Thiếu Niên Tự Kỷ Lao Vào Mạt Thế

Chương 5




Được tiểu thiếu gia tường tận giới thiệu qua, Vương thúc rút ra được sau vài giờ:

1, Kho hàng được phân chia theo từng loại, ví dụ như khoai tây, cây ngô,…. Đều được phân loại ra.

2, Kho hàng dựa theo đồ vật được đặt theo đồ lớn hơn, ví dụ như sau khi đem giường bỏ vào, những thứ ở trên giường sẽ ở trên giường không bị phân loại.

3, Thời gian trong kho hàng sẽ bị dừng lại, bọn họ có thể mua thức ăn nóng để dự trữ, bằng không khi mạt thế đến nấu cơm sẽ là một vấn đề.

Cho nên lúc bọn họ mua vật tư, không dựa vào danh mục bằng không một loại sẽ phân ra một loại ô vuông, đồ có thể mua sẽ rất ít. Họ phải xếp từng loại đồ vật vào một kiện hàng lớn hơn và sẽ dự trữ chúng theo loại kiện hàng lớn. Cuối cùng thì cần phải có thùng xốp.

Vì thế ngày hôm đó Vương thúc dẫn theo Tề Cảnh Ngôn đến siêu thị mua thùng xốp. Thùng xốp được phân chia nhiều loại, có thùng chứa được 200 cân, Vương thúc mua 2000 cái, chứa được 50 cân, Vương thúc mua 100 cái.

Kế tiếp Vương thúc tính toán tiền ăn mỗi ngày, đầu tiên là bữa sáng. Bữa sáng của thiếu gia: một bát cháo, một quả trứng luộc, một ly sữa; bữa sáng của bản thân: hai chén cháo, đồ ăn kèm, một quả trứng luộc, một ly sữa.

Cơm trưa của cả hai:ba chén cơm, ếch trâu ngâm tiêu, cải xanh xào tỏi, thịt nướng củ cải, cần tây khô, canh sườn khoai mỡ.

Cơm tối của cả hai: ba chén cơm, bạch tuộc ngăn giấm, bông cải xanh xào, bánh ngọt, dưa chuột lạnh, cá đù vàng rau cải chua.

*Mấy món này dịch xong cái muốn khóc dị á

Nhiêu đó là tất cả cho một ngày, nếu nhân 365 ngày với 20 năm = 7300 khẩu phần.

Vương thúc trực tiếp đến nhà hàng để gọi những món này. Vì vậy ngay buổi chiều đó, bọn họ đi đến phố ẩm thực, trên phố đều là nhà hàng. Vương thúc tìm được mười nhà hàng, mỗi nhà hàng đều gọi một món nấu chín, Vương thúc có thể trả tiền cho những món đó trước. Đây là một khách hàng lớn, đối với đơn đặt hàng của Vương thúc, mười nhà hàng khi nhận thì trực tiếp toàn bộ đóng cửa. Thực ra là do phòng bếp làm thức ăn cho Vương thúc cả đêm không nghỉ.

Bữa sáng được mua ở quán bán đồ ăn nhanh Huệ Dân, làm việc 24 giờ mỗi ngày. Bữa sáng của ông và tiểu thiếu gia bỏ vào túi nhựa, mỗi người một túi, 7300 khẩu phần trong 20 năm.

Bữa trưa và bữa tối được bỏ vào hộp cơm tròn bằng dựa dùng một lần, Vương thúc thuê nhân viên nhà hàng làm việc. Mỗi nhà hàng sẽ làm một món và gửi đến nhà hàng ở giữa, sau đó làm ba hộp cơm gồm năm món được đựng trong túi nhựa. Tất cả có 7300*2= 14600 phần. Mỗi lần thức ăn được đóng gói, chúng sẽ được chuyển ra phía trước RV, Tề Cảnh Ngôn nhận được hàng trong RV đem đồ ăn còn nóng bỏ vào không gian. Tề Cảnh Ngôn cảm thấy rất thú vị, thời điểm nhận hàng trong ánh mắt loé lên tia sáng.

Đóng gói hàng lần này họ mất đến năm ngày mà trong 5 ngày này thời tiết biến đổi vô cùng thất thường, đầu tiên là trong tháng năm nhiệt độ cao lên tới 40 độ, tiếp theo là trên internet xuất hiện đủ loại kinh hoàng làm cho người khác hoảng sợ, như người đã chết bỗng vùng dậy. Ngoài ra còn có tin tức loại các vi rút lây nhiễm, đề nghị giữ gìn sức khoẻ khi xảy ra tình huống phát sốt thì phải lập tức đưa đến bệnh viện.

Việc này làm cho Vương thúc càng thêm tin chuyện kia, có thể mạt thế thật sự sẽ xảy ra. Cho nên sau khi Vương thúc chuẩn bị xong thức ăn thì ngay lập tức đi mua đồ tươi, càn quét hết từ siêu thị này đến siêu thị khác, đều là siêu thị rất lớn. Vương thúc thì đi vào mua còn Tề Cảnh Ngôn ngồi ở trong RV đợi. Thế rồi lại qua năm ngày, Vương thúc đã hết tiền tiết kiệm, đồ ăn chất lượng được chuẩn bị như sau: hai vạn cân thịt bò, hai vạn cân thịt dê, hai vạn cân thịt heo, thịt sườn hai vạn cân, một vạn con gà con, gà đen một vạn con, bồ câu trắng một vạn con, rau xanh một cạn cân, củ cải một vạn cân, gạo 100 ngàn cân, ngoại trừ gạo thì những thứ khác đều được đóng gói một cân trong túi nhựa, sau đó bỏ vào thùng xốp. Để phòng ngừa trường hợp khác mọi người có nhu cầu thì cách tốt giải quyết sẽ là một cân như vậy, ví dụ như cho một ai đó. Họ đã có thức ăn nấu chín nên sẽ không có nhu cầu về thức ăn nữa, nhưng còn người khác thì sao? Vương thúc là quân nhân, cho nên cũng nên trợ giúp người dân.

Kế tiếp là đồ ăn vặt của tiểu thiếu gia, cho dù là ở mạt thế Vương thúc cũng sẽ cân nhắc về vấn đề dinh dưỡng của tiếu thiếu gia một chút: dâu tây hai vạn cân, táo hai vạn cân, cam đỏ hai vạn cân và trứng gà ta một hộp 25 quả *1000 hộp, đồ ăn vặt cho 20 năm( mỗi ngày là một túi, tổng cộng 7300 túi).

Sau đó là đồ dùng sinh hoạt:

Một vạn chai nước suối Vạn Nông Phu, một vạn hộp khăn tay, quần áo của tiểu thiếu gia và cho bản thân ông trong 20 năm, hai cái máy phát điện năng lượng mặt trời, điều hoà hai cái, quạt máy hai cái, máy lạnh hai cái, lò vi sóng hai cái, nồi cơm điện hai cái cùng N phần dầu, muối, tương, giấm.

Cho đến bây giờ, một ngàn vạn gửi ngân hàng cũng không còn nữa. Chỉ còn lại mấy trăm vạn tiền lẻ, Vương thúc dùng để mua quần áo, máy phát điện năng lượng mặt trời, quạt máy, máy lạnh, điều hoà, lò vi sóng, nồi cơm điện, ga trải giường và vỏ chăn, dầu, muối, tương, giấm và một số gia vị khác.

Đã chuẩn bị vật tư như trên, ngoại trừ đồ dùng gia đình và gạo thì những thứ khác đều được đặt trong thùng xốp, vì thế thùng xốp chiếm một ô vuông, đồ dùng gia đình chiếm một ô, gạo chiếm một ô.

Ngoài ra Vương thúc còn chuẩn bị súng, bom tự chế, đạn cùng dao, trừ dao ra thì chỉ có hai khẩu súng, 100 viên đạn và 50 trái bom tự chế. Cùng với khẩu súng đồ chơi của Tề Cảnh Ngôn chiếm một ô.

Tình hình hiện tại các ô vuông của Tề Cảnh Ngôn được sử dụng như sau:

Hoa hướng dương, khoai tây, cây ngô, đậu, bốn thứ chiếm một ô vuông, không được di chuyển phải đặt ở hàng thứ nhất.

Thức ăn nấu chín trong 20 năm một ô, quần áo hoa quả, đồ ăn tươi, dầu, muối, tương, giấm, v.v cùng được đặt vào trong thùng xốp chiếm một ô, gạo một ô, máy phát điện, điều hoà, nồi cơm điện, lò vi sóng và các đồ dụng điện khác đều chiếm một ô, được sắp xếp ở hàng thứ hai.

Súng, đạn, dao, bom tự chế chiếm một ô.

||||| Truyện đề cử: Bánh Mì Và Tình Yêu Anh Đều Muốn |||||

Tổng cộng đã dùng 9 ô vuông, còn lại 7 ô vuông.

Nhìn vật tư bên trong, Tề Cảnh Ngôn bỉu môi, cậu nhìn về phía Vương thúc: “Vịt nướng đâu?” Vịt nướng là thứ mà cậu yêu thích nhất.

Vương thúc vừa nghe xong liền xấu hổ. Ông thế mà lại quên vịt nướng tiểu thiếu gia yêu thích nhất: “Đi, hiện tại đi mua.”