Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 966




CHƯƠNG 966: ĐÀN ÔNG XẤU XA!

Thấy bộ dạng cậu Văn như vậy, Trúc Hoa Nguyệt dở khóc dở cười, chợt lấy ra một ít thuốc giải đưa cho cậu Văn nói: “Đây là lần đầu nên tôi cảnh cáo, mong rằng lần sau anh thành thật một chút, bằng không thì đừng trách tôi không khách sáo.”

Nghe đến đó cậu Văn giật mình một cái, vội vàng ôm quyền về phía Trúc Hoa Nguyệt. Anh ta biết đối phương lợi hại, cho nên anh ta sẽ không dám trêu chọc nữa.

Sau khi khôi phục bình thường, anh ta quay sang những người khác nói: “Cái đám vô dụng các người.”

Người của nhà họ Văn đều không còn lời nào để nói, tốt xấu gì bọn họ cũng đã cứu đối phương, vậy mà đối phương lại không hề cảm kích, trái lại còn mắng chửi, điều này khiến trong lòng bọn hắn vô cùng khó chịu.

Thế nhưng lúc này bọn họ cũng không muốn so đo với cậu Văn.

Cậu Văn biết Trúc Hoa Nguyệt lợi hại cho nên không dám chọc vào Trúc Hoa Nguyệt, anh ta giật mình một cái, không dám nhìn thẳng vào mắt cô.

Sau đó cậu Văn rời khỏi hiện trường, trở về vị trí của mình.

Mọi người cũng bị chiêu này của Trúc Hoa Nguyệt doạ sợ, dù sao hành vi đó cũng quá doạ người, nói bọn họ không sợ thì khẳng định là giả.

Trúc Hoa Nguyệt ưỡn lưng một chút, quay sang nói với những người khác: “Các người thành thật một chút cho tôi, nếu như dám không thành thật, đừng trách tôi không khách khí.”

Tất cả mọi người đều rùng mình một cái, Lý Phàm thấy thế thì bất đắc dĩ mỉm cười. Trúc Hoa Nguyệt này thật là, chiêu thức đó của cô thật sự không tệ, đã khiến không ít người sợ hãi.

“Được rồi, đừng chấp nhặt với bọn họ nữa.” Lý Phàm mở miệng nói.

Ông Võ giới thiệu Cố Hoạ Y xong thì nhìn xuống đám người ở dưới sân khấu nói: “Các vị, mọi người hợp tác với tập đoàn Hoạ Vân Y thì chính là hợp tác với tôi, mong rằng mọi người hãy phối hợp một chút.”

Đám người bên dưới đều sợ ngây người, bọn họ không ngờ ông Võ vậy mà lại coi trọng Cố Hoạ Y như thế. Trong thoáng chốc bọn họ đều sững sờ, hoàn toàn không hiểu tình huống gì đang xảy ra.

Bọn họ khó hiểu nhìn về phía Cố Hoạ Y, không rõ tại sao ông Võ lại muốn lấy lòng Cố Hoạ Y đến mức này, kết quả như vậy bọn họ hoàn toàn không thể đoán nổi.

Nhưng mà hiện tại bọn họ cũng không tiện nói gì, nếu ông Võ đã nói như vậy, đương nhiên bọn họ sẽ không có bất cứ ý kiến nào.

“Ông Võ, chúng tôi nghe lời ngài.” Những người đó rối rít mở miệng nói.

Ông Võ thấy thái độ của bọn họ thì trong lòng rất thoả mãn, kết quả ông ta muốn chính là như vậy.

Ngay sau đó đám người bên dưới bắt đầu đút lót Cố Hoạ Y, cũng chủ động lấy hợp đồng ra.

Cố Hoạ Y giật mình, tuy rằng cô biết ông Võ đang giúp cô nhưng trong lòng cô rõ ràng, chủ yếu là Lý Phàm trợ lực. Nếu không có Lý Phàm, ông Võ cũng sẽ không giúp cô.

Lúc này Cố Hoạ Y liên tục ký tên hợp tác.

Hầu như phần lớn mọi người đều lựa chọn Cố Hoạ Y để hợp tác. Hơn nữa, cả đám người còn bắt đầu tặng quà cho Cố Hoạ Y.

“Tổng giám đốc Cố, thành ý của chúng tôi mong cô đừng xem như người xa lạ, cô hãy cất đi.” Một người đàn ông trung niên cầm quà tặng đưa cho Cố Hoạ Y nói.

“Cảm ơn ông.” Cố Hoạ Y nhận lấy, sau đó mở miệng nói.

Một doanh nhân trung niên nói với Cố Hoạ Y: “Tổng giám đốc Cố, dưới tình huống như thế này, mong cô có thể thứ lỗi.”

Nói xong, doanh nhân trung niên mở hộp quà ra, bên trong là một chiếc đồng hồ dành cho phái nữ, còn là đồng hồ hàng hiệu.

Thời điểm nhìn thấy chiếc đồng hồ đeo tay này, Cố Hoạ Y cũng ngây người. Tuy nhiên cô cũng không động lòng, lúc này nhận quà sẽ khiến người khác bắt được nhược điểm.

Cố Hoạ Y biết tính nghiêm trọng trong chuyện này, cô suy nghĩ một lát rồi từ chối: “Thật ngại quá, ý tốt của ông tôi xin nhận, nhưng món quà này tôi sẽ không lấy.”

Doanh nhân trung niên kia vô cùng xấu hổ, đành phải thu lại món quà. Dù sao cũng không mất đồng nào, ông ta vẫn có thể trả hàng.

Cố Hoạ Y nhìn thấy nhiều người bắt đầu tặng quà như vậy thì không nhịn được nói: “Các vị, tôi chỉ tới đây để hợp tác, thực ra mọi người không cần phải… tặng quà cho tôi.”

Những người khác cười nói: “Tổng giám đốc Cố, không phải từ chuyện hợp tác mà chúng tôi tặng quà cho cô, chẳng qua chúng tôi chỉ muốn làm quen với Tổng giám đốc Cố mà thôi.”

Cố Hoạ Y khẽ nhíu mày, làm quen còn không đơn giản, tặng quà như thế này để làm quen cũng thật quá đặc biệt rồi. Trong thoáng chốc cô không biết nên làm thế nào cho phải.

“Yên tâm đi, quà tặng của mọi người tôi sẽ nhận.” Cố Hoạ Y bất đắc dĩ thu vào.

Mà lúc này, cậu Văn cũng tiến lên, không quên nịnh bợ Cố Hoạ Y. Quà tặng của anh ta là đặc biệt nhất, trực tiếp tặng hoa tươi.

Cố Hoạ Y nhìn thấy có người tặng hoa cho mình, nụ cười của cô lập tức cứng lại. Cô đã có chồng, hơn nữa người tặng hoa còn là một tên đàn ông xa lạ, làm sao cô có thể nhận được đây.

“Thật ngại quá, quà này tôi không thể nhận, tôi đã có chồng.” Cố Hoạ Y từ chối.

Lời Cố Hoạ Y vừa rơi xuống, tất cả mọi người đang có mặt ở hiện trường đều tan nát cõi lòng. Bọn họ không nghĩ tới Cố Hoạ Y vậy mà lại đã có chồng.

Nếu không phải chính tai nghe được, bọn họ còn không tin đây là sự thật.

Cậu Văn sững sờ tại chỗ, lập tức giống như bị sét đánh, một lúc lâu chưa lấy lại tinh thần.

Cố Hoạ Y đẹp như thế, hơn nữa còn là Tổng giám đốc của tập đoàn Hoạ Vân Y, nói không chừng chồng của người ta rất lợi hại, cũng có thể địa vị vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.

Cậu Văn không thể không rút lui, bỏ qua xúc động và ý nghĩ muốn theo đuổi Cố Hoạ Y, trong phút chốc anh ta chuyển ánh mắt về phía Trần Hiểu Đồng và Trúc Hoa Nguyệt.

Từ kinh nghiệm tung hoành tình trường của bản thân, anh ta kết luận chắc chắn là Trúc Hoa Nguyệt và Trần Hiểu Đồng còn độc thân. Mà anh ta nghĩ như vậy chủ yếu là dựa vào trực giác của chính mình.

Trực giác nói với anh ta, Trúc Hoa Nguyệt và Trần Hiểu Đồng chắc chắn là độc thân, cho nên lúc này anh ta mới dời mắt nhìn về phía Trúc Hoa Nguyệt và Trần Hiểu Đồng.

Sau đó cậu Văn cầm hoa tươi đi về phía hai người bọn họ.

Cảnh tượng vừa rồi cả hai cô gái đều nhìn rõ mồn một, ngay cả khi bọn họ có hứng thú với cậu Văn thì vừa rồi khi anh ta tặng hoa cho Cố Hoạ Y, chút hảo cảm đó cũng đã bị mài mòn hết sạch.

Hai người cho rằng cậu Văn là một công tử đào hoa, ấn tượng đối với anh ta thấp đến cực điểm.

Cậu Văn xoa xoa hai tay nói: “Hai người đẹp, hoa tươi này rất thích hợp với các cô. Các cô không ngại khi nhận lấy bó hoa này chứ?”

“Thật ngại quá, chúng tôi sẽ không nhận.” Trần Hiểu Đồng và Trúc Hoa Nguyệt nói.

Lúc này cậu Văn mới phát giác được mình đã phạm phải một sai lầm lớn, đối phương có hai người mà anh ta chỉ có một bó hoa. Anh ta suy nghĩ một chút, không thể làm gì khác hơn hạ thấp người nói với Trần Hiểu Đồng.

Vừa nãy chịu thua thiệt lớn ở trong tay Trúc Hoa Nguyệt khiến anh ta không biết phải làm sao, nếu như lại trêu chọc Trúc Hoa Nguyệt, mặt mũi của anh ta sẽ hoàn toàn mất sạch.

“Người đẹp, cô nhìn một chút xem bên trong hoa này có cái gì?” Cậu Văn cố ý tỏ ra bí ẩn nói.