Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 1007: Thần Bài Chịu Thua




“Tốt nhất anh nên suy nghĩ kỹ nhé, trong ván này anh tuyệt đối không phải là đối thủ của tôi.” Thần Bài rất tự tin về bản thân mình.



Lý Phàm cười cười và nói: “Vậy thì chưa chắc.”

Ngay lúc này, bất ngờ Thần Bài để lộ ra phần đùi của mình, cô muốn khiến Lý Phàm mất tập trung, toàn bộ những người xung quanh nhìn thấy đùi của cô, liền bị cuốn hút lấy, tất cả bọn họ đều không ngờ đùi của cô lại cuốn hút ma mị đến như vậy.



Nếu không tận mắt nhìn thấy, bọn họ cũng không dám tin đó là thật, họ tỏ ra rất ngạc nhiên với hình ảnh đập vào mắt họ.



Thần Bài khá là tự tin về khả năng cuốn hút của mình, hành động này của cô chủ yếu chỉ là thủ thuật che mắt, để khiến cho đối phương mất tập trung, ảnh hưởng đến khả năng phát huy thực lực của đối phương.



Theo bản năng, cô ngước nhìn Lý Phàm, nhưng không ngờ những gì xảy ra tiếp theo, khiến cho cô không tài nào lường trước được, điều khiến cô bất ngờ nhất chính là, Lý Phàm không hề có chút gì là bị phân tâm mất tập trung.



Kết quả nhận được khiến cô vô cùng bất ngờ, nếu như không tận mắt chứng kiến, cô cũng không dám tin đó là thật, có thể nói cô gần như bắt đầu nghi ngờ mọi thứ xung quanh.



Cô nghĩ rằng Lý Phàm chắc chắn không phải là người đơn giản, không bị ảnh hưởng phân tâm bởi hành động của cô.





Lý Phàm từ tốn lên tiếng: “Cô không phải là đối thủ của tôi đâu, tôi nghĩ cô nên bình tĩnh tập trung sẽ tốt hơn.”

Thần Bài cười cười rồi nói: “Không ngờ khả năng tập trung của anh lại tốt đến như vậy.”

Lý Phàm cười cười mà không nói gì, chiêu này đối với người khác có thể có tác dụng, nhưng với anh thì hầu như vô dụng.



Lý Phàm biết khả năng của mình, nếu đối phương muốn giở trò với anh, điều đó không khác chi là dã tràng se cát biển đông, anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần, không thiếu gì cách để đối phó với đối phương.



Anh đã gặp qua không ít người đẹp, ví dụ mấy người như Cố Họa Y, với những thủ đoạn như vậy của Thần Bài, đương nhiên không thể nào gây được chú ý từ nơi anh rồi.



Thần Bài bắt đầu trở nên buồn bực hơn, chuyện gì đang xảy ra, cô nghĩ rằng bản thân cô có thể mê hoặc tất cả mọi người, nhưng nào ngờ Lý Phàm lại không hề có chút gì là bị ảnh hưởng.





Cô thậm chí còn nghi ngờ đối phương có phải là có vấn đề về giới tính, vì thông thường thì bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cô đều bị cô cuốn hút.



Lý Phàm bình tĩnh bắt đầu chọn bài, sau đó lên tiếng nói: “Tới lượt cô rồi.”

Thần Bài sau khi biết chiêu trò của mình không hiệu quả, phút chốc không khỏi có chút hụt hẫng.



Khi hai người bắt đầu lật bài của mình ra, tất cả mọi người xung quanh đều ngây người, mặt bài của cả hai người đều rất lớn, so sánh hai bên thì mặt bài của Thần Bài vẫn nhỏ hơn bài của Lý Phàm một chút.



Lý Phàm bình thản nói: “Có vẻ như chiêu này của cô không có chút tác dụng nào với tôi, tôi khuyên cô hãy ngoan ngoan đừng giở trò nữa.”

Thần Bài cảm thấy rất bực mình, cô chưa bao giờ bị thua dù chỉ một lần, lần này sao có thể như vậy được.



Để giữ thể diện cho chị mình, lúc này Thiên Vương mới lên tiếng: “Đây chẳng qua chỉ là chị tôi nhường anh, muốn từ từ chơi với anh mà thôi.”

Mọi người nghe vậy đều răm rắp tin theo, vì dù sao thì đây cũng là nghề chính của Thần Bài, Lý Phàm cho dù có lợi hại đến đâu đi nữa thì cũng chỉ là nghiệp dư mà thôi.



Thần Bài biết chiêu này không hữu dụng, nên đành chỉ còn cách chọn chơi trò mà cô giỏi nhất, đó chính là phát ba lá bài cào coi ai lớn hơn.



“Anh còn dám chơi tiếp với tôi không.” Thần Bài cố ý hỏi khích anh.



Lý Phàm cười nói: “Tôi có gì mà không dám, tôi chỉ sợ là đến cuối cùng thì cô lại không dám chơi với tôi thôi.”



Thần Bài nghe được, bất chợt cô có linh cảm không tốt, không hiểu vì sao cô cảm giác câu nói đó của đối phương như có ẩn ý gì đó, cô hoàn toàn không nắm bắt được, phản ứng của anh hoàn toàn khác với những gì cô tưởng tượng, vì thế mà cô không khỏi cảm thấy kỳ lạ.



Đối phương sao lại có thể giỏi như vậy được, điều này khiến cho cô bắt đầu mất đi sự tự tin.



Thần Bài hít hơi sâu trấn tĩnh, bản thân cô cũng không ngốc, cô biết mình gặp phải đối thủ rồi, đây là điều nằm ngoài suy tính của cô.



Cô quyết định phải cho đối phương nếm mùi mới được, nghĩ là làm, cô cho người phát bài.



Khi nhân viên phát bài bắt đầu chia bài, tất cả mọi người xung quanh đều hồi hộp theo dõi, bọn họ đều không ngờ hai người này lại thú vị đến như vậy, chắc chắn họ sẽ rất phấn khích sau khi theo dõi xong ván này.



Thần Bài bắt đầu có chút nghi ngờ trong lòng, cô cho rằng những gì diễn ra khác hoàn toàn với suy đoán của cô, nên bất chợt cô bắt đầu có chút hoảng loạn.



Thiên Vương cũng không khá hơn bao nhiêu, anh vốn biết chị anh chưa bao giờ nương tay với ai, đây là lần đầu tiên chị anh nhận thua, điều này có thể chứng tỏ Lý Phàm không phải là người bình thường.



Anh cảm thấy may mắn khi mình không tiếp tục chơi với Lý Phàm, nếu không thì ngay cả vì sao thua anh cũng không biết.



Thần Bài tỏ vẻ châm chọc nói: “Quả thật anh cũng có chút bản lĩnh, nhưng trò này thì chắc chắn anh sẽ không thắng được tôi.”

“Vậy thì chưa chắc.” Lý Phàm điềm tĩnh nói.



Thần Bài vốn muốn dùng đòn tâm lý để gây ảnh hưởng đến tâm trạng của đối phương, nhưng nào ngờ đối phương không hề bị lung lay, vẫn bình tĩnh như không gì xảy ra.




Cô bắt đầu cảm thấy bực, cô không ngờ đối phương lại lợi hại đến như vậy.



“Coi như tôi đã đánh giá thấp anh rồi, không ngờ anh lại giỏi như vậy.” Thần Bài hừ nhẹ, cô lầm bầm tự an ủi mình, đồng thời cũng tin chắc lần này cô sẽ thắng.



Lý Phàm và Thần Bài lần lượt lật bài, bài của cả hai đều là bài đồng chất, nhưng khi Thần Bài nhìn bài của Lý Phàm sau khi được lật ra, cô không khỏi ngây người và hoàn toàn bất ngờ.



Nếu không phải tận mắt cô nhìn thấy, cô cũng không dám tin là thật, cô không ngờ bài của anh cũng là bài đồng chất.






Lúc nãy khi cô nhìn thấy hai lá bài của đối phương, một lá là J, một lá là K, bất chợt cô buông giọng cười khinh bỉ.



Lá bài cuối cùng chắc chắn sẽ là con lớn, nếu đối phương muốn thắng cô, trừ khi lá bài còn lại là con.



qĐương nhiên Thần Bài nghĩ chuyện đó không thể nào xảy ra, vì vậy nên cô tin rằng mình nắm chắc phần thắng trong tay, nghĩ vậy cô bèn lật toàn bộ bài ra.



Mọi người xung quanh thấy bài của Thần Bài là bài đồng chất, toàn bộ đều nghệt ra, họ biết chắc cô sẽ không thua lần hai, hoặc không chừng thì ván đầu tiên chỉ là do cô cố ý nhường đối phương thôi.



Lúc này Lý Phàm chỉ cười cười mà không nói gì, nếu đối phương đã muốn chơi với mình, vậy thì anh sẽ tiễn đối phương một đoạn, anh mở lá bài còn lại với động tác dứt khoát, lá bài sau cùng của anh là con.



qLúc này, mọi người lại ngạc nhiên thêm lần nữa, tất cả mọi người đều đoán đủ hết các kiểu kết quả, nhưng họ lại không ai đoán được lá bài sau cùng của Lý Phàm lại là con Q, lần này, bọn họ không khỏi bất ngờ giật mình.



Tất cả mọi người không nhịn được vỗ tay mừng cho Lý Phàm, chiêu này của anh đúng là quá chất, bọn họ hoàn toàn ngạc nhiên không đoán trước được.



Lý Phàm nghe tiếng vỗ tay của mọi người, anh cũng không nhịn được cười, đã lúc nào rồi mà những người này còn không tin rằng anh sẽ thắng hay sao?

Thần Bài sau khi nhìn thấy mặt bài của anh, cô hít hơi sâu và không khỏi bất ngờ, những gì hiện ra trước mắt hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của cô.



“Thật lợi hại.” Thần Bài không nhịn được hít một hơi sâu, ánh mắt cô có phần ngây dại ra, cô không ngờ mình liên tục thua hai ván, điều này đối với cô không khác gì là nỗi nhục quá lớn.



Nếu không tận mắt thấy, cô cũng không tin là thật.



Trương Đức Võ cũng bất chợt phấn khích hơn, anh Lý thật quá giỏi, đúng là không gì không làm được..