Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 436




Tin tức Thần Chiến do Thiên Sư Đường tổ chức ở Thiên Ý Sơn lan rộng khắp Thần Vực trong khoảng thời gian ngắn.

Ban đầu tin tức này truyền đến các tòa phật tự danh tiếng lớn như Thiên Long Tự, Thiền Viện Trúc Lâm, Điệp Ảnh Mật Tông, Kim Cang Tự, Long Hoa Cổ Tự ở Vạn Phật Chi Địa.

Nguyên nhân Vạn Phật Chi Địa là phật môn, đóng vai trò chủ đạo trong việc ổn định thời cuộc. Chỉ cần những tòa phật tự có danh tiếng lên tiếng xem như có hỗn loạn thế nào cũng có thể dàn xếp được.

Nguyên nhân thứ hai là chúng tăng y vốn tịnh tu, nhiều tiểu tăng dù tuổi còn trẻ nhưng phật pháp vô biên có thể xem là hình mẫu cường thịnh khó mà sụp đổ ở Thần Vực.

Chỉ cần một vài vị Kim Quang Đại Sư tham gia Thần Chiến xem như góp công không nhỏ trong chiến dịch đẩy lùi mầm họa sắp tới ở Thần Vực.

Hai thế lực được nhắc đến tiếp theo là Thương Thần Tông và Thất Kiếm Môn. Hai thế lực này được xem là thế lực tiền tuyến có thể xông pha bất cứ thế trận nào. Hơn nữa đệ tử Thương Thần Tông cùng Thất Kiếm Môn có số lượng áp đảo. Trong hơn trăm vạn đệ tử mà có vài trăm đệ tử kiệt xuất tham dự, xem như kế hoạch Thất Thập Nhị Kiếm cùng Chí Tôn Kiếm khó mà thất bại.

Cuối cùng là những thế lực nhỏ cũng như tán tu đang tu luyện ở Thần Vực. Nhóm thế lực nhỏ này chủ yếu vì lợi ích mà hành sự cho nên phần thưởng của Thần Chiến là một thanh thần khí, thậm chí Chí Tôn Kiếm còn được quản hạt một giới vực. Đây là một phần thưởng phải nói là vô cùng to lớn.

Cho nên vì phần thưởng có thể dùng tính mạng ra đánh đổi, bọn họ vẫn nguyện ý.




Lúc này tại chính điện Thương Thần Tông.

Tòa chính điện này là sảnh lớn của một tòa cung điện lớn nhất Thương Thần Tông, dùng làm nơi nghị bàn chính sự cấp trưởng lão.

Lần nghị sự này gồm tông chủ Thương Thần Tông Lưu Chính Vân đạo hiệu Thương Ảnh Tôn Giả. Bên ngoài là một nam nhân ngoài ba mươi với mày kiếm sắc bén, bên trong đã ngoài năm mươi.

Dù Thương Ảnh Tôn Giả chỉ ngoài năm mươi nhưng thực lực có thể được xếp vào hàng nhất nhì Thần Vực, người có thể sánh ngang với Thiên Chủ La Thiên Bảo ở Thiên Sư Đường.

Bên hàng ghế trưởng lão có đại trưởng lão Lưu Toàn Phong, bên cạnh là tam trưởng lão Lương Tùng có đạo hiệu Hàn Băng Thương Thần Quân.

Ở hàng ghế đối diện là vị thái thượng trưởng lão Thương Vô Lại tọa trấn Thương Thần Tông. Đây là chính sự, nên lần này lão tự mình xuất hiện mà không cần tông chủ mời gọi.

Đứng giữa chính điện là Cao Lãnh Xương, đệ tử chân truyền của tông chủ. Bên cạnh là Âu Dương Sinh đệ tử chân truyền của đại trưởng lão.

Ở Thương Thần Tông, cả hai được xem là hai đệ tử kiệt xuất và ưu tú nhất.

Sự kiện cả hai đối kháng trực tiếp với Thanh Y Cư Sĩ mà còn sống sót trở về đã trở thành một kỳ tích vô tiền khoáng hậu.

Đối với Cao Lãnh Xương, hắn không tiện kể tên một tên thiếu niên xuất hiện giải vây, đối với Âu Dương Sinh thì không muốn kéo vị đại ca Phương Triết vào để tránh xảy ra sự cố phiền phức.

Tông chủ Lưu Chính Vân ở hàng ghế chủ tọa, nhìn về phía tên đệ tử chân truyền, mỉm cười nói “Lần này đến Thiên Ý Sơn tham gia Thần Chiến, ngươi cứ đại diện Thương Thần Tông tham gia…”

Đại trưởng lão Lưu Toàn Phong không phản đối mà cười hắc hắc nói “Sư huynh có phải bất công với đồ đệ của ta không?”

Thương Vô Lại nhướng hàng chân mày, quan sát Cao Lãnh Xương cùng Âu Dương Sinh. Cả hai đều toát lên khí chất chính trực, cao ngạo. Người nào cũng không thua kém người nào.

Lão mới nói “Việc tham gia Thần Chiến là sự kiện có tầm ảnh hưởng cấp Thần Vực. Cho nên, chia ra làm hai đội tham gia. Mỗi đội dẫn dắt năm mươi đệ tử. Đội nào giành nhiều suất nhất sẽ nhận thưởng, thế nào?”

Đề nghị của thái thượng trưởng lão Thương Vô Lại hợp lý khiến đại trưởng lão cùng tam trưởng lão gật đầu đồng ý.

Tông chủ Lưu Chính Vân khẽ chau mày nhưng rồi gật đầu. Hắn nói “Nếu đã là công bằng vậy thì trong Thần Chiến, đội ngũ nào chiếm nhiều suất nhất sẽ giữ một suất Thần Tử Thí Luyện, thế nào?”


Lời đề nghị của tông chủ khiến Cao Lãnh Xương sửng sốt. Hắn muốn phản đối bởi vì Thần Tử không phải hắn thì là ai, tại sao còn phải đánh cược.

Thần Tử Thí Luyện chính là tiến hành vào bí cảnh thí luyện. Người thành công bước ra bí cảnh chính là tông chủ tương lai của Thương Thần Tông. Đây chính là một vụ đánh cược không phải nhỏ.

Đại trưởng lão sắc mặt có phần hớn hở hướng tông chủ khen ngợi. Hắn nói “Sư huynh lần này quá quyết đoán, tiểu đệ rất khâm phục!”

Thái thượng trưởng lão cũng có phần bất ngờ với quyết định của tông chủ.

Lão cười nói “Xem ra tông chủ đã có dự tính từ trước. Làm một vị tiền bối ở Thương Thần Tông, lão đây rất đánh giá cao quyết định này!”

Tông chủ Lưu Chính Vân im lặng một hồi rồi nói tiếp “Người thua cuộc sẽ bị trục xuất khỏi tông môn. Đây chính là có thắng và có thua trái ngược…”

Điều kiện bổ sung khiến Cao Lãnh Xương cùng Âu Dương Sinh sửng sốt. Cả hai vô tình nhìn nhau không biết phải nói thế nào.

Có thể quyết định này quá vô tình nhưng theo một lý lẽ nào đó, tông chủ Lưu Chính Vân muốn loại bỏ tai họa ngầm cho tông môn.

Trước kia bởi vì chức vụ tông chủ Thương Thần Tông mà nhị trưởng lão làm phản. Trong sự kiện đó, vô số đệ tử phải bỏ mình vì tham vọng nhất thời của nhị trưởng lão. Sự kiện đó trở thành một vết nhơ trong các đời tông chủ Thương Thần Tông.

Cho nên lần này tranh chức vị Thần Tử Thí Luyện, để loại bỏ tai họa ngầm thì một người phải rời khỏi tông môn.

Thái thượng trưởng lão Thương Vô Lại khẽ thở dài, muốn nói lại thôi.


Trong lúc nhất thời, không khí trở nên ngột ngạt.

Tông chủ nhìn đại trưởng lão cùng tam trưởng lão không phản ứng mới nói “Như vậy cứ thế mà hành sự, hôm nay dừng ở đây!”

Nói rồi, tông chủ rời đi, trước khi rời đi ánh mắt thoáng liếc nhìn về phía Âu Dương Sinh.

Đại trưởng lão Lưu Chính Phong lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hắn bước ra nói “Tiểu tử ngươi cố gắng, đây là cơ hội tốt để ngươi thể hiện!”

Cao Lãnh Xương nhìn hai sư đồ trò chuyện hắn “hừ” một tiếng rồi rời đi.

Tam trưởng lão thấy vậy cũng tiến lại gần Âu Dương Sinh, vỗ vai hắn cổ vũ “Ta trước giờ luôn coi trọng tiểu tử ngươi, cho nên lần này cố gắng phát huy…”

Âu Dương Sinh nhận được ưu ái từ sư phụ cũng như tam sư thúc. Hắn nhanh chóng chắp tay lại khom người thi lễ.

Hắn nói “Đệ tử sẽ không phụ lòng sư phụ cũng như sư thúc yêu quý!”

Đại trưởng lão Lưu Chính Phong cười ha ha thích thú. Trong nhân sinh, việc tuyển nhận Âu Dương Sinh là thân truyền đệ tử là một quyết định đúng đắn nhất.