Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 86




Sau trận so tài giữa Phương Triết và Bạch Văn Sơn kết thúc. Lôi đài trung tâm đã bị hủy hoại nghiêm trọng, kình lực do Tứ Luân Chỉ của Niêm Hoa Môn bá đạo đến mức làm bông tróc một vùng lôi đài.

Cho đến thời điểm này, thứ tự trên bảng Tuyển Thiên Tài Chiến đã được công bố người đứng đầu là Phương Triết đến từ Thanh Nguyên Quốc, kế đến là Bạch Văn Sơn, Kim Vô Lại và thứ tư là Hoa Thiên Nhai.

Còn vị trí thứ năm, vào đầu giờ chiều sẽ diễn ra ba trận thi đấu của bốn thí sinh thua trận của ngày thứ ba. Người nào thắng liên tiếp hai trận sẽ được bổ sung vào vị trí thứ năm của bảng.

Lúc này tổng chấp sự Tống Thiên Khanh đứng dậy, hắn quan sát toàn trường vẫn còn tập hợp đông đảo người quan chiến. Hắn tuyên bố “Thứ tự của bảng Tuyển Thiên Tài Chiến đã được công bố, vào buổi chiều sẽ tiếp tục diễn ra ba trận thi đấu của bốn thí sinh thất bại của ngày thứ ba. Ba trận đấu sẽ được diễn ra nội bộ. Hôm sau sẽ tổng kết lại kỳ Tuyển Thiên Tài Chiến lần này, cũng như công bố khen thưởng từng người”

Lúc này vị tổng giám sát sứ Cốc Nam Hải cũng đứng dậy tuyên bố “Lần này những thiên tài ở khu vực Nam Hạ thể hiện bản lĩnh vô cùng đặc sắc, khiến bản tọa mở rộng tầm mắt. Trong kỳ tuyển thiên tài chiến lần này, diễn ra vô cùng thành công, tuy nhiên vẫn có người âm thầm giở trò hòng phá hoại Tuyển Thiên Tài Chiến. Bọn họ đã bị bổn tọa xử lý ổn thỏa, còn gia tộc bọn họ, bổn tọa sẽ áp dụng chế tài để làm gương cho các kỳ thi đấu sau. Thể hiện ý chí vì công bằng mà đấu tranh của quốc vương Thiên Minh Quốc luôn theo đuổi…”

Những tin tức Cốc Nam Hải vừa công bố công khai, khiến người quan chiến bên dưới không ngừng bàn tán, không ngừng nêu lên ý kiến của bọn họ. Bọn họ là người quan chiến, không có trách nhiệm gì nhiều, nhưng những lời của tổng giám sát sứ Cốc Nam Hải công khai nói ra, khiến độ thiện cảm đối với quốc vương Thiên Minh Quốc tăng cao.

Lão viện trưởng lúc này đã biết ai là người giải quyết Trầm Phi cũng như chỉ địa điểm giải cứu Trịnh Phi Tuyết.

Nói về Trịnh Phi Tuyết, hôm trước khi bọn họ đến nơi thì mọi thứ đã được giải quyết gọn gàng. Chỉ có một mình Trịnh Phi Tuyết bị trói trong trạng thái “Trói không thể động đậy”, ngoài ra có hơn ba mươi thi thể hắc y nhân đã bị giải quyết từ trước khi bọn họ đến. Giờ tổng giám sát sứ bố cáo như vậy, chứng tỏ những việc đó đều là hắn ở sau lưng xử lý. Ánh mắt lão hiện lên một nét tán thưởng.

Sau màn bố cáo của tổng giám sát sứ Cốc Nam Hải, ngày thi đấu cuối cùng tranh nhất bảng, tam bảng kết thúc. Số người quan chiến lần lượt ra về, trong kỳ Tuyển Thiên Tài Chiến lần này, bọn họ được mở rộng tầm mắt, khi chứng kiến nhiều trận cực kỳ oanh động. Trong lòng bọn họ cũng có phần ngạo nghễ khí thế khi trước mắt có đến hai thí sinh Thanh Nguyên Quốc tham gia Thiên Tài Chiến. Đây là một thành tích tiền vô khoáng hậu.



Ở một nơi khác.

Trong hang động, U Linh Sâm Lâm, Quỷ Vực nơi Ngôn Tử âm thầm ẩn nấp quan sát Xích Linh Huyết Quả. Hắn đã chờ cơ hội nhiều ngày qua, cuối cùng đã có dấu hiệu xuất hiện.

Từ bên ngoài hang động lúc này, có hàng nghìn sinh vật thân màu xích hồng, phát ra quang mang. Bọn chúng lít nhít bò vào hang động kèm theo tiếng kêu rít gió vô cùng gợn óc. Bọn chúng tiến vào bên trong hang động, sau đó vây xung quanh lấy ao nước màu xanh rồi chờ đợi.

Lúc này bên dưới ao nước, con Xích Linh Huyết Xà Vương nổi lên mặt nước, thân hình dài hai trượng phùng mang rộng ra hai bên, hiển lộ uy nghiêm của một con xà vương. Sau đó nó bò ra khỏi ao, từ bên dưới hạ thân phóng xuất ra một lớp chất nhầy có một màu hồng nhạt. Những con tiểu xà nhanh chóng tụ lại, sau mười hô hấp đều bị bọn chúng dọn dẹp sạch sẽ. Bọn chúng vẫn chưa vừa ý, tiếp tục ríu rít ầm ĩ, con xà vương bất mãn. Thế là bò ra khỏi hang động, trước khi ra bên ngoài, nó nhìn cây Xích Linh Huyết Quả một lần mới rời hẳn.

Những con tiểu xà thấy vậy, liều theo đuổi phía sau. Bọn chúng đang lo sợ xà vương đi mách với mẫu xà của bọn chúng. Bọn chúng tiếp tục ríu rít liên tục, tiếng kêu không ngừng vang dội khắp nơi.

Từ phía sâu trong hang động, Ngôn Tử lúc này mới dám bước ra bên ngoài. Hắn nhìn cây Xích Linh Huyết Quả một lần, nét mặt nở một nụ cười mãn nguyện, mặc dù thân thể hắn gầy gò, vô cùng khắc khổ, một phần vì đã không ăn uống một thời gian dài.

Hắn cẩn thận rải một lớp bột phấn ngoài cửa động, rồi dè dặt tiến lại gần cây Xích Linh Huyết Quả. Khi hắn chạm vào thân cây, lúc này trong lòng hắn cồn cào một niềm vui sướng chưa từng có. Đó là một cảm giác thoát khốn, cảm giác thấy ánh bình minh trong vô vàng đêm tối. Hắn nhổ cây Xích Linh Huyết Quả rồi lấy ra tấm Hồi Thành Phù, dán lên thân người. Lập tức, thân ảnh hắn tiêu thất, không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Sau mười hô hấp, hắn lại trở về hang động trước đó. Lúc này hắn mới có cảm giác thật sự an toàn, hắn hét một hơi thật dài, rồi cười thật lớn. Tiếng cười hắn vang dội khắp vực sâu vạn trượng.

Trong đầu một con người khi sắp tiếp cận thành công, liền nghĩ ngay đến một vài thân ảnh. Một là báo ân hai là báo thù. Trong đầu hắn lúc này chỉ có một thân ảnh, một thân ảnh của một tiểu tử, tên hắn là Phương Triết.



Trở lại quảng trường Lâu Lan Thành lúc này đang diễn ra ba trận còn lại để giành vị trí thứ năm tham gia Thiên Tài Chiến.

Trên khán đài có hơn một vạn người đến quan chiến, mặc dù trước đó tổng chấp sự Tống Thiên Khanh thông báo chỉ tổ chức nội bộ. Nhưng kết quả người đến quan chiến quá đông, bọn họ đành chấp nhận tổ chức ba trận còn lại hoàn toàn công khai như những trận chính thức trước.

Lúc này tiếng chuông vang lên một hồi dài, báo hiệu ba trận còn lại bắt đầu. Chấp sự Lâm Ngạn, vẫn là thân ảnh quen thuộc chủ trì ba trận còn lại.

Hắn đứng giữa lôi đài tuyên bố “Trận đầu tiên giữa hai thí sinh Thanh Nguyên Quốc, Ngô Tiên Nhi và Trầm Phi. Mời hai thí sinh lên lôi đài!”

Bên dưới, lão viện trưởng nhếch miệng lên cười. Trên vị trí chủ tọa, tổng giám sát sứ Cốc Nam Hải cũng nhếch miệng cười “Tên này bị ta xử lý rồi, còn cơ hội ra sân sao?”

Sau một lúc không thấy bóng dáng Trầm Phi ra sân, một trong bốn tên giám sát sứ bên cạnh Cốc Nam Hải khẽ động. Động tĩnh cực kỳ nhỏ, nhưng vẫn không thoát khỏi ánh mắt đã đề phòng từ trước của hắn. Tên này, ta nhớ kỹ.

Tiếng chuông vang lên, chấp sự Lâm Ngạn tuyên bố “Trầm Phi vắng mặt, Ngô Tiên Nhi thắng!”

Dừng một lúc, chấp sự Lâm Ngạn tiếp tục tuyên bố “Trận thứ hai, Trần Nhất Phàm đấu với Thạch Công. Mời hai thí sinh vào vị trí!”

Trần Nhất Phàm cùng Thạch Công bước lên lôi đài, nét mặt hai người có một phần khẩn trương. Vì đây là cơ hội cuối cùng của bọn họ. Nếu họ thất bại, họ không có cơ hội tái thi đấu Tuyển Thiên Tài Chiến được nữa.

Tiếng chuông vang lên, trận đấu bắt đầu.

Thạch Công trực tiếp lao vào phi Liên Hoàn Cước tranh thủ dồn ép đối thủ ra sát mép lôi đài. Trần Nhất Phàm nét mặt bình tĩnh dùng quyền sáo ra đỡ đòn. Hắn rơi vào yếu thế chủ yếu muốn quan sát rõ động tác của đối phương để sẵn phản công.

Ánh mắt hắn chợt lóe lên, một chân lui về sau, một đấm “Xuyên Không Quyền” về trước, dư chấn bộc phát đẩy lùi Thạch Công năm bước chân, hắn tiếp tục truy theo bằng Xích Liên Thủ khiến đối phương bắt đầu hoa mắt, choáng váng. Hắn nhếch miệng cười, một chân lùi về sau, vào thế “Lưu Quang Diệt Quyền Cước” khóa chặt đối phương rồi thình lình xuất hiện bên hông Thạch Công tung một đấm. Thạch Công dùng tay đỡ, nhưng chỉ nghe thấy tiếng xương gãy “lốp cốp”, rồi bị bắn bay ra khỏi lôi đài. Hắn bất tỉnh.

Tiếng chuông vang lên, chấp sự Lâm Ngạn tiến lên lôi đài tuyên bố “Trận thứ hai, Trần Nhất Phàm thắng. Một khắc sau, tiếp tục trận cuối cùng giữa Ngô Tiên Nhi và Trần Nhất Phàm!”

Bên dưới khán đài lúc này bắt đầu bàn tán. Bọn họ đã kịp nhận ra, nếu Ngô Tiên Nhi lại thắng. Có phải hay không là Thanh Nguyên Quốc có đến ba thí sinh tham gia Thiên Tài Chiến. Đây chính là chuyện không thể nào ngờ tới từ trước đến nay.

Lão viện trưởng trong lòng lúc này rộn ràng không thể nào tả được. Lão một đời làm lão sư, viện trưởng Thái Học Viện. Đây chính là niềm tự hào nhất trong nhân sinh của lão. Lão lúc này cười, hầu như là híp cả hai con mắt.

Tiếng chuông trên lôi đài vang lên, chấp sự Lâm Ngạn bước ra tuyên bố “Trận cuối cùng bắt đầu!”

Ngô Tiên Nhi đeo Ty Phong Cầm trên lưng lên lôi đài cùng Trần Nhất Phàm, cả hai đối xứng nhau chừng mười trượng. Khoảng cách này, khiến trong lòng Trần Nhất Phàm nở hoa. Hơi nữa, đối phương lại là một tiểu mỹ nhân nhìn không lợi hại lắm.

Tiếng chuông vang lên, Trần Nhất Phàm không chút do dự, sử dụng chiêu “Lưu Quang” hòng tiếp cận đối phương nhanh nhất có thể để giành chiến thắng nhanh chóng.

Lúc này bên tai hắn chỉ nghe một âm thanh “tăng” vô cùng nhỏ. m thanh này khiến cước bộ hắn dừng lại, hắn nhận ra xung quanh hắn bị bao phủ bởi một hư ảnh vòng gai đầy kiếm đan xen. Đây chính là “ m Sát Võng”, một trong những bí kỹ khống chế của m Sát Lục. Hắn không thể nào cực quậy dù chỉ là một động tác nhỏ, hắn động đậy, cơ thể hắn vô cùng đau nhói.

Ngô Tiên Nhi lại gãy thêm một điệp khúc vội vàng, âm hưởng mỏng manh bắn về phía trước. Một cái phong nhận xuất hiện, cuốn bay Trần Nhất Phàm rơi ra khỏi lôi đài trong ánh mắt. Trần Nhất Phàm thua chóng vánh như vậy, dù sao cũng là thiên tài đứng hàng thứ hai của Thanh Lương Quốc. Hắn chỉ có khinh thường đối thủ, chỉ khinh thường đối thủ chưa được mười hô hấp thôi, tại sao lại rơi ra khỏi lôi đài rồi. Hắn nét mặt vô cùng thống khổ, về sau hắn khó lòng sống vui vẻ vì sự tiếc nuối này.

Tiếng chuông vang lên, chấp sự bước lên tuyên bố “Ngô Tiên Nhi thắng!”

Lúc này, phía đoàn người Thanh Nguyên Quốc hoàn toàn vỡ òa sung sướng. Bọn họ có ba thành viên đến Trung Châu dự Thiên Tài Chiến. Đây là kỳ tích chưa từng có của Thanh Nguyên Quốc, đây là một sự kiêu hãnh không thể nào đè nén được. Ngay cả lão viện trưởng cũng không giấu được xúc động mà cười lớn lên.

Nhưng sau đó mọi người mới bắt đầu để ý, thực lực của Ngô Tiên Nhi có thay đổi. Nếu so với lúc ban đầu, dường như tăng lên không dưới năm thành. Đây chắc hẳn là do bảo vật trấn phái Ty Phong Cầm mang lại hiệu quả. Vì m Sát Lục kết hợp với Ty Phong Cầm mới phát ra uy lực mạnh nhất.

Chấp sự Lâm Ngạn lúc này đứng trên lôi đài tuyên bố “Trận hôm nay đã quyết định được năm vị trí tham gia Thiên Tài Chiến ở Trung Châu. Hôm sau là ngày bế mạc Tuyển Thiên Tài Chiến cùng khen thưởng thành tích của các thí sinh. Hy vọng các thí sinh tham dự đông đủ”

Hắn tuyên bố xong liền cùng mấy vị chấp sự khác rời đi. Phía khán đài cũng thưa dần cho đến khi chỉ còn một vài người lưu luyến ở lại.

Trận so tài của thí sinh ba nước Thanh Nguyên Quốc, Thanh Lương Quốc và Xiêm Lợi đã thực sự khép lại, chỉ chờ ngày hôm sau bế mạc là kết thúc viên mãn.

Điều bất ngờ của kỳ này, phía Thanh Nguyên Quốc có ba thí sinh tham gia Thiên Tài Chiến. Đây là điều trước giờ chưa từng có. Hầu như bốn trong số năm vị trí đều là thí sinh Thanh Lương Quốc nắm giữ rồi đến Trung Châu tham dự Thiên Tài Chiến. Có điều đến Trung Châu, khu vực Nam Hạ chưa lần nào chiếm được vị trí trước hai mươi trong bản Thiên Tài Chiến. Lần này lịch sử thay đổi ở Tuyển Thiên Tài Chiến, vậy thì khi đến Trung Châu lần này, không biết ba thí sinh Thanh Nguyên Quốc sẽ mang đến bất ngờ gì. Đây là điều mọi người chờ mong.

Lão viện trưởng lúc này đã không giấu được xúc động được nữa, lão gom mọi người lại, đề nghị “Đi, chúng ta lại đến Ngư Long Bảo Lâu. Lần này là lão cho các ngươi không say không về!”