Thiên Tài Huyền Linh Sư

Quyển 5 - Chương 7: Sư tỷ uy vũ




Quang đoàn nghe hiểu lời Tần Ly nói, bắt đầu lay động cao thấp phía trước nàng, sau đó phát ra "Tê!" một tiếng, bỗng chốc chui vào trong thân thể Tần Ly.

Tần Ly cảm giác được một lực đạo mạnh mẽ vọt vào thân thể mình, lập tức ngồi trên chiếu, khoanh chân vào trạng thái tu luyện. Quang đoàn vừa tiến vào thân thể Tần Ly thì xoay quay trên linh hải của nàng, trên Linh Hải dần dần hình thành một viên hạt châu màu vàng. Kim châu không ngừng xoay tròn, đồng thời nàng cảm nhận được linh lực trong cơ thể đang tăng vọt. Cùng với linh lực tăng vọt, chiến khí đã ở càng ngày càng tinh thuần.

Tần Ly cảm thấy hiện tại mình tựa như vừa sinh ra, tựa hồ không hạn chế tiếp cận lực lượng thiên địa căn nguyên. Nàng cảm thấy thân thể có một loại sảng khoái trước nay chưa có, rất nhanh, đã tiến vào trạng thái hỗn độn.

Ý thức của Tần Ly đang tự do bên trong, cảm thụ lực lượng thiên địa căn nguyên. Có điều nàng thư thái, nhưng khiến mấy người Lăng Cảnh, Minh Dạ và A Đồ bị dọa choáng váng. Linh lực trên người Tần Ly bắt đầu dao động kịch liệt, toàn bộ linh khí trong thiên địa điên cuồng hướng tới trong cơ thể nàng, hình thành một cơn lốc linh khí bên ngoài cơ thể nàng. Tu vi từ huyền linh hoàng cửu giai đỉnh phong bỗng chốc nhảy lên tới huyền linh đế, sau đó là huyền linh đế sơ giai, nhất giai, nhị giai, tam giai......, cứ như vậy một đường kéo lên, mãi lên tới huyền linh thánh. Nhưng vẫn chưa xong, tới huyền linh thánh rồi, lại tiếp tục tăng lên trên, huyền linh thánh sơ giai, nhất giai, nhị giai...... Đến tứ giai mới ngừng lại.

Bởi vì Tần Ly thăng cấp, bốn người Bạch Diễm, Lam U, Phượng Tiêu và Tử Nhiễm cũng phân biệt thăng cấp. Thực lực Bạch Diễm đã là thánh cấp nhất giai, Phượng Tiêu và Lam U là thánh cấp tứ giai, Tử Nhiễm là thánh cấp ngũ giai. Bởi vì càng lên cao thăng cấp càng khó, bởi vậy cấp bậc của bọn họ không chênh lệch mấy.

Kinh dị nhất chính là Tử Nhiễm, hắn chưa từng trải qua tình huống tăng cấp như vậy bao giờ, bởi vậy cũng không biết Tần Ly biến thái. Hiện tại hắn đột nhiên có chút hiểu lời nói của mấy người Phượng Tiêu lúc trước, họ nói mình theo Tần Ly nhất định là chiếm tiện nghi, vốn hắn còn không tin, nhưng hiện đã tin hoàn toàn. Tự hắn thăng cấp, dù mấy trăm năm cũng không nhất định có thể lên tới cấp bậc hiện nay, đây quả thực chính là nhanh chóng mà!

Nhưng ngay lúc cằm mọi người còn đang ở trên đất, tròng mắt lại sắp lồi ra đến nơi, hơi thở trên người nàng vừa chuyển lại biến hóa vì chiến khí. Từ võ hoàng sơ giai một đường tăng lên, đến võ thánh tứ giai mới ngừng lại.

Đây là có chuyện gì? Ly nhi khi nào thì biến thành võ giả? Trong mắt Minh Dạ kinh ngạc không ít hơn người khác, hắn hiện tại đã không phải kinh ngạc, mà là biến thành kinh hách.

Mấy người A Đồ càng khoa trương hơn, một đám mở to miệng, không thể đóng lại. Đại tiểu thư thật sự là rất biến thái, thế gian này còn có người biến thái hơn đại tiểu thư nữa sao?

Tần Ly cảm giác kim châu trong cơ thể đã ngừng chuyển động, linh khí và chiến khí cũng đã bình ổn lại, mới mở mắt. Nàng vừa mở mắt thì thấy mấy người đang nhìn chằm chằm như nhìn quái vật, nàng sờ mặt mình, khóe miệng hơi run rẩy. Nàng vận chuyển linh khí và chiến khí trong cơ thể, chính nàng cũng phải sợ ngây người! Được rồi, nàng hiện tại biết vì sao biểu cảm những người đó đều như gặp quỷ.

"Ly nhi, ca hơi không tiếp thụ được, muội để ta bình tĩnh lại đã." Sắc mặt Lăng Cảnh hơi trắng bệch, đây là muội muội hắn sao? Cũng quá biến thái rồi? Nếu không phải trước đó hắn đã hiểu biết một chút tin tức về hỗn độn căn nguyên, hiện tại thế nào cũng phải ngất xỉu rồi.

Lục Kình Thương lắc đầu nói: "Tần nha đầu, ngươi từ nhỏ chính là đả kích người sao? Chẳng những hỗn độn căn nguyên nhận ngươi là chủ, hơn nữa ngươi còn bỗng chốc đã tiến vào trong cảnh giới hỗn độn. Nếu lão hỗn đản kia biết, thế nào cũng phải nhảy ra từ trong mộ."

Minh Dạ nhìn qua cũng hơi kích động, Ly nhi của hắn quả nhiên là ưu tú nhất, nháy mắt còn có một loại cảm giác thành tựu vờn quanh trái tim.

Tần Ly hắng giọng: "Khụ khụ, mấy người đừng nhìn ta như vậy. Hiện tại nơi này đã không có gì, chúng ta có phải có thể đi ra ngoài?"

Tần Ly lấy Phong Thần chung đưa đến trước mặt Lăng Cảnh: "Ca, huynh cầm đi!" Sau đó giao [ Thiên Diễn trận ] vào trong tay Minh Dạ: "Dạ, ta không hiểu trận pháp, cái này chàng hiểu hơn, vẫn là cho chàng đi! Nhìn bên ngoài thì biết Thiên Diễn trận có bao nhiêu lợi hại, nếu chàng nắm giữ, chúng ta về sau sẽ không sợ người có thực lực mạnh hơn chúng ta. Đánh không lại, chạy luôn không thành vấn đề."

"Tần nha đầu, trong ngôi mộ này Thiên Diễn trận chính là trụ cột chính. Chỉ cần hiểu rõ quyển sách này, về sau cho dù diệt một quốc gia cũng dễ dàng." Lục Kình Thương nhắc nhở.

Minh Dạ không ngờ trận pháp này lợi hại như vậy, lập tức bỏ vào không gian giới chỉ của mình. Xem ra hắn có thời gian nhất định phải nghiên cứu kỹ một chút, về sau có thể dùng để bảo hộ Ly nhi.

Mấy người chuẩn bị đến huyệt dưới lòng đất gần đó, Tần Ly nghe Lục Kình Thương nói chỗ này không ít bảo vật, bọn họ tự nhiên không thể cứ bỏ qua được.

"Lục tiền bối, trên người vãn bối còn có một ít bộ đồ mới, ngài thay trước đi!" Lăng Cảnh nói xong, từ không gian giới chỉ lấy một bộ áo bào màu xám đưa cho Lục Kình Thương.

Tần Ly cũng cảm thấy hắn hiện tại nên đổi một bộ quần áo, xem ra vẫn là ca ca tương đối cẩn thận.

Lục Kình Thương nhìn quần áo như khất cái trên người mình, cũng nhíu mày. Hắn tiếp nhận quần áo Lăng Cảnh đưa qua bước đi ra ngoài.

Tần Ly cùng mấy người Minh Dạ thấy nơi này quả thật không có gì, cũng theo hắn đi ra ngoài. Vừa ra thì thấy chỗ vốn đặt quan tài chỉ còn lại một ít mảnh vỡ, trên mặt bọn họ rơi xuống vài hắc tuyến. Hiện tại cuối cùng biết vừa rồi động tĩnh bên ngoài là chuyện gì xảy ra, xem ra Lục tiền bối cùng chủ nhân huyệt này quả nhiên có đại cừu!

Lục Kình Thương sau khi đổi quần áo xong, mấy người bước đi ra huyệt. Tuy rằng tóc và râu của hắn vẫn lộn xộn, ngũ quan cũng thấy không rõ lắm, nhưng tối thiểu nhìn qua không giống khất cái nữa. Nơi này không có nước sạch, bằng không Tần Ly cũng muốn cho hắn thu thập một chút. Nàng nghĩ tới chỗ hàn đàm, cảm thấy nước nơi đó cũng là bảo bối, định về đó thu hàn đàm vào trong Huyền giới. Dù sao trong Huyền giới cũng thiếu nguồn nước, cái này vừa vặn.

Mấy người trước vòng trở về thu đầm nước, rồi tới những nơi khác. Dọc theo đường đi lại tìm được một ít đan dược cùng tài liệu quý hiếm, nhưng đều không gặp được đồ tốt như trước.

"Ta nhớ lão hỗn đản kia từng bắt được mấy con huyền linh thú quý hiếm, còn có linh khí hắn trân quý cả đời, hai loại này là thứ tốt." Lục Kình Thương nhớ lại một chút, nói. Hừ, lúc trước lão hỗn đản kia làm cái gì cũng chẳng thèm giấu mình, chính là nghĩ hắn vĩnh viễn không thể rời nơi này. Nhưng người tính không bằng trời tính, hắn chẳng những rời được sơn động kia, còn dẫn người khác đi lấy bảo bối của hắn.

Tần Ly ngẫm nghĩ, cảm thấy rất hứng thú với huyền linh thú và linh khí. Nàng không thiếu huyền linh thú, nhưng có còn hơn không, huống hồ đệ tử trong Thanh Vân Tông cũng cần huyền linh thú. Còn có linh khí của ca ca cũng cần đổi rồi, vốn nàng định tự luyện chế cho hắn, nhưng nếu có linh khí hấp thụ nhiều năm như vậy, khẳng định tốt hơn luyện chế ra.

Lục Kình Thương dẫn bọn họ đi tìm rất lâu, thấy phía trước có một phòng lớn, mấy người bước vào.

Ngay tại nửa canh giờ trước, Tiết Duệ dẫn theo đệ tử của mấy trưởng lão khác đi vào phòng này. Toàn bộ trong phòng dùng thép bọc tường, bên trong là hơn mười cái lồng sắt. Trong lồng đóng cửa đều là huyền linh thú thượng giai, mấy người vừa thấy liền âm thầm cao hứng.

"Tiết sư huynh, chúng ta mang mấy huyền linh thú này về tông môn đi, đến lúc đó thực lực trong tông nhất định sẽ tăng." Một đệ tử trong đó tên là Triệu Chấn Đông cười nói.

Tiết Duệ nhìn thấy mấy huyền linh thú này cũng rất vui sướng, định chuyển mấy huyền linh thú này về tông môn. Nhưng hiện tại các trưởng lão và thiếu chủ cũng không ở bên ạnh, bọn họ xem ra phải tìm người đi thông tri mới được.

Nhưng mấy người còn chưa thương lượng ra sách lược gì, mấy người U cung và Liệt Diễm môn đã tiến vào. Đệ tử U cung vừa thấy đến huyền linh thú liền hô: "U Trần trưởng lão, nơi này có huyền linh thú."

U Trần đi qua, phát hiện trong huyền linh thú có mấy con thuộc giống không tệ, liền gật đầu. Có điều quay đầu thì thấy đám người Tiết Duệ, thấy cạnh bọn họ không có trưởng lão, trong mắt còn có sát ý. Trong những di tích thế này, chuyện giết người đoạt bảo xảy ra bình thường, thực lực không đủ giữ bảo vật cũng chẳng thể trách người khác.

Hắn ra hiệu ánh mắt cho mấy vị trưởng lão U cung và Liệt Diễm môn, mấy người đều ngầm hiểu, vừa thấy sẽ không phải lần đầu tiên làm loại hoạt động này.

Mấy người Tần Ly vừa vào cửa thì thấy một nhóm người U cung, Liệt Diễm môn và Thanh Vân tông ở bên trong. Trên đất nằm mấy người, nhìn qua cực kỳ thống khổ, trong đó còn có một người trọng thương, Tần Ly vừa thấy người này đúng là Tiết Duệ. Mà người U cung lẫn Liệt Diễm môn đang định hạ sát thủ với bọn họ.

Tần Ly thấy hai trưởng lão trong đó đang định ra chiêu, nàng lập tức biến hai đạo linh quang kiếm đi qua. Người thực lực cao nhất ở đây chính là U Trần trưởng lão, thực lực đã tới võ thánh ngũ giai, còn một trưởng lão U cung là huyền linh thánh tam giai. Liệt Diễm môn bên kia có hai võ thánh nhị giai, một võ thánh tứ giai.

U Trần và Liệt Sâm trưởng lão bị linh quang kiếm của Tần Ly buộc dừng tay, hai người đều theo bản năng nhìn lại bên cạnh, thấy mấy người Tần Ly đi đến. Sắc mặt hai người trầm xuống, thu tay trước. Hai người bọn họ không phải kiêng kị Tần Ly, mà là kiêng kị Minh Dạ và Lục Kình Thương.

Sắc mặt Tần Ly lạnh như băng, đưa đan dược cho Minh Dạ: "Dạ, chàng giúp ta đút cho bọn họ." Nói xong, bước đến trước mặt mấy người U cung và Liệt Diễm môn: "Hai vị trưởng lão xuống tay với đệ tử tông môn khác, thật đúng là có bản lĩnh!"

Mặt U Trần âm trầm, trong mắt loé u quang: "Ngươi là đệ tử Thanh Vân tông? Khuyên ngươi dẫn những người đó mau chóng rời đi, nếu không đừng trách lão phu tâm ngoan. Bảo vật trong di tích ai cũng có thể lấy, bọn họ không có thực lực, dù lão phu không ra tay kết quả cũng thế thôi."

"Ha ha, hay, nói hay lắm! Đã là ai cũng có thể lấy, vậy mấy huyền linh thú này ta lấy nhớ!" Tần Ly tuy rằng nhìn như đang cười, nhưng đáy mắt đã băng hàn một mảnh.

Đừng nói đệ tử Thanh Vân tông bọn họ bị thương, dẫu bọn họ không bị thương, mình cũng tuyệt không thả bọn họ còn sống rời nơi này. Vốn đang định tiêu diệt từng bộ phận của bọn họ, nhưng hiện tại nàng đã không phải lo nữa rồi.

"Con nhóc, ngươi cũng không sợ nói mạnh miệng hại thân à. Chỉ bằng ngươi, còn định lấy mấy huyền linh thú này? Hừ, tha các ngươi rời đi đã xem như nhân từ!" Liệt Sâm quát.

"Sư huynh, vừa rồi là chuyện gì xảy ra?" Tần Ly hỏi.

Minh Dạ đã đút đan dược cho mấy người Thanh Vân tông, vết thương nhẹ lập tức không cảm thấy đau đớn, mà Tiết Duệ cũng đã cảm giác tốt hơn nhiều.

Đệ tử trong tông tên Triệu Chấn Đông phẫn hận nói: "Rõ ràng là chúng ta phát hiện mấy huyền linh thú này trước, nhưng bọn họ tiến vào thấy không có mấy người Phong trưởng lão ở đây, bắt chúng ta rời đi."

Còn lại không nói Tần Ly cũng đoán được rồi, hai tông môn này cấu kết với nhau làm việc xấu đã rất lâu, thấy trưởng lão bọn họ không ở đây liền chuẩn bị hạ sát thủ.

"Xem ra hôm nay các ngươi không thể còn sống rời nơi này!" Tần Ly đứng trước mặt mấy người U cung và Liệt Diễm môn nói.

U Trần ra hiệu cho vài người, đầu tiên nhằm phía Tần Ly nói: "Không biết nặng nhẹ, nhận lấy cái chết!" Hắn cho rằng mình có thể một chưởng chụp chết Tần Ly, nhưng hiện tại trải qua lột xác rồi Tần Ly làm sao có thể sợ hắn chứ?

Tuy rằng lão nhân này cao hơn Tần Ly một giai, nhưng đối hiện tại Tần Ly mà nói một giai nàng vẫn có thể ứng phó. "Phượng Tiêu, Tử Nhiễm, Lam U, Bạch Diễm, các ngươi xuất hiện đi! Vừa mới tấn cấp, cũng phải củng cố tu vi một chút, hiện tại vừa đúng lúc."

Hiện tại Tử Nhiễm chống lại U Trần, Phượng Tiêu và Lam U chống lại một người Liệt Diễm môn và U cung, Tần Ly và Bạch Diễm đối phó hai người cuối cùng.

Hai trưởng lão võ thánh nhị giai Liệt Diễm môn thấy huyền linh thú đối diện chỉ là thánh cấp nhất giai, mà tiểu nha đầu này tuy rằng không nhìn ra cấp bậc, nhưng cảm thấy chắc cũng chỉ thế thôi.

Nhưng mấy người A Đồ đang dùng ánh mặt vô cùng thương hại nhìn hai người kia, ai, xem ra hai người kia sắp không hay ho!

"Con nhóc, đến chịu chết đi!" Nói xong người nọ vung một đám lửa về phía Tần Ly, mắt Tần Ly sáng ngời, thấy bàn tay hắn ta lại mang theo hỏa diễm lực, có chút hứng thú. Có điều chưởng lực này căn bản là không đủ xem, thấy một chưởng của hắn ta đánh úp lại, Tần Ly chỉ chợt lóe thân né qua.

Hai người cách một đoạn, Tần Ly lạnh nhạt cười nói: "Chiêu thức này thật tinh diệu, đáng tiếc chưởng lực của ngươi không đủ. Cho ngươi nếm thử cái gì là Liệt Diễm chưởng chân chính!"

Dứt lời, Tần Ly vận khởi chiến khí trong cơ thể, ngưng huyền hỏa thành chưởng, hỏa diễm màu trắng ngà bao vây lấy tay ngọc thon thon, dưới chân đảo bước đánh về phía người nọ đối diện.

"Thiên địa thần hỏa?" Nơi này mấy trưởng lão đều có chút kiến thức, tự nhiên nhìn ra hỏa diễm trên tay Tần Ly bất đồng. Đáng tiếc hắn ta chỉ kịp kêu một tiếng, Liệt Diễm chưởng của Tần Ly đã vỗ vào trên người hắn ta.

"Oành!" một tiếng, người nọ thẳng tắp đập vào đại môn bằng thép, cả người như mang theo hỏa diễm lưu tinh, rơi xuống đất, cả người trực tiếp thành than đen, chết không thể bàn cãi!

"Không thể nào, ngươi làm sao có thể có vũ kỹ của Liệt Diễm môn chúng ta?" Một người khác thấy người nọ trực tiếp bị đốt thành tro bụi, trong lòng rùng mình. Bọn họ tốt xấu đã là thánh cấp cường giả, lại không trốn được một chưởng của tiểu nha đầu này.

"Trên đời này không có gì không thể, ngươi đi cùng hắn đi!" Nói xong, Tần Ly bỗng chốc đẩy hơn mười đạo Liệt Diễm chưởng, người nọ còn chưa kịp tránh né, trực tiếp bị thiêu thành tro tàn.

"Quả nhiên không phải vũ kỹ của mình, lực đạo không nắm giữ tốt!" Tần Ly lắc đầu, nhìn bàn tay của mình nói.

Đám người A Đồ lại cả kinh, sao đại tiểu thư phải khủng bố thế hả? Nàng lại có thể nháy mắt học được chiêu thức của người ta, còn dùng ngay trên người bọn họ. Đáng giận nhất chính là một câu cuối cùng, thật sự là quá biến thái! .

||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân |||||

Vài đệ tử Liệt Diễm môn đã bị dọa choáng váng, bọn họ như thế nào cũng không thể ngờ được cô nương này hung tàn như vậy, chẳng qua hai ba chiêu đã đốt trọi hai trưởng lão của bọn họ.

Tần Ly khoát tay, mấy người "phù phù" đều quỳ gối trên đất, đụng đầu nói: "Tiểu thư tha mạng, tiểu thư tha mạng!"

"Ta nói muốn giết các ngươi sao?" Tần Ly dẩu môi nói.

Mấy người vừa nghe lời này, lập tức khóc hô: "Cám ơn tiểu thư không giết!"

"Ta còn chưa nói xong đâu, đừng vội cảm tạ ta. Bạch Diễm, mấy người bọn họ để cho ngươi chơi đùa đó!" Tần Ly nói xong, bước đi đến cạnh Minh Dạ.

Bạch Diễm cười đi đến trước mặt mấy người: "Tuy thực lực các ngươi hơi kém một chút, nhưng vẫn còn hơn không." Nói xong, một đám quang nhận đánh qua. Bạch Diễm quả nhiên là đang chơi, cũng không giết mấy người, quang nhận không ngừng đánh tới dưới chân mấy người, mấy người chỉ có thể ở nơi đó giơ chân. Hắn chơi rất vui, liền đối với mấy đệ tử U cung: "Các ngươi cũng đến chơi đi!"

Vì thế trong phòng không ngừng truyền đến tiếng "a ui" thảm thiết, cùng tiếng bật nhảy.

Qua không bao lâu, Tử Nhiễm đã biến U Trần thành gà nướng, mấy người khác cũng không kém nhiều lắm, một đám đều không có hình tượng. Nếu không cẩn thận nhìn, nhất định không nhận ra mấy người là mấy vị trưởng lão. Sau khi giải quyết một đám người, mấy người Bạch Diễm trở về trong Huyền giới.

Đám người Tiết Duệ một đám đứng ở nơi đó, bọn họ căn bản không thể tin chuyện xảy ra trước mắt. Đây thật là Tần Ly đi cùng bọn họ sao? Nàng không phải huyền linh hoàng sao? Làm sao có thể trở nên khủng bố như vậy?

"Sư muội, thực lực của muội đã đến thánh cấp?" Tiết Duệ vốn là một nam nhân vui buồn không hiện ra sắc, thanh nhã ôn nhuận. Nhưng sau khi chúng kiến sự biến thái của Tần Ly, cũng không thể bàng quan nổi. Đây cũng không thể trách hắn, ai nhìn thấy loại tình huống này cũng không thể lạnh nhạt nổi.

Tần Ly gật đầu, khẽ cười nói: "Mặc kệ ta đến cấp bậc nào, huynh vẫn là sư huynh của ta, ta vẫn là đệ tử Thanh Vân tông."

"Sư huynh? Ta thấy muội trở về Thanh Vân tông sẽ thăng cấp hộ pháp trưởng lão rồi, đến lúc đó ta sẽ tôn muội một tiếng trưởng lão!" Tiết Duệ cười khổ.

Tần Ly cười ngượng hai tiếng nói: "Sư huynh, kỳ thực ta không muốn nổi bật như vậy, chuyện này còn phiền các huynh trước giúp ta giữ bí mật." Nếu không có gì ngoài ý muốn, nàng cũng không muốn để người khác biết thực lực hiện tại của nàng.

Người vướng bận đều giải quyết, Tần Ly liền nhìn về phía huyền linh thú trong lồng. Mấy lồng sắt đều là thép tinh tạo ra, hơn nữa là hai tầng. Không những có thể bảo đảm an toàn, còn có hiệu quả cách âm. Nàng dạo qua một vòng quanh mấy huyền linh thú, phát hiện trong đó đều là những giống huyền linh thú đặc biệt.

"Sư muội, chúng ta vốn chuẩn bị thông tri các trưởng lão, huyền linh thú nơi này chúng ta không mang ra được, còn cần các trưởng lão dùng linh khí mang về." Tiết Duệ giải thích.

Tần Ly cười nói: "Mấy huyền linh thú này ta thu vào trước, chờ trở lại tông rồi phân chia!" Nói xong, thu hết huyền linh thú vào trong Huyền giới.

Đệ tử khác thấy Tần Ly vung tay lên một cái, huyền linh thú đều biến mất, một đám lại nhìn chằm chằm. Có mấy đệ tử trực tiếp hô: "Sư tỷ uy vũ!"