Thiếu Nữ Song Nhân Cách

Chương 14: Lễ khai giảng




Trước mắt là hàng ngũ đông đúc của khối chuyên văn,tất cả các nữ sinh đều mặc áo sơ mi trắng và và đồng phục trường.Tất cả các bạn nam thì mặc vest thắt cavat cùng màu trông đội ngũ thật hoành tráng.

Hôm nay là ngày lễ khai giảng,cô và Nhật Nam là thủ khoa của trường nên được trường mời lên đọc diễn văn mở đầu năm học mới.

Nam thanh nữ tú bước lên khán đài trong tiếng reo hò và xuýt xoa của mọi người hòa vào bầu không khí vui tươi.Có lẽ bắt đầu hôm sau lại có cuộc bình chọn hoa khôi và hotboy trên diễn đàn trường cho mà xem.

Hai đứa tôi đứng song song với nhau,Nhật Nam nhìn tôi rồi mỉm cười.Lễ khai giảng thành công trong niềm hân hoan và vui thích của mọi người,bắt đầu một chặng đường dài sắp tới.

Sau lễ khai giảng bọn tôi rủ nhau đi căng-tin,cả một buổi sáng tiêu hao năng lượng chúng tôi đã đói cả rồi.



Ánh Tuyết,Hà Anh và Anh Thư nhanh nhẹn xếp hàng chọn món,cô và Nhật Nam đi song song với nhau,đi chỗ nào chúng tôi cũng là tâm điểm của mọi người.

Trong mắt mọi người Nhật Nam là một chàng trai lạnh lùng,ít nói và rất khó gần,hiếm ai có thể nói chuyện với cậu ấy quá ba câu.Nhưng chỉ riêng cô mới biết được ở bên cạnh cô cậu ấy ấm áp và tình cảm như thế nào.

Mọi người lấy xong đồ rồi sắp xếp bàn rồi ngồi ăn,là ngôi trường QT nổi tiếng nên đồ ăn rất ngon và sạch sẽ.Vừa ăn chúng tôi vừa nói chuyện,nói là chúng tôi nhưng chỉ có các bạn nói còn cô và Nhật Nam chỉ ngồi nghe.

Ánh Tuyết hỏi:"Tối nay có tiệc liên hoan tân sinh viên trường mới nhập học các cậu có đi không".Cô quay sang Nhật Nam rồi lắc đầu,các cậu cứ đi đi tớ có hẹn rồi không đi được với lại tập trung đông người tớ cũng không thích lắm.

Anh thư nghe thế cũng trả lời:"thôi tớ cũng chẳng đi đâu,không khí ngột ngạt cũng mệt,ở nhà thích hơn".

Hà Anh nói:"Vậy là có mỗi hai đứa tớ đi chán chết à"!.Cô cười và nói:" đi đi rồi về kể cho bọn tớ nghe là được,bọn tớ dự thính thôi."

Ăn xong bọn tôi chia ra ai về khu người ấy,Nhật Nam nói nhỏ:"tối đợi cậu ở cổng ký túc nhé",cô cười nhẹ gật đầu,chúng tôi lại bị trêu thêm lần nữa.Hai bạn mới của cô tính cách vui vẻ và rất hòa đồng không giống Anh Thư hơi nhút nhát một chút.



Cả bọn về phòng là trèo luôn lên giường ngủ trưa,mệt mỏi từ sáng đến giờ với lễ khai giảng nên ai cũng buồn ngủ.

Tối đến cô trang điểm nhẹ nhàng,mặc chiếc váy trắng điểm xuyến một vài bông hoa nhìn cô thật trang nhã và nhẹ nhàng,với lấy cái túi sách cô quay lại chào mọi người:"tớ đi trước nhé,chúc mọi người buổi tối vui vẻ".

Anh Thư trêu ghẹo cô:"đi hẹn hò mà không cho tớ đi cùng à,có tình yêu quên bạn nhé",cô đi như bay ra cổng,đứng đây một lúc chắc cô không đi nổi với bọn chúng quá.Ra đến cổng Nhật Nam đã vẫy tay chờ cô sẵn.

Hôm nay hai đứa hẹn nhau đi mua quà cho ông bà ngoại Nhật Nam,cuối tuần cô sẽ về thăm ông bà với cậu ấy.

Ông bà ngoại cậu là giáo viên về hưu,ông thích trà đạo,còn bà thích nội trợ và vẽ tranh thư pháp.An Nhi dự định mua cho ông bà một bộ ấm trà và một bộ dụng cụ vẽ tranh.

Bước vào phòng trà,cô bị choáng ngợp bởi khung cảnh ở đây,các bộ ấm trà được sắp xếp một cách nghệ thuật.Cô chọn mua được một bộ khá ưng ý,Nhật Nam nói quán trà đạo này ngoài bán bên ngoài,bên trong còn pha trà cho khách nữa.

Nhật Nam lại dắt cô đến khu vực bán bút vẽ,cô loay hoay chọn được hai cây bút vẽ tranh thư pháp rất đẹp,An nhi đưa cho nhân viên để gói lại.Bỗng từ đâu ra hai người một trai một gái xuất hiện,người con gái giật lấy hai cây bút cô đang cầm rồi hách dịch nói:"tôi lấy hai cây bút này cô chọn cái khác đi".

Khi cô ngẩng đầu lên,người con trai đi cùng ngỡ ngàng trước ánh mắt của cô,ánh mắt của An Nhiên như hút lấy hồn của cậu ta,cậu ta lẩm nhẩm:"sao lại có đôi mắt đẹp như thế".

An Nhiên đanh mặt lại nói,tại sao tôi phải nhường nó cho cậu,cái này tôi chọn trước rồi,đến sau thì lấy cái khác đi,cô giật lại hai cây bút rồi ra tính tiền.

Cô gái ấy định xông lên sinh sự thì đã thấy một anh chàng đẹp trai,lạnh lùng khoanh tay đứng sau lưng bảo vệ cô rồi,cô gái đành hậm hực quay người rồi bỏ đi.

(Nam phụ,nữ phụ chuẩn bị xuất hiện nhé)!