Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 61: ĐÂY LÀ THÁI ĐỘ CẦU XIN SAO?




Khi nói ra điều này, Cố Họa Y trong lòng run lên, tại sao cô lại nghĩ như vậy chứ?



Cho dù Lý Phàm có năng lực, nhưng làm sao có thể làm cho nhiều doanh nghiệp lựa chọn hủy hợp tác với công ty thuôc Vân Sinh như vậy chứ?



Cần phải có sức mạnh như thế nào mới có thể làm ra chuyện như vậy.



Vì vậy, ngay khi vừa nói ra miệng, Cổ Họa Y ngay lập tức cảm thấy rằng mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi.



Vê phần Lý Phàm, trong lòng có hơi căng thẳng, liếc mắt nhìn vẻ mặt Cố Họa Y, muốn giải thích: “Họa Y, thật ra…



“Được rồi, anh không cần giải thích, là do em suy nghĩ quá nhiêu. Anh làm sao có nhiêu thủ đoạn và sức mạnh như vậy, anh cũng chỉ là một người con rể nhà em lựa chọn được thôi” Cố Họa Y nở nụ cười tự giêu.



Người phụ nữ nào chẳng muốn chông mình là người có tiên đồ, được người khác ngưỡng mộ.



Nhưng mà, đó cũng chỉ là suy nghĩ thôi.



Lý Phàm là dạng người như thế nào, điêu kiện kinh tế như thế nào, trong lòng Cố Họa Y biết rõ.



Lý Phàm liếc nhìn Cố Họa Y, khóe miệng mỉm cười, không nói gì.



Không lâu sau, bên ngoài có tiếng gõ cửa, Lý Phàm bảo Cố Họa Y về phòng ngủ đừng ra ngoài, dù sao vừa rôi đã nói cô ra ngoài chơi với Kim Thiện Na, không thể để lộ.



Cố Tuấn Hào này, trước giờ vẫn luôn kiêu ngạo ương ngạnh, gõ cửa râm râm, hét: “Cố Họa Y, tôi biết cô đang ở nhà, mở cửa ra cho tôi!”



Lý Phàm thu dọn một chút, bước tới mở cửa.



Ngoài cửa, biểu cảm của Cố Tuấn Hào phẫn nộ, nhìn chằm chăm Lý Phàm quát: “Lý Phàm, cậu vừa rồi còn dám cúp điện thoại của tôi sao?”



“Tôi vô tình ấn nhâm” Lý Phàm cười.



Cố Tuấn Hào tức giận, giơ nắm đấm lên, muốn đấm thẳng vào mặt Lý Phàm.



“Rác rưởi! Cậu chỉ là thứ rác rưởi bị nhà họ Cố gọi đến, cậu còn dám cúp điện thoại của tôi, chính là muốn gợi đòn mà!”



Bịch!



Cú đám của Cố Tuấn Hào thất bại, bị Lý Phàm chặn ở ngay lòng bàn tay, sau đó anh nhấc chân lên đá vào đầu gối Cố Tuấn Hào!



Cố Tuấn Hào bị một đá nhăn cả mặt, anh ta khập khiễng lùi lại vài bước, toàn bộ khuôn mặt trở nên méo mó vì sự đau đớn, sau đó không đứng vững được phải ngồi xuống đất!



“Hỗn láo! Lý Phàm, cậu thật sự là dám ra tay với Tuấn Hào, có phải là không để người bác như tôi trong mắt!”



Cố Thiệu Dũng nhìn thấy cảnh này thì xông lên.



Lý Phàm cười lạnh lùng, dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Cố Thiệu Dũng, quát: “Cố Thiệu Dũng, con trai ông là người gây sự trước, ông muốn bảo vệ anh ta, có thể đánh tôi”



Cố Thiệu Dũng bắt gặp ánh mắt của Lý Phàm, trong lòng run lên.




Ánh mắt của tên rắc rưởi này vừa rôi thật đáng sợ, bản thân như đang đối mặt với một con sư tử sắp tỉnh dậy vậy!



Khí thế đó chắc chắn không phải là điều mà một tên rác rưởi có thể thể hiện được.



Anh ta luôn luôn là một kẻ ngốc?



Tại sao hôm nay lại khác thường như vậy?



“Lý Phàm, cậu lại dám đánh tôi, tôi phải giết cậu!” Cố Tuấn Hào lúc này mới từ trên mặt đất đứng dậy, nghiến răng nghiểến lợi chỉ vào Lý Phàm quát lớn.



Lý Phàm chỉ thản nhiên nói: “Các người nếu muốn ở đây cãi nhau, mời về cho”



Nói xong, Lý Phàm chuẩn bị đóng cửa lại.



Cố Thiệu Dũng chặn cửa lại, nghiêm mặt nói với Lý Phàm: “Cậu cút ra, chúng tôi đến tìm Cố Họa Y, cậu có tư cách gì để nói chuyện với chúng tôi?”



Lý Phàm cười cười nói: ‘Chẳng lẽ, cho tới bây giờ hai người còn không hiểu tâm quan trọng của mọi việc sao?



Một khi mất đi sự hợp tác của tập đoàn Vinh Khang, công ty thuốc Vân Sinh sẽ phải đối mặt với điều gì, trong lòng các ông rõ ràng nhất. Cho nên, muốn cầu xin Cố Họa Y, tốt nhất nên cúi thấp đầu xuống”



Câu nói này khiến cho Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào trong lòng đột nhiên hoảng sợ, sự tức giận trên mặt từ †ừ cứng lại.



Nếu không có sự hợp tác của Tập đoàn Vinh Khang, công ty thuốc Vân Sinh sẽ phá sản.




Nhưng mà, một kẻ vô dụng như Lý Phàm, anh ta có tư cách gì dám nói chuyện với bọn họ như thế này?



“Câm miệng! Cậu có tư cách gì để nói? Chúng tôi muốn gặp Cố Họa YI!”



Cố Thiệu Dũng trâm giọng quát tháo.



“Tại sao không đủ tư cách? Họa Y là vợ tôi, chuyện của cô ấy là chuyện của tôi. Bây giờ cô ấy không có ở đây, tôi làm chủ.” Lý Phàm nói.



“Cậu làm chủ sao?”



Khi nghe điều này, Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào đều chế nhạo ra mặt.



Cố Tuấn Hào nghiêng về phía trước, chế nhạo nói: “Lý Phàm, cậu có biết cậu nói câu này ngu ngốc như thế nào không? Gia đình này còn có phần Lý Phàm cậu làm chủ sao?”



“Hơn nữa, hợp đồng với tập đoàn Vinh Khang, Cố Họa Y làm sao lấy được, mọi người đều biết rồi! Cậu bị căm sừng còn vui vẻ như vậy, thật là chọc tôi cười chết mất!” Cố Tuấn Hào nhìn Lý Phàm chế giêu.



Hai khóe mắt Lý Phàm lạnh dần, năm tay giật giật!



Tất nhiên, anh biết rõ nhất làm thế nào Cố Họa Y có được hợp đồng, lời này của Cố Tuấn Hào, hiển nhiên là đáng phải bị trừng phạt.



Anh tiến lên một bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn chảm chăm Cố Tuấn Hào, lộ ra tia chết chó!




c “Cậu, cậu muốn làm gì? Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu dám làm gì tôi, nhà họ Cố sẽ không còn chỏ cho Cố Họa Y nữa đâu!” Cố Tuấn Hào bị hành động và ánh mắt đột ngột của Lý Phàm dọa cho giật mình!



“Nếu còn dám xúc phạm Cố Họa Y, tôi nhất định sẽ làm cho anh sống trong hối hận!”



Lý Phàm lạnh lùng nói, trên người đột nhiên xuất hiện hơi lạnh thấu tận xướng!



Cố Tuấn Hào nuốt nước bọt, lùi lại vài bước.



“Chuyện gì vậy?”



Vào lúc này, Vương Cẩn Mai và Cố Thiệu Huy đi ra ngoài về, nhìn thấy nhiều người đang đứng ở cửa.



“Thiệu Huy, con rể ông thật là oai phong lãm liệt, ngay cả Tuấn Hòa mà nó cũng dám đánh, còn không cho chúng tôi vào nhà!” Nhìn thấy Cố Thiệu Huy đã trở lại, Cố Thiệu Dũng cũng thở phào nhẹ nhõm, chấp tay sau lưng, trầm giọng quát.



Trong nhà họ Cố, Cố Thiệu Dũng là con trai cả, Cố Thiệu Huy là người con thứ hai, hơn nữa vì mối quan hệ giữa Lý Phàm và Cố Họa Y, ông không được ông cụ mình coi trọng, nên chỉ giao cho việc công tác ở bên ngoài.



“Chú hai thím hai, Lý Phàm vừa nãy còn nói là làm chủ cái nhà này” Cố Tuấn Hào lúc này cũng được nước, cố ý nói.



Nghe vậy, Vương Cẩn Mai lập tức tối sâm mặt lại, chỉ vào Lý Phàm măng: “Cậu đang nói cái gì vậy? Cậu làm chủ cái nhà này sao? Cậu điên rồi? Hay là ăn phải gan hùm, đúng là ngày càng không biết điêu, tức chết tôi rôi!”



Nói xong, Vương Cẩn Mai còn muốn tìm thứ gì đó để đánh Lý Phàm.



Cố Thiệu Huy ở một bên tất nhiên là giữ lấy Vương Cẩn Mai, sắc mặt khó coi nhìn chăm chằm Cố Thiệu Dũng, hỏi: “Anh hai, anh tới đây làm gì?



Hai năm nay các người chưa từng đến đây, sao hôm này đột nhiên lại đến thăm”



Cuối cùng, Cố Thiệu Huy cố nén một nụ cười.



Câu này khiến nét mặt già nua của Cố Thiệu Dũng đỏ lên, nói: “Chúng tôi tìm Cố Họa Y có việc”



“Việc gì? Có việc gì vậy? Cuộc họp đã nói rất rõ ràng. Con gái chúng tôi đã bị cách chức tổng giám. Anh còn muốn hỏi con bé chuyện gì nữa?” Cố Thiệu Huy khó hiểu hỏi.



Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào liếc nhìn nhau, cổ họng bị tắc nghẹn không nói được lời nào.



Chẳng lẽ, còn muốn Cố Thiệu Huy nói giúp?



Lý Phàm lúc này mới lên tiếng nói: “Tất cả các công ty, xưởng sản xuất từng hợp tác với công ty thuốc Vân Sinh đều đã cät đứt hợp tác. Hiện tại công ty thuốc Vân Sinh đang đứng trước nguy cơ phá san, còn phải bồi thường hơn một 960 tỷ đồng. Họ đến tìm Họa Y đòi hợp đồng với Tập đoàn Vinh Khang, bây giờ, chỉ có Vinh Khang mới có thể cứu công ty thuốc Vân Sinh thôi”



Nghe những lời này, Vương Cẩn Mai sững sờ, trong khi Cố Thiệu Huy cau mày, suy nghĩ một chút, khóe miệng cười hả hê.



“Nếu là tới cầu xin, sao lại còn cãi nhau? Chẳng lẽ, đó chính là thái độ cầu xin của hai người sao?” Cố Thiệu Huy nhìn Cố Thiệu Dũng, mỉm cười.



Sau đó, ông xoay người, kéo Vương Cẩn Mai vào nhà, còn để lại một câu: “Lý Phàm, nếu bọn họ còn có thái độ này, con hãy đuổi bọn họ về, mẹ con sức khỏe không tốt, không chịu được ôn ào”



“Vâng” Lý Phàm đáp.