Bữa tiệc hôm nay mục đích chính là để Giang Hành Vân có thể xã giao với tầng lớp thượng lưu ở thành phố này, hợp tác cùng nhau phát triển. Hắn nói là tiệc tư nhân nhưng thực chất lại gửi thư mời đến những tập đoàn có tiếng, có thể so với tiệc sinh nhật của Lý Thiệu Tây.
Nhà của Lý Tiểu Bắc tất nhiên sẽ được mời đến. Chuyện Lý Tiểu Bắc và Giang Hành Vân quen nhau cũng rất khó giấu diếm. Cả nhà họ Lý rất nhanh đã tiếp nhận, Giang Hành Vân vừa giàu có lại tài giỏi, cớ sao lại không chấp nhận hôn sự này? Đỗ Như Hoa ban đầu không chấp nhận việc con bà ta là đồng tính luyến ái, nhưng vì nhà họ Giang cho quá nhiều, nên cũng miễn cưỡng chấp nhận.
Bữa tiệc chỉ có những ông tổng tiếng tăm lừng lẫy, cánh nhà báo cũng được mời đến hiện trường, trực tiếp đưa tin trên ti vi. Lượng người xem ồ ạt kéo vào, phía nhà đài có truyền ra chút tiếng gió, nói rằng đây là bữa tiệc cao cấp, các thiếu gia nhà giàu trong thành phố đều sẽ đến tham dự, lập tức thu hút được một đống người tò mò xem.
Khán giả còn thể để lại bình luận trên trang web của đài truyền hình.
[Hoành tráng thật!]
[Chỗ đó còn rộng hơn nhà tui nữa!]
[Công nhận Giang thiếu gia đẹp trai thật!]
Lý Tiểu Bắc đi cùng người nhà đến, tâm điểm chú ý của cậu ta đều dồn về phía một người, vô cùng tự hào. Sao mà người yêu của cậu ta lại xuất sắc tài giỏi đẹp trai đến như vậy chứ! Lý Mộng Khiết có giỏi tới cỡ nào cũng không anh yêu từ tay mình được đâu!
“Tiểu Bắc!” Giang Hành Vân vừa thấy người nhà họ Lý bước vào, lập tức chạy qua nghênh đón.
[Nhan sắc của các thiếu gia nhà họ Lý cũng không tầm thường chút nào!]
[Thiếu gia út nhìn xinh đẹp quá!]
[Nghe nói thằng con tu hú đó bị đuổi khỏi nhà rồi!]
[Tốt quá trời! Tui cũng chả thích thằng đó đâu, hống hách thấy ớn luôn!]
[Thôi đừng có nhắc tới con sâu mọt đó giùm cái, mất cả hứng!]
[Ngắm trai, ngắm trai đi!]
“Anh Hành Vân, hôm nay anh đẹp lắm.” Lý Tiểu Bắc đỏ mặt, hãnh diện nói, có người yêu tuyệt vời thế này thì cho dù anh ấy có là con trai thì người nhà cũng sẽ chấp nhận gả cậu ta cho người thương thôi.
Giang Hành Vân cả gương mặt tràn đầy ý cười: “Em cũng rất xinh.” Lễ phục hai người mặc là đồ đôi hắn dặn người đặt làm sẵn hôm đón Lý Tiểu Bắc tan học. Nhìn là biết hai người là một đôi liền.
[Hai người này là…?]
[Nhìn cặp nhẫn lóe mù mắt chó là biết!]
[Xứng đôi!]
Ba Lý và đám anh em của Lý Tiểu Bắc tản ra đi tìm bạn, đi xã giao, để cho hai người cậu ta có không gian riêng tư với nhau. Ba Lý rất hài lòng và coi trọng đứa con rể này.
Lý Mộc Đông liếc nhìn anh em nhà mình: “Mộng Khiết không tới được, đáng tiếc thật.” Cơ hồ là hầu hết thiếu gia nhà giàu trong thành phố đều được mời tới. Đây là dịp để các thiếu gia có sân chơi với nhau, thuận lợi cho sau này hợp tác cùng phát triển.
Lý Thiệu Tây bực bội, nhắc đến Lý Mộng Khiết là hắn lại nổi sung: “Mộng Khiết, Mộng Khiết tối ngày! Người ta có xem tụi mình là anh trai đâu! Rời nhà cái là mất liên lạc luôn! Thà tới lớp em tìm Lý Thiệu Từ cũng không thèm nhìn em! Tức chết đi được!”
Lý Phong Nam nhíu mày: “Em bình tĩnh chút đi, không thấy khắp nơi có máy quay à? Là Mộng Khiết tự bỏ đi chứ không ai đuổi, chúng ta đã làm tốt phận sự của anh trai rồi, em ấy vẫn không muốn về nhà thì chịu thôi.”
Anh ta cầm lấy ly rượu lên, bước qua bên kia: “Các em cũng đi tìm bạn mình chơi đi, đừng nhắc mãi Mộng Khiết nữa.”
Lý Mộc Đông hơi gật đầu, đưa mắt nhìn xung quanh, lại thở dài. Bạn của anh ta, những người đó bây giờ thấy mặt anh không thèm chào hỏi luôn. Chuyện lúc trước ở quán trà sữa, Lý Mộng Khiết đánh mấy người đó không kiêng nể gì, đã làm bọn họ có ác cảm với anh ta. Có lẽ Lý Mộng Khiết nói không sai, anh ta vẫn nên thận trọng kết bạn.
Hứa Tuyên, Chu Gia Bảo, Lý Thiệu Từ và có cả các bạn học của Lý Tiểu Bắc cũng được mời đến. Giang Hành Vân muốn nhân dịp công ty ra mắt lần này, thông báo tiệc đính hôn của hắn ta với Lý Tiểu Bắc, muốn cho cậu ta một đêm lãng mạn khó quên.
Chu Gia Bảo tất nhiên là đi tìm Lý Thiệu Từ, có bạn cùng lớp nhưng cậu ta cũng không thèm điếm xỉa: “Anh Thiệu Từ, anh Lê Hân không tới cùng anh ạ?”
Lý Thiệu Từ, Hứa Tuyên là chỗ quen biết, cả hai đang đoán xem Lý Mộng Khiết có tới không, nghe vậy nhếch miệng: “Vợ anh thì anh mày phải chưng trong nhà, cho bây xem làm chi, lỡ lòi ra một đống tình địch thì phiền chết.”
Hứa Tuyên nghe lời khuyên của Lý Mộng Khiết, phong cách ăn mặc cũng thay đổi, nhìn hắn trưởng thành hơn hẳn: “…Bớt khoe lại.” Hắn còn chưa theo đuổi được Diệp Hòa Ngọc mà thằng em lại dám khoe người yêu. Đam Mỹ H Văn
[Điên thật, đám thiếu gia này ăn gì mà đẹp điên!]
[Ăn sơn hào hải vị chăng!]
[Thèm gả cho bọn họ quá đi!]
Bên ngoài.
Bà Nguyễn bước xuống xe, vẫy tay với hai người, cười khanh khách: “Vào trong thôi, chắc Hành Vân đợi lâu lắm.” Hai đứa nhỏ hôm nay ăn mặc hoành tráng quá.
Lý Mộng Khiết, Khúc Sở Vân liếc mắt nhìn nhau: “Màu trắng hợp với anh đấy.” Cứ như chú rể ấy, siêu đẹp trai luôn, cậu rất thích!
Khúc Sở Vân chìa tay cho cậu nắm: “Em cũng vậy, chúng ta cứ như đi tiệc cưới của bản thân ha.” Nghe nói Giang Hành Vân đẹp trai nhất bữa tiệc, để người anh họ này xác nhận xem sao.