Tất cả thiên phú của họ đều là những thiên tài. Nhờ cách tập luyện của Trấn Thiên mà cơ thể họ sau khi sử dung Tẩy Tủy đan thì không có vấn đề gì. Vấn đề này cũng được nhóm học sinh lưu ý và được giải thích là do trước đó đã tập luyện thân thể nên mới chịu được nếu không thì sẽ trực tiếp bị phản phệ mà không thể tu luyện. Phải biết là đối với một người bình thường mà có thiên phú yếu khi sử dung Tẩy Tủy đan thì sẽ trải qua đau đớn như chết đi sống lại. Nếu chịu được thì sẽ có được thiên phú kinh người, ngược lại giữa chừng mà chịu không nổi thì nhẹ nhất là bị liệt một thời gian, nặng thì trực tiếp bị phản phệ và bị mất khả năng tu luyện, có khả năng sẽ chết. Cũng chính bởi lí do này mà càng ít người luyện tẩy tủy đan. Mấy ngày sau đó, Trấn Thiên vẫn luôn bắt bọn chúng tập luyện và đồng thời cũng củng cố mà pháp cho bọn họ. Về sau này cũng khỏi phải nói là chúng thật sự rất là vui mừng vì minhô tu luyện đã tốt hơn. Không những thế thiên phú tu luyện cũng được củng cố hơn.
Hôm nay là một ngày cực chán do bọn họ đã đi luyện tập nên Trấn Thiên quyết định đi tìm nhiệm vụ ở trường học ma pháp. Ở học viên ma pháp này cũng có nhiều loại nhiệm vụ cho học sinh làm. Tất nhiên cũng có những phần thưởng khác nhau tùy theo loại nhiệm vụ khác nhau. Lần này Trấn Thiên chọn nhêm vụ đặc biệt đi điều tra rừng Hắc Ám và lấy một rễ của ma thụ. Đây là khu rừng huyền bí nhất Đại la đại lục. Mọi người không ai dám đi sâu vào trong khu rừng vì có tin đồn trong đó có một loại cây ăn thịt. Nó ăn bất cứ sinh vật sống nào vào trong địa phận của nó.
Chuẩn bị lên đường hoàn tất thì rất xui xẻo là Trấn Thiên đã bắt gặp kẻ thù truyền kiếp: Vân Mai Linh.
"Tên kia, đã lâu không gặp thì ra ngươi trốn ở đây. Làm ta tìm mãi mà không thấy ngươi."