Thiếu Nữ Song Nhân Cách

Chương 42: Nhận giải Nobel và Lễ cưới tuyệt vời




Qua tết không khí mùa xuân tươi sáng,cây cối tươi xanh mơn mơn,đâm chồi nảy lộc,mọi điều may mắn cũng đến theo.

Tác phẩm "sống với hiện thực" của An Nhi đoạt được giải Nobel giải thưởng danh giá nhất của Văn học.Giải Nobel Văn học là một trong sáu giải thưởng suất sắc của năm được thành lập vào năm 1901.

Ngày cô nhận giải,Nhật Nam tháp tùng cô đi,lúc bước lên nhận giải tiếng vỗ tay và những ánh mắt thán phục của mọi người dành cho cô, cô xúc động nghẹn ngào.

Cô đứng lên khán đài và nói: " Xin chào các bạn,mình là An Nhiên chủ nhân của tác phẩm Sống Với Hiện Thực.Dù cho tất cả chúng ta làm nghề gì,xa lạ hoặc gần gũi với văn chương đều đòi hỏi một niềm đam mê sáng tao và nỗ lực thật sự.Con đường và cách thức đến với văn chương có thể khác nhau nhưng điểm chung là người viết đều muốn sáng tạo ra những sản phẩm tinh thần có giá trị từ sự lao động,quan sát,suy ngẫm và trăn trở về cuộc sống của chính mình."Nghẹn ngào một lúc Cô lại nói tiếp:

" Tác phẩm Sống Với Hiện Thực được viết về cuộc đời của tôi,cuộc sống của một con người đa nhân cách,tôi đã phải sống,phải chịu mọi lời dị nghị,chịu áp lực tâm lý và cuối cùng tôi đã quay về con người thực sự của tôi ra sao.Cảm ơn anh,người quan trọng nhất cuộc đời tôi,là ánh sáng rọi đường giúp tôi thoát khỏi những u mê tăm tối để đến được với ánh sáng hiện tại bây giờ".



Mọi người đều vỗ tay thật to để chúc mừng cô,bước xuống chỗ ngồi anh đã giang tay chờ sẵn,cô chạy đến xà vào lòng anh.

Có đôi khi chỉ những hành động nho nhỏ cũng khiến nội tâm của mình được bình yên,cô muốn chìm đắm trong sự bình yên đó bây giờ và mãi mãi.

Sau khi cầu hôn An Nhiên thành công,dưới sự thúc đẩy của ông bà ngoại,cả hai nhanh chóng chuẩn bị làm đám cưới.

Nói là chuẩn bị nhưng cô không phải làm gì,mọi việc tất bật lo lắng chạy đi chạy lại một mình Nhật Nam làm.

Ngày cưới mọi người nô nức phấn khởi,ông bà nội kịp về dự đám cưới của cô.

Bà sợ cô lo lắng nên vào phòng trò truyện cùng với cô:

"An nhiên con đừng căng thẳng quá,nhớ lát ăn gì trước khi trang điểm không đói nhé ", bà liên tục dặn dò khiến trong lòng cô vô cùng ấm áp.



Tuy cô có một người bố vô tâm nhưng cô lại được ông bà đối xử với cô vô cùng tốt,bố cô có đến để dự bà nói cho cô nghe vậy nhưng cô không để tâm lắm.

Cô mất mẹ tự nhỏ,,giờ chỉ còn ông bà nội và ông bà ngoại của Nhật Nam quan tâm đến cô thôi,cô sẽ càng ngày càng trân trọng.

Khách khứa đến đông đủ,đông nghẹt cả hôn trường,bạn bè của cô rất ít chủ yếu là khách khứa và các đối tác của Nhật Nam.

Nơi mà cả hai người chọn tổ chức hôn lễ là một nhà hàng nổi tiếng của Thành Phố A.

Lễ cưới hôm đó được trang trí toàn bằng hoa hồng Pháp và hoa cẩm tú cầu trải dài từ ngoài vào đến tận trong khu vực khách sạn.

Không gian là không gian mở nên mọi người ai cũng được chứng kiến khoảng khắc lãng mạn này.

Nhật Nam cầm hoa từ từ tiến vào hôn trường,anh nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng ôn nhu.

Hôm nay cô thật xinh đẹp lộng lẫy,như nàng công chúa bước ra từ câu truyện cổ tích vậy.Khoảng khắc này trái tim cô và anh đều run lên từng hồi.

Cô bước đến bên rồi khoác tay Nhật Nam tiếp tục những bước đi còn lại.Quá khứ cô chỉ có một mình nhưng hiện tại và tương lai cô đã có anh bên cạnh,chàng trai ngày nào luôn đi theo cô,chấp nhận mọi tính cách của cô và yêu thương cô vô điều kiện.

Anh thư là người đã chứng kiến tình yêu của họ từ lúc học đại học cho đến khi cô bị bệnh tật hành hạ bỏ đi và được Nhật Nam tìm về,đã từng hạnh phúc rồi chia ly trải qua nhiều chuyện họ mới có thể đi đến ngày hôm nay,cô nghẹn ngào khóc mừng cho hai người họ:

"Hạnh phúc nhé An Nhiên,cô bạn nhỏ của tôi".