Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 572: Tiệc tân gia




Nhìn thấy Trát Thố bay ngược ra, hai người sư đệ kia mặt mày bỗng thay đổi, đều biết Lý Phàm không phải là dễ đối phó như kia rồi.



Bụp!



Trát Thố ngã xuống đất, trong miệng lại phun ra một ngụm máu tươi.



Trát Thố giãy giụa muốn đứng dậy, lại cảm thấy xương cốt toàn thân đều giống như nứt vỡ, căn bản không thể dùng sức đứng dậy.



Cảm giác kinh sợ đã tràn ngập trong lòng Trát Thố, trong lòng Trát Thố đã vô cùng hối hận, lúc đầu không nên cậy mạnh tới tìm Lý Phàm báo thù cho Vượng Cát.



Bây giờ thù còn chưa có báo, ngược lại lôi vào bản thân vào.



“Đi, đi mau!”



Trát Thố lực bất tòng tâm nói, muốn lớn tiếng nói chuyện cũng không làm được.



Hai người sư đệ trong lòng đã hoảng rồi, nghe thấy Trát Thố bảo đi mau, sau khi nhìn nhau thì muốn lùi lại rồi rời đi.



Lý Phàm lạnh giọng nói: “Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, anh xem nhà của tôi là nơi nào? Đạp hỏng cửa cũng phải đền.”



“Đền, tuyệt đối sẽ đền, anh nói bao nhiêu tiền? Chúng tôi bây giờ cho anh.”



Hai người sư đệ vừa nói vừa lùi lại, định lùi tới đằng sau Trát Thố rồi mau chóng kéo Trát Thố chuồn đi.



Lý Phàm đi ra, nhìn hai người sư đệ của Trát Thố lùi từng bước ra sau, trêи mặt xuất hiện nụ cười khẽ.



“Là Trình Tư Vũ bảo các người tới sao?”



“Không, không phải, là chúng tôi chủ động muốn tới, tới báo thù cho Vượng Cát sư huynh.”



Lý Phàm không có ngờ, vốn tưởng ba người Trát Thố là bị Trình Tự Võ xúi tới.





“Ha ha, nếu các người muốn báo thù cho Vượng Cát như vậy, vậy tôi đưa các ngươi cùng tới nằm trêи giường bệnh của bệnh viện.”



Hai người sư đệ đều loạt rét lạnh trong lòng, đều cảm thấy Lý Phàm nói lời này không phải là lời tốt đẹp gì.



“Chúng tôi bây giờ trở về thăm Vượng Cát sư huynh, tuyệt đối sẽ không tới gây phiền phức nữa.”



Một người sư đệ hoảng hốt nói.



Lý Phàm lắc đầu ngang ngạnh: “Các người không thể không tới gây phiền phức, hơn nữa các người đạp cửa nhà tôi, khiến người trong nhà tôi chịu kinh sợ, tóm lại phải cho các ngươi một bài học mới được.”




“Hai đệ đi mau, huynh cản anh ta!”



Trát Thố nhịn đâu từ trêи đất bò dậy, định liều cái mạng của mình cũng phải bảo vệ hai người sư đệ chạy trốn.



Hai người sư đệ liếc nhìn nhau, không nói hai lời xoay người chạy đi.



Lý Phàm cười lạnh một tiếng, ngón tay từ trong túi móc ra chiếc chìa khóa, ngón tay sau khi xỏ vào trong cái móc vòng của chiếc chìa khóa bỗng nhiên dùng sức dứt ra, cái móc vòng của chiếc chìa khóa đó trong nháy mắt đứt thành bốn đoạn, bắn về phía hai người đang chạy trốn kia.



Không đợi hai người sư đệ của Trát Thố chạy tới sảnh thang máy, bốn đoạn của chiếc móc vòng của chiếc chìa khóa bị bẻ ra đã lần lượt bắn vào đầu gối của hai người.



Cảm nhận được một cơn đau kịch liệt từ đầu gối truyền tới, hai người trong lúc chạy như điên bỗng chốc mất đi thăng bằng, bụp một cái ngã ra đất, đều trở thành bộ dạng của mấy kẻ ăn mày.



“Chân của tôi! Đầu gối của tôi hình như gãy rồi!”



“Tôi cũng vậy, đầu gối của tôi rất đau, rất đau!”



Trát Thố mắt thấy đầu gối của hai người sư đệ máu tươi chảy ra, trong nháy mắt cảm thấy cả người đều không tốt rồi.



Động tác vừa rồi của Lý Phàm, anh ta là nhìn rõ ràng, đó chỉ là dùng một cái móc vòng của chiếc chìa khóa mà thôi, lại có thể đâm xuyên vào đầu gối của hai người sư đệ.




Hai người sư đệ kia tuy công phu luyện thể kém hơn một bậc, nhưng cũng mạnh hơn người bình thường rất nhiều.



“Đây xem như cho các người bài học, còn có ai tới báo thù cho các người nữa, nhất định phải nói với người đó, tôi không thích bị người khác đánh tới cửa, muốn đánh nhau tốt nhất hẹn trước với tôi.”



Lý Phàm lạnh giọng nói xong, xoay người đi về.



Đi tới trước cửa nhà, Lý Phàm hai tay dùng sức, nắn thẳng cánh cửa vốn dĩ bị cong biến dạng.



Đương nhiên, hoàn hảo như lúc đầu là không làm được, nhưng đại khái có thể khiến cửa nhà đóng lại.



Thấy Lý Phàm nắn thẳng cửa nhà bằng thép bị biến dạng, mắt của Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai đều suýt nữa lồi ra.



“Lý Phàm, đây, đây là có sức lực lớn cỡ nào.”



Vương Cẩn Mai có hơi sợ, nói.



Nghĩ lại thái độ cay nghiệt đối với Lý Phàm mấy năm này, lại nhìn sức lực vừa rồi của Lý Phàm, tinh thần của Vương Cẩn Mai đều có hơi hoảng rồi.



Đây cũng may tính tình của Lý Phàm luôn tốt, nếu như đổi người có tính tình nóng nảy, làm không tốt bị ép tới mức thượng cẳng chân hạ cẳng tay, hậu quả như thế Vương Cẩn Mai không dám nghĩ tới một chút.




Lý Phàm khẽ mỉm cười nói với Vương Cẩn: “Mẹ, cái này không có liên quan với sức lực, chủ yếu dựa vào kĩ thuật, con thấy ngày mai chúng ta chuyển tới bên biệt thự đi, bên này dứt khoát để không là được rồi.



Vương Cẩn Mai vốn dĩ còn muốn nói không được, nhưng liếc nhìn cửa phòng đã đóng lại, vẫn là sửa lời nói: “Được, đều nghe theo cậu, có điều tiệc tân gia này còn chưa làm.”



“Cái đó không vội, chúng ta ở trước, vài ngày nữa làm tiệc tân gia cũng như nhau.”



Cố Thiệu Huy khẽ gật đầu nói: “Tiệc tân gia không cần gấp, ở mấy ngày rồi làm cũng như nhau, ngược lại phải liệt kê danh sách ra trước, thương lượng mời ai tới tham gia.”



“Người phải mời nhiều đó, họ hàng bên mẹ tôi đều phải mời, còn cả bạn học bạn cũ trước đây của tôi đều phải mời, chúng ta là chuyển tới sở trong biệt thự có phong thủy tốt nhất Hán Thành, vậy đương nhiên phải để tất cả mọi người đều biết rồi.”




Vương Cẩn Mai hận không thể phát quảng cáo trêи TV, rất muốn để người của cả Hán Thành đều biết là một nhà bọn họ ở trong biệt thự Vân Đỉnh.



Trong lòng Cố Thiệu Huy thầm nói Vương Cẩn Mai quá hư vinh, có điều tới khi bản thân ông ta suy xét, lại cũng giống như Vương Cẩn Mai, hận không thể thông báo cho tất cả mọi người, để người trong thiên hạ đều biết một nhà mình ở trong biệt thự Vân Đỉnh.



“Người khác đều dễ nói, bên phía anh cả rốt cuộc có mời hay không?”



Cố Thiệu Huy rối rắm nhíu mày.



Lần trước theo Lý Phàm về nhà nháo một trận như vậy, quan hệ với Cố Thiệu Dũng có thể nói đã lạnh đi, lúc này có mời Cố Thiệu Dũng hay không đều là một vấn đề khó.



Nếu như Cố Thiệu Dũng không đi cũng thôi đi, nếu như Cố Thiệu Dũng tới giữa tiệc tân gia gây ra chuyện gì đó, vậy đủ khiến mặt mày của Cố Thiệu Huy khó coi rồi.



Vương Cẩn Mai đanh mặt nói: “Sao có thể không mời ông ta, bắt buộc phải mời, để ông ta nhìn phong quang của nhà chúng ta, để Cố Thiệu Dũng ông ta phải hối hận.”



Cố Thiệu Huy chép chép miệng, trong lòng vẫn là cảm thấy có hơi không thỏa đáng, ánh mắt bất giác nhìn sang Lý Phàm.



“Lý Phàm, chuyện này cậu thấy như nào?”



“Con thấy bắt buộc phải mời, bác cả tuy có quan hệ không tốt với chúng ta, nhưng không mời thì rõ ràng cách làm việc của chúng ta có vấn đề rồi, ông ta nếu như tới làm khách ác, tự nhiên có người xử lý ông ta.”



Lý Phàm sớm đã nghĩ xong rồi, tới lúc đó bên Hán Thành này nhân vật quan trọng đều mời tới, thiết nghĩ tới lúc đó Cố Thiệu Dũng cũng không dám gây chuyện.



Nếu Cố Thiệu Dũng thật sự gây chuyện, vậy chính là tự mình rước lấy nhục.



“Cậu có cách thì tốt, vậy tôi thông báo cho Cố Thiệu Dũng, ngày thì xác định vào cuối tuần đi.” Cố Thiệu Huy sau khi nói xong thì nhìn một vòng, sau khi nhìn thấy không có ai phản đối thì cầm điện thoại trêи bàn lên.



Cuộc gọi rất nhanh được kết nối, giọng nói rất không kiên nhẫn của Cố Thiệu Dũng truyền ra: “Chú muốn làm cái gì!”



“Anh cả, thông báo với anh một việc, tuần sau nhà chúng em muốn làm bữa tiệc tân gia.”