Thiếp Thân Đặc Công

Chương 299: Bộ đội đặc chủng Liệp Báo




Ba nam tử xuất thân từ bộ đội đặc chủng xếp thành đội hình tam giác đem Phương Dật Thiên vây ở giữa, vẻ mặt ba người đều trở nên ngưng trọng , hai tay khẽ nắm lại , làm lộ rõ hai bắp thịt cuồn cuộn trên cánh tay.
Phương Dật nhẹ nhàng, tự nhiên khởi động gân cốt, trong mắt là một màu đen bình lặng.
"Uy, các ngươi sao lại có thể lấy ba người đối phó một người?" Trong mắt Tiêu Di lộ vẻ kinh hoảng, bước nhanh đi tới bên người Phương Dật Thiên nói, "Phương Dật Thiên, ngươi điên rồi sao? Ngươi theo bọn họ so cái gì mà so , không thấy bọn họ thực không có hảo ý hả? Thật là!"
Ba tên bộ đội đặc chủng nhìn thấy Tiêu Di đi vào chiến trường giữa bọn họ cùng Phương Dật Thiên, khẽ sửng sốt, bọn họ không biết là có nên ra tay hay không.
Bên kia, Chân Khả Nhân trong mắt cũng lộ vẻ lo lắng, nàng lo lắng cho Phương Dật Thiên , nói đến cũng lạ, từ trước tới giờ nàng đối với Phương Dật Thiên đều tỏ vẽ lãnh đạm , trong lòng cũng cực độ chán ghét tên hỗn đản chỉ biết chiếm tiện nghi của nàng.
Nhưng mà từ buổi tối đua xe, phương dật thiên bất chấp đến an nguy của bản thân cứu nàng thoát khỏi tai nạn, từ lúc đó trong lòng nàng có một loại tình cảm không thể nói rõ đối với Phương Dật Thiên. Rồi sau đó nàng đánh cuộc, quyết định trao thân cho tên hỗn đản này, hiện tại khi nhớ lại trong lòng tuy vẫn hận hắn, nhưng nằng vẫn khắc cốt ghi tâm cái buổi tối triền miên đầy cảm xúc đó, nàng không thể không thừa nhận, đêm đó nàng đã được thể nghiệm sự lạc thú của đời con gái.
Lâm Thiên Tuyết cùng Hứa Thiến cũng lo lắng cho Phương Dật Thiên, đặc biệt là Lâm Thiên Tuyết, bất luận là như thế nào, Phương Dật Thiên là cận vệ của nàng, hơn nữa lần này Phương Dật Thiên vì bằng hữu của nàng mà ra tay, trong nội tâm nàng rất lo lắng cho Phương Dật Thiên, dù sao ba người đối phương nhìn qua cũng rất mạnh.
"Tiêu Di, ngươi tạm thời đứng ở một bên, qua bên kia với Tiểu Tuyết đi, yên tâm đi, chỉ là chơi đùa thôi, không có gì đâu, "Phương Dật Thiên dùng ánh mắt thâm thúy nhìn vào hai mắt Tiêu Di, trong mắt không có chút sợ hãi nào, chẳng qua mang theo một mệnh lệnh không thể kháng cự.
Tiêu Di tiếp xúc với ánh mắt của Phương Dật Thiên, khẽ sửng sốt, vốn định nói cái gì, nhưng ánh mắt mang theo mệnh lệnh không thể kháng cự của Phương Dật Thiên khiến cho nàng nuốt lại lời nói trong miệng, thay bằng một câu khuyên nhủ: "Vậy , anh cẩn thận một chút!"
Phương Dật Thiên gật gật đầu, đợi cho Tiêu Di đi trở về bên cạnh các nàng Tiểu Tuyết bên kia rồi ánh mắt trầm xuống, nhìn chung quanh ba tên lính đặc chủng vây quanh hắn, nhàn nhạt nói: "Bắt đầu đi!"
Ba tên bộ đội đặc chủng nhìn nhau, gật gật đầu, rồi sau đó tên bộ đội ở giữa dẫn đầu xông lên, khí thế giống như một con báo, gầm nhẹ một tiếng, thân thể hắn vọt tới trước mặt Phương Dật Thiên, đùi phải đầu gối thẳng tắp đích hướng tới ngực Phương Dật Thiên!
Một chiêu này khí thế rất hung mãnh, phảng phất mang theo lực lượng vạn quân , một khi bị đánh trúng khẳng định xương sườn cũng bị đánh gãy vài cái, nghiêm trọng hơn không thể hô hấp ,dẫn đến choáng váng hôn mê.
Cùng lúc đó, hai tên bộ đội đặc chủng hai bên trái phải Phương Dật Thiên cũng đồng thời áp dụng phương thức tiến công đó, tên bên trái nhảy lên , hai tay xuất chiêu Cầm Nã Thủ đánh lên phần trên của Phương Dật Thiên . Tên bên phải cử ra song quyền tấn công hạ bàn, quyền ra như gió , lực đạo hung mãnh , quả thật là không tầm thường!
Đổi lại là người bình thường, đối mặt với công kích của ba tên này khẳng định là không chịu nổi, trên thực tế, cho dù có luyện qua một chút thân thủ khi đối mặt với thế công của ba tên bộ đội đặc chủng am hiểu quần chiến và vật lộn này chỉ sợ chưa kịp xuất chiêu đã bại rồi.
Đối mặt với ba hướng công kích của ba tên bộ đội, trong mắt Phương Dật Thiên hiện lên một tia thưởng thức, đối mặt thế công mãnh liệt như thế, mà trên mặt hắn vẫn lộ vẻ lạnh nhạt , đợi cho thế công của ba người tới gần đột nhiên trong nhãn thần hắn trầm xuống , rồi sau đó đùi phải nâng lên, chân phải chuẩn xác đá ra vừa lúc chắn lên đầu gối tên bộ đội .
Tên bộ đội trước mặt mượn lực chạy tới tụ tập toàn bộ lực lượng dùng đầu gối để phát ra , có thể thấy lực đạo rất mạnh , ngoài ra còn dựa vào trọng lượng của thân thể xuất ra đầu gối hướng về phía Phương Dật Thiên.
Nhưng mà, đùi phải của Phương Dật Thiên nhìn như nhẹ nhàng bâng quơ nhấc lên , cứ như vậy dưới thế công của hắn , hơn nữa, thân thể của Phương Dật Thiên lại không hề sứt mẻ dưới thế công cực kỳ hung mãnh của hắn , càng không một lần lay động.
Trong lòng tên bộ đội phía chính diện tràn ngập nỗi khiếp sợ kinh ngạc.
Cùng lúc đó, hai tên bộ đội từ hai bên trái phải cùng công tới, đối mặt với song quyền hung mãnh công kích từ bên phải, tay phải Phương Dật Thiên tựa như linh xà trực tiếp xen kẽ vào giữa quyền ảnh của đối phương , dựa vào "Mười hai thức cầm long thủ" thủ pháp ngạnh kháng lại quyền thế như bão táp của đối phương xé mở ra một đạo phòng tuyến, phá giải thế công kích của đối phương.
Mà đối mặt với cầm nã thủ của tên bộ đội phía bên trái, tay trái của Phương Dật Thiên cũng nắm chặt thành quyền, gân xanh trên cánh tay trái lộ ra , cho thấy một lực lượng khủng bố đang tụ tập trên cánh tay của hắn, rồi hắn huy quyền ra, nhanh, mạnh, tàn nhẫn, một quyền này phát huy vô cùng nhuần nhuyễn ba đặc điểm này.
Theo quyền của Phương Dật Thiên, trong không khí tựa hồ vang lên một trận tiếng nổ "Bùm bùm!", Thanh Long phục Hổ quyền, một khi bạo phát tuyệt đối là kinh thiên động địa, giống như Pháo Quyền cương mãnh, Thanh Long phục Hổ quyền càng thêm sự bá đạo hung mãnh!
Trong lòng Phương Dật Thiên biết, đối mặt với cầm nã thủ, biện pháp tốt nhất chính là lấy nắm tay mạnh mẽ mà phá giải.
Quả nhiên, dưới sự đón đỡ của Phương Dật Thiên , thế công của ba tên bộ đội nhất thời bị đình trệ, thậm chí bị khí thế cương mãnh Phương Dật Thiên đánh bay đi.
Lúc này, trong lòng ba tên bộ đội đặc chủng hiện lên nỗi sợ hãi, kinh ngạc, bọn họ nhớ rõ, trong lúc luận bàn với huấn luyện viên ở doang trại , lúc ấy bọn họ cũng lấy thế công như vậy bao lấy huấn luyện viên, nhưng phương pháp huấn luyện viên của họ dùng để phá giải thế công của bọn không ngờ giống với phương pháp của Phương Dật Thiên.
Chỉ có điều, Phương Dật Thiên thi triển ra càng thêm thành thạo một chút, cũng càng cường đại hơn một chút.
Nói cách khác, chẳng lẽ tên cà lơ phất phơ trước mắt này cư nhiên còn lợi hại hơn huấn luyện viên của bọn hắn?
Đang chần chờ, đột nhiên nghe được một tiếng rống giận của Phương Dật Thiên, hắn mượn lực của đầu gối tên bộ đội tấn công hắn , cả người nhảy lên, chân trái lực đạo hùng hồn hướng tới lồng ngực tên bộ đội đá mạnh vào!
Tên bộ đội đặc chủng trong lòng cả kinh, hai cánh tay giao nhau hoành che ở trước ngực, tiếp được một kích này của Phương Dật Thiên!
Phanh!
Phương Dật Thiên một cước đá ra , tên bộ đội đặc chủng đột nhiên cảm giác như bị một chiếc chiến xa đụng trúng , thân thể hắn rất to lớn , nhưng dưới một kích này của Phương Dật Thiên khiến hắn phải lùi lại mấy bước .
Tiếp theo, Phương Dật Thiên mượn lực một kích này , cả người lăng không vừa chuyển, tay phải thi triển ra "Thanh Long phục Hổ quyền", quyền thế uy mãnh như đạn pháo hướng về tên bộ đội phía bên phải.
Tên bộ đội phía bên phải rõ ràng là cảm nhận được sự uy mãnh của nắm tay Phương Dật Thiên, trong lòng kinh hãi, chẳng qua hắn cũng không muốn lùi, cất bước tiến lên, dùng nắm tay cùng Phương Dật Thiên cứng đối cứng.
Cùng lúc đó, tên bộ đội phía bên trái cùng tiến lên, rõ ràng sử xuất chiêu "Tỏa hầu cầm nã thủ" hướng về phía cổ họng Phương Dật Thiên.
Trong lúc này, ánh mắt Phương Dật Thiên khẽ xuất hiện vẻ kinh ngạc, nhưng hắn không thèm né tránh, mà là cả thân thể đột nhiên hướng về phía sau hung hăng va chạm, đụng mạnh vào tên bộ đội phía sau, sau đó tay hắn bắt được tên bộ đội phía sau , dùng sức vứt hắn bay theo một vòng cung!
Tố chất thân thể ba tên bộ đội cũng rất mạnh , rất nhanh bọn họ liền lại liên hợp lại, ánh mắt kiên định đích hướng tới Phương Dật Thiên tiến lên, chuẩn bị bắt đầu trận đọ sức tiếp theo.
Nhưng mà, lúc này ánh mắt Phương Dật Thiên trầm xuống, lạnh lùng đích hỏi một câu: "Các ngươi đều là thành viên Liệp Báo?"
Phương Dật Thiên vừa nói ra, kia ba đặc chủng binh nhất thời giật mình.
Từ trong lời nói của Phương Dật Thiên dường như là đã nhìn ra ba người đều là thành viên bộ đội đặc chủng Liệp Báo, nếu không sẽ không hỏi bọn hắn có phải là thành viên bộ đội đặc chủng Liệp Báo hay không?
"Từ Liệp Báo đi ra, có được thân thủ như vậy cũng không tính là quá mất mặt." Phương Dật Thiên tiếp theo lại nhàn nhạt nói.
"Một khi đã bị ngươi nhìn ra như vậy chúng ta càng không thể đánh mất mặt mũi Liệp Báo! Kế tiếp chúng ta tái chiến đi!" Tên bộ đội đặc chủng ở giữa nói xong, trong mắt thần sắc trầm xuống, hai gã còn lại cơ bắp nổi lên, lực lượng toàn thân khoảng khắc được vận khởi.
Lúc này lực lượng của họ tựa như cung đã lắp tên chỉ chờ bắn tới Phương Dật Thiên.
Ánh mắt Phương Dật Thiên trầm xuống, bộ đội đặc chủng Liệp Báo gợi lên nhiều ký ức trong đầu hắn, lúc trước hắn cũng xuất thân từ Liệp Báo, từ trong những thành viên tinh anh được chọn lựa khắc nghiệt để được chọn vào Long Tổ, lại một lần nữa được huấn luyện hà khắc để trở thành một gã đặc công đứng đầu long tổ.
Đối mặt với công kích của ba gã có thể là đồng môn sư đệ bộ đội đặc chủng Liệp Báo, Phương Dật Thiên cũng muốn thủ xem bộ đội đặc chủng Liệp Báo gần đây thay đổi ra sao.
Rất nhanh, Phương Dật Thiên một mình một người cùng ba gã bộ đội đặc chủng lại lần nữa giao thủ, trải qua một lần giao thủ vừa rổi trong lòng ba gã bộ đội đặc chủng củng biết rõ sự lợi hại của Phương Dật Thiên, bởi vậy lần phối hợp này bọn họ xuất ra toàn lực , đem toàn bộ sở học của bộ đội đặc chủng thi triển ra.
Tiêu Di, Lâm Thiên Tuyết, Chân Khả Nhân, Hứa Thiến ở bên cạnh cũng khẩn trương theo dõi, lúc đầu các nàng thấy ba gã bộ đội đặc chủng cường hãn vây công Phương Dật Thiên trong lòng các nàng cũng âm thầm lo lắng, nhưng từ từ, khi các nàng chứng kiến Phương Dật Thiên bình tĩnh ứng phó, thế công của ba gã bộ đội đặc chủng tuy rằng hung mãnh như hổ nhưng cũng không đụng tới trên người Phương Dật Thiên một phân.
Lúc này các nàng mới thoáng hiểu được, thân thủ Phương Dật Thiên thực cường hãn khiến cho các nàng ngạc nhiên và chấn động.
Kỳ thật trong lần Lâm Thiên Tuyết bị bắt cóc , Tiêu di cùng Chân Khả Nhân đã biết Phương Dật Thiên có thân thủ rất xuất sắc, Lâm Thiên Tuyết lúc ấy bị trói bên trong xe bởi vậy không có chính mắt chứng kiến, mà hứa thiến lại không có cơ hội thấy qua.
Lúc này, nhìn Phương Dật Thiên thành thạo giao chiến với ba tên bộ đội đặc chủng mà cũng không rơi vào thế hạ phong, Lâm Thiên Tuyết cùng hứa thiến ngạc nhiên há hốc mồm.
Nhất thời, trong đầu của các nàng lập tức hiện ra khung cảnh đánh võ trong phim, cho dù là mỗi chiêu mỗi thức đều được dùng máy vi tính chỉnh sửa lại cũng không thể so được với cuộc so đấu kích thích ngoài đời thực này.
Khi chứng kiến cảnh này, các nàng cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, phảng phất tâm hồn các nàng đã dung nhập vào chiến trường cùng với Phương Dật Thiên chiến đấu.
"Phương Dật Thiên cố lên... Cố lên a, ta rất …ngươi!" Lâm Thiên Tuyết nhịn không được nội tâm kích động, lớn tiếng la lên.
Tiếng la của Lâm Thiên Tuyết rất nhanh liền khiến cho nội tâm của Chân Khả Nhân cùng hứa thiến cộng minh, Chân Khả Nhân tự nhiên không cần phải nói, nói như thế nào Phương Dật Thiên cũng là nam nhân đầu tiên của mình, là nam nhân của nàng, tại thời khắc này tất nhên nàng phải cổ vũ cho nam nhân của mình, còn Hứa Thiến, Phương Dật Thiên có thể động thân mà giúp nàng lúc này, trong nội tâm nàng tự nhiên là cảm kích không thôi.
Vì thế, ba nữ hài tử trẻ tuổi xinh đẹp mỗi người mỗi vẻ liền cùng hô "Phương Dật Thiên cố lên!" Tiếng hô làm cho khách nhân xung quanh cũng ghé mắt nhìn qua.
Đến cả Tiêu Di luôn luôn ôn nhu thanh nhã cao quý cũng nhịn không được mở miệng hô theo.
Bên kia trần khải cùng Dương tuấn hai người sắc mặt có điểm khó coi, bọn họ vốn ký thác vào ba tên bộ đội đặc chủng vô cùng xuất sắc trong lĩnh vực ẩu đả, chờ mong bọn họ đem Phương Dật Thiên hung hăng đánh té trên mặt đất.
Nhưng mà, theo tình hình chiến đấu của song phương, Phương Dật Thiên càng đánh càng thoải mái, mà ba tên bộ đội kia càng đánh càng cố sức dườngnhư là lực bất tong tâm, một điềm xấu bất chợi hiện lên trong lòng Trần Khải cùng Dương Tuấn chẳng lẽ ba tên bộ đội đặc chủng liên hợp lại cũng còn không phải đối thủ của Phương Dật Thiên?
Trên chiến trường, ba tên bộ đội đặc chủng Liệp Báo biểu hiện nhìn qua càng đánh càng hăng, từ thế công cũng là bọn hắn chiếm cứ chủ động, mà Phương Dật Thiên chính là bị động phòng ngự.
Nhưng mà, càng đánh , trong lòng ba người bọn họ cũng càng ngày càng giật mình, bởi vì, bọn họ cảm giác Phương Dật Thiên tựa hồ là biết trước chiêu thức tấn công của bọn họ.
Thường thường một quyền đánh ra, chiêu thức biến hóa tiếp theo đã nằm trong dự kiến của Phương Dật Thiên rồi, trước tiên hắn có thể phòng ngự, hóa giải từng chiêu liên hợp công kích của bọn họ.
Bởi vậy nhìn từ ngoài thì thế cong của họ chiếm thế chủ động, nhưng trên thực tế bọn họ đến cái góc áo của Phương Dật Thiên cũng không đụng tới được , càng đánh thì thể lực của bọn họ càng giảm.
Mà thể lực cùng lực lượng của Phương Dật Thiên giống như biển rộng, khiến cho bọn họ có cảm giác sâu không thấy đáy!
Đột nhiên, theo một tiếng gầm nhẹ, tên bộ đội ở giữa hai tay biến trảo thành câu, sử xuất "Tỏa Hầu cầm nã thủ", cực nhanh hướng tới cổ họng Phương Dật Thiên chụp tới.
Cùng lúc đó, tên bộ đội phía bên phải xuất ra hai chân giao nhau hướng người hắn đá tới, hai chân giao nhau này ẩn chứa một cỗ kình lực cực kỳ bá đạo , khiến cho không phí phát ra từng tiếng vang.
"Phích Lịch phi toàn thối?" Phương Dật Thiên nhìn thấy tên bộ đội phía bên phải suất ra chiêu này thì hai mắt trầm xuống, mơ hồ mang theo một tia hưng phấn kích động.
Tên bộ đội bên trái còn lại ra quyền như mua to, bao phủ toàn thân Phương Dật Thiên , quyền phong gào thét quất lên người khiến cho da thịt ẩn ẩn run lên, một quyền cực kỳ hung mãnh dữ dằn.
Đối mặt với công kích của ba tên bộ đội thực lực cường hãn, ánh mắt Phương Dật Thiên bình tĩnh như nước, không một gợn sóng.
Đột nhiên, thân thể hắn thoáng hướng sau sườn lui từng bước, tiếp theo lăng không trở mình lên, hai chân lượn vòng hướng bên phải đá ra, trong không khí lại lần nữa vang lên cái loại tiếng vang "Bùm bùm"(GD_ Sao cái này giống Vô Ảnh Cước quá nhỉ ), chỉ có điều lúc này tiếng vang do Phương Dật Thiên tạo ra so với tên bộ đội đặc chủng muốn cao vút thanh thúy rất nhiều!
Phanh!
Đùi phải của Phương Dật Thiên tới trước một bước đá vào thân mình tên bộ đội bên phải, tên bộ đội đặc chủng đấy kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bay ra, trong đầu xuất hiện một vấn đề nghi hoặc khó hiểu "Hắn... như thế nào có thể xuất ra Phích Lịch Phi Toàn Thối" ? Hơn nữa vận dụng vô cùng thành thạo , cho dù là huấn luyện viên cũng …
Ngay sau đó, thắt lưng Phương Dật Thiên khẽ xoay, gầm nhẹ tiếng, hữu quyền hướng tới bên trái oanh ra, cùng tên bộ đội ngạnh kháng!
Phanh!
Lại là một tiếng tiếng vang, Phương Dật Thiên thân thể không chút sứt mẻ, chẳng qua tên bộ đội bên trái đau đớn phì một tiếng, tay trái ôm lấy tay phải, trên mặt hiện ra vẻ thống khổ.
Lúc này, tên bộ đội ở giữa dùng "Tỏa hầu cầm nã thủ" công tới , sắc mặt Phương Dật Thiên không đổi , đột nhiên, cánh tay phải của hắn uốn éo chui vào , dựa vào sự linh hoạt thay đổi liên tục xuất ra "Mười hai cầm long thủ" chụp vào xương bả vai của tên bộ đội.
Tên kia bộ đội đặc chủng còn không kịp làm ra phản ứng, đột nhiên nhìn thấy Phương Dật Thiên thân thể vừa chuyển, cả người vọt đến phía sau tên bộ đội đặc chủng , rồi sau đó tay phải từ trảo biến thành câu, gắt gao bóp lấy cổ họng tên bộ đội này!
Tên bộ đội đặc chủng này trong lòng nhất thời hoảng hốt, bởi vì vừa rồi Phương Dật Thiên thi triển ra rõ ràng đúng là "Tỏa hầu cầm nã thủ" của Liệp Báo bộ đội đặc chủng . Hơn nữa trình độ vận dụng có thể nói đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, hắn vốn tưởng rằng huấn luyện viên bọn họ vận dụng chiêu thức ấy đã rất mạnh rồi, nhưng nếu so với ngưới này thì còn kém xa. Như vậy, người này đến tột cùng là ai? Trong lúc những tên bộ đội đang chần chừ, thanh âm Phương Dật Thiên trầm thấp vang lên bên tai hắn: "Nói, Tiểu Đao trong Liệp Báo là gì của các ngươi?"
quả thứ 2 :88:
:99: HAPPY NEW YEAR 2011:99:
Thiếp thân đặc công