Người người trong ai nấy đều vì việc này mà bận rộn đến tối mặt tối mũi. Người thì chuẩn bị lễ vật, kẻ thì lo tổ chức lễ mừng. Dường như không có một ai có chút thời gian rãnh rỗi.
Nghe đâu Hoàng đế và Diệu Thái Hậu rất kính trọng Thái Hoàng Thái Hậu này nên mới chuẩn bị long trọng như thế.
Bề ngoài là nói kính trọng nhưng thật chất là do bà ta nắm giữ đại quyền trên triều đình lẫn hậu cung, vì vậy cho nên bọn họ mới tỏ ra như thế.
Thọ yến đã tổ chức, nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy Thái Hoàng Thái Hậu đâu, lo lắng, Hoàng Đế - Võ Nguyên Trung hỏi:
"Tại sao tổ mẫu chưa đến?"
Diệu Thái Hậu - Diệu Tôn ngồi bên cạnh, ôn tồn bảo:" có lẽ người đang trên đường tới, đợi thêm lát nữa cũng không sao?"
Thời gian quả thật là không đợi người, cách đây 45 năm về trước bà chỉ là một Tài Nữ nhỏ bé, sau đó thì được làm Hoàng hậu, Thái hậu. Bây giờ bà đã là Thái Hoàng Thái Hậu, là Hoàng tổ mẫu của đương kim hoàng đế, trong tay nắm giữ đại quyền trên triều chính, không ai là không sợ.
Việc này có lẽ bắt đầu từ thời hoàng đế trước, khi đó bà vẫn là Hoàng thái hậu, tiên đế bị yêu nữ Bạch Liên Hoa đầu độc, bà là người đích thân lên triều nhiếp chính, tiêu diệt gian thần, đẩy lùi Đại Tuyên.
Sau khi mọi chuyện kết thúc, yêu nữ Bạch Liên Hoa cũng bị bà cho người lọt da, xẻo thịt.
Người xưa nói không sai, muốn nắm giữ được đại quyền thì phải biết giết người, tay phải nhuộm màu máu. Nhờ vào vụ việc này mà ai cũng sợ bà, vì thế nên bà ta từng bước tiến đến địa vị ngày hôm nay.
Vậy mà sau mấy mươi năm trôi qua, ngoảnh đi ngoảnh lại thì bọn họ không còn nữa. Chỉ còn lại một mình bà ngồi đây thơ thẩn, bên cạnh chỉ là những kẻ chỉ biết xua nịnh, ngày ngày phải sống trong sự cô đơn và cái lạnh lẽo.
.........
Yến tiệc tới đây cũng đã kết thúc, mọi người thay phiên nhau lên chúc mừng rồi lại tặng lễ vật. Đến khi tàn tiệc thì ai về nhà nấy.
Trên bàn của bà có một chiếc hộp nhỏ, bà mở ra rồi cười.
Bên trong đó là một cây sáo làm ngọc đã cũ, vật này dường như đã từng bị vỡ nên thân sáo còn được bọc lại bằng một lớp bạc, nhìn qua chắc là vật đã lâu năm.
Thật ra đây là cây sáo của Võ Tương Minh, phu quân của bà. Hắn đã đi lâu lắm rồi, thứ duy nhất hắn để lại cho bà chính là cây sáo này.
Nghĩ lại thì đúng là ngốc, chuyện này nếu không do ả tiện nhân Bạch Liên Hoa thì có lẽ giờ đây bà sẽ không đau khổ như thế này, cũng do ả mà bà mới hiểu lầm hắn khiến cho âm dương cách biệt.