Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 442




Nhìn chiếc xe việt dã Mercedes-Benz đã vượt qua mình ở phía trước kia đột nhiên tạt đầu lại, phú nhị đạp lập tức hoảng loạn, vội vàng đánh vô lăng muốn né đi.



Nhưng đánh vô lăng quá gấp, Ferrari lập tức mất kiểm soát, nghiêng qua tông về phía bên đường.



Ầm!



Ferrari tông vào vách tường ở bên đường, đầu xe bị móp nặng vào bên trong.



Túi khí an toàn được mở ra, sức mạnh xông kϊƈɦ của túi khí khiến phú nhị đại suýt nữa đã hôn mê.



Mềm nhũn mà dựa vào lưng ghế, phú nhị đại cảm thấy giữa đũng quần có hơi mát, hồi nãy vì quá đỗi kinh hoảng, chắc chắn là đã tè ra quần rồi.



“Mẹ kiếp nhà mày! Dám tạt đầu xe ông đây, ông đây tìm người tính sổ với mày!”



Phú nhị đại yếu ớt vô lực mà quát, tìm máy bộ đàm ở trong xe bắt đầu cầu cứu viện.



“Anh Khang! Em là Nhị Lạc, em mới bị một chiếc việt dã Mercedes-Benz tạt đầu xe, bây giờ chiếc Ferrari của em bị tông vào bên đường, hoàn toàn phế rồi, các anh phải báo thù cho em.”



Máy bộ đàm yên lặng một hồi, sau đó truyền tới giọng cười điên cuồng.



Mấy tên phú nhị đại cùng đua xe kia đều bị lời của Nhị Lạc chọc đến cười ra tiếng heo.



“Nhị Lạc, mẹ nó mày đổi tên thành Nhị Ngu đi, club siêu xe của chúng ta sao lại có tên phế vật như mày chứ, lái chiếc siêu xe mà cũng có thể bị việt dã Mercedes-Benz tạt đầu cho được, thật đúng là chưa gặp qua ai tệ hại như mày.”



“Đừng mắng Nhị Lạc nữa, tốt xấu gì cũng là đàn em út trong câu lạc bộ của chúng ta, nếu em trai đã bị ức hϊế͙p͙ rồi thì mấy người làm anh chúng ta cũng cần phải báo thù cho em trai mới được, Nhị Lạc mày đợi xem kịch hay đi, lát nữa bọn tao sẽ giúp mày phế chiếc xe việt dã Mercedes-Benz đó.”



“Nhị Lạc, mày không sao chứ?”



Anh Khang đợi đến cuối cùng mới nói chuyện.



“Em, em chắc là không sao, chỉ là đũng quần có hơi mát, hồi nãy làm em sợ té đái rồi.”



Sắc mặt anh Khang lập tức đen sầm lại, cũng may Nhị Lạc không có ở trước mặt, chứ nếu như Nhị Lạc ở trước mặt đây thì anh Khang thật muốn một chân đá chết Nhị Lạc, thật đúng là tên khốn làm mất mặt hết sức mà.



“Khụ khụ, mẹ nó mày cứ mát mẻ đi, bọn tao xử lý xong thứ khốn đó rồi thì sẽ đưa hắn về xin lỗi mày.”



“Cảm ơn anh Khang.”




Nhị Lạc uỷ khuất ấm ức mà nói, ánh mắt ngơ ngác mà nhìn con đường phía trước, chiếc xe việt dã Mercedes-Benz ngay cả đèn hậu của xe cũng không còn nhìn thấy nữa.



“Đậu xanh, chiếc xe việt dã Mercedes-Benz từ đằng sau mình xông lên, áng chừng tốc độ xe cũng phải 240 dặm, mẹ nó, có thể lái chiếc xe nặng nề được nhanh như vậy, tên này đúng là điên rồi, nếu thật sự xảy ra chuyện thì có thắng lại cũng không thắng được.”



Lý Thiên Tân lái chiếc Lamborghini có chút chấn kinh, chiếc xe có trọng lượng càng lớn thì tốc độ xe sẽ càng thấp.



Do chiếc xe có trọng lượng lớn có quán tính cũng càng lớn, nếu như thật sự phía trước xảy ra sự cố, thì dưới tốc độ cao của xe, cho dù có giẫm nát chân thắng cũng sẽ bị đẩy tông về phía trước do quán tính mà thôi.



Cho nên lúc xuất hiện sự cố, thì xe lớn có thắng kiểu gì cũng sẽ không thắng được, trừ phi là giữ được đủ khoảng cách phanh xe.



Chiếc xe việt dã Mercedes-Benz từ sau đuổi tới với tốc độ hơn 200 dặm, khiến cho Lý Thiên Tân nhìn mà vô cùng run rẩy, do dự không biết có nên làm động tác ngăn cản không.



Nếu như người lái xe đằng sau là một tên điên hoặc là người uống say thì khi tông tới, chiếc xe việt dã Mercedes-Benz có thể sẽ không sao, nhưng chiếc xe thể thao của mình tuyệt đối sẽ nát thành tương, có khi cái mạng nhỏ của mình cũng sẽ không còn nữa.



“Anh, anh Khang, tốc độ của chiếc xe Mercedes-Benz ở phía sau kia quá nhanh rồi, em có chút không dám chặn hắn, em nghi đằng sau đó chính là một tên say rượu.”



Lý Thiên Tân tìm cớ che giấu đi sự nhát gan của mình.




Anh Khang lái chiếc xe Bugatti Veyron, thần sắc có chút ngưng trọng: “Nhìn rõ xem chiếc Mercedes-Benz là loại nào.”



“Chắc là Mercedes-Benz G, G65!”



Lý Thiên Tân run rẩy đôi môi mà nói ra loại xe việt dã Mercedes-Benz.



“Đậu! Mẹ nó mày không nhìn nhầm chứ? Tốc độ xe G65 cao nhất cũng chỉ 220 mà thôi! Sao hắn có thể lái xe với tốc độ siêu cuồng như vậy?”



“Có khi nào đã được cải tạo qua không, tóm lại tốc độ của hắn vẫn đang tăng lên, tốc độ của em là 240, hắn ta đã sắp đuổi kịp em rồi!”



Lý Thiên Tân nói xong thì chậm rãi xoay vô lăng, trực tiếp nhường đi, có thể lái được tốc độ xe cuồng nộ như vậy, dù không phải tên điên thì cũng là ma quỷ, Lý Thiên Tân không muốn như Nhị Lạc.



Vút!



Chiếc xe việt dã Mercedes-Benz lái qua chiếc Lamborghini hệt như mũi tên bắn, áp lực khí lưu cường đại khiến cho chiếc Lamborghini dạt sang một bên, như lá cây rung rinh trong gió vậy.



“Đậu xanh! Hắn vượt qua em rồi! Tốc độ tuyệt đối vượt qua 240 dặm, em nghi tốc độ của hắn đang trêи 260 dặm!” Lý Thiên Tân kinh hoảng mà hét lên.




Tốc độ xe 260 dặm, đối với Lý Thiên Tân mà nói là không hiếm gặp, không nói đến tốc độ của cuộc đưa xe F1 ở hiện trường, chỉ nói đến chiếc Bugatti Veyron của anh Khang thôi thì cũng có thể dễ dàng đạt đến tốc độ 280, 300 rồi.



Nhưng một chiếc xe việt dã có thể chạy được tốc độ 260 như vậy, là điều mà Lý Thiên Tân chưa hề nghe cũng chưa nhìn thấy, cuộc thi mà xe việt dã tham gia đều là cuộc thi sức bền, cái so tài là tính năng lái xe trêи đoạn đường hiểm trở, chứ không phải là so tốc độ.



Nghe thấy Lý Thiên Tân thông báo tốc độ của chiếc xe việt dã Mercedes-Benz, một đám phú nhị đại đua xe đều im lặng.



Chiếc siêu xe Porche ở phía trước Lý Thiên Tân không xa, cũng nhìn thấy chiếc xe việt dã Mercedes-Benz đang hung mãnh mà xông tới.



“Tôi cũng nhìn thấy rồi, hắn đang vượt qua tôi, tốc độ tôi trước mắt là 265 dặm.”



Nhị Lạc nghe cả nửa ngày, nhưng cái nghe thấy lại không phải là tin đại thù được báo, điều này khiến Nhị Lạc vô cùng nóng ruột: “Anh Khang, các anh phải báo thù cho em! Hồi nãy các anh cười em, em đã nhận rồi, nhưng nếu các anh không báo thù cho em thì có phải em cũng phải cười cợt các anh không!”



“Mẹ kiếp! Nhị Lạc mày nói cái rắm gì vậy, mẹ nó ai không báo thù cho mày, bọn nó đều là tên nhát gan không dám báo thù cho mày, nhưng anh Khang của mày chắc chắn sẽ báo thù cho mày!”



Máu huyết của anh Khang đang sôi sục, kể từ khi lái chiếc Bugatti Veyron thì không còn ai là địch thủ nữa, lúc này anh Khang cảm thấy có lẽ mình đã gặp phải kẻ địch trong cuộc đời này rồi.



Nhất định phải lật ngã chiếc xe Mercedes-Benz đó!



Bọn bây không phải đều không phục tao sao, không phải cảm thấy tao nhờ xe tốt nên mới lên làm lão đại ư, hôm nay tao phải diệt đi người mà bọn bây không dám đối phó, vậy tao chính là lão đại thật sự của bọn mày!



“Bọn bây mẹ nó theo cho sát, coi tao làm sao diệt được chiếc Mercedes-Benz đó!”



Anh Khang cao giọng nói.



“Anh Khang uy vũ, nếu như anh thắng được chiếc xe việt dã Mercedes-Benz đó thì chính là lão đại chân chính của bọn em!”



Lý Thiên Tân hóng hớt mà nói.



Những phú nhị đại còn lại cũng lũ lượt bày tỏ thái độ, rằng chỉ cần anh Khang có thể thắng thì sẽ kiên quyết hô anh Khang là đại ca.



Anh Khang định tâm lại, ánh mắt nhìn sang kính chiếu hậu, nhìn thấy đằng sau có đèn xe lập loè, anh Khang điều khiển vô lăng chạy theo hình chữ S vài cái, sau đó mở cửa sổ xe giơ ngón tay giữa lên lắc lắc hai cái.



“Hừ! Thứ không biết sống chết, lái chiếc việt dã Mercedes-Benz mà lại nhanh như vậy, hôm nay ông đây sẽ dạy mày cái gì được gọi là anh toàn là trêи hết!” Anh Khang nói xong thì mở hai đèn pha lập loè, bắt đầu khiêu khích chiếc xe việt dã Mercedes-Benz đang lái tới từ phía sau.



Lý Phàm nhíu mày, có chút bất mãn mà nói: “Đây chính là đang tìm chết.”