Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên Vân Thạch

Chương 56: Dịch Sư




Chương 56: Dịch Sư

Ôm bụng cười một hồi lâu, thì ra nãy giờ Thiên Quyền cố ý gạt cậu, nói Huyết Linh Đan là đan dược cơ bản, nhưng thực chất đan dược này chỉ những người luyện đan sư ở cảnh giới Hỏa Sư mới luyện được. Vừa hay cậu ta cũng mới thăng cấp lên Nhất Phẩm Hỏa Sư, thử nghiệm cảnh giới mới không ngờ thành phẩm vượt ngoài sức tưởng tượng, vài ngày trước chỉ luyện ra một đến hai viên là cùng.

"Căn bản huynh chưa từng luyện đan, không thể một bước mà luyện thành Nhất Phẩm Huyết Linh Đan đâu."

Dù sao cậu ta cũng là huynh đệ nhiều năm không gặp, chỉ đùa một tí cậu cũng không để bụng, xem ra nãy giờ cậu học toàn bộ quá trình luyện ra Huyết Linh Đan đều công cốc, cảnh giới luyện đan sư cậu còn chưa có, nói chi đến luyện đan dược Nhất Phẩm.

"Vậy đệ có cách nào giúp ta thăng cấp từ Dịch Sư lên Linh Sư không."

Đằng nào cậu cũng đã học cách luyện đan Nhất Phẩm rồi nên không thể bỏ dỡ giữa đường được, lợi ích của luyện đan sư rất lớn, vừa nãy cậu sử dụng ba viên Huyết Linh Đan làm cho cảnh giới ngưng động bao lâu nay được tiến triển. Nhận thức được vì sao Thiên Quyền gia tăng tu vi nhanh chóng đạt đến cảnh giới Nguyên Anh viên mãn như vậy là nhờ có nguồn đan dược lớn từ gia tộc, chưa kể đến cậu ta chuyên sử dụng đan dược tự mình luyện chế, nghĩ đến bản thân mình ba năm trong Huyền Cảnh bị ma sát khống chế ngày ngày chém g·iết, s·át h·ại không biết bao nhiêu người mới lặn lội được tới cảnh giới bây giờ.

Thiên Quyền chỉ vào cuốn "Hỏa Sư Truyền Kỳ" được đặt trên bàn.

"Đại ca, huynh lật sang trang 2 đi, ở đó có hướng dẫn gia nhập luyện đan sư."

Đá Quý quay lưng cầm cuốn sách lên, lật ra trang 1: Lời giới thiệu về....

Soạt...

Trang 2: Hướng dẫn gia nhập luyện đan sư.

Đầu tiên dùng máu bản thân vẽ hình lư đỉnh vào lòng bàn tay, tiếp đến đọc đoạn chú ngữ quang trọng kích phát Linh Khí vẽ đè lên lu đỉnh bằng máu.

Chú ngữ: IIXIIIV VIIIIIIV IVIIIIVIII VIVII VIIII. IIIXIV IVIVI VIVII IVI VIXVIXIXVI IVIIXI VIIIIIIVI IVIIIXIIII.

Đọc đoạn đầu cậu có thể hiểu được, nhưng tới khi nhìn thấy hai câu chú ngữ cổ xưa thì cậu cảm giác chúng giống như dãy số la mã ở kiếp trước.

"Nhị đệ, đoạn chú ngữ cổ xưa này đọc thế nào?"

Thiên Quyền vội bước đến xem cùng.

"Đại ca cái này không khó, cha ta có viết lại đây này."

Nói xong cậu ta lấy một cuộn giấy da đưa ra, trên đó có câu chú ngữ được diễn giải.

Giấy Da: Theo kỉ nguyên thời đại cổ xưa các vị thần, họ dùng chữ cái la mã để giao tiếp, về sau tương truyền những người muốn ước nguyện phải dùng chữ cái la mã để bày tỏ sự chân thành đối với họ.



La mã:1=I, 2=II, 3=III, 4=IV, 5=V, 6=VI, 7=VII, 8=VII, 9=IX, 10=X.

Âm: Sắc=1, Huyền=2, Hỏi=3, Ngã=4, Nặng=5.

Chữ: AĂÂBCDĐEÊG, HIKLMNOÔƠP, QRSTUƯVXY=12345678910.

Chú Ngữ: [IIXIIIV VIIIIIIV IVIIIIVIII VIVII VIIII] =>1924 724 41362 517 513 = Hỡi Vĩ Thần Cao Cả.

[IIIXIV IVIVI VIVII IVI VIXVIXIXVI IVIIXI VIIIIIIVI IVIIIXIIII] =>1194 416 517 41 6105996 481 7341 42922 = Hãy Ban Cho Ta Nguyên Tố Đất Trời.

"Huynh hiểu được đến đâu rồi."

Một kiếp qua đi không uổng công nhờ học được số la mã nếu không giờ chắc còn lơ ngơ chưa hiểu hết, nhìn thôi mà đã rối não rồi, cũng may có mảnh giấy da này giải hộ chứ không mất cả ngày nghĩ nát óc cũng không ra kết quả.

"Ta hiểu được hết đoạn chú ngữ rồi, để ta thử xem sao."

Đá Quý ngồi xuống xếp bằng chân lại, đưa tay lên miệng cắn nhẹ, v·ết t·hương bắt đầu ứa máu, cậu dùng máu vẽ lên bàn tay mình, từng nét từng nét một được hiện lên, hai dòng uống éo gặp vào nhau tạo thanh lư đỉnh, tiếp đó cậu dùng Linh Khí và đọc chú ngữ.

IIXIIIV VIIIIIIV IVIIIIVIII VIVII VIIII. (Hỡi Vĩ Thần Cao Cả.)

IIIXIV IVIVI VIVII IVI VIXVIXIXVI IVIIXI VIIIIIIVI IVIIIXIIII. (Hãy Ban Cho Ta Nguyên Tố Đất Trời.)

Kiếp trước từng là họa sĩ giỏi, đối với cậu những nét vẽ này không khác gì g·iết một con kiến, nhưng cậu cũng không thể chủ quan, từng đường nét linh khí đưa nhẹ nhàng lưu loát tạo thành hình hình, các nét không quan trọng cậu sẽ xóa đi, vẽ lại chi tiết mới. Không quan tâm thời gian trong bao lâu, cậu cố gắng sửa đi sửa lại, uống éo nặng hình cho thật sống động, một nét rồi lại một nét, nhờ vẽ một cái lư đỉnh mà ý chí vẽ tranh của cậu nhanh chóng tăng, cậu bắt đầu thêm hoa văng bên trong, một cây cổ thụ, một cái xích đu, một cô gái ngồi trên xích đu, một chú chó nằm bên cạnh, thêm hoa thêm lá, thêm tí mưa rào mùa hạ.

Bên ngoài hình dáng lư đỉnh, bức tranh bên trong có màu sắc nâu vàng, mặt nước màu xanh lam do cơn mưa đổ xuống, hiện lên nguyên tố chính (Thủy) và hai nguyên tố phụ (Thổ, Nham).

Thiên Quyền bất giác nhìn vào lòng bàn tay mình thầm ngưỡng mộ "Không ngờ đại ca nắm giữ tận ba nguyên tố."

Được biết sinh vật sống khi sinh ra đã mang trong mình lời chúc phúc từ Vĩ Thần, nắm giữ một trong bảy nguyên tố, may mắn thì có hai nguyên tố, khi năm giữ đến ba nguyên tố thì sức mạnh tăng lên đáng kể.

Nữa tiếng sau Đá Quý hoàn thành bước đầu gia nhập luyện đan sư.

Lư đỉnh trong bàn tay giúp cậu bước vào cảnh giới Dịch Sư, cậu lật cuốn sách sang trang tiếp theo.

Trang 3: Hướng dẫn luyện Dịch Dược.

Cần có: Đan phương, thành phần thảo dược, một bộ chày cối gỗ, một lọ thủy tinh đựng thành phẩm.



Cách điều chế: Dựa trên đan phương bỏ thành phần thảo dược vào cối gỗ, dùng chày gỗ nghiền chúng cho đến khi toàn bộ hòa lẫn vào nhau, cầm thứ vừa nghiền lên đặt vào cánh tay co hình vẽ lư đỉnh, tay còn lại nắm chày gỗ ép mạnh xuống, để nước từ cánh tay chảy vào cối gỗ, đợi khoảng mười phút chúng lắng đọng sền sệt nhớt nhát rồi hãy rót vào lọ thủy tinh.

Đọc xong cậu cảm giác cách luyện đan có vẻ quen thuộc, giống như ở kiếp trước cậu từng xem người ta luyện chế thuốc Nam, từng bước từng bước y hệt nhau.

"Thiên Quyền đệ, ta muốn luyện Dịch Dược, đệ có cuốn đan phương nào không?"

Quay qua quay lại cậu ta rút ra trong tay một cuốn Bắc Tam Dịch, sự kết hợp giữa ba loại thảo dược sinh trưởng phần ngọn hướng về phía bắc, đầu tiên Bắc Cao Thảo thường sống trên thảo nguyên rộng lớn mênh mông, tiếp theo Tinh Bắc Thảo nằm giữa các mỏ đá, cuối cùng Bắc Tảo sinh sống ở khắp nơi và giàu dinh dưỡng thường được dùng làm thức ăn nuôi dưỡng động vật.

"Đệ không lừa ta đấy chứ." Vừa rồi bị một vố cháy đen cả mặt, giờ cậu hơi cảnh giác, trong lòng bán tín bán nghi.

"Đại ca, ta không lừa huynh nữa đâu, thật ra cuốn này ta luyện lần đầu là thành công rồi."

Xem ra Thiên Quyền không dám lừa cậu lần hai, trong cuốn đan phương còn ghi chú rõ cảnh giới thấp.

Đan phương Bắc Tam Dịch:

Thành phần: Bắc Cao Thảo, Tinh Bắc Thảo, Bắc Tảo, nước.

Tác dụng bổ sung một lượng Linh Khí giúp người ở cảnh giới Luyện Khí nhanh gia tăng cảnh giới.

*Chú ý người trên cảnh giới Luyện Khí dùng không có tác dụng.

Xem xong cuốn đan phương cậu muốn luyện chế nó ngay.

"Nhị đệ ta cần nguyên liệu luyện Bắc Tam Dịch."

"Có ngay! Có ngay!" Thiên quyền vội chạy vào kho dược.

Tìm kiếm một hồi lâu, cậu ta bước ra với vẻ mặt đầy suy nghĩ

"Đại ca, nguyên liệu cả kho dược không thiếu chỉ có điều chày cối ta không biết vức chúng ở đâu rồi."

Hầu như toàn bộ luyện đan sư ở cảnh giới Linh Sư đã không còn cần đến chày cối nói chi cậu ta, nếu đi so sánh hai dụng cụ thô sơ với lò đan mọi người sẽ nhận biết rõ sự khác biệt giữa chúng.



*Chày, cối: một bộ dụng cụ thô sơ, hình dáng một tròn một thẳng tương đương với điểm tựa điểm nhấn, dùng sự ma sát vào nhau để nghiền nát dược liệu bên trong chúng, thành phẩm Dịch (tỉ lệ xác dược liệu bỏ đi 10%).

*Lò đan: có nhiều loại khác nhau phân biệt lớn bé, hình dáng giống với lư đỉnh, dùng nhiệt để đung nóng dược liệu bên trong chúng, thành phẩm Đan (tỉ lệ dược liệu bốc hơi 1%)

Cả hai người cùng nhau chạy đi tìm dụng cụ chày cối, bước ra khỏi phòng luyện đan Thiên Quyền sực nhớ.

"Đại ca theo ta đến phòng củi xem, hình như ta bỏ ở đó."

Bước dọc theo hành lang hai người đi qua phòng bếp, bỗng nghe âm thanh vang lên.

"A! Hai huynh đi đâu vậy, muội với Bạch cô nương chuẩn bị đồ ăn xong rồi nè, đến đây nếm thử xem." Diệp vân mời gọi hai người vào thử món ăn vừa làm xong. Hai cô gái mới đó còn đùa giỡn, giờ đã đi làm cơm tối.

Chưa kịp nói gì đã thấy bóng dáng Thiên Quyền lướt qua mặt cậu, một giây sau cậu ta cầm trên tay đôi đũa lia lịa gắp thức ăn trên bàn, miệng không ngớt lời khen ngợi kèm đưa ngón tay cái biểu tượng yêu thích.

"Ngon! Tuyệt vời."

Diệp Vân ghé sát tai nói nhỏ gì đó với Lĩnh Bạch, nghe xong cô ấy lên tiếng mời.

"Đá Quý huynh, vào ăn rồi hẵn đi."

Cậu cũng rất muốn bước vào ăn chút gì đó nhưng Dịch Đan còn chưa thành.

"Nhị đệ! đệ quên chúng ta phải làm gì rồi sao?"

Một tay cầm đùi gà, một tay cầm chùm hoa quả cắn qua cắng lại, miệng ngấu nghiến liên tục ậm ừ.

"N..g..o..n...l..ắ..m đại ca ơi."

Cậu giật lấy chùm hoa quả, cho một quả vào miệng vừa đi vừa hối thúc.

"Lẹ đi, đến tối mà ta chưa luyện xong Dịch Dược thì đệ ở phòng luyện đan cùng ta tới sáng."

Hai người dừng chân tại phòng củi, cái đùi gà trên tay Thiên Quyền còn mỗi khúc xương, cậu ta quăng về phía chú chó bị cột ở góc cây gần đó. Cả hai bước vào căn phòng, một lớp bụi cũ bám quanh đống củi chất đống trong kho, lục lọi khắp nơi mất hơn hai mươi phút họ mới tìm được dụng cụ thô sơ chày cối.

Quay về phòng luyện đan Đá Quý lần lược lấy ba loại thảo dược bỏ vào cối gỗ, cho thêm ít nước, chày gỗ trên tay lên bắt đầu đập xuống, đập mạnh nhẹ liên tục trong vài phút, nghiền nát thảo dược bên trong, sự ma sát mạnh làm toàn bộ thảo dược bị đè dẹp lép, nắm lấy toàn phần đưa vào lòng bàn tay có hình vẽ lư đỉnh.

Cậu bắt đầu dùng chày chèn ép, xoa đều, xoay vòng vòng, một giọt nước lặng đọng rơi xuống cối.

Tách...Tách...

Tiếp theo dòng nước chảy xuống nhiều hơn cho đến khi không còn nước để chảy, trên tay cậu lúc này một đống xơ thảo dược không có giá trị.

Đưa dung dịch trong cối gỗ vào lọ thủy tinh, cậu thành công thu được Bắc Tam Dịch.