Thiếp Thân Đặc Công

Chương 124: Lâm Thiên Tuyết bị bắt cóc




Lập tức đến quán bar Lam Điều, đã xảy ra chuyện!
Phương Dật Thiên kinh ngạc nhìn đoạn tin nhắn Tiêu di phát tới, trong lòng nhịn không được xẹt qua một tia tâm tình bất an. Lúc hắn đi ra khỏi biệt thự Lâm Gia chẳng phải Tiêu di cùng Lâm Thiên Tuyết các nàng vẫn ở tại trong biệt thự hay sao? Như thế nào lại chạy đến quán bar Lam Điều cơ chứ?
Phương Dật Thiên lập tức gọi điện thoại di động cho Tiêu di, điện thoại di động của Tiêu di vang lên vài tiếng, không ai bắt máy!
Chẳng lẽ, là Tiêu di đang đùa? Không đâu, dựa theo tính cách Tiêu di mà nói nàng tuyệt không đùa giỡn ba cái trò thấp tục này. Nàng không tiếp điện thoại, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, đó chính là giờ phút này tình cảnh của nàng cùng với Lâm Thiên Tuyết các nàng rất nguy hiểm, không thể bắt điện thoại được!
Lúc Phương Dật Thiên nhận được tin nhắn, Thư Di Tĩnh cũng đã rời khỏi ngực hắn, hé ra gương mặt xinh tươi gọn gàng nhìn hắn, cẩn thận hỏi: "Dật Thiên, có chuyện gì àh?"
"Yên lặng, em đi nghỉ ngơi trước đi, anh có việc gấp giờ phải đi liền." Phương Dật Thiên nói.
Thư Di Tĩnh miệng mấp máy, đang định nói cái gì đó, nhưng mà, nhiều năm ở chung như vậy khiến cho nàng có thể cảm ứng được giờ phút này Phương Dật Thiên đích thực là có việc gấp. Một người phụ nữ hiểu ý người thì lúc này tuyệt sẽ không làm ra hành động ngu xuẩn ngăn cản người đàn ông của mình, bởi vậy nàng nhẹ nhàng nói: "Vậy anh đi đi, nhớ kỹ, anh ngàn vạn lần đừng để xảy ra chuyện gì, được không?"
Phương Dật Thiên gật đầu, trước lúc đi vươn tay xoa xoa đầu Thư Di Tĩnh.
Thư Di Tĩnh mỉm cười, trong lòng ấm áp. Trước đây, Phương Dật Thiên không có việc gì cũng thường hay xoa đầu nàng một cách yêu thương. Đối với nó nàng đã thành thói quen rồi, nhiều năm trôi qua như vậy, cái loại cảm giác này vẫn không đổi, thật là tốt!
Phương Dật Thiên lái xe đi, hướng phương hướng quán bar Lam Điều lao tới. Tốc độ lái xe của hắn rất nhanh, dựa vào kỹ thuật cao siêu điều khiển vượt qua mấy chiếc xe phía trước, giống như một tia chớp gào thét lao đi.
Hắn biết quán bar Lam Điều, lúc đầu cùng với Lâm Hiểu Tình uống rượu chính là ở quán bar Lam Điều. Sau đó mới xảy ra một đêm triền miên cùng nàng.
Chỉ là, hắn không biết Tiêu di cùng Lâm Thiên Tuyết các nàng ở trong quán bar Lam Điều đến tột cùng là gặp phải chuyện gì, hắn chỉ hy vọng tốt nhất trước khi hắn chạy tới đừng xảy ra chuyện gì là tốt nhất.
Quán bar Lam Điều.
Quán bar Lam Điều vẫn giống như trước náo nhiệt vô cùng, các nam nữ tuổi còn trẻ đều tận tình dao động thân hình của mình nhảy theo tiếng nhạc đinh tai nhức óc, hoàn toàn phóng túng tất cả thể xác lẫn tinh thần.
Ở phía bên phải một cái ghế dài xa hoa trong quán bar Lam Điều, Tiêu di, Lâm Thiên Tuyết cùng Chân Khả Nhân đang cùng 4 đại hán giằng co, dẫn đầu là một gã đại hán trên mặt có vết đao khiến người ta nhìn thấy đều cảm giác lạnh thấu tim gan. Ánh mắt của hắn lạnh lẽo nhìn Lâm Thiên Tuyết, tựa hồ như mới vừa cùng Lâm Thiên Tuyết ăn tết vậy.
Tiêu di các nàng làm thế nào mà lại gặp phải chuyện như thế ở quán bar Lam Điều?
Nguyên lai sau khi Phương Dật Thiên lái xe đi, Lâm Thiên Tuyết cùng Chân Khả Nhân các nàng muốn đến các quán ăn đêm chơi, nhưng đề nghị của các nàng bị Tiêu di cự tuyệt, Tiêu di nói muộn quá rồi, muốn đi thì để mai đi.
Nhưng mà Lâm Thiên Tuyết cùng Chân Khả Nhân các nàng không chịu, năn nỉ giãy giụa, bảo đi quán bar uống chút rượu, chơi đùa một chút thôi liền lập tức trở về nghỉ ngơi.
Cuối cùng Tiêu di cũng sợ trước mấy trò khóc lóc kể lể của các nàng, mà nàng cũng không yên tâm nên mới đi theo Lâm Thiên Tuyết bọn họ.
Trên đường đến quán bar Lam Điều, Vương Tư Miểu tạm thời có việc nên sẽ không đi quán bar, kết quả chính là Tiêu di cùng Lâm Thiên Tuyết, Chân Khả Nhân, Hứa Thiến 3 người các nàng đi tới quán bar Lam Điều uống rượu, lúc mới bắt đầu hết thảy cũng đều rất bình thường, không phát sinh bất kỳ chuyện gì cả.
Sau khi uống một lúc Hứa Thiến bảo nàng có việc rời đi, chỉ còn lại Tiêu di cùng Lâm Thiên Tuyết, Chân Khả Nhân 3 người.
Càng nàng cũng định ngồi thêm một chút rồi sẽ đi ngay. Không ngờ lúc này lại có bốn đại hán đi tới, đại hán mặt sẹo cầm đầu chỉ đích danh Lâm Thiên Tuyết phải theo hắn uống rượu, hiển nhiên thiên kim đại tiểu thư Lâm Thiên Tuyết tự nhiên là không chịu rồi. Đại hán mặt sẹo liền nổi giận, nhất định thế nào cũng phải bắt Lâm Thiên Tuyết kính rượu cùng hắn. Hơn nữa còn cầm chén rượu đưa tới trước mặt Lâm Thiên Tuyết.
Lâm Thiên Tuyết trong lòng bực bội, cầm chén rượu trực tiếp tạt vào người đại hán mặt sẹo, tức giận chửi hắn một trận, vì thế mà xung đột phát sinh.
"Con mẹ nó, mày thật không biết tốt xấu, lão đại chúng tao mời rượu mày không ngờ không theo, rõ ràng là muốn tìm chết mà!" Một đại hán hướng về phía Lâm Thiên Tuyết lớn tiếng nói.
"Các vị bằng hữu, đứa cháu này của tôi nhất thời xúc động, mạo phạm các vị, các người việc nhỏ hóa không đi." Tiêu di đứng ra mỉm cười nói, đồng thời nàng trong lòng cũng thầm kinh ngạc tại sao bảo an trong quán bar ngay cả một bóng người cũng không thấy?
"Việc nhỏ hóa không? Mỹ nữ, lời của cưng thật đúng là có thể nói, bất quá nếu cưng theo đại gia ta ngủ một đêm thì nói chuyện cũng sẽ tốt hơn nhiều!" Đôi mắt đại hán mặt sẹo không ngừng di động qua lại trước bộ tuyết phong cực đại ngạo thị thiên hạ của Tiêu di, thầm nghĩ đêm nay nếu không phải có nhiệm vụ trong người thì hắn thật đúng là muốn cùng nữ nhân thành thục mê người này chơi đùa một phen.
"Ngươi..."
Tiêu di trong lòng giận dữ, lúc này liền lấy điện thoại cầm tay ra, đang muốn gọi điện thoại báo cảnh, nhưng mà khi đại hán mặt sẹo thoáng kéo áo khoác qua một bên, bên trong áo khoác bất ngờ cắm một trường đao sắc bén đang lóe sáng, hắn hướng Tiêu di âm trầm nói, "Mỹ nữ, tốt nhất bỏ điện thoại di động ra đi. Nếu không đừng trách ta thủ hạ vô tình!"
Sau khi Tiêu di nhìn thấy trường đao sắc bén của đại hán mặt sẹo đang phát sáng, trong lòng cả kinh, nhất thời hiểu rõ những người này là lai giả bất thiện. Vì vậy nàng buông điện thoại di động xuống, bất quá lại âm thầm biên một đoạn tin nhắn gởi cho Phương Dật Thiên.
Lúc Phương Dật Thiên điện thoại tới nàng cũng biết, nhưng mà nàng không dám bắt, 4 người đối phương rõ ràng là mang theo ác ý mà đến, mỗi người trên tay đều cầm theo lợi khí, nàng sợ ngay sau khi mình tiếp điện thoại liền khiến cho hung tính của đối phương bạo phát, lúc đó hậu quả thiết tưởng là không chịu nổi.
"Hỗn đãn, các ngươi là lũ hỗn đãn, các ngươi muốn làm gì? Nếu các ngươi có can đảm dám đụng tới một sợi tóc của bọn ta các ngươi nhất định sẽ chết không toàn thây!" Chân Khả Nhân tức giận nói.
"Kỳ thật anh đây cũng không muốn làm khó dễ mấy cưng, như vầy đi, anh cùng vị tiểu mỹ nữ này ra ngoài nói chuyện, nói không chừng có thể việc nhỏ hóa không đấy." Đại hán mặt sẹo lạnh lẽo cười, sau đó ngoắc hai đại hán bên cạnh ý bảo hành động.
Kế đến, hai gã đại hán liền bước lên, nắm lấy tay Lâm Thiên Tuyết kéo ra, Lâm Thiên Tuyết không nhịn được lớn tiếng mắng chửi, nhưng mà lúc này thanh chủy thủ sắc bén trong tay hai gã đại hán lập tức đặt tại trên thắt lưng nàng, lạnh lùng nói: "Không muốn chết thì theo bọn ta ra ngoài. Mỹ nữ, tánh mạng của cưng so với ta quý hơn nhiều, nên chúng ta cũng không ngại một mạng đổi một mạng!"
Lâm Thiên Tuyết sắc mặt nhất thời sợ đến trắng bệch, mà Tiêu di cùng Chân Khả Nhân ở một bên đang định xông lên thì bắt gặp phải thanh chủy thủ sắc bén bên hông Lâm Thiên Tuyết cũng giật mình, trên mặt nhịn không được toát ra thần sắc kinh sợ, Tiêu di lấy lại bình tĩnh, lạnh lùng nói: "Ngươi...... Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"
"Ta đã nói rồi, chỉ cần nàng theo ta ra ngoài nói hai câu là được. Còn nữa, các ngươi tốt nhất là đừng nên hô to gọi nhỏ, lại càng không nên ngu xuẩn đi báo cảnh sát. Phải biết, dao cắt rất bén đấy, các ngươi nếu như không muốn nàng có việc gì thì hãy ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này cho ta! Các ngươi yên tâm đi, ta sẽ không làm khó vị thiên kim đại tiểu thư này đâu!" Đại hán mặt sẹo lạnh lùng nói, sau đó vung tay lên, bốn người bọn họ liền bắt lấy Lâm Thiên Tuyết hướng ra ngoài mà đi.
Tiêu di cùng Chân Khả Nhân trong lòng cả kinh, vội vàng chạy theo ra ngoài, trong miệng hô tên Lâm Thiên Tuyết, trong mắt toát ra thần sắc cực kỳ kinh hoảng, nội tâm cũng cực kỳ sợ hãi.
Bất quá, kỳ quái chính là, từ đầu chí cuối, bảo an của quán bar Lam Điều cũng không hề xuất hiện qua, cũng không hề có người nào đại diện cho quán bar ra mặt phụ trách điều giải.
Đợi cho đến khi Tiêu di cùng với Chân Khả Nhân đuổi theo ra ngoài quán bar, thì mới chứng kiến mấy đại hán nọ trực tiếp bịt miệng Lâm Thiên Tuyết, đem cả người Lâm Thiên Tuyết nâng lên, sau đó bọn họ chui vào một chiếc Audi một đen nhanh chóng chạy đi!
"Tiểu Tuyết......"
Tiêu di chạy theo sau chiếc xe vài bước, trong miệng kêu lên một tiếng thê lương.
"Tiêu di, làm sao, làm sao bây giờ? Bọn họ bắt tiểu Tuyết mang đi rồi, chúng ta mau báo cảnh sát đi!" Chân Khả Nhân cắn cắn môi, trong mắt nhịn không được chảy ra dòng nước mắt trong suốt.
"Báo cảnh sát?" Tiêu di đờ đẫn nói, lúc này, một chiếc xe màu đen quen thuộc lao tới. Tiếp theo, liền phanh gấp lại cái két trước mặt các nàng, đúng là chiếc Benz R màu đen của Phương Dật Thiên.