Thiên Tuyết Ấn

Chương 45: Tôi chọn tin tưởng anh




Mọi người tản ra đi về phòng nghỉ ngơi. Ông Đạo viết hồi đáp. Ông để thư lại vào hộp gỗ của Huyền lão rồi dặn người đưa sang Huyền Tông Hội.

Tuyết về phòng, cô vừa bật đèn đã thấy Thiên ngồi trên giường, cô không biết Thiên đã lẻn vào đó từ khi nào.

Tuyết hừ lạnh dằn mặt. Thiên chỉ biết cười trừ rồi kéo cô ngồi vào lòng mình. Anh để cằm lên vai cô, ôm chặt không rời. Q

"Em đang tính cái gì vậy, kể anh nghe đi."

"Chẳng phải tôi đã nói lúc nãy rồi sao, đến Huyền Tông Hội đặt giao kèo".

"Điều kiện của bọn họ là tiền và nữ nhân mệnh âm. Tiền thì có thể, còn người thì em tính đưa họ thật sao?".

"Anh có tỉnh táo không vậy? Nghĩ sao mà tôi đưa người cho bọn chúng". 4)

Tuyết nhìn anh nạt lớn. Cô chợt đưa tay bịt miệng vì quên mất mình đang ở nhà nội, còn có những người khác đang ở phòng bên. Thiên bật cười khanh khách trước hành động đáng yêu này của cô. Tuyết bị ngượng chỉ còn cách nhéo Thiên một cái cho bỏ ghét.

"Vậy em sẽ tính thể nào?". Thiên cọ cằm vào vai cô như con mèo bám chủ.

"Anh mè nheo thật đó". Tuyết huých vai đẩy Thiên, miệng làu bàu mắng anh.

Thiên không quan tâm cái lườm của Tuyết, anh chỉ một mực muốn biết ý định của cô là gì để có cách ra tay tương trợ. Nữ nhân này của anh cũng tâm cơ, lại có tính nóng nảy, anh chỉ sợ bản thân không kịp trở tay. Tuyết thở hắt rồi nói.

"Tôi sẽ đổi điều kiện giao kèo. Đó sẽ là tiền và cái mạng *** của chúng". (

Thiên ngạc nhiên nhìn cô. Hình như lúc nãy cô vừa chửi thề một tiếng. Thiên vội siết chặt cô trong vòng tay như sợ Tuyết sẽ lao ra ngoài mà tìm bọn Huyền Tông Hội tính sổ ngay lúc này.

"Em đang nói gì vậy? Em định dùng linh lực đó nữa sao? Không được, anh không đồng ý".

Tuyết chợt nhìn anh cười ha ha. "Tôi có anh rồi mà gọi linh lực ra làm gì?". 3*



Thiên sững người, ánh mắt pha trộn nhiều cảm xúc phức tạp. Câu nói này nghe thì có vẻ đang sai bảo, lợi dụng nhưng sao giọng điệu chậm rãi lại khiến người ta cảm thấy ấm lòng như vậy. Cô là đang thể hiện sự tin tưởng với anh sao?

Từ chuyện anh là Quỷ Vương, Tuyết không những không nói với người nhà mà còn như đang giúp anh bao che.

Mỗi lúc thấy anh sắp lộ quỷ dạng thì cô sẽ kiếm chuyện sai vặt để kéo anh đi chỗ khác.

Đồ ăn trong nhà mấy ngày nay đều là rau và cá, hoàn toàn không có thịt đỏ, vì Tuyết biết anh sẽ mất kiểm soát khi thấy chúng. Cô giả vờ lý do là mình không khỏe, muốn ăn uống thanh đạm vài hôm. Khỏi nói cũng biết cả nhà chiều theo ý Gia Tuyết thế nào, không một ai nghi ngờ hay phản đối. *

Lời nói của Tuyết khiến Thiên cảm thấy vui trong lòng. Anh đẩy cô nằm xuống giường định hôn thì Tuyết nói nhanh ngăn cản.

"Này này, tôi là đang làm theo giao kèo đấy. Chẳng phải trước đó nói là anh đảm bảo an toàn cho tôi sao? Không có cần xúc động vậy đâu".

Anh bật cười trước đôi má đang đỏ gắt của Tuyết. Anh nằm xuống bên cạnh, kéo cô sát lại mình. Chợt anh lên tiếng nói cảm ơn cô. Vì cô đã tin tưởng anh, vì cô giúp anh che giấu thân phận. Hành động của Tuyết như là cô đang muốn để anh hòa nhập với cuộc sống loài người một lần nữa.

Tuyết đánh trống lảng, giải thích đơn giản vì không muốn cả nhà lại hoảng sợ, sự ám ảnh với Quỷ Tộc nên dừng lại ở trận chiến của 7 năm về trước.

"Lúc không xoa được chữ ký quỷ tôi đã rất sợ, nhưng khi thấy anh vào thì tôi lại cảm thấy vững tâm một chút. Tôi biết anh có cách giúp tôi mà đúng không?".

Tuyết chợt nhích người, gối đầu lên tay Thiên. Cô vừa nói vừa chọc chọc vào khuôn ngực rắn chắc của anh mà nũng nịu. Tuyết lại bày ra cái dáng vẻ yếu đuối khiến người khác chỉ muốn hết lòng bảo vệ.

Lần này, Tuyết định sẽ nhờ quỷ lực của Thiên để thị uy. Mục tiêu là ép Huyền lão phải ký giao kèo đảm bảo an toàn cho Trần gia. Tuy nhiên, Huyền lão là tên cáo già gian manh, Tuyết phải suy nghĩ thật kỹ các điều khoản và kế hoạch dự phòng. Trước khi biết được kẻ đứng sau sai lệnh truy sát năm đó thì Tuyết vẫn muốn bớt đi một phần thể lực có nguy cơ trở thành thù địch với gia tộc.

Suy cho cùng thì Huyền lão cũng là kẻ tham sống sợ chết. Cơ thể trẻ trung khó khăn lắm mới có cơ hội đổi được thì tất nhiên sẽ là thứ ông ta nâng niu. Huyền lão năm xưa cũng đã tận mắt nhìn thấy sức mạnh của Tuyết. Cô hy vọng có thể nhờ đó mà bắt ông ta đồng ý lập thoa thuận với mình.

Thiên dù sao cũng là Quỷ Vương chính thống, không lai tạp như Huyền lão. Sức mạnh của anh chắc sẽ khiến bọn chúng chấp nhận điều kiện. Tất nhiên, nếu không đủ thì có lẽ cô vẫn sẽ phải gọi lửa thiên trợ giúp. @

"Được rồi, em không tự ý làm liều là được. Việc còn lại cứ giao cho anh".

"Tôi biết rồi". Tuyết hậm hực đáp lời.

Chợt cô xoay người nằm sấp lên người anh, hành động này làm Thiên luống cuống. Tuyết nhìn sâu vào ánh mắt của anh như muốn nói gì đó, nhưng cô mãi không cất tiếng, chỉ lặng lẽ như thế mà nhìn gương mặt tuấn mỹ với đôi mắt đã về quỷ dạng từ lúc nào. 2°



Tuyết không biết phải lý giải thế nào, nhưng cô cảm nhận được có thứ gì đó liên kết hai người bọn họ. Thứ gì đó mách bảo cô rằng đây là người mà cô có thể chọn để đồng hành. Dù rằng hắn ta đang là một con quỷ hung hăng, nhưng tiếp xúc một thời gian thì cô lại chẳng còn sợ hãi phải kiêng dè.

Cô ngả đầu lên lòng ngực của anh, áp tai nghe ngóng nhịp đập bên trong. Nó là nhịp đập của một con người hay một con quỷ đây. Cô lại nhẹ nhàng hỏi anh.

"Thiên, anh bao nhiêu tuổi rồi?".

"Sao em lại hỏi vậy?". Thiên có chút bất ngờ.

"Toi muon biet".

"Anh 30 rồi".

"Không thể nào là 30 được, anh là Quỷ Vương mà". Tuyết ngẩng đầu phản bác. 2

"Anh là Quỷ Vương tái sinh vào Nhân Giới nên cũng sẽ có thọ mạng như con người bọn em, đến hết thọ mạng sẽ lại quay về Quỷ Giới".

"Vậy nên ở đây khi biến thân anh mới phải chịu đau đớn sao?".

"Không, sự đau đớn của anh đến từ một sự phong ấn khác".

Tuyết lại huyên thuyên hỏi hết thứ này đến thứ khác. Cô đang cố gắng tìm điểm yếu từ quỷ dạng để làm điều kiện trao đổi với Huyền lão. Thiên để mặc cho cô trêu ghẹo cơ thể mình. Cô hết giật giật tóc, rồi lại vuốt vuốt đôi chân mày, sờ mũi, sờ cằm. Cô còn bạo gan mà nắn nắn bắp tay của Thiên, rồi đấm nhẹ mấy cái lên ngực anh. Cô như là đang kiểm tra thử độ tốt của tên hộ vệ này.

"Tuyết, em kiểm tra xong chưa?". Thiên sắp không chịu đựng nổi sự quấy rầy nãy giờ mà bùng phát, anh rít lên một tiếng để đè nén sự nôn nao dưới hạ thân.

"Anh có thể tồn tại vượt thọ mạng của con người không? Giống như Huyền lão đã nhập thân với Bạch Hổ". Tuyết vẫn ngẩn ngơ hỏi anh.

Thiên đưa ánh mắt đã xám xịt của bậc Quỷ Vương mà nhìn cô.

"Có thể. Nhưng anh sẽ không làm vậy. Tham luyến ở nhân gian này của anh là em. Chúng ta sẽ cùng nhau đi hết kiếp người, rồi cùng về Quỷ Giới"