Chương 31: Di Tích Phong Tước
Một nửa số người đối chiến với Ma Sát số còn lại chạy tán loạn, khoảng hơn hai mươi người đi vào bên trong di tích.
Ma Khí kéo đến đây tạo thành một trận mưa đá quy mô lớn, hơn ngàn người tung chiêu ngăn chặn những khối đá rơi trúng bản thân, trong đó có nhiều người nhân lúc hắn tung kĩ năng mà lao đến nhằm đánh lén.
Thật không ngờ bọn họ lao đến đưa mạng cho hắn, ở phạm vị xung quanh Ma Sát xuất hiện những hình thái kì lạ.
Đám người đó lao đến nhưng lại bị khống chế, Linh Khí hóa thành Ma Khí bị Đọa Ma Kiếm hút lấy và biến thành bộ xương khô, đây hình như là Tế Kiếm Trận.
Rầm.. Rầm..
Hàng trăm ngàn chiêu thức lớn nhỏ được tung ra, đại địa rung chuyển, Ma Sát không hề hất gì, bên phía kia vài trăm người tu vi yếu kém đã ngã xuống, túa ra Ma Khí không ngừng bị hấp thu.
Số lượng Ma Khí quá nhiều, Ma Sát điên cuồng hấp thu nó, đột nhiên hắn hộc máu.
Thân hình nhỏ bé không chống đỡ nỗi, tu vi Ma Khí không ngừng tăng, nhưng bản thể chỉ dừng lại ở cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ.
Mặt trận chỉ còn lại hơn vài trăm người với tu vi Trúc Cơ sơ kỳ đến Trúc Cơ viên mãn, thủ lĩnh nhóm Phi Kiếm Tiên tu vi cao nhất đã bỏ mặt bọn họ để chạy trốn.
Trong tình trạng nội thương nghiêm trong, Ma Sát hủy bỏ chiêu thức, phản phệ tu vi dần hạ xuống.
Cả đám người bất ngờ trước tu vi hạ thấp của hắn, từ Kim Đan trung kỳ tụt xuống một cấp chưa hết còn trong quá trình rơi cấp.
Tận dụng thời cơ này một thanh niên tu vi Trúc Cơ hậu kỳ hét to.
“Mọi người, hắn đang phản phệ, tu vi đã giảm, cùng ta lao lên g·iết hắn nào.”
Nghe theo lời nói thanh niên đó, mọi người kéo nhau lao vào, dằn co chiến đấu một giờ đồng hồ.
Ma Sát lại tiếp tục xuống cấp đến Trúc Cơ viên mãn mới dừng lại, tình thế bị đẩy ngược số lượng người còn lại quá nhiều.
Hắn không ngừng lui lại chống đỡ các loại Pháp Bảo, Linh Phù, chiêu thức hung mãnh lao đến.
Ầm.. Ầm..
Bị thương đau đớn, máu tuông ra khắp người, Ma Sát giận giữ tung ra chiêu thức.
Ma Sát Hủy Diệt.
Nó được thay đổi từ Long Thần Hủy Diệt, từ màu trắng thành màu đen tuyền.
Một con sống thần to lớn xuất hiện vô đập ầm ầm vào đám người kia, uy lực quá mạnh mẽ, kèm theo sát thương diện rộng, liên tục đánh vào không ngừng nghỉ.
Ma Sát tận dụng Ma Khí toát ra đưa vào những ngọn sống to lớn đó, làm một màn khốn đốn đối với họ.
Hàng trăm Pháp Bảo, Linh Phù, Kiếm Trận hộ thể bảo vệ được tạo ra nhưng không nhằm nhò gì.
Cơn sóng vẫn còn đập dữ dội hơn, phá vỡ hàng ngàn tấm khiên, g·iết c·hết vài trăm người tu vi Trúc Cơ.
Số lượng hơn hai ngàn người giờ đây chỉ còn lại hơn ba trăm người, bọn họ cảm giác dù tu vi Ma Sát đã hạ xuống nhưng vẫn còn rất mạnh.
Lúc này bắt đầu có vài người không dám tiếp tục đánh, lén rời khỏi đội hình và lẻn vào trong di tích cổ.
Dần dần mọi người cũng phát hiện sợ khác biệt đó, họ quyết địch từ bỏ chiến đấu rút lui vào di tích.
Hơn hai trăm người chạy trốn theo lối vào di tích, Ma Sát nhìn thấy đối phương chạy trốn vội đuổi theo.
Hắn bị chặn lại bởi hai con Chu Tước, Linh Khí phát ra ở cảnh giới Kim Đan sơ kỳ.
Nơi đây linh Thiên là nơi an nghỉ của một vị nào đó, không muốn cho Ma Khí đi vào bên trong, chế tạo hai khôi lỗi Linh Khí nhằm canh giữ cổng ra vào.
Trước khi bị xuống cấp may ra hắn còn đánh thắng, hiện tại đã không thể đánh được bọn nó.
Ma Sát dùng toàn lực lao vào, bị Phi Tước dùng Phong hệ đánh văng như diều đứt dây.
Bay đến một nơi rất xa, đâm thẳng vào trong mặt cát vàng b·ất t·ỉnh, ánh nắng nóng của Sa Mạc vẫn đứng bóng.
Từ sau khi Thất Hoàng Tử Ái Tu vào được bên trong, trước mắt xuất hiện một bức tường chứa thông tin hướng dẫn ở đây.
Đại chiến giữa các vị Thần, làm cho Yêu Thú, Ma Thú, Linh Thú trong trận chiến đó sợ hãi chạy trốn, Đại Lục chia cắt hình thành những không gian khác, bọn chúng không thể thoát ra khỏi đó.
Di Tích Phong Tước, ta là Thần Thú Khổng Tước đã Niết Bàn chính mình lại, đặc biệt tạo ra nơi kiểm tra người có tư cách được ta nhận làm chủ nhân.
Bước qua cánh cổng phía trước cũng là lúc bắt đầu cuộc kiểm tra, chúc các ngươi may mắn.
Tuyệt vời vận Khí Ái Tu không tồi, lần đầu tiên nhìn thấy thú vị như thế, hắn bước đi đến cánh cổng.
Sau lưng đám người vào sau vừa đến, họ cũng bước tới đọc dòng hướng dẫn bên trên.
Ái Tu vừa bước vào bên trong, không gian ảo cảnh xuất hiện, bản thân hắn đứng trên tầng mây trắng xóa, lạ lùng trước cảnh sắc này.
Kì lạ thay hắn lại ngồi xuống tu luyện, thật không ngờ ở đây cũng có Linh Khí, hấp thu càng ngày càng nhanh, xung quanh dưới chân hắn tự động xuất hiện gió.
Nó đưa hắn bay lên phía trên, đi đến lên đến cuối đường, nó dừng lại trước một đường đi được tạo bằng từng cơn gió.
Men theo đường đi Ái Tu phát biệt một vật màu trắng xóa tròn như quả trứng, được đặt trên một khối đá hình vuông.
Bước đến cầm nó lên xem xét không có gì ngoài màu trắng tinh khuyết, chắc hẳn đây là Niết Bàn Khổng Tước.
Giữa Sa Mạc nóng bức, bên dưới lớp cát dày đặc xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, dần to lên tạo ra hiện tượng sụp lúng.
Phía trên Ma Sát đang nằm yên bất động, mồ hôi nhệch nhạt chảy khắp khuôn mặt, không biết rằng một nguy cơ lớn đã đến gần.
Đôi mắt hắn chợt mở toang ra, nhìn mọi thứ xung quanh và đứng lên, chân đứng chưa được vững đã bị sụp xuống.
Cứ như có thứ gì đó kéo chân hắn, bản thân dùng hết sức vùng vẫy, càng dùng lực hắn càng lúng sâu hơn.
Vòng cát xoáy hình thành mỗi lúc một lớn hơn, phạm vi bán kính tăng lên khoảng hai dặm, bên trong Ma Sát không ngừng đấu tranh thoát khỏi nó.
Bề mặt cát xung quanh dần thay đổi, chúng kéo nhau đi xuống nơi thấp hơn, thân thể hắn bị cát che phủ từng chút một.
Giây phút trôi qua dường như châm lại, toàn bộ quá trình sụp lúng diễn ra trong bình lặng, nó xoay quanh Ma Sát với vẻ mặt tức giận, hắn không thể làm gì được chỉ đành đứng yên, mặt cho dòng cát xoáy trở nên mạnh hơn và gấp rút đưa đi.
Ánh sáng vụt tắt trong vài giây, thân thể hắn bị hàng triệu hạt cát cào xé, bắt đầu xuất hiện những v·ết t·hương trên da, đau đớn không tả nổi.
Ma Sát muốn rống lên thật to để giảm bớt cơn đau, vừa há mồm ra đã ngậm ngay vào một miệng cát, xong chỉ đành câm nín trong đau khổ.
Trải qua không biết bao lâu, Ma Sát lại thêm một lần nữa b·ất t·ỉnh, địa ngục hay thiên đàng, bản thân c·hết hay chưa?
Ma Sát không hề s·ợ c·hết, đối với hắn c·ái c·hết rất nhanh chóng và mong manh, hắn chẳng bận tâm cho lắm.
Một vùng đất kì lạ, bầu trời cực quang có ở khắp nơi, xương cốt chất thành đống, âm thanh gào rú lạ thường vang lên, tiếng khóc cũng có ở đây, mọi thứ quá không hợp lẽ thường.
Không gian xuất hiện một lỗ hổng ở gần đó, bóng ảnh đầy máu me từ đó rơi xuống.
Bịch..
Ma Sát nằm thoi thóp trong đống xương tàn, răng rắc vang lên, xương cốt hắn đã gãy.
Âm Hồn du lãng có ở khắp nơi, bọn chúng chú ý đến hắn và lao đến, món ngon từ nơi khác đến, cơ hội dành lấy thức ăn không thể bỏ qua.
Bỗng dưng tất cả dừng lại cuối người trước hai bóng Âm Binh, trên thân thể chúng mặt một bộ giáp dày, bước đến nắm lấy tay Ma Sát kéo đi.
Hắn được lôi đi trên cây cầu, dọc theo hai dòng nước kì lạ, điểm đến của họ là Thâm Uyên.
Bên trong đứng rất nhiều Âm Binh, Âm Tướng, Âm Lĩnh, trên bực cao nhất có bộ xương hình thành Cốt Đỉnh, người ngồi trên nó có danh xưng to lớn, chủ nhân Hoàng Tuyền với tên gọi Âm Hoàng.
Ma Sát được đưa vào bên trong, b·ị b·ắt quỳ trước mặt chủ nhân nơi đây, bên trên âm thanh tiếng nói vang lên.
“Chào mừng ngươi đến với Hoàng Tuyền chúng ta, nơi đây là Âm Ti Hoàng Tuyền. Những người xuống đây ta sẽ cho bọn họ hai lựa chọn.”
Thứ nhất ngươi sẽ c·hết đi, xóa toàn bộ kí ức, linh hồn ngươi sẽ được rửa tội và đưa đến Thiên Giới.
Thứ hai trở thành binh lính Âm Ti Hoàng Tuyền sẽ bị xóa kí ức.
Ma Khí xung quanh thân thể Ma Sát dần tán đi, Linh Khí bắt đầu trở về, nhân cách tàn ác đang lo sợ với người bên trên, hắn trả lại quyền kiểm soát lại cho nhân cách ban đầu.
Đá Quý vừa tỉnh dậy bất chợt la lớn.
“A! Đau quá! Xương cốt của ta!”
Nhìn mọi thứ xung quanh lạ thường, cậu chỉ mới ngủ một giấc thôi mà?
Sau khi nhường quyền kiểm soát cho ma sát, Đá Quý ngủ một giấc trong thần hồn, tâm trí mơ mộng về người con gái từng gặp trong mơ, nhưng lại không thể tiếp tục giấc mơ đó.
Vừa tỉnh giấc đã cảm thấy đau nhức khắp người, Ma Sát đã làm gì trong thời gian qua, cậu không hề biết được, bản thân lại chịu cảnh này, ngước nhìn bên trên thắc mắc hỏi.
“Xin chào ngài, ngài có thể giải thích cho ta, hiện tại ta đang ở đâu không?”
Qua lời nói ông ta, cậu cảm thấy khó tin nhưng tất cả đều là sự thật, bản thân ở Hoàng Tuyền, nơi n·gười c·hết hầu như được đưa về đây.
Bất chợt cậu thốt lên trong vui sướng.
“Cha, Ca ca! Ta vẫn có hi vọng tìm được họ!”
Vui chưa được bao lâu, Âm Hoàng đã dập tắt hoàn toàn hi vọng đó bằng lời nói.
“Bọn họ ư? Chắc hẳn là đi Thiên Giới hoặc có ở đây nhưng đã bị xóa kí ức rồi. Bây giờ ngươi hãy chọn một điều cho bản thân mình đi nào?”
Hai điều mà Âm Hoàng đưa ra đều xóa đi kí ức, cậu không muốn xóa nó, mối thù chưa được trả, thân thể mộ phần Dạ Hồng còn chưa mang về, chưa báo tin lại cho Thành Chủ Hắc Dạ Thành, xác ba người giúp cậu chạy trốn không biết ra sao, toàn bộ mọi thứ không thể từ bỏ được.
Dưới Hoàng Tuyền được chia làm hai phe Âm Ti Hoàng Tuyền và Quỷ Dữ Hoàng Tuyền.
Phe Âm Ti Hoàng Tuyền, lấy đi ký ức của người đ·ã c·hết, tiến hành rửa tội cho họ và đưa đến Thiên Giới.
"Âm Binh đạt đến Trúc Cơ, Âm Tướng tương đương cảnh giới Kim Đan, Âm Lĩnh trạng thái Nguyên Anh, Âm Hoàng không nhận thấy khí tức nào, chắc hẳn rất khủng bố."
Phe Quỷ Dữ Hoàng Tuyền, lấy Tâm Ma người đ·ã c·hết, tiến hành khống chế họ và bộc phát trở nên điên cuồng hơn.
"Quỷ Giới đạt đến Trúc Cơ, Quỷ Xa tương đương cảnh giới Kim Đan, Quỷ Dạ trạng thái Nguyên Anh, Quỷ Hoàng ngang tầm cỡ với Âm Hoàng."