Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 231




Cầm Tử Nha thấy một màn như vậy, sắc mặt khẽ biến:

- Sát Lục lĩnh vực của Lăng Sâm bị Lâm Minh phá được!

Trong ảo cảnh, thời gian trôi đi với tốc độ khác, vừa rồi, trong nháy mắt Lâm Minh tạm dừng, chỉ sợ đã giao thủ kịch liệt ở trong Sát Lục lĩnh vực của Lăng Sâm, mà kết quả rõ ràng, Lăng Sâm bị thua, Lâm Minh thắng.

- Tại sao có thể như vậy, Sát Lục lĩnh vực của Lăng Sâm là do hắn dựa vào Tu La võ ý, cùng sát khí nhiều năm tích lũy và kinh nghiệm nghĩ ra tạo thành, tuy rằng tu luyện cái này rất dễ hình thành tâm ma, nhưng luận về lực công kích, hẳn là rất mạnh, bản thân Tu La võ ý của Lăng Sâm đã hung lệ bạo ngược, công phòng nhất thể, mà Không Linh võ ý của Lâm Minh lại có thiên hướng yên tĩnh không linh, là một loại võ ý thiên về phụ trợ tu luyện, tại sao kết quả Lăng Sâm lại thua?

Tuy rằng tu vi của Tôn Hữu Đạo không cao, nhưng mà kiến thức phi phàm, vài ba câu đã nói trắng ra đặc điểm võ ý của Lăng Sâm và Lâm Minh.

Cầm Tử Nha nói:

- Vốn ta cũng nghĩ như vậy, Không Linh võ ý, ta chỉ coi nó là một loại thủ đoạn tu luyện, nếu nó cũng có thể dùng để công kích thì chỉ có thể nói, ngộ tính của Lâm Minh rất khủng bố.

Vận dụng võ ý như thế nào, phải do võ giả tự tìm hiểu, cũng chính là ngộ tính.

- Có lẽ không phải công kích, mà có thể ổn định thần hồn, cho nên mới có thể phá được võ ý ảo cảnh của Lăng Sâm, mặc kệ là tình huống nào thì Lâm Minh chính là một thiên tài.

Hai người võ phủ chủ xác định Lâm Minh ngộ tính kinh người, lĩnh ngộ ra cách dùng Không Linh võ ý, nhưng mà bọn họ có nằm mơ cũng không nghĩ tới, Lâm Minh lại lĩnh ngộ võ ý thứ hai.

Nếu không thì chỉ sợ bọn họ phải kinh sợ nói không lên lời, võ giả lĩnh ngộ hai loại võ ý chỉ tồn tại trong điển tịch. Đừng nói là Thiên Vận quốc, cho dù Thất Huyền cốc khắp ba mươi sáu nước, lịch sử ngàn năm ghi lại cũng không nghe nói có ai lĩnh ngộ võ ý thứ hai.

Tuy rằng Luân Hồi võ ý phá tan Sát Lục lĩnh vực của Lăng Sâm, nhưng mà Lâm Minh cũng không có chút cảm giác tự đắc, hắn có thể làm được điểm này, vẻn vẹn chỉ có một nguyên nhân. Đó chính là Luân Hồi võ ý của hắn so với Tu La võ ý của Lăng Sâm thì đẳng cấp cao hơn rất nhiều.

Nhưng trên phương diện khai thác sử dụng, hắn lại không làm được bằng Lăng Sâm.

Lăng Sâm đã tìm hiểu Tu La võ ý này tới mức tận cùng, đào ra tất cả tiềm lực. Mà Luân Hồi võ ý đối với mình lại là loại lĩnh ngộ rất hiếm, thậm chí biết rõ Luân Hồi võ ý có thể sử dụng để rèn luyện linh hồn, cũng bởi vì bây giờ không dùng linh hồn lực nhiều lắm. Cho nên hắn không nghiên cứu cẩn thận.

- Luận ngộ tính, ta không bằng Lăng Sâm.

Lâm Minh cảm khái trong lòng, kỳ thật hắn đã quên trong vòng nửa năm ngắn ngủi, mình đã thu được rất nhiều đồ vật cần tinh nghiên tìm hiểu, Hỗn Độn Cương Đấu kinh, Minh Văn thuật, Luyện Lực Như Tơ, Tà Thần lực, Không Linh võ ý, Kim Bằng Phá Hư, Luân Hồi võ ý, nhiều thứ như vậy đều cần nghiên cứu, cho nên bộn bề muôn việc... Tu luyện, hắn có rất ít thời gian.

Có thể đem Luyện Lực Như Tơ luyện đến năm ngàn cỗ, đồng thời tập được Tà Thần lực và Kim Bằng Phá Hư, tuy rằng đó còn có một phần trí nhớ của vị tiền bối đại năng kia trợ giúp. Nhưng có thể làm được những điều này, ngộ tính của Lâm Minh cũng coi như rất không tệ.

Mà Lăng Sâm đã sớm ngộ được Tu La võ ý, nhiều năm cẩn thận nghiên cứu, trên phương diện võ ý, tự nhiên không phải Lâm Minh có thể sánh bằng.

Lúc này. Lăng Sâm đã đứng lên, sắc mặt cũng khôi phục được một chút, tay nắm chặt trọng kiếm, chặn ngang trước ngực, thở dài:

- Lâm Minh, ngươi là võ giả trong thế hệ trẻ tuổi của Thiên Vận quốc những năm gần đây khiến ta khâm phục nhất, ta đã mong chờ chiến một trận đã lâu, Sát Lục lĩnh vực bị phá, kỳ thật ta đã thua hơn phân nửa, nhưng ta không hy vọng ngươi sẽ lưu thủ, ta muốn biết thực lực của ngươi rốt cuộc mạnh cỡ nào?

- Được! Đến đây đi!

Có đối thủ như Lăng Sâm, Lâm Minh phát ra khâm phục từ đáy lòng, đây mới là võ giả chân chính, một lòng theo đuổi con đường võ đạo, mà như đám người Trương Quan Ngọc, Âu Dương Địch Hoa, bọn họ tập võ cũng chỉ vì địa vị của mình, có tâm tư riêng, có thời gian thường để hưởng thụ vinh hoa phú quý, sắc đẹp quyền tài.

Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương đưa ngang, trên mũi thương lóe lên lôi điện màu tím.

Lôi điện uốn lượn giống như một con rắn dài, quấn quanh thân thương.

Triệu hồi lôi đình lực lượng cũng có nghĩa Lâm Minh không hề lưu thủ, toàn lực ứng phó đánh bại đối thủ, cũng chính là sự tôn kính nhất đối với võ giả.

Ánh mắt Lăng Sâm ngưng trọng, đây là... Hắn nắm giữ lôi đình lực lượng sao?

Cầm Tử Nha và Tôn Hữu Đạo cũng ngồi không yên, ngay cả Tần Hạnh Hiên, Tần Tiêu, Mộc Dịch, Bạch Tĩnh Vân cũng gắt gao mở to mắt nhìn.

Võ giả Lôi hệ?

Phần lớn võ giả, chân nguyên trong cơ thể là vô thuộc tính, nhưng mà một ít võ giả có thuộc tính ngũ hành, ví như Bạch Tĩnh Vân có Thủy thuộc tính, Chu Viêm là Hỏa thuộc tính.

Loại chân nguyên thuộc tính ngũ hành này so với chân nguyên vô thuộc tính nhiều hơn một ít năng lực đặc thù, nhưng mà phương diện lựa chọn công pháp lại có rất nhiều hạn chế, rất khó nói có nó là tốt hay là xấu.

Trừ chân nguyên ngũ hành ra, còn có hai loại chân nguyên Phong, Lôi siêu thoát khỏi ngũ hành lực.

Mà hai loại chân nguyên thuộc tính này đã ít lại càng ít, so với chân nguyên ngũ hành thuộc tính càng mạnh hơn nhiều.

Đặc biệt Lôi thuộc tính, tốc độ công kích thập phần nghịch thiên, tìm khắp toàn bộ Thiên Vận quốc, võ giả Lôi thuộc tính cũng không nhiều, hơn nữa đa số tuy rằng có Lôi thuộc tính, nhưng mà độ phù hợp lại không tốt, cho dù tu luyện Lôi hệ công pháp cũng chưa chắc sẽ có thành tích lớn.

Nhưng bây giờ nhìn Lâm Minh tùy ý triệu hoán ra lôi điện, hơn nữa ẩn chứa năng lượng kinh người như vậy, rõ ràng đã tu luyện tới đại thành.

Đây là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ nửa năm hắn đã hiểu thấu đáo một bộ công pháp Lôi hệ?

Tàng Thư các trong Thất Huyền võ phủ căn bản không có công pháp Lôi hệ, công pháp Lôi hệ Lâm Minh lấy được từ đâu?

- Xem ra lần này ra ngoài lịch lãm, Lâm Minh có cơ duyên khác!

Cầm Tử Nha nói xong, trong lòng cũng hâm mộ Lâm Minh, Thiên Diễn đại lục rất nhiều cơ duyên, nhưng cơ duyên cũng kèm theo nguy hiểm, không có cơ duyên nào là hoàn toàn cho không, nên muốn nhận được nó, cũng phải đủ can đảm, đồng thời phải trả một cái giá thích đáng.

Cơ duyên chỉ tới với võ giả đã có chuẩn bị.

Tôn Hữu Đạo cảm khái nói:

- Tiểu gia hỏa này thật là đáng sợ, nếu như chỉ biết tu luyện và chiến đau, có lẽ sẽ đạt tới Tiên Thiên, Tiên Thiên Chí Cực, nhưng võ giả có thể trong ở hiểm địa cửu tử nhất sinh tìm được cơ duyên, rất có thể đạt tới Toàn Đan, thậm chí cảnh giới rất cao!

- Loại võ giả này, chẳng những là thiên tài tu luyện và chiến đấu, hơn nữa phải tâm trí kiên nghị ổn trọng, làm việc quả cảm, lâm nguy không sợ, dám đánh dám chống lại! Ở trước cơ duyên chỉ cần hơi chút do dự khiếp đảm thì sẽ mất đi cơ hội.

Lăng Sâm nhìn điện xà vũ động trên mũi thương của Lâm Minh, đột nhiên cười ha ha:

- Lâm sư đệ, hôm nay Lăng Sâm ta coi như được mở mang kiến thức, có cơ hội giao thủ cùng với một võ giả Lôi hệ công pháp đại thành cũng không nhiều!

- Ngươi phá Sát Lục võ ý của ta, nhưng ta vẫn còn võ kỹ!

Lăng Sâm nói xong, hai tay nắm ngang chuôi kiếm trọng kiếm dài năm xích, chuôi trọng kiếm rất dài, đủ cho bốn năm bàn tay cùng nắm.

- Hình Thiên kiếm - Tử Khí Đông Lai!

- Ầm!

Lăng Sâm một cước đạp nát mặt đất, trọng kiếm dài năm xích chúi xuống, từ trước người Lăng Sâm đưa về phía sau lưng hắn, mũi kiếm kéo lê trên mặt đất, vẽ ra một đường cong hoa mỹ, chân nguyên thực chất hóa như ngân sa phá băng xẻ mặt đất thành một cái rãnh sâu.

Giờ khắc này, Lăng Sâm nội liễm sát khí toàn thân, khí thế không ngừng tăng lên.

- Là Tử Khí Đông Lai! Là một kích mạnh nhất của Lăng sư huynh!

- Đây chính là võ kỹ nhân giai thượng phẩm a, hơn nữa là đỉnh cấp trong võ kỹ nhân giai thượng phẩm. Nghe nói Hình Thiên kiếm tổng cộng có sáu thức, Tử Khí Đông Lai này đúng là thức mạnh nhất trong đó, không nghĩ tới hôm nay may mắn được nhìn thấy Lăng sư huynh thi triển ra!

Nghe được bốn chữ Tử Khí Đông Lai, võ giả tự do trên thính phòng vẫn không cảm thấy gì, nhưng mà các đệ tử Thất Huyền võ phủ lại vô cùng kích động, ở Thất Huyền võ phủ, sau một trăm trên Bài Danh thạch chỉ có thể được lựa chọn võ kỹ nhân giai hạ phẩm, xếp hạng trước một trăm, cũng chỉ được chọn võ kỹ nhân giai trung phẩm.

Võ kỹ nhân giai thượng phẩm chân chính đã ít lại càng ít, Lăng Sâm lại được đặc biệt cho phép tu luyện Hình Thiên kiếm, lại còn là đỉnh cấp trong võ kỹ nhân giai thượng phẩm!

Phần lớn đệ tử chỉ nghe nói qua chứ chưa có cơ hội nhìn thấy.

Bây giờ được chứng kiến tận mắt, hơn nữa còn là thức mạnh nhất trong sáu thức Hình Thiên kiếm, làm sao lại không kích động cho được.

Đối mặt với tuyệt chiêu của Lăng Sâm, Lâm Minh trước sau không thay đổi bày ra thức Thiết Kiều Lan Giang, chiêu thức không rực rỡ màu mè, thức mở đầu đơn giản nhưng lại lấy bất biến ứng vạn biến, Lâm Minh dựa vào chính là chân nguyên cường đại và dày đặc của hắn.

Lúc này, trọng kiếm năm xích trong tay Lăng Sâm đã biến thành màu tím tinh khiết, giống như có một ngọn lửa bùng cháy trên mũi kiếm. Trong nháy mắt, khí thế Lăng Sâm đã lên tới đỉnh điểm.

- Tiếp kiếm!

Kiếm vừa ra, Lăng Sâm bước ra một bước, kiếm phong như tia chớp đen mang theo lực vạn quân, khoảng cách hai mươi trượng chỉ trong giây lát đã tới.

Chân nguyên dao động, lửa tím bùng cháy, kiếm của Lăng Sâm giống như một ngọn núi lớn từ trên đập xuống.

Lâm Minh híp mắt, mở ra Tà Thần lực, bột phát ra chân nguyên và lôi đình lực được nén ép với mức độ cao, Tử Giao Thần Lôi hưng phấn ngâm lên ô ô, điện xà thô to giống như cự mãng từ trên Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương trong nháy mắt bắn ra, trực tiếp nghênh đón kiếm phong của Lăng Sâm.

Mở ra Tà Thần lực, đồng thời dẫn động Lôi Linh phát ra lôi đình lực, ngay cả cao thủ Ngưng Mạch đỉnh phong cũng chưa chắc tiếp được!

- Ầm ầm!. Đam Mỹ H Văn

Mặt đất chấn động cực liệt, mây tím Lăng Sâm ngưng tụ bị lôi điện đánh trúng lập tức giống như tuyết trắng dưới ánh mặt trời, nhanh chóng tan rã.

- Cái gì?

Trong lòng Lăng Sâm kinh hãi, một kích mạnh nhất của hắn, cứ như vậy bị phá sao?

Trong lúc chiến đấu nhanh như chớp, căn bản không phải lúc Lăng Sâm được lưỡng lự dù chỉ một chút, điện xà thô to màu tím sau khi phá vỡ mây tím tiến quân thần tốc, trực tiếp đánh lên người Lăng Sâm, trong nháy mắt, Lăng Sâm chỉ cảm thấy cả người tê dại, tim dường như ngừng đập, trong khoảnh khắc kia, hắn thậm chí còn cảm thấy tử vong tới gần.

Nhưng mà loại cảm giác này chỉ thoáng qua, điện mãng chui qua thân thể hắn gào thét vọt lên bầu trời, mấy giây sau đã chìm vào trong tầng mây trên trời.

Lúc này, bầu trời còn tuyết bay, mây đen dày đặc, sau khi điện mãng chui vào tầng mây, điện quang chớp động, tiếng sấm rầm rầm liên tiếp vang lên.

Có thể nói sét đánh sấm chấn.

Mùa hạ không có tuyết, mùa đông không có lôi, mắt thấy bầu trời cuồn cuộn tiếng sấm, những người ở đây giật mình không thôi, với thực lực bản thân dẫn động lôi đình trên trời, thậm chí thay đổi quy luật tự nhiên, đây là chuyện khoa trương cỡ nào?

Chuyện này là chuyện mà một võ giả Luyện Thể có thể làm được sao?

Cầm Tử Nha nhìn điện quang chớp động trong tầng mây, nhẹ thở một hơi, thay đổi quy luật tự nhiên xa xa chưa nói tới, nhưng mà có thể để lôi đình này tồn tại trong tầng mây một lúc lâu, lôi điện này độ mạnh của nó đúng là khiến người ta kinh ngạc.