong mắt Tề Lãng tán thưởng, Tống Viễn Tiêu cố gắng khống chế được ý cười trên môi, lễ phép gật gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Nàng thức đêm một tuần xem ra cuối cùng cũng không có uổng phí, ít nhất hắn đã bắt đầu chú ý tới nàng. Nàng tin tưởng, nàng- Tống Viễn Tiêu muốn người đàn ông nào, nhất định có thể dễ như trở bàn tay. Mà người đàn ông vĩ đại giống Tề Lãng như vậy, cũng chỉ có phụ nữ tài mạo song toàn như nàng mới xứng đôi, ví dụ như mấy thiên kim tiểu thư yếu ớt trông chỉ như bình hoa di động, hay mấy cô gái thông minh trí tuệ nhưng lại vô cùng xấu xí, người nào sẽ là đối thủ của nàng? Nàng đối với tướng mạo của bản thân là cực kì tin tưởng.
Vũ hội thứ bảy tuần này, có lẽ… Nàng có thể để lại cho hắn một cái ấn tượng sâu sắc, một sự ngạc nhiên kinh hỉ…
o0o
Tề Lãng vừa đi vào phòng khách, đã ngừi thấy mùi hương hấp dẫn truyền ra từ phòng bếp, xem ra, hôm nay hắn có có lộc ăn.
“Thơm quá đi…” Tề Lãng đi vào phòng bếp, cánh tay ôm lấy Mỹ Mỹ từ phía sau lưng, cúi đầu cắn một phát lên cái cổ bóng loáng trơn mịn, trên người nàng vẫn luôn tỏa ra một mùi hương thơm ngát quen thuộc như vậy.
“Dĩ nhiên rồi, bản đại tiểu thư tự mình xuống bếp nha… Có món canh cá, nấm, trứng gà mà người nào thích đó nha…” Mỹ Mỹ vui vẻ quay đầu nhìn ông xã liếc mắt một cái. Vì dạ dày của hắn, nàng đành phải là hy sinh thời gian làm việc một chút.
“Thật vất vả cho bà xã quá, vậy tối nay ông xã phải bồi thường cho em như thế nào mới xứng đáng?” Nhìn vẻ mặt hiền lành của Mỹ Mỹ, Tề Lãng nhịn không được dán tại thân thể của nàng một bên quấy rầy nàng, một bên trêu đùa với nàng.
“Được tiện nghi lại còn khoe mẽ… nè, lại sờ loạn lung tung… Chúng ta đêm nay cần phải uống Tây Bắc Phong …” (Không rõ Tây Bắc Phong là cái chi chi ???)
“Được, anh ngoan ngoãn ngồi ở một bên nhìn em nấu ăn…” Tề Lãng cười cười nhìn Mỹ Mỹ, lấy một ly cà phê vừa pha xong, ngồi xuống ghế nhấm nháp.
“Mỹ Mỹ, thứ Bảy ở công ty có vũ hội, em có muốn đi theo anh không?”Tề Lãng nhìn chằm chằm bóng lưng xinh đẹp của Mỹ Mỹ, thuận miệng hỏi.
“Rất quan trọng sao? Em phải tham dự sao?” Vừa nghe nói công ty hắn có vũ hội, Mỹ Mỹ liền khẩn trương đứng lên, nói thật, nàng không cấm hắn đi xã giao ngoại trừ việc cùng hắn đi công ty xã giao.
“Sao hả ? Vẫn còn để tâm đến chuyện kia sao? Qua từ tám trăm năm rồi mà em còn nhớ rõ như vậy à…Ai biểu em xinh đẹp như vậy, làm cho người ta muốn nhịn cũng nhịn không được!” Vừa thấy vẻ mặt khó xử của Mỹ Mỹ, Tề Lãng không nhịn cười được.
Nàng cũng thật là thẹn thụng quá cỡ, hắn bất quá chính là ban ngày ban mặt ở công ty sủng ái nàng một chút thôi, nàng cũng cần để ý lâu như vậy sao? Hắn đâu phải lúc nào cũng vậy, chỉ do ngẫu hứng mà để xảy ra sự tình vậy thôi. Mỗi lần nhắc đến chuyện này, nàng vẫn xấu hổ để hận không thể tìm được cái lỗ chui xuống, bao nhiêu năm rồi, nàng vẫn giống với cô gái còn đang ngượng ngùng e lệ trước mối tình đầu. Nếu lần sau hắn cũng điên cuồng yêu nàng như vậy, chắc cả đời nàng cũng không ra khỏi cửa.
“Anh còn dám nói…” Nhớ lại buổi chiều hôm đó, Mỹ Mỹ nhịn không được liền đỏ mặt, ban ngày ban mặt, bọn họ cư nhiên…việc này có thể quên đi, nhưng ngày đó ở công ty hắn nhiều người như vậy, đều thấy nàng từ văn phòng tổng tài đi ra, hai chân lại mềm nhũng như bộ dáng vừa được sủng ái quá đà. =.=
“Được rồi, vợ yêu, là chồng không tốt, được chưa? Chồng không nên bị sắc đẹp của vợ làm mê hoặc, không nên bị thân thể mềm mại của vợ hấp dẫn, không nên gần vợ vì cảm thấy không bao giờ là đủ…” Tề Lãng đến gần Mỹ Mỹ ôm lấy người nàng, vẻ mặt mang đầy ý cười tự trách mình. Cô vợ bé bỏng của hắn thật sự rất giống tiểu yêu tinh, chỉ mới nói hai ba câu đã dễ dàng làm hắn nổi lên tà niệm.
“Chồng nói cái gì đâu đâu không…Vợ nghe ý của chồng…hình như cho rằng ý của vợ là sai vậy…” Nghe được lời nói của Tề Lãng, Mỹ Mỹ xoay người lại, nắm tay đấm hắn vài cái, cái người này, rõ ràng hắn là kẻ háo sắc thèm ăn, còn trách nàng mê người này nọ?
“Ha ha… Mỹ Mỹ. . . Anh chỉ là thuận miệng hỏi một chút… Không có ý ép buộc gì cả. . . Vũ hội ở công ty ngay cả anh cũng chỉ làm theo quy tắc lộ cái mặt mà thôi… Có điều nói tiếp… Mỹ Mỹ, em sẽ không sợ ngày nào đó ở công ty xuất hiện mỹ nhân quốc sắc thiên hương, đem chồng yêu của em câu đi khỏi hay sao… Đến lúc đó…” Tề Lãng nắm bàn tay nhỏ bé của Mỹ Mỹ, nữa trêu đùa bán nữa thật sự hỏi nàng, dù sao hắn ở công ty quản lý trên dưới mấy trăm nhân viên, hàng năm đều tuyển thêm, thay đổi, nói như thế nào cũng có mấy cô gái được gọi là mỹ nữ, tuy rằng so với nàng, còn kém xa, có cần phải lo lắng việc hắn không nhịn được mà bị mê hoặc hay giữ không được chính mình ?
“Đến lúc đó…em sẽ đem anh cướp về! Lãng, vĩnh viễn em sẽ không buông tay anh ra..trừ khi…anh không còn yêu em, để tâm đến em nữa, em xin tình nguyện rời khỏi.” Mỹ Mỹ chưa nói hết, Tề Lãng đã chạm đến đôi môi đỏ mọng của nàng.
“Sẽ không bao giờ có ngày đó…” Tề Lãng cam đoan nói, cho dù phụ nữ trên thế giới này rất nhiều, nhưng người hắn muốn cũng chỉ có một mình nàng thôi. Cho dù muốn hắn phụ tất cả phụ nữ trên thế giới, hắn tuyệt đối cũng sẽ không phụ nàng.
“Vợ chỉ biết chồng không nỡ rời xa vợ…Dù sao Mị Tâm cũng có rất nhiều Fans trung thành..khẳng định không lo không gả được cho ai.”
Mỹ Mỹ vui vẻ quay qua ôm lấy Tề Lãng mà trêu đùa.
“Mới cho em chút màu sắc, em đã mở nguyên tiệm thuốc nhuộm rồi…” Tề Lãng yêu thương gõ lên cái trán Mỹ Mỹ, nở nụ cười.
“Được rồi , anh đi ra ngoài đi… Có anh ở đây… Thức ăn người ta làm chất lượng sẽ giảm xuống… ngay cả tốc độ nấu cơm đều đã giảm đi nè…”Mỹ Mỹ nhìn đồ ăn trên bàn đã làm tốt nguội lạnh đi , nhịn không được đẩy thẳng Tề Lãng đi ra ngoài.
o0o
Sau bữa cơm tối, Tề Lãng theo thói quen xem tin tức, báo chí. Mỹ Mỹ rửa mặt chải đầu xong cũng ôm tạp chí nằm úp sấp giường. Hai người ai cũng không có quấy rầy ai, chỉ cần có thể cảm nhận được hơi thở tồn tại lẫn nhau, lòng bọn họ vẫn có thể vô cùng bình tĩnh.
Trở mình xem tờ báo, Tề Lãng lỡ đãng ngẩng đầu hướng bên giường liếc mắt một cái, lại bị sắc đẹp của mỹ nữ trên giường hấp dẫn thiếu chút nữa quên cả hô hấp. Nhìn từ xa những đường cong hiện lên rõ mồn một, Mỹ Mỹ mặc một chiếc áo ngủ khêu gợi, lưng trần, cái cổ thon thon hơi lộ ra, tóc dài rối tung, cặp đùi thon dài trắng nõn mịn màng, sườn mặt hoàn mỹ không tì vết, giờ phút này nàng trông chẳng khác nào một tiểu yêu tinh đội lốt thiên sứ.
Cho dù đã nhìn nàng không biết bao nhiêu lần, nhưng nàng vẫn gây cho hắn không ít cảm giác vui sướng. Những đường cong trên người nàng không chỉ vừa hấp dẫn, vừa gây cho người ta sự hứng thú. Người phụ nữ như Mỹ Mỹ, cho dù phải đem cả tính mạng ra đánh đổi, hắn cũng cam tâm tình nguyện, nàng thực sự là vật báu trời sinh, cho dù cả đời này thưởng thức nàng hắn chỉ sợ là không đủ.
Nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Mỹ Mỹ, Tề Lãng nhịn không được giương tay vuốt ve tấm lưng trần bóng loáng, cúi đầu hôn lên một ngụm.
“Lãng, đừng làm càn nữa, người ta còn bận nhiều việc lắm.” Cảm nhận được động tác của Tề Lãng, Mỹ Mỹ nhịn không được ngẩng đầu lên oán trách, lại thấy ánh mắt như thiêu đốt ánh lửa của hắn.
Tề Lãng mặc kệ yêu cầu của Mỹ Mỹ, bá đạo áp lên thân thể của nàng, cúi người hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đang hé mở. Không thể trách hắn nha, tự chủ của hắn vốn là hữu hạn, nàng còn ăn mặc như vậy để dụ dỗ hắn sao?
“Thơm quá…thật ngon…” Nhanh tay bỏ đi quần áo vướng bận trên người Mỹ Mỹ, Tề Lãng nhịn không được vội vàng hôn toàn thân nàng, mà chỉ hôn thôi lại càng chưa đủ, cứ vậy đêm dài buông xuống, dâng lên một tràng kích tình nam nữ.