Thiên Thánh

Quyển 6 - Chương 104: Giết Người Lập Uy




Lý Nhược Nhiên đi tới bên cạnh Ý Thiên, cười mắng:

- Lại cậy mạnh, nhìn bộ dáng của ngươi giống như kẻ nghiện giết ngươi, ngươi còn muốn giết người nữa sao?

Ý Thiên cười nói:

- Người thương ta là tỷ tỷ. Người hiểu ta là sư tỷ. Nơi này chúng ta có không ít kẻ thù, dù sao bọn chúng không trốn được, đây chẳng phải là cơ hội tốt nhất sao?

Lý Nhược Nhiên khẽ nói:

- Ngươi đúng là dũng cảm, ngươi nói ngươi còn muốn giết ai đây?

Ý Thiên nhìn qua người bốn phía, chỉ vào Mạc Thương Huyền nói:

- Chỗ này không phải chỉ có một sao, còn có thanh sam khách bên cạnh Phi Phàm công tử đấy, đó cũng là quả hồng mềm, nên bóp dễ nhất.

Mạc Thương Huyền nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, hừ lạnh nói:

- Muốn giết ta, chỉ sợ ngươi không có bản lãnh đó.

Phi Phàm công tử trừng mắt Ý Thiên, cảnh cáo nói:

- Đừng vội cuồng vọng, trêu chọc ta ngươi sẽ hối hận.

Ý Thiên cười giả tạo nói:

- Vậy sao? Chúng ta thử một lần đi.

Phiêu nhiên lóe lên, Ý Thiên bay tới bên cạnh Mạc Thương Huyền, tốc độ không nhanh không chậm, thong dong bình tĩnh.

Sắc mặt Mạc Thương Huyền âm trầm, tuy hắn tấn thăng làm Huyền Hoàng, nhưng vừa vặn Nam Cung thế gia hai đại Thánh Hoàng đều bị Ý Thiên một chiêu giết chết, hắn không có lực phản kháng gì cả.

Ánh mắt Tà Thần công tử lạnh như băng, ngăn trước mặt Mạc Thương Huyền, ngữ khí bất thiện nói:

- Nam Cung Phi Vũ, đây cũng không phải là nơi ngươi giương oai, ngươi tốt nhất nên quy củ một chút cho ta.

Ý Thiên đình chỉ tiến lên, ngẩng đầu nhìn qua Long Dao Châu, mỉm cười nói:

- Đây là ân oán giữa ta và Mạc Thương Huyền, không có liên quan tới ngươi. Ta khuyên ngươi tốt nhất không nên can thiệp vào, miễn hối hận.

Tà Thần công tử cười lạnh nói:

- Mạc Thương Huyền bây giờ là người của ta, ngươi muốn giết hắn chính là gây sự với ta, ta há có thể tùy ý cho ngươi làm càn.

Đối chọi gay gắt, Tà Thần công tử không hề nhượng bộ chút nào. Ý Thiên cười cười, lãnh khốc nói:

- Đã như vậy, vậy đừng trách thủ hạ ta vô tình.

Lời còn bên tai, Ý Thiên quỷ dị vượt qua người Tà Thần công tử, xuất hiện bên cạnh Mạc Thương Huyền, một chiêu bóp cổ của hắn, nhưng không có lập tức giết người, mà là khiêu khích nhìn qua Tà Thần công tử Cao Tuấn Đức.

Ánh mắt Tà Thần công tử kinh biến, đáy mắt mang theo thần sắc không tưởng tượng nổi, trầm giọng nói:

- Buông hắn ra, bằng không thì ngươi sẽ hối hận.

Ý Thiên mỉa mai nói:

- Vậy sao? Hiện tại chỉ sợ người hối hận là ngươi. Đến đây, hắn nằm trong tay của ta, hắn đang nằm trong tay của ta, hắn còn một đường hy vọng a.

Mạc Thương Huyền tức giận run lên, giận dữ hét:

- Nam Cung Phi Vũ, ngươi đánh lén ám toán, không tính là hảo hán, có giỏi quang minh chính đại phân cao thấp với ta này.

Ý Thiên nhìn qua Mạc Thương Huyền đang tức giận, khẽ nói:

- Ta có thể không giết ngươi, nhưng mà ngươi có nhớ ân oán của chúng ta không? Từ khi mới bắt đầu, ta chưa từng nghĩ sẽ giết ngươi, chưa từng nghĩ qua sẽ tranh giành cái gì với ngươi, là lòng dạ hẹp hòi của ngươi ép ngươi vào tuyệt lộ, đáng tiếc ngươi đến nay cũng còn chấp mê bất ngộ.

Mạc Thương Huyền cuồng tiếu nói:

- Long Dao Châu là hôn thê của ta, nếu không có ngươi chặn ngang một cước, nàng làm gì cải biến tâm ý, dời tình đừng luyến. Nam tử hán đại trượng phu, thù giết phụ, mối hận đoạn thê, đây là chuyện không thể nào tha thứ.

Ý Thiên khẽ nói:

- Nói thật đường hoàng, Long Dao Châu đang ở đây, chính ngươi hỏi nàng, từ đầu đến cuối nàng có từng ưa thích ngươi chưa? Đây đều là ngươi một bên tình nguyện, lại đem oán khí phát tiết lên đầu của ta, ngươi thực cho rằng ta là đại thiện nhân sao?

Mạc Thương Huyền quát:

- Nếu không có ngươi, nàng nhất định sẽ yêu thích ta! Là ngươi cướp đoạt nàng ta đi.

Ý Thiên cười lạnh nói:

- Nếu ngươi tới chết còn chưa tỉnh ngộ, ta cũng thành toàn cho ngươi.

Nói xong Ý Thiên hai mắt mang theo một tầng sương mù, ánh mắt mê ly cổ quái, mang theo vẻ quái dị.

Một khắc này Mạc Thương Huyền đột nhiên kêu lên thảm thiết, giãy dụa kịch liệt, thân thể lập tức vỡ vụn, thân thể biến thành mấy vạn khối, lơ lửng ở giữa không trung, cảnh tượng cực kỳ quái dị.

Tà Thần công tử nổi giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Ý Thiên, phất tay đánh ra một chưởng, làm cho không gian sinh ra chấn động kịch liệt, trước mặt Ý Thiên xuất hiện vòng xoáy thời không giống như lỗ đen.

Ý Thiên sớm có đề phòng, hỏa diễm bao phủ quanh thân, hỏa diễm màu đỏ tím hội tụ trước nưực hình thành quang thuẫn, sinh sinh ngăn cản một chưởng của Cao Đức Tuấn.

Người xem cuộc chiến thấy thế thần sắc kinh ngạc, dường như không thể ngờ Ý Thiên lại dùng thân thể Thánh Hoàng đón đở một kích của Vũ Đế, đây là chuyện không lý trí.

Nam Cung Uyển Nghi cùng Lý Nhược Nhiên tập trung tinh thần, mật thiết lưu ý tình huống của Ý Thiên, chỉ cần hơi có bất thường, hai người sẽ xuất thủ cứu giúp.

Sắc mặt Tà Thần công tử tức giận, khẽ nói:

- Cuồng vọng, ngươi cho rằng ngươi có thể đón đở một chưởng của ta sao? Không biết lượng sức.

Ý Thiên lạnh lùng bật cười, cũng không trả lời, ánh mắt tập trung vào hai mắt Tà Thần công tử, toát ra khiêu khích và cười nhạo.

Trong lòng Tà Thần công tử giận dữ, nhưng khi tay phải của hắn chạm vào quang thuẫn trước ngực Ý Thiên thì cảm giác lửa nóng thiêu đốt làm hắn đau đón hét lên.

- Cái này... Đáng giận...

Nổi giận gầm lên một tiếng, Tà Thần công tử thấy cánh tay phải bốc cháy, ngay cả huyết nhục cũng bị đốt hủy, đau tới mức hắn hét lên như điên.

Lóe lên trở ra, Tà Thần công tử nhanh chóng kéo dài khoảng cách, mà Ý Thiên lại như ảnh tùy hình, tùy ý Tà Thần công tử thay hình đổi vị thế nào cũng không thể thoát Ý Thiên truy kích.

- Nam Cung thế gia uy chấn Nam Dương, há có phải Tà Bất Tử Phái có thể so sánh.

Giọng của Ý Thiên lãnh khốc cùng hàn ý, làm người xem cuộc chiến khiếp sợ.

Tà Thần công tử chính là cường giả Vũ Đế, mặc dù chỉ vừa tấn chức Vũ Đế, dựa vào dung hợp Thiên Niên Thi Vương mà cưỡng ép tấn chức, nhưng mặc kệ như thế nào, hắn dù sao cũng là Vũ Đế, khác biệt một trời một vực với Thánh Hoàng.

Nhưng hôm nay Tà Thần công tử dung hợp Thiên Niên Thi Vương, phối hợp Tà Bất Tử Phái Tà Bất Tử Quyết, có được Bất Tử Chi Thân, thực sự không chịu nổi Phần Thiên Quyết của Nam Cung thế gia.

- Im miệng, ta muốn giết ngươi!

Hô to một câu, Tà Thần công tử bộc phát khí thế kinh thiên, khi chạm vào khí lãng trước người Ý Thiên lại bị hóa giải, cũng không có phát huy công hiệu xứng đáng.

Vung tay lên Tà Thần công tử triển khai công kích cận thân, quyền cước mau lẹ lăng lệ, đánh cho không gian vỡ tan, thời không vặn vẹo.

Ý Thiên hai mắt nhắm lại, trước mặt bao người nên có cố kỵ, vô số ý niệm trong đầu lóe lên, cuối cùng cong ngón tay búng ra, một nhúm hào quang đen nhánh bí mật im ắng bắn ra, lập tức đâm rách Bất Tử Chi Thân của Tà Thần công tử, đánh trúng thân thể của hắn.

Gào rú một tiếng, Tà Thần công tử lóe lên rồi biến mất, hắn giống như gặp quỷ, dùng tốc độ nhanh nhất xuất hiện bên cạnh Hỏa Dực Vương Xà, thân thể run rẩy kịch liệt, gương mặt tuấn mỹ vặn vẹo biến thành, thống khổ tới cực điểm.