Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 105: ĐÁNH SƯNG MẶT TÊN BÉO




Hoảng rồi hoảng rồi!



Vương Cẩn Mai bây giờ hoảng không thôi, vội vàng lại run rẩy rút điện thoại ra, chụp một bức ảnh.



Bà ta phải lưu bằng chứng, trở về phải hỏi Lý Phàm.



Đương nhiên, trong lòng của Vương Cẩn Mai bây giờ rất nghi hoặc về thân phận của Lý Phàm.



Tên vô dụng này, sao có thể ngồi cùng một xe với người giàu nhất của đại khu Sở Châu được chứ.



Vương Cẩn Mai nghĩ không thông, vội vàng xoay người đi.



Vê đến nhà, bà ta nói chuyện này cho Cố Thiệu Huy: “Lão Cố, ông mau xem cái này, đây có phải là Lý Phàm không?”



Cố Thiệu Huy đang chơi chim, để lông chim xuống, đeo kính lão vào, nói: “Bà chụp nó làm gì? Bà bây giờ còn theo dõi Lý Phàm?”



Cố Thiệu Huy ngạc nhiên, bà vợ này của mình bị làm sao thế.



Kiểu theo dõi không đâu với đâu này cũng dùng rôi?



Vương Cẩn Mai trừng mắt với ông ta, đánh một cái vào cánh tay của ông ta, nói: “Ông xem cho kỹ người bên cạnh nó là ai?”



Cố Thiệu Huy nghỉ ngờ, nhìn kỹ lại, kinh ngạc nói: “Đây… đây là Tiền Phúc?”



Vương Cẩn Mai gật đầu, ngôi trên sô pha, khoanh hai tay, mặt mày trâm tư và bất mãn, nói: “Tên Lý Phàm này, chắc chắn có chuyện giấu chúng ta, lão Cố, mau gọi điện cho Lý Phàm, bảo nó qua đây một chuyến, tôi muốn hỏi thử nó, nó và Tiền Phúc kia rốt cuộc có quan hệ gì, có phải là còn nuốt không ít tiên không?”



Phải, trong mắt của Vương Cẩn Mai chỉ có tiền.



Bà ta cho rằng, Lý Phàm chắc chắn còn nuốt riêng rất nhiều tiên.



Nói không chừng, không chỉ có 600 triệu đơn giản như thế!



Cố Thiệu Huy chân chừ một lát, vội nói: “Cẩn Mai, bà không cảm thấy Lý Phàm khoảng thời gian gân đây biểu hiện không giống với lúc trước sao?”



Vương Cẩn Mai đâu có quan tâm đến mấy thứ này, vỗ bàn nói: “Có gì không giống, vẫn không phải là tên vô dụng, nó nếu như thật sự không giống, tôi bà mẹ vợ này quỳ xuống mời nó bước vào cửa là được rồi”



Cố Thiệu Huy thở dài bất lực, nói: “Bà hà tất cứ phải như thế, Lý Phàm tốt xấu gì cũng là rể của nhà chúng ta, bà cứ phải nhằm vào nó như vậy sao?”



Cố Thiệu Huy tuy cũng không muốn thừa nhận loại phế vật như Lý Phàm, nhưng dù gì cũng là con rể, cũng là người nhà.



Vương Cẩn Mai lườm ông ta, nói: “Sao lại lắm lời như vậy hả, gọi mau đi!”





Thấy Cố Thiệu Huy không nhúc nhích, Vương Cẩn Mai tự mình rút điện thoại ra, tức giận nói: “Ông không gọi, tôi gọi!”



Ấn gọi, Vương Cẩn Mai chờ đợi, điện thoại vừa kết nối, bà ta thái độ ngạo mạn nói: “Lý Phàm, cậu đang ở đâu? Mau chóng trở về, tôi và ba cậu có chuyện tìm cậu.



Bên này Lý Phàm vừa được Tiền Phúc đưa đến bệnh viện thì nhận được điện thoại của Vương Cẩn Mai, thái độ rất không thân thiện, có loại giọng điệu chất vấn.



Anh cười nói: “Mẹ, con ở bệnh viện, vậy lát nữa con sẽ qua”



“Không được! Bây giờ tới đây!”



Vương Cẩn Mai ngạo mạn nói.



Tút!




Điện thoại bị cúp rồi, Lý Phàm rất bất lực thở dài, xoay người lại bắt xe trở Vừa bước vào cửa, Lý Phàm cảm nhận được hàn ý nhàn nhạt trong phòng.



Vương Cẩn Mai ngồi trên sô pha, nhìn anh, lạnh lùng nói: “Đến đây, ngồi”



Lý Phàm gật đầu, chào hỏi với hai ông bà, sau đó ngồi ở sô pha đơn đối diện với Vương Cẩn Mai, hỏi: “Mẹ, có chuyện gì mà gấp như vậy tìm con về thế?”



Vương Cẩn Mai cũng không giấu, nói thẳng: “Lý Phàm, cậu và Tiền Phúc đó rốt cuộc có quan hệ gì? Thật sự chỉ đơn giản là người cậu đã chỉ đường cho?”



Lý Phàm sững người, Vương Cẩn Mai đây là phát hiện cái gì rồi?



Chắc không phải đâu, anh che giấu vẫn được mà.



“Mẹ, cái này không phải đã từng nói rồi sao, nếu không con bảo chủ tịch Tiền đến giải thích?” Lý Phàm nói.



Nhưng, Vương Cẩn Mai lại cười lạnh, trực tiếp mở điện thoại ra, để trước mắt Lý Phàm, chỉ vào và nói: “Đây có phải là cậu không?”



Còn nói dối với bà ta, bây giờ Lý Phàm này thật sự là to gan làm càn rồi!



Lý Phàm nhìn bức ảnh, trong lòng kêu lộp bộp, Vương Cẩn Mai theo dõi anh?



Lông mày nhướn lên, sắc mặt tối đi, biểu cảm của Lý Phàm trở nên có hơi phản cảm, nói: “Là con, nhưng cái này cũng không thể nói rõ cái gì, con chính là vì chuyện hôm qua đến tỏ ý cảm ơn, kết quả chủ tịch Tiền đối với con rất là khách sáo, tự mình đưa con ra, còn đưa con đến bệnh viện”



“Chỉ như thế?” Vương Cẩn Mai rất nghi ngờ, nhưng bà ta lại không tìm được ly do gì để chứng minh Lý Phàm nói dối.



Lý Phàm cười ha hả, nói: “Vậy con nói tập đoàn Hán Tân là của con, chủ tịch Tiền cũng là người làm việc thay con, lời này ba mẹ có thể tin không?”




Đương nhiên không tin.



Vương Cẩn Mai là 100% không tin.



Con rể của bà ta có tài đức shit chó gì, bà ta vẫn rõ.



Thật sự giống như lời anh nói, mấy năm nay cớ gì phải chịu đựng đủ mọi sỉ nhục mà bà ta đối với anh.



Lý Phàm cũng biết bọn họ không tin, cho nên cố ý nói như thế.



Có khi, lời nói thật, cũng không có ai tin.



Vương Cẩn Mai không nói gì nữa, không biết đang nghĩ cái gì, dùng giọng ra lệnh nói: “Được rồi, tôi biết rồi, cậu đến bệnh viện đi, đúng rồi, ngày kia chính là sinh nhật của ba cậu rồi, đến lúc đó thì cậu không cần đi, bản thân ở nhà đi”



Vương Cẩn Mai không hy vọng vào lúc sinh nhật của Cố Thiệu Huy, tên con rể phế vật này đến làm cho mất mặt.



Dù sao, người đến đó đều là bạn bè của nhà họ Cố, còn có bạn của Vương Cẩn Mai bà ta.



Lý Phàm cười ha ha, gật đầu nói: “Con biết rồi”



Nói rồi, anh xoay người rời đi, đứng ở cửa, rút một điếu thuốc, có muôn vàn tâm sự.



Trước mắt, nữ chủ nhân của ngôi nhà sát vách lái chiếc siêu xe trở về, mang theo một cặp trai gái cùng chồng ân ân ái ái.



Lý Phàm rất ngưỡng mộ hình ảnh như vậy, suy rồi, là nên mua chiếc xe cho Cố Họa Y rồi.



Mua một chiếc xe cho Cố Họa Y, sau này cô chắc chắn rất bận, đi đi về về không tiện.




Nghĩ rồi, anh gọi điện cho Tân Tư Hạ.



Rất nhanh, Tân Tư Hạ lái xe Lý Phàm đến hãng xe 4S gần đây.



Con đường này, toàn là cửa hàng xe hơi 4G.



Lý Phàm xuống xe, trước đi vào cửa hàng của hãng Mercedes-Benz, Tân Tư Hạ đến gần đó đổ xăng.



Vừa bước chân vào cửa, có một giọng nói ngọt ngào truyền đến.



“Xin chào, thưa anh, anh đến xem xe sao? Xem dòng nào, tôi có thể giúp anh giới thiệu”




Nhân viên tiếp thị nữ với thân hình nóng bỏng, khuôn ngực căng tràn, làn da trắng nõn, đeo một chiếc kính gọng đen đã đi đến trước Lý Phàm.



“Ừm, có Mercedes-Benz dòng E không?” Lý Phàm hỏi.



“Có, bây giờ giá khuyến mãi là một tỷ hai”



Nhân viên tiếp thị vẻ mặt tươi cười, dẫn Lý Phàm đến chỗ trưng Mercedes-Benz dòng E.



Nhìn vài lần, Lý Phàm trực tiếp nói: “Lấy chiếc này đi, hôm nay muốn lái đi”



Hôm nay muốn lái đi?



Nhân viên tiếp thị rõ ràng ngỡ ngàng, nghi ngờ đánh giá Lý Phàm, xác nhận lại: “Thưa anh, anh chắc chắn mua chiếc này sao? Đây là dòng cao cấp nhất, đã không chỉ có một tỷ hai, là một tỷ tám”



Lý Phàm gật đầu nói: “Ừm, lấy chiếc này, bao nhiêu tiền không quan trọng”



Câu nói này đã dọa nhân viên tiếp thị nữ rồi.



Cô ta còn chưa thấy khách hàng nào rộng rãi như thế, cho nên trong lòng có chút nghi ngờ.



Cũng vào lúc này, bên cạnh đi tới một nữ nhân viên tiếp thị, hình như chú ý đến bọn họ rất lâu rồi, mở miệng thì buông lời châm chọc cười lạnh nói: “Tiểu Linh, cô cũng thật là, loại người này chỉ là thuận miệng nói đùa mà thôi, cô cũng tin sao? Cô mới đến ngày thứ ba, rất nhiều thứ đều không hiểu, phải biết quan sát”



Một nữ nhân viên tiếp thị đó đi tới, lông mày nhướn lên đánh giá Lý Phàm một lượt, tiếp tục nói với Tiểu Linh ở bên cạnh: “Cô xem, loại người ăn mặc rách nát này, vừa nhìn là biết chỉ vào xem xe, sẽ không mua xe, loại người này, đa số là vì thỏa mãn lòng hư vinh của mình, thứ cô phải học còn nhiều lắm”



“Chị Mạn Mạn, em biết rồi”



Nữ nhân viên tiếp thị tên Tiểu Linh đó, rụt rè nói.



Lông mày của Lý Phàm nhíu lại, có hơi phản cảm khi nhìn nữ nhân viên tiếp thị đột nhiên chui ra này, ăn mặc ngược lại thì lồng lộn, chỉ là khí tức của phụ nữ phòng trần quá nồng, váy ngắn như vậy, cổ áo thấp như kia.



“Ăn mặc rách nát không thể mua xe sao?” Lý Phàm hỏi ngược lại.



Vương Mạn Mạn hai tay khoanh trước ngực, lập tức khịt mũi cười khẩy: “Ha ha, sao hả, còn muốn mạo xưng là trang hảo hán à, loại mặt hàng như anh, thật sự có thể tiền mua chiếc Mercedes-Benz dòng E trị giá một tỷ tám sao? Nhìn rõ đi, đây là Mercedes, không phải là loại xe ba xu hoặc đại chúng chó mèo gì đó.”



Sắc mặt của Lý Phàm rất tệ, trong lòng rất tức giận, cô gái này cũng quá ngông cuồng rồi.



Người như này, sao làm được tiếp thị chứ?



Vừa hay đúng lúc này, Tân Tư Hạ từ cửa đi vào, hỏi: “Anh Lý, như thế nào rồi?”