Chương 62: Linh dược hiếm có
Đưa bọn họ tới khu giao dịch tên đầu sói cùng binh lính rời đi, trở về vị trí đi tuần trước đó. Khu giao dịch có nhiều loại thảo dược, linh dược cao cấp khác nhau. Thương nhân ở đây không nhiều và họ hiểu rõ các giao dịch với Yêu Tộc, lần đầu tiên đến đây giao dịch nên mọi người đi tới làm quen với các thương nhân để học hỏi.
"Xin chào, không biết các hạ là thương nhân ở đâu, tới đây lâu chưa?" Thiên Quyền bước tới một thương nhân gần đó chào hỏi.
Hắn cầm cây Linh dược quay lại trả lời.
"Ta là thương nhân đến từ thành Nam Minh, ta tới đây được ba tháng rồi. Không biết mọi người từ đâu tới?
Lĩnh Bạch thì thầm vào tai cậu "Quý huynh, ca ca ta có lẽ cũng ở đây."
"Đừng lo lắng, chúng ta sẽ tìm ra tin tức Lĩnh Hách nhanh thôi." Cậu an ủi cô ấy, trước tiên cậu cần phải hỏi các thương nhân ở đây, tiến đến trả lời thương nhân.
"Chúng ta đến từ Dạ Long thành, cần mua những thứ hiếm có, không biết các hạ có quen ai là thương nhân lâu đời ở đây không?."
"Thương nhân lâu đời sao?" Hắn trầm tư suy nghĩ.
Thiên Quyền thắc mắc hỏi.
"Đại Ca, huynh tìm thương nhân lâu đời làm gì?"
"Đệ lại đây."
Đá Quý đưa tay thì thầm vào tai cậu ta.
"Ta muốn hỏi chút tin tức vài năm gần đây, biết đâu liên quan đến Bạch cô nương với tiểu Diệp nhà đệ."
"A!" cậu vội lấy tay bịt miệng Thiên Quyền lại, không cho cậu ta la lớn. Chuyện hệ trọng chưa biết trong này có địch hay không vẫn nên cẩn trọng.
"Ta nhớ có lão Khã ở kia là lâu nhất, lão sống ở đây được bốn đến năm năm gì đó." hắn vừa nói vừa chỉ về phía một ông lão ngồi trên ghế xương tay cậm cụi đẽo khúc gỗ, dưới chân là sạp hàng bằng vãi lão trưng ra để giao dịch.
"Đa ta các hạ, ta có ít Linh dược tự nhặt mong nhận cho." nói xong cậu lấy ra khoảng mười cây Linh dược cấp một đưa cho hắn.
Lão ngồi đó là một trong những thương nhân lâu đời ở đây, lão có mái tóc và râu trắng, khuôn mặt nhăn nheo, đặt biệt trên mái tóc đó có một vết sẹo ngang trán trái, tu vi không cao chỉ Trúc cơ sơ kỳ.
Bọn họ bước tới sạp hàng lão bày bán, thấy có khách đến lão ngẩng cao đầu chào hỏi.
"Xin chào, các hạ muốn trao đổi hay mua thứ gì ở ta?"
Nhìn xuống sạp có vài cái cài tóc rất đẹp, hai cô gái ngồi xuống cầm lên hỏi giá.
"Ông lão, cái này bán như thế nào."
Lão cười nhẹ đáp lời.
"Hai cô nương có vẻ thích nó nhỉ, hàng này ta mua ở thành giá không cao, chỉ vài viên Tinh Thạch."
Đá Quý lấy ra tinh thạch đưa cho lão, dò quét toàn bộ sạp không có thứ gì hấp dẫn.
Thấy có ánh mắt chàng trai dò quét nhưng không mua, tu vi Trúc Cơ viên mãn, lão biết cậu không có hứng thú với các vật phẩm thường ở sạp.
"Ta có vài món đặt biệt giúp đột phá tu vi cho các hạ, có muốn xem?" Nói xong lão đứng lên rời đi.
Tu vi khựng lại đã lâu không biến động, nghe tin đột phá cậu hứng thú theo sau lão.
Tiểu Nghịch từ lúc gặp Yêu binh đến giờ, thằng bé ngủ rất ngon trên lưng Tiểu Ảnh, yêu thú có ở đây cũng là chuyện thường ngày, nên mọi người không chú ý lắm đến nó.
"U Oa!" Thằng bé tỉnh dậy miệng nó há to trước sự hùng vĩ ở đây.
"Sư phụ, con sợ quá." Thìn thấy các Yêu tộc nó lo lắng nắm chặt Tiểu Ảnh.
Diệp vân xoa xoa đầu thằng bé, lấy ra một cây kẹo hồ lô an ủi, nó cầm lấy ăn từ tốn.
Lão đi trước thắc mắc hỏi.
"Nơi đây Yêu tộc nguy hiểm, các hạ mang theo thằng bé liệu có ổn không."
"Ha ha, không sao có chúng ta bảo vệ, cho nó trải nghiệm cuộc sống theo sư phụ." Thiên Quyền cười nói.
Đi qua hơn trăm căn nhà xương, cuối cùng họ cũng đến nhà lão, cổng nhà làm bằng xương rất bình thường, cửa làm từ gỗ, lão bước đến đẩy cửa đi vào trong, mọi người theo sau, lão ngồi trên bàn đá lấy ra ba vật phẩm đặc biệt.
Trên bàn đá: Yêu Đan, một lọ Linh Tuyền, Linh dược cấp năm hiếm có Sâm Linh Vĩ.
Yêu Đan là viên nội đan nằm trong đan điền Yêu thú, Linh thú, Ma thú cảnh giới Kim, vật phẩm hiếm có luyện đan dược đột phá cảnh giới Kim Đan.
Linh Tuyền là nước lấy từ khu vực dòng nước có xác c·hết nhiều năm hình thành, nước hiếm có kết hợp với Sâm Linh Vĩ đột phá Kim Đan.
Sâm Linh Vĩ là linh dược hiếm sử dụng đột phá cảnh giới Kim Đan.
Ba vật phẩm đều hàng hiếm có, đối với cậu và thiên quyền đều cần, cậu hỏi giá giao dịch.
"Giá bán như thế nào?"
"Ta tính để bản thân sử dụng nhưng ở độ tuổi này thì có lẽ ta hết hi vọng đột phá Kim Đan cảnh giới. Chỉ cần mọi người giúp ta một việc, những thứ này sẽ thuộc về các hạ." Lão ra điều kiện giao dịch, lão kể một câu chuyện trước kia.
Khoảng hơn năm năm về trước lão bước vào lãnh thổ Yêu Tộc, thời điểm này Yêu tộc rất thù ghét Nhân tộc, bởi nhân tộc g·iết tất cả các Yêu Thú mà bọn chúng nuôi dưỡng để làm thức ăn, độc chiếm các khu rừng chứa thảo dược, linh dược. Thú triều liên miên do tướng quân Yêu Tộc dẫn quân càng quét các khu vực rừng, để khôi phục lại nơi nuôi dưỡng, nhưng cũng không có tiến triển, có vài Yêu tộc cũng bị Nhân tộc bắt làm nô lệ, cứ thế c·hiến t·ranh không ngừng diễn ra.
Trong các trận chiến đó, Lão và con trai mình có tham gia nhưng bị Yêu Tộc bắt giữ hơn một năm, sau khi hiệp định hòa bình được lập ra, lão được thả nhưng con trai lão được một con yêu tộc vương thích thú bắt song tu, năm trước lão có tin tức con trai mình không được ưa thích nữa nên bị đày làm nô lệ. Nhiều lần lão muốn vào Chiến Linh Điện nhưng đều bị cấm, có vài lần lão lẻn vào nhưng chưa kịp tới chỗ Yêu Vương đã bị phát hiện, may mắn lão thoát được.
Lão muốn mọi người vào Chiến Linh Điện giải cứu con trai lão, phần thưởng là ba vật phẩm này.
Theo thông tin Đá Quý biết Lĩnh Hách cũng bị một Yêu Vương bắt giữ, không lẽ hai người này ở chung một chỗ, cậu hỏi lão nhằm biết thêm chút tin tức.
"Ta đồng ý với ông, ta muốn hỏi là trước đây ông có thấy một chàng trai tu vi Kim Đan, nét mặt giống với cô nương này ở đây không."
Lão nhìn sang Bạch cô nương trầm tư suy nghĩ, nét mặt có chút quen thuộc, hình như từng gặp ở đâu đó, chợt lão nhớ ra.
"Ta biết, có một chàng trai từng tới hỏi ta tin tức về ba mẹ, đáng tiếc ba mẹ cậu ta đã q·ua đ·ời, lúc đó cậu ta cố chấp tiến vào Chiến Linh Điện trả thù và từ đó ta không thấy xuất hiện nữa."
Mọi tin tức dấu vết đều ở Chiến Linh Điện, xem ra mọi người nhất định phải vào đó điều tra.
"Các hạ cứ ở chỗ ta, buổi tối binh lính ít có thể đi vào. Đứa trẻ này có thể để lại ở chỗ ta." Lão nói xong bước vào chuẩn bị đồ ăn.
Mọi người ngồi xuống bàn bày cách, cậu đề xuất để bản thân mình đi điều tra, nhưng cả ba người lai không cho, Thiên Quyền muốn mọi người cùng đi trừ thằng bé.
"Ta sẽ đi một mình vào trong, mọi người cứ ở lại."
"Không được." "Không được ." "Không được."
"Mọi người cùng đi, trừ thằng bé."
"Không được, Tiểu Nghịch ở lại một mình ta không yên tâm." cậu không an tâm để nó một mình ở nơi lạ lẫm này.
"Đại Ca đi một mình đệ cũng không yên tâm."
"Hay để ta đi cùng Quý huynh?"
"Đúng đó để Bạch cô nương với Tiểu Ảnh cùng đại ca đi."
Sau một hồi bàn bạc, cậu cùng Bạch cô nương đi, hai người kia ở lại trông chừng Tiểu Nghịch.
Lão chuẩn bị thức ăn đã xong bưng ra mời mọi người.
"Các hạ, ta đã nấu một vài món mời mọi người."
Lão đặt bát, đũa, vài đĩa thịt động vật, đĩa rau, đĩa trái cây lên bàn.
Thiên Quyền lấy đũa gắp lấy thức ăn.
"Rất ngon, đa tạ ông."
Hai cô gái cũng dùng đũa, tấm tắc khen ngon.
Cậu đưa đũa lên gắp lấy miếng thịt, đưa vào miệng, vị nhẹ tê tê đầu lưỡi, cay cay, đậm đà mùi thịt nai. Gắp lấy miếng rau, vị đắng, ngọt bùi bùi, như rau hoa cải.
Tiểu Ảnh được phân cho một phần, Tiểu Nghịch ăn chung với Diệp Vân. Mọi người dùng bữa ăn trái cây tráng miệng xong tiến vào nhà nghỉ ngơi.
Chiều tối, trong phòng hai cô gái, phong ấn Diệp Vân dần yếu đi, linh khí yêu tộc dần hiện, các dấu vết bắt đầu xuất hiện, sau lưng xuất hiện đôi cánh mỏng nhỏ nhưng chưa qua được lớp áo trong, đôi cánh như mới nhú ra, có cảm giác ngứa ở lưng nhưng cô không để ý lắm.
Chiến Linh Điện, trong Cung Điện hiên ngang, ngồi trên chiếc ghế làm bằng xương, Nữ Hoàng chống tay lên tráng suy nghĩ.
"Cái gái, con ở đâu?"
Từ ngoài cửa, Lão Đại Công Yêu Tiên, hớt hải chạy vào.
"Nữ Hoàng, ta tìm thấy tung tích Tiểu Nữ rồi."
Bà ta bừng tỉnh, tỏa ra khí thế áp đảo, làm đôi chân hắn khụy xuống vẻ mặt sợ sệt.
"Ở đâu, người nói cho ta nghe."
"Thưa ngài, ta vừa từ Nhân tộc trở về, ở đó ta cảm nhận được khí tức Tiểu Nữ, qua điều tra ở Dạ Long thành, con gái nuôi của lão Thiên Quyền vài năm trước được cứu ở trong khu rừng và xác nhận đúng là Tiểu Nữ."
"Vậy con gái ta đâu, sao người không đem nó về?"
Lão ấm úng lo lắng nói.
"Thưa, ta bị mất dấu khi Tiểu Nữ đi vào lãnh thổ chúng ta."
Rầm...
Chiếc ghế bị đập nát tan, Nữ hoàng đứng lên Linh Tức lan tỏa khắp lãnh thổ, chợt khuôn mặt bà ta cười tươi.
"A! con gái, con đến đây tìm mẹ rồi."
Bà ta nhìn lão quát "Ngươi còn không mau đi tìm, linh khí nó vừa mới tỏa ra ở khu trung tâm giao dịch."
"Ta đi chuẩn bị, vài thứ làm lễ tuổi trưởng thành cho nó."
Lão cuối đầu quay lưng rời đi, ra khỏi điện lão bay lên không trung đến khu trung tâm, dò xét các Yêu binh, đến sáng hôm sau lão mới có tin tức.
Tối đến, Đá Quý sang gọi Bạch cô nương, dẫn Tiểu Ảnh đi thám thính điều tra, hai người một con Yêu thú tiến tiến tới tường thành Chiến Linh Điện, nơi ở của các vương Yêu Tộc, nhà tù, Cung Điện.