Chương 1: Mất ký ức
Trời u ám, mưa như trút nước, một chiếc ô tô lao qua vũng nước động làm nước bắn tung tóe.
Vài phút sau, chiếc xe dừng trước một quán cà phê, bên trong xe là một nam thanh niên có mái tóc đen bóng, mặc bộ áo sơ mi trắng lịch lãm bước xuống xe. Tay phải duỗi ô, tay trái đóng cửa xe.
Ting...
Nghe âm thanh tin nhắn trong điện thoại, anh ta mở khóa vân tay màn hình nhắn tin trả lời cuộc hội thoại, đôi chân bước lên lề đường, vừa đi được hai bước.
Ầm...
Một tiếng sấm đánh xuống rung chuyển cả khu vực.
Bịch...
Anh ta ngã xuống đất với đôi mắt nhắm chặt, thân thể bao phủ bởi nước mưa. Trên tay anh màn hình điện thoại vẫn sáng và đoạn tin nhắn bên trong vẫn chưa được gửi đi.
“Cô gái: Anh đến rồi à?
Tin nhắn chưa gửi: đợi đã, tôi đang vào... "
“Mưa” và “Sấm” là những hiện tượng tự nhiên thường song hành với nhau khi thời tiết thay đổi.
Mọi người xung quanh đến kiểm tra nhưng rất tiếc tim đã ngừng đập.
Khi con n·gười c·hết đi, linh hồn của họ được đưa lên thiên đường hoặc địa ngục. Nhưng linh hồn của chàng trai trẻ không đi đến hai nơi đó, mà phiêu bạt sang một thế giới khác.
...
Năm cuối Đại Lục Vĩ Thần sắp tròn một ngàn năm, mùa đông tuyết bao phủ khắp lãnh thổ nhân tộc. Thành trì Đế Đô to lớn, phồn hoa thịnh vượng, thiên vận bao phủ, trong con hẻm nhỏ một ông lão ngẩn cao đầu nhìn về phía tây nam nơi có dị tượng lạ thường, miệng lẩm bẩm.
"Vô Thiên Đạo."
Ở đó có một thôn nhỏ tên là Cao Ly nằm ở giữa thung lũng tây nam, được bao bọc bởi dãy đồi phía bắc với hai vách đá ngăn cách khu rừng Bái Nghi và Tây Sơn Đô. Dân số không quá bốn mươi hộ, mỗi hộ dân có ba đến bảy người, tuy địa hình ở đây thuận lợi nhưng lại thiếu nguồn nước, người dân phải lặn lội vào hồ lớn trong khu rừng Trúc Mai để đem về.
Khu rừng rộng lớn đầy rẫy thú dữ, trước kia hằng năm người đi vào đó lấy nước đều b·ị t·hương hoặc c·hết do thú dữ gây ra không đếm xuể. Người dân luôn sống trong thấp thỏm lo lắng mãi cho đến một ngày, trên trời xuất hiện một vị Tiên nhân, dẫn dắt cả thôn bước vào con đường tu luyện. Nhờ tu luyện người dân nhanh chóng thích nghi, đột phá tiến tới cảnh giới cao hơn và họ không còn sợ đám thú dữ nữa.
Ngày hôm sau, một căn nhà nhỏ ở cuối thôn, bóng dáng cậu bé hai tuổi từ trong phòng chạy ra bập bẹ nói với phụ thân vừa mới đi săn về.
"Cha! Tiểu Quý vừa mới ị."
"Ha ha.. Đâu? con dẫn ta đi xem." Phụ thân xoa đầu cậu bé cười nhẹ.
Trong căn phòng đứa bé nằm lăn qua lăn bên cạnh mẫu thân và khóc òa lên.
"Oa... Oaaa..."
...
8 năm sau.
Trước sân xuất hiện hai cậu bé chăm chỉ mải mê tu luyện, trong đó đứa nhỏ hơn năm nay vừa tròn tám tuổi, cậu bé tên Đá Quý, cố gắng học cách mở ra Nội Linh, khai thông kinh mạch người phàm trở thành người tu luyện và bước lên con đường trở thành Tiên.
Giờ phút này là thời điểm mấu chốt để đột phá, hai mắt cậu nhắm chặt, khuôn mặt từng vết nhăn hiện lên, miệng liên tục lẩm nhẩm.
"Cố lên! Cố lên! Sắp thành công rồi."
Trên trời thiên nhiên dị tượng thay đổi, xuất hiện Linh Khí khắp nơi kéo nhau ùa về như cơn lốc, nó điên cuồng lao xuống bao quanh lấy cậu. Sau vài hơi thở, mọi thứ trở về với ban đầu. Đôi mắt cậu dần mở, đưa đôi tay sờ soạng khắp người kiểm tra, xem xem thân thể mình có bị làm sao không? Chợt khuôn mặt cậu hớn hở tươi cười nói lớn.
“Ca ca, cuối cùng đệ cũng có Nội Linh rồi.”
Người được cậu gọi ca ca có tên Đá Phi, da mặt hồng hào, thân thể ú tròn, năm nay mười tuổi, vài ngày trước vừa đột phá lên Luyện Khí tầng hai. Mãi lo tu luyện bỗng cậu ta nghe âm thanh vang vọng vào tai mình mà tỉnh dậy bước đến vỗ vai đệ đệ.
“Tốt lắm, đệ gần đuổi kịp huynh rồi.”
“Hai đứa, vào ăn nhanh nào còn phải đến đầu thôn khảo hạch đó.” Bên trong căn nhà nhỏ bước ra một người phụ nữ vẫy gọi, đó là Thanh Lai mẫu thân của hai cậu.
Kí ức trước năm tuổi? đó là điều Đá Quý luôn thắc mắc, nó như bị thứ gì đó xóa sạch một chút cũng không hề sót lại. Trong ba năm cậu được mẫu thân với ca ca chỉ dạy các điều cơ bản, khả năng sinh tồn, lý thuyết tu luyện,... Nó giúp ích cậu rất lớn trong việc tìm ra đoạn ký ức đã mất, không chỉ thế cậu rất chăm chỉ đọc sách, đôi chân cậu vừa đi vào nhà vừa nghĩ đến thế giới rộng lớn này được gọi là "Đại Lục Vĩ Thần".
Vào thời khai sơ, vạn vật nhờ vào hấp thụ linh khí mà tiến hóa thành con người, với sự tò mò họ tu luyện, lĩnh hội nguyên tố rồi nắm giữ thần cách và xây dựng nên nền văn minh cổ đại, hay nói cách khác là Cổ Lục.
Ngàn năm trước, c·hiến t·ranh giữa các vị thần diễn ra làm cho đại lục bị tàn phá nặng nề, lãnh thổ biến dạng và chia cắt thành nhiều nơi. Trận chiến kết thúc những vị thần bỗng dưng biến mất, để lại nguồn sức mạnh to lớn khác nhau cho thế hệ sau, từ đây Đại Lục Vĩ Thần được hình thành và phân chia làm năm lục địa.
Nhân Tộc vùng đất xanh tươi nằm ở trung tâm đại lục, chứa đựng những khu rừng, dòng sông, thung lũng, đồng bằng rộng lớn, bờ biển, di tích và hầm mỏ. Sự sống mãnh liệt từ mầm cây len lỏi mọc lên khỏi mặt đất mang theo hi vọng và lời chúc phúc từ Mộc Thần đến lãnh thổ Nhân Tộc.
Hoang Vu Đông Ca là lãnh thổ giàu tài nguyên nằm ở phía tây đại lục, được chia làm ba vùng đất tạo nên từ những khu rừng rộng lớn, hồ nước xanh biếc, dãy núi cao, rừng đá sừng sững và dung nham hừng hực thiêu cháy sự sống.
Yêu Tộc vùng đất kỳ bí nằm ở phía nam, nơi ẩn chứa những dị tượng thiên đạo, khu rừng rộng lớn, các dãy núi lơ lửng giữa không trung. Mây trắng thấp thoáng mang theo tia nhiệt từ Lôi Thần khóa chặt linh hồn con người khi bước vào lãnh thổ không vũ.
Ma Tộc vùng đất âm u nằm ở phía bắc, cất giấu nhiều phế tích cổ xưa từ ngàn năm trước, nằm giữa những khu rừng khô héo thiếu sức sống, bóng tối bao trùm, dãy núi cao không hề thấy đỉnh, khắp nơi không khí đầy ắp mùi máu tanh, xác c·hết thối rữa, xương cốt nằm la liệt trên đất. Lãnh thổ bị nguyền rủa bởi một vị Thần.
Thủy Lưu nằm ở phía đông, biển cả mênh mông kéo theo sự lạnh giá từ những tảng băng khổng lồ trôi nổi, loài hải âu thường xuất hiện vào mỗi buổi nắng sớm, chúng bay lơ lửng giữa vùng biển để kiếm mồi. Người xưa nói rằng vị Thần Băng vì không muốn lâm vào mê cảnh tình yêu mà lẩn trốn vào Băng Địa.
Biên giới phía bắc ngàn năm nay hai tộc không ngừng c·hiến t·ranh giành lãnh thổ, biên giới phía nam thú triều ngày một tăng, hai biên giới này đối với Nhân Tộc là nỗi lo sợ rất lớn, để khắc phục điều đó họ xây dựng bảy Thành Trì vững chắc nằm rải rác quanh biên giới.
Đông Nam Dạ Long Thành.
Phía Nam Thành Nam Minh.
Tây Nam Tần Thanh Thành.
Phía Tây Thành Tây Huyền.
Tây Bắc Kim Liêu Thành.
Phía Bắc Thành Bắc Tinh.
Đông Bắc Hắc Dạ Thành.
Ở giữa tòa Cung Thành to lớn vĩ đại được gọi là Đế Đô, người đời tương truyền rằng nhờ vị Thần ban phúc nên linh khí nơi đây mới dồi dào. Khắp nơi các gia tộc lớn nhỏ đổ xô kéo về, họ muốn con cháu mình vào môn phái tu luyện để đạt được thành tích lớn giúp nâng cao thế lực mình.
Trong những cuốn sách đọc qua cậu quan tâm nhất chính là cuốn "Truyền Thuyết Vĩ Thần" do vị Tiên Nhân trước khi rời đi để lại cho người dân trong thôn, họ sao chép và truyền lại cho con cháu đời sau.
Trong sách nói rằng mỗi một người muốn bước lên con đường tu luyện trước tiên phải học cách hấp thụ linh khí của đất trời, khai mở Nội Linh bước vào Cảnh Giới và có sức mạnh từ thần tiên ban cho mà người phàm không thể so sánh được.
Cảnh Giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Bán Tiên, Tiên, Thiên, Thần.
Luyện Khí mở ra Nội Linh hấp thu Linh Khí từ thiên nhiên giúp cơ thể người phàm trở nên cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn và được chia làm mười tầng.
*Nội Linh: Khai thông Kinh Mạch các khiếu liên kết với nhau tạo thành một ngọn lửa nằm trong thân thể.
Trúc Cơ khai mở Huyết Mạch, mỗi một người sống trên đại lục hầu hết đều có huyết mạch khác nhau nắm giữ năng lực đặt biệt tùy theo mỗi loại.
Kim Đan tạo ra đan điền chứa Linh Hệ, khi con người học cách khống chế nguyên tố là lúc đan điền hình thành.
Nguyên Anh lĩnh hội Ngự Không có khả năng bay lượn trên không trung một cách tự do và hóa hư thành thực.
Ba cảnh giới này chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, viên mãn.
Bán Tiên có hai cảnh giới tiên cốt, tiên thể.
Tiên, Thiên và Thần không có trong sử sách.
Ngoài tu vi ra huyết thống cũng giúp ích cho việc tu luyện đột phá xiềng xích cảnh giới nhanh hơn, được phân làm bình thường, cao cấp và truyền thuyết.
Linh Hệ là sức mạnh nguyên tố nằm bên trong mỗi người, không thể sử dụng cho đến khi đạt tới cảnh giới Kim Đan. Ngũ hành: Thủy, Hỏa, Kim, Mộc, Thổ.
Ngộ tính nâng cao khả năng lĩnh hội chiêu thức và tu luyện rất nhanh chóng. Được phân làm cửu đẳng, từ tam đẳng trở lên sẽ được môn phái tuyển chọn làm ngoại môn đệ tử.
Vị Tiên nhắc nhở ba năm một lần, đệ tử môn phái sẽ cử người tới tìm kiếm người đủ năng lực tu luyện bước vào tiên môn.
Ở lãnh thổ nhân tộc có ba đại môn phái lớn là Phi Kiếm Tiên, Thiết Kim Tiên và Hồng Băng Linh. Chưa hết hàng ngàn gia tộc lớn nhỏ tự thành lập môn hộ riêng, họ rèn luyện đệ tử không khác gì môn phái. Hầu hết người tu luyện đều muốn vào môn phái hay gia tộc nào đó, bởi bên trong có rất nhiều thứ dành cho người tu luyện để trở thành Tiên.
Ở Đế Đô Phi Kiếm Tiên và Thiết Kim Tiên luôn cạnh tranh nhau còn Hồng Băng Linh rất bí ẩn. Họ ở Thủy Lưu rộng lớn mênh mông, không ai biết chính xác vị trí nằm ở đâu và chỉ những đệ tử môn phái mới vào được.
Phi Kiếm Tiên tu luyện về Kiếm Khách rất được nhiều người biết đến với Kiếm Pháp uy lực có thể chém thiên lập địa.
Thiết Kim Tiên chuyên về Võ Công tôi luyện thể chất bản thân, nắm giữ Công Pháp chống chọi lại tất cả các yếu tố trên Đại Lục.
Hồng Băng Linh chuyên tu Băng Liên, họ học Băng Pháp đặc biệt là chỉ thu nhận nữ đệ tử có Linh Hệ Thủy với Băng. Hiển nhiên vì sự hiếm hoi này nên môn phái được xem như là yếu nhất nhưng so về chất lượng lại rất mạnh.
Mẫu thân cậu thuộc huyết mạch thạch hầu cao cấp, ngộ tính nhị đẳng, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, linh hệ Mộc.