Chung quanh một mảnh tối đen, tối hơn nhiều so với bên ngoài Hắc Chiểu, trong không khí phiêu tán chướng khí nồng đậm. Tần Ly thấy phía trước mơ hồ có hai luồng ánh sáng màu xanh thẫm, vì thế đi về phía có ánh sáng. Đến gần mới biết hai luồng ánh sáng phía trước chính là ngọn lửa, phía sau ngọn lửa có một tảng đá lũy thành đài cao, phía trên tựa hồ có một bóng người.
"Chủ nhân, người đã đưa tới!" Nam nhân hắc bào tới trước Tần Ly, cúi đầu với nam nhân ngồi trên nói.
Tần Ly nghe được nam nhân hắc bào nói, ngẩng đầu nhìn về phía trước. Nàng không nhịn được nhíu mày, tuy rằng cái gì cũng không thấy rõ, nhưng phía trên truyền đến uy áp khiến ngực nàng khó chịu. Uy áp này phát ra tự nhiên, nhưng một hơi thở nàng nàng cũng cảm giác được nam nhân phía trên rất cường đại. Hơn nữa nàng phát hiện hơi thở khiến nàng cảm thấy không thoải mái, phát ra từ trên người kia.
Nhìn thấy nam nhân này, trong đầu nàng chỉ xuất hiện hai chữ "Nguy hiểm"!
Nam nhân ngồi trên cao phất tay, người áo đen liền biến mất trong không gian. Tần Ly theo bản năng muốn rời đi, nhìn thấy phía trên lóe ra hào quang màu đỏ, cước bộ của nàng cũng không hoạt động. "Khuynh Nhan, ngươi xem trên kia có phải huyền hỏa tinh?"
"Là Cường hóa chi tinh! Trách không được nhân gia cảm thấy hơi thở huyền hỏa tinh mỏng manh hơn nữa còn bài xích thứ gì đó, có lẽ đây là nguyên nhân. Nhưng mà người này quá mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn chủ nhân." Khuynh Nhan trầm giọng nói.
Tần Ly hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm ánh sáng đỏ kia, rõ ràng ngay tại trước mắt, nhưng dẫu khát vọng cũng không có biện pháp, nam nhân bên trên không phải bản thân có thể đối kháng.
Tần Ly không nói chuyện, nam nhân phía trên cũng không nói chuyện, nhưng nàng biết rõ hắn đang đánh giá mình. Hơi thở của hắn dao động một chút, tiếp thân hình vừa động, biến mất trên đài, trực tiếp xuất hiện trước mặt Tần Ly.
Tần Ly bị hơi thở cường đại trên người hắn làm cho lui ra phía sau một bước, sau đó mới gian nan ổn định thân hình. Nam nhân trước mặt có mái tóc bạch kim xoã dài đến mắt cá chân. Áo choàng màu đen với bóng tối hoà làm một thể, nhìn qua âm lãnh như mị. Làn da hắn tái nhợt, một đôi con ngươi màu đỏ chớp động u quang khiếp người, Tần Ly chỉ hơi sợ, nhưng lại không thể nhìn thẳng.
Nam nhân cúi người kề Tần Ly, nâng tay phải nắm cằm nàng. "Rất giống, đáng tiếc không phải nàng, nàng tuyệt sẽ không sợ ta như vậy! Hơn nữa quá yếu, không mạnh như nàng!"
Hiện tại Tần Ly rất muốn xem thường, nàng muốn nói nàng không phải sợ hãi, chỉ là thực lực kém hơn hắn, mới có loại này phản ứng này được không. Nàng thừa nhận hiện tại quả thật mình rất yếu, không cần người khác tới đả kích nàng.
"Có thể buông tay chưa?" Tuy lục đạo của nam nhân này không phải rất lớn, nhưng Tần Ly vẫn như cũ không thoát ra được. Hiện giờ trong lòng nàng rất buồn bực, đây là thực lực chênh lệch!
Con ngươi đỏ sậm tối đi vài phần, sau đó buông tay. "Tuy rằng không phải nàng, nhưng mà cũng được, về sau ở lại bên cạnh bản đế đi!" Nơi này quá mức tịch mịch, có người làm bạn chắc là không tệ.
"Đầu tiên, ta cũng không quen ngươi, cũng không biết ngươi đang nói cái gì. Tiếp theo, ta cũng không nói phải ở lại chỗ này." Trước mắt tuy nàng không phải đối thủ của nam nhân này, nhưng Tần Ly nàng cũng không phải tiểu miêu tiểu cẩu, có thể trở thành sủng vật của người khác. Ánh mắt nam nhân này nhìn nàng không như nhìn con người, mà tựa như đang nhìn một sủng vật.
Nam nhân cong khóe miệng, gật đầu nói: "Tốt lắm, điểm này rất giống nàng. Bản đế cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi có thể đi ra nơi này, ta để ngươi rời đi như thế nào?"
Giờ Tần Ly đã hoàn toàn bất chấp tất cả, dù sao cùng lắm thì chính là chết. "Đây là ngươi nói, nhưng mà ngươi phải cho ta một phạm vi, bằng không ta đi ra ngoài ngươi không thừa nhận thì tính sao? Còn nữa, nếu ta có thể đi ra ngoài, ngươi đem huyền hỏa tinh trên tay ngươi cho ta như thế nào?"
Nam nhân hắc bào vẫn chưa rời đi, chẳng qua ẩn nấp thân hình mà thôi. Hắn không ngờ cái cô gái này lớn mật như vậy, cũng dám bàn điều kiện với chủ nhân. Tuy rằng hắn vẫn chán ghét nhân loại như cũ, nhưng người này khiến hắn cảm thấy có chút đặc biệt.
"Ha ha, có thể!" Nam nhân phát ra tiếng cười trầm thấp, dễ nghe như tiếng đàn cello. Hiện tại tâm trạng hắn rất tốt, hơn nữa hắn cảm thấy bộ dạng hiện tại của cô gái này dần trùng khớp với hình ảnh trong đầu hắn.
Tay hắn vừa động, trong bóng đêm lập tức xuất hiện một cái kết giới. Kết giới tản ra một chút u quang, trong bóng đêm vô cùng xinh đẹp. Khóe miệng Tần Ly run rẩy, sao phải biến thái như vậy chứ!
Hiện tại dùng Huyền giới đã không thể thực hiện được, trước mặt nam nhân này, Huyền giới chỉ là một món đồ chơi, như vậy nàng chỉ có thể đánh cuộc một keo. May mắn nàng có được không gian lực, nam nhân chắc còn chưa biết. Bên trên không thể đi thì ta đi ở bên dưới. May mắn nơi này đều là đầm lầy, dưới đất chắc là có phong phú nguồn nước. Chỉ cần vận khí tốt, như vậy là có thể đi ra ngoài.
Nam nhân khoanh tay đứng thẳng ở nơi đó, nhìn chăm chú vào mỗi một động tác của Tần Ly. Tần Ly đầu tiên đi quanh kết giới, quan sát địa hình phụ cận. Bởi vì ánh sáng nơi này thật sự quá mờ, chỉ có thể ngồi xổm xuống từ từ tìm kiếm. Rốt cục, tìm được một chỗ cấu tạo và tính chất của đất đai xốp nhất. Nàng lập tức vận khởi không gian lực, thuấn di chạy ra ngoài.
Người áo đen đang âm thầm cười nhạo, người này thật đúng là tự cho là đúng, nhưng có chút thông minh. Hắn nhìn đối diện, phát hiện chủ nhân cũng không động, không muốn ngăn cản Tần Ly. Hắn không rõ, người này rõ ràng nằm trong lòng bàn tay chủ nhân, vì sao chủ nhân muốn thả nàng.
Tần Ly cầu nguyện trong lòng, bởi vì nàng cũng không xác định làm như vậy có thể chạy đi hay không. Nhưng mắt nàng thấy nam nhân kia vẫn như cũ đứng ở nơi đó, cũng không động, hơn nữa nàng lại thành công. Tuy rằng trên người đều ướt đẫm, nhưng tối thiểu nàng đã đứng ở ngoài kết giới.
Nam nhân một giây trước còn ở trong kết giới, một giây sau đã thuấn di tới trước mặt Tần Ly. Trong lòng Tần Ly trầm xuống, xem ra vừa rồi mình bị đùa giỡn, lấy tốc độ nam nhân này, mình căn bản không có khả năng đào tẩu. Nhưng mà nàng cũng đã ra rồi, nam nhân này cũng nên giữ lời? "Ta đã đi ra, hi vọng ngươi tuân thủ ước định."
"Vốn định giữ ngươi ở lại đây với ta, nhưng mà hiện tại bản đế đã thay đổi chủ ý, đây là thứ ngươi muốn." Nói xong, nam nhân giao huyền hỏa tinh trong tay cho Tần Ly. "Ngươi nhớ kỹ tên bản đế, Ngự."
Nam nhân nói xong, trở về trên đài cao, sau đó nói với người áo đen đang ẩn thân: "Đưa nàng đi ra ngoài!"
Người áo đen tiếp nhận mệnh lệnh, kéo nàng thuấn di rời đi như lúc đến. Ngự đứng trên đài cao nhìn bên ngoài Hắc Chiểu nói: "Chúng ta rất nhanh sẽ gặp mặt!"
Tần Ly còn chưa kịp phản ứng, thật sự không đoán nổi suy nghĩ của nam nhân này mà. Huyền hỏa tinh chỉ có một viên nhưng lại dễ dàng đưa cho nàng.
Người áo đen trực tiếp đưa Tần Ly tới cửa vào, sau đó lập tức biến mất. Hắn không nghĩ ra vì sao chủ nhân dễ dàng thả người này đi như vậy, rõ ràng vừa rồi còn nói muốn giữ nàng lại. Nhưng mà không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, quyết định của chủ nhân hắn không thể trái lệnh.
Tần Ly hết nhìn trái lại nhìn phải, phát hiện chỗ mình đang đứng là cửa vào Hắc Chiểu. Ngẫm lại huyền hỏa tinh cũng tới tay, hiện tại tu vi đã là huyền linh vương lục giai, nàng cảm thấy đi chuyến đi này không tệ. Tính thời gian, cách kì hạn ba tháng còn khoảng năm sáu ngày, vừa đủ thời gian trở về.
Tần Ly bảo Phượng Tiêu gọi tới một huyền linh thú phi hành, ngồi lên bay về hướng đại trạch Lâm gia. Người Phan gia vẫn còn canh ở trên đường, thời gian cũng sắp ba tháng rồi. Nhưng qua lâu như vậy vẫn không thấy bóng dáng Lâm Sùng đâu, trong lòng cực kì buồn bực.
Qua một ngày, Tần Ly liền đến địa phương cách khu dân cư không xa. Nàng kêu huyền linh thú ngừng ở nơi này, sau đó chuẩn bị đi bộ trở lại Lâm gia.
"Lâm Sùng, huynh trước xuất hiện đi!" Tần Ly nói xong, đưa Lâm Sùng ra. Lại đi phía trước chính là khu dân cư, đến lúc đó sẽ không tiện.
Lâm Sùng luôn ở trong Huyền giới tu luyện, cũng không biết Tần Ly đã rời Hắc Chiểu. Lúc hắn đi ra có chút mơ mơ màng màng, nhìn nhìn bốn phía nói: "Nơi này không phải trấn nhỏ sao? Muội rời Hắc Chiểu nhanh vậy?"
"Ừm, vừa mới gặp một người kì quái, là hắn đưa ta ra. Được rồi, chúng ta đi thôi!" Tần Ly đi về phía trước, Lâm Sùng đi theo nàng.
Phan Cao Phi còn chưa biết Lâm Sùng đã trở lại, thủ hạ của hắn cũng không bẩm báo với hắn. Thẳng đến khi Lâm Sùng trở lại Lâm gia hai ngày, hắn mới biết tin hắn đã trở về.
Sau khi thủ hạ của hắn trở lại trấn nhỏ, Phan Cao Phi liền mắng: "Các ngươi không phải nói không phát hiện tung tích của hắn sao? Nhưng đã trở lại từ hai ngày trước rồi! Các ngươi là đồ ngu xuẩn, nuôi các ngươi làm cái gì?"
"Thiếu chủ, điều này sao có thể? Chúng ta luôn canh giữ ở trên đường, hắn không có khả năng trốn dưới mí mắt của chúng ta." Mấy tên thủ hạ hai mặt nhìn nhau, một người bẩm báo.
Phan Cao Phi tức giận tát một cái, "Vô liêm sỉ, chẳng lẽ ta còn lừa các ngươi? Hiện tại thì hay, hắn đã trở lại Lâm gia, sợ là không lâu sẽ tới tìm chúng ta báo thù!"
Cơ hội tốt như vậy mà bỏ lỡ không công, hắn quả thực tức hộc máu.
Lâm Sùng vốn quả thật muốn đi Phan gia tìm Phan Cao Phi tính sổ, nhưng được Tần Ly khuyên. "Hai nhà các huynh hiện tại thực lực tương đương, tuy rằng huynh hiện tại đã là võ vương tam giai đỉnh phong, nhưng đánh khó tránh khỏi sẽ có tổn thương. Người Đỗ gia lập tức sẽ tới, như vậy đi, chờ tỷ thí xong rồi thì tính sổ với bọn họ một thể!"
Lâm Sùng không muốn kéo Tần Ly vào ân oán hai nhà, mím môi không nói.
Tần Ly thấy Lâm Sùng không nói, nói: "Nếu huynh coi ta là bằng hữu, thì đừng so đo với ta. Ta biết huynh muốn tự mình giải quyết, nhưng huynh nên vì trong nhà và muội muội huynh mà ngẫm lại."
"Dù sao muội cũng là nữ hài tử, hơn nữa là khách của Lâm gia, ta sao có thể cho muội đi giúp ta báo thù? Không được, đi Hắc Chiểu ta đã không giúp gì được cho muội rồi, ta......"
"Ai nha, sao huynh lề mề vậy? Ta tốt xấu cũng là khách khanh trưởng lão Lâm gia các huynh, địch nhân của các huynh đương nhiên cũng là địch nhân của ta! Lại nói, ai nói huynh chưa giúp đỡ được gì, nếu không nhờ huynh, ta hiện tại nói không chừng đã chết! Được rồi, chuyện này cứ quyết định như thế đi!" Tần Ly không để hắn cự tuyệt. Dừng một chút nói tiếp: "Chuyện này huynh trước đừng nói cho cha huynh, đỡ phải hắn lo lắng. Huynh yên tâm, Phan gia hiện tại cũng không dám dễ dàng có động tác gì."
Lâm Sùng bất đắc dĩ, đành phải gật đầu.
Qua hai ngày, thủ tịch luyện dược sư Đỗ gia Khương Vân Lưu đến, hắn cố ý phụng lệnh gia chủ Đỗ gia tới đón Tần Ly. Bởi vì Tần Ly ở đây thân nhất với Lâm Sùng, bởi vậy hắn cũng đi theo vào trung vực.
Giữa trung vực và ngoại vực có một cửa khẩu, Khương Vân Lưu mang theo Lâm Sùng cùng Tần Ly cùng nhau đến cửa khẩu. Rất nhiều người muốn tiến vào trung vực, chẳng qua không có lệnh bài không thể thông qua. Mà lệnh bài trung vực phải thông qua tỷ thí mới lấy được, bởi vậy người có tư cách tiến nhập trung vực không quá nhiều.
Có hai hộ vệ đứng ở cửa khẩu giữa trung vực và ngoại vực, người đi qua đều đưa ra lệnh bài.
"Ai nha, thì ra là Khương đại nhân! Không biết Khương đại nhân lần này ra trung vực là có chuyện gì muốn làm? Vị này là?" Thời điểm hộ vệ nhìn thấy Khương Vân Lưu, rõ ràng thái độ thân thiết rất nhiều. Hai người nở một nụ cười lấy lòng, hiển nhiên rất quen thuộc với hắn. Nhưng mà sau khi thấy Tần Ly ở sau, hai người đều có chút nghi vấn.
Khương Vân Lưu cũng không tươi cười giống như lúc đối mặt Tần Ly, mà sắc mặt tương đối nghiêm túc. Hắn tuy rằng chỉ là lục phẩm luyện dược sư, nhưng có thể trở thành thủ tịch luyện dược sư của tứ đại gia tộc trung vực, địa vị vẫn rất cao. Hắn gật đầu: "Trung vực tỷ thí sắp bắt đầu, vị đại nhân này muốn đi vào tham gia tỷ thí."
"Ồ? Nghe nói thời gian trước có vị luyện dược sư trị bệnh cho Lâm thiếu chủ, là vị đại sư này?" Tên còn lại hỏi.
Khương Vân Lưu gật đầu, đưa lệnh bài cho một gã hộ vệ, hai người nhìn Tần Ly đều có chút kinh ngạc. Tiểu cô nương này nhìn qua cũng chỉ mới mười ba mười bốn tuổi, đã là bát phẩm luyện dược sư? Vừa nãy Khương Vân Lưu đã nói như vậy, xem ra là sự thật.
Hai người đều ở đây rất lâu rồi, đại nhân vật nào mà chưa từng gặp qua? Nhưng thiếu nữ luyện dược sư thiên tài như Tần Ly, thật đúng là cho tới bây giờ cũng chưa gặp qua. Hai người đều là kẻ thức thời, lập tức cười gật đầu với Tần Ly.
Một người nói: "Hoá ra ngài là vị luyện dược sư? Ha ha, hi vọng ngài về sau có thể chiếu cố nhiều hơn! Hai vị đại sư, các vị mời vào!" Nói xong hai người bỏ kết giới, để ba người Khương Vân Lưu đi qua. Tuy Lâm Sùng là thiếu chủ Lâm gia, nhưng dù sao cũng chỉ là ở ngoại vực, đối với bọn họ mà nói chẳng phải nhân vật đáng giá nịnh bợ.
Ba người qua kết giới trung vực, đi đến một toà nhà. Hoàn cảnh ở trung vực đúng là tốt hơn ngoại vực, không từ mà biệt, đập vào mắt là toà nhà tinh xảo hơn ở ngoại vực. Bọn họ đi tương đối sớm, giờ phút này ở ngoại vực trời đang dần tối, nhưng trong trung vực mặt trời vẫn chiếu. Tần Ly hít sâu một hơi, phát hiện không khí nơi này tươi mát hơn ngoại vực.
Đi đến cửa toà nhà, Tần Ly mới nhìn thấy bảng hiệu bên trên, dĩ nhiên là một chỗ huyền linh thú ngừng chân. Nơi này trông giữ các loại huyền linh thú tọa kỵ, huyền linh thú Khương Vân Lưu gửi là một con Kim Đỉnh Hải Đông Thanh. Nhân viên quản lý vừa thấy Khương Vân Lưu, đã thả Hải Đông Thanh ra, ba người ngồi trên bay về Đỗ gia.
Chưa tới nửa canh giờ, Hải Đông Thanh liền đáp xuống trước cửa một đại trạch. Đại trạch này quy cách và chất liệu đều xa hoa hơn Lâm gia, hơn nữa chiếm diện tích cũng lớn hơn nữa, bọn họ vừa đặt chân thì có một gã sai vặt ra nghênh đón bọn họ. "Khương đại nhân, ngài đã trở lại, gia chủ vẫn đang chờ ngài!"
Khương Vân Lưu phất tay, liền mang theo hai người đi vào phủ, gã sai vặt mang Hải Đông Thanh đi.
Khương Vân Lưu đưa hai người tới đại sảnh trước, sau đó nói: "Các ngươi trước tiên ở nơi này chờ một chút, ta đi bẩm báo gia chủ." Nói xong bước đi ra ngoài.
Tần Ly ngồi trên ghế quan sát bài trí trong phòng, phát hiện đều là chút trân phẩm. Xem ra vị này vị gia chủ Đỗ gia này chịu chi hơn Lâm gia, hơn nữa càng chú trọng vẻ bề ngoài.
Hai người vừa ngồi xuống có hạ nhân đi lên rót trà, ước chừng qua hai chén trà, Tần Ly thấy một nam nhân trung niên uy vũ sinh phong đi tới. Khương Vân Lưu theo sau hắn, nàng đoán đây chắc là gia chủ Đỗ gia.
Gia chủ Đỗ gia tên là Đỗ Chương, thân hình cao lớn, ngũ quan cũng là tương đối tục tằng. Nhìn thấy Tần Ly ngồi ở trong sảnh, ha ha cười nói: "Tần đại sư đợi lâu, lão phu vừa mới có việc xử lý, đến chậm, mong thứ lỗi!"
Tần Ly từ trên ghế tựa đứng lên: "Đỗ gia chủ khách khí! Gọi ta Tần Ly là được rồi."
Đỗ Chương ngồi ở ghế trên, Khương Vân Lưu ngồi đối diện Tần Ly. "Ha ha, tin tưởng Tần tiểu hữu chắc hẳn đã biết nội dung tỷ thí lần này, sau đây lão phu sẽ nói một chút thực lực của ba nhà khác! Luyện dược sư Hạng gia thực lực mạnh nhất, hiện tại hẳn là bát phẩm cao cấp. Nhưng trong khoảng thời gian này các gia tộc đều chú ý tình huống mấy nhà khác, cũng không chắc có giữ lại cái gì không. Dương gia xem như thứ hai, luyện dược sư là bát phẩm trung cấp. Mà Thính gia thứ ba, thực lực hiện tại là bát phẩm cấp thấp. Không biết Tần tiểu hữu có thể có nắm chắc thắng được?"
Tần Ly hiện tại đã là huyền linh vương lục giai, cửu phẩm đan dược cũng có thể thử một lần. Nàng gật đầu nói: "Ta làm hết sức!"
Đỗ Chương nghe được Tần Ly cam đoan, cười nói: "Tần tiểu hữu một đường vất vả, Khương đại nhân, ngươi mang Tần tiểu hữu đi xuống nghỉ ngơi một chút đi. Lâm hiền chất đối nơi này tương đối quen thuộc, giúp Đỗ bá bá chiếu cố Tần tiểu hữu!"
"Cách tỷ thí còn có hai ngày, trong hai ngày này, hi vọng Tần tiểu hữu chuẩn bị một chút. Hiện tại các nhà cũng chính là biết một ít tình huống đại khái, cụ thể đến lúc đó có biến hóa gì cũng không nhất định. Dù sao danh ngạch tiến vào Xích U tháp hữu hạn, mỗi nhà đều sẽ dốc hết toàn lực vào trận tỷ thí này." Khương Vân Lưu vừa đi vừa dặn.
Tần Ly cười nói: "Ngài yên tâm, ta đã đáp ứng, tự nhiên sẽ không nuốt lời." Có điều tuy rằng nàng tin tưởng mình có thể thắng, nhưng vẫn hi vọng có thể làm đến vạn vô nhất thất. Nàng nghĩ tới Cường hóa chi tinh trong không gian, nếu trong hai ngày có thể hấp thụ được Cường hoá chi tinh, thực lực của mình chắc sẽ tăng lên, đến lúc đó đừng nói là bát phẩm đan dược, cả thập phẩm đan dược nàng cũng nắm chắc có thể luyện chế thành công.
Ban đêm Tần Ly tiến vào Huyền giới, lấy ra Cường hóa chi tinh. Tinh thể màu đỏ lẳng lặng nằm trong tay Tần Ly, hai tay Tần Ly nắm giữ nó, bắt đầu dùng huyền hỏa lực luyện hóa. Thời gian đi qua, Tần Ly phát hiện trong lúc luyện hoá có một lực lượng cường đại chui vào trong da thịt, khiến nàng có chút đau. Thời gian luyện hoá càng dài, đau đớn trên người cũng tăng lên.
Tuy rằng đau đớn kịch liệt, nhưng Tần Ly rõ ràng cảm giác được bản thân biến hóa. Kinh mạch trở nên càng ngày càng mạnh, làn da bên ngoài xuất hiện một tầng ánh sáng nhạt màu đỏ, dưới sự rèn luyện của ánh sáng nhạt, cường độ rõ ràng tăng lên.
Trong lòng Tần Ly âm thầm cao hứng, xem ra Cường hóa chi tinh có công hiệu rèn luyện, không biết nàng sẽ cường hãn tới trình độ nào.
Thời gian hai ngày nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn, ở trong Huyền giới đã qua không ít thời gian. Tần Ly rốt cục luyện hoá hết Cường hoá chi tinh, thực lực của nàng đã từ huyền linh vương lục giai bỗng chốc nhảy lên lên tới huyền linh hoàng tam giai. Xem ra năng lượng ẩn chứa trong Cường hóa chi tinh nồng hậu hơn hai khối huyền hỏa tinh, bằng không thực lực của nàng cũng sẽ không tăng lên nhanh như vậy.
Phượng Tiêu, Lam U hai người bởi vì cùng Tần Ly là khế ước bản mạng, bởi vậy thực lực Tần Ly tăng lên bao nhiêu, hai người cũng sẽ tăng lên bấy nhiêu. Lam U đã đột phá hoàng cấp, tự nhiên cũng xuất quan. Thực lực hắn hiện tại đã là hoàng cấp ngũ giai, cao hơn Phượng Tiêu hai giai. Mà thực lực Bạch Diễm hiện tại là hoàng cấp nhất giai, thấp hơn một ít so với Lam U và Phượng Tiêu.
Tần Ly cảm thấy cường độ của mình hiện tại đã có thể so với huyền linh thú, vì thế đi đến bên ngoài nói với Lam U: "Lam U, chúng ta lại vận động gân cốt đi! Lần này chỉ dùng chiến đấu, chúng ta đều không dùng linh lực!"
Tần Ly sở dĩ tìm Lam U, là bởi vì bản thể của hắn là thượng cổ thần long. Mọi người đều biết, cường độ của rồng là mạnh nhất trong các loại huyền linh thú, nàng muốn xem xem cường độ hiện tại của mình đã tới trình độ gì.
Lam U gật đầu, đem nửa người trên triệt để long hóa, trừ bỏ mặt vẫn là mặt người, địa phương còn lại bọc đầy vảy màu xanh.
"Ta muốn tiến công, chuẩn bị tốt!" Tần Ly nói xong liền thả người vọt tới chỗ Lam U, sau đó một quyền công tới ngực hắn.
Lam U thấy thế hai tay che ở trước ngực, đứng vững Tần Ly công kích. "Oành" một tiếng, song phương tách ra. Tiếp Tần Ly không cho Lam U cơ hội hồi sức, vươn chân đạp qua, mặc kệ là lực đạo hay tốc độ đều thập phần kinh người.
Lam U ngồi xuống, sau đó quét chân. Tần Ly nhảy dựng, một chân đá vào người Lam U. Lam U tập kích từ sau lưng Tần Ly, quay người chính là một quyền, Tần Ly lập tức xoay người dùng tay chắn.
Phượng Tiêu cùng Bạch Diễm ở bên cạnh nhìn xem sửng sốt, công kích của Lam U hai người bọn họ cũng không dám cứng rắn dùng thân thể đi tiếp, không ngờ Tần Ly lại dùng tay chắn. Lam U cũng cả kinh, không ngờ Tần Ly cũng không né tránh, mà lựa chọn đón đỡ. Hắn muốn thu hồi quyền này, nhưng đã không còn kịp rồi. Một quyền đập vào hai tay Tần Ly, Tần Ly cảm thấy cánh tay đau xót, nhưng lại cản được.
Hai người đình chỉ tỷ thí, Lam U chạy tới kiểm tra thương thế của Tần Ly, lúc này mới thấy, cánh tay của nàng trừ bỏ có chút hồng bên ngoài, lại không có tổn thương gì khác.
"Tiểu Ly, ngươi cũng quá biến thái!" Bạch Diễm thấy thế, chịu đả kích lớn.
Lam U cùng Phượng Tiêu liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương. "Đây là tác dụng của Cường hóa chi tinh?" Phượng Tiêu hỏi.
Tần Ly gật đầu: "Hắc hắc, ta cũng không ngờ mình sẽ biến thành như vậy."
"Hiện tại đừng nói võ giả, sợ là huyền linh thú cũng không cường hãn như Ly!" Lam U cười khổ một chút.
Hiện tại thực lực Tần Ly tăng lên, lại nghĩ đến luyện dược thuật của mình. Lần trước luyện dược luyện chế chính là bát phẩm đan dược, hiện tại có thể thử luyện cửu phẩm đan dược. Nàng từ trong [ Cổ vận đan phương ] chọn lựa vài loại đan dược, phân biệt là cửu phẩm hạ cấp, cửu phẩm trung cấp, cửu phẩm cao cấp và thập phẩm hạ cấp, nàng muốn xem xem hiện tại mình luyện chế được hay không.
Thình lình, thời điểm luyện chế thập phần thoải mái, rất nhanh đã luyện chế thành công thập phẩm đan dược hạ cấp, hơn nữa thí nghiệm hai lần, đều là đan dược phẩm chất cao cấp.
Tần Ly thấy thời gian không sai biệt lắm, hiện tại ở bên ngoài chắc là đã đến ngày tỷ thí liền từ trong Huyền giới đi ra ngoài.
Sáng sớm Lâm Sùng đã tới viện Tần Ly ở, thấy nàng đã thức dậy, nói: "Muội đã thức dậy? Đi thôi, địa điểm tỷ thí là võ đài ở trung vực, các nhà khác chắc đều bắt đầu khởi hành."
Tần Ly gật đầu theo Lâm Sùng đi ra ngoài, mấy người Khương Vân Lưu và Đỗ Chương đã chờ ở bên ngoài, nhìn thấy nàng ra liền chuẩn bị khởi hành. Ngoài cửa đỗ hai chiếc xe ngựa, chiếc phía trước là của Đỗ Chương và thiếu chủ Đỗ gia Đỗ Quang, Tần Ly, Lâm Sùng và Khương Vân Lưu ngồi ở xe ngựa phía sau.
Võ đài trong trung vực được dựng lên chuyên để mấy đại gia tộc tỷ thí, một bên là lôi đài, bên kia là tứ trương án kỷ, hiển nhiên là chuẩn bị vì tỷ thí luyện dược.
Xe ngựa Đỗ gia dừng lại bên ngoài võ đài, đầu tiên xuống xe chính là Đỗ Chương và Đỗ Quang. Người Thính gia đã đến, gia chủ Thính gia Thính Lương thấy Đỗ Chương xuống xe, bước đi đi qua. "Đỗ gia chủ thật đúng là sớm, không biết tỷ thí chuẩn bị như thế nào?"
"Ha ha, Thính gia chủ tới cũng rất sớm! Tỷ thí lần này liên quan tới Xích U tháp, Đỗ gia tuy rằng thực lực không mạnh, nhưng cũng muốn liều mạng!" Đỗ Chương ngoài cười nhưng trong không cười nói. Thính Lương tới để đả kích hắn, hắn làm sao có thể không biết? Hừ, dù Đỗ gia thực lực không mạnh, hiện tại bên mình có Tần Ly, một lát có kết quả gì rồi nói!
Thính Lương cũng cười giả tạo hai tiếng nói: "Xem ra Đỗ gia chủ rất tin tưởng tỷ thí lần này, chẳng lẽ là mời được nhân vật lợi hại?" Hắn nhìn về xe ngựa phía sau, lúc này ba người Khương Vân Lưu đã xuống xe.
"Ha ha, lập tức sẽ biết! Thời gian không sai biệt lắm, chúng ta liền ngồi trước đi, chờ hai nhà khác đến sẽ bắt đầu." Đỗ Chương nói xong, cũng không để ý Thính Lương, mà đi đến phía sau tìm Tần Ly.
Tần Ly vừa xuống xe thì thấy Thính Lương cách đó không xa, thấy hắn đánh giá mình, nàng liễm hạ con ngươi cũng không có để ý.
Khoảng nửa canh giờ sau, xe ngựa Dương gia và Hạng gia cũng trước sau đến võ đài. Tứ gia đến đông đủ, tuyển thủ bốn nhà an vị ở cùng một chỗ. Tần Ly phát hiện người Hạng gia và Dương gia tham gia võ thử tu vi đều ở trên Đỗ Quang, tuy rằng bọn họ ẩn thực lực, nhưng cũng không tránh được ánh mắt nàng. Sau đó nàng lại nhìn tuyển thủ Thính gia, thực lực của hắn và Đỗ Quang tương đương, nhưng nếu dùng đan dược......
Võ thử nếu đứng thứ tư, văn thử dẫu nàng thắng lợi cũng không lấy được hạng hai. Nàng nhíu mày tìm Đỗ Chương nói: "Người tham gia võ thử ba nhà khác ngươi cũng biết?"
"Sao, có cái gì không ổn sao?" Đỗ Chương thấy biểu cảm của Tần Ly thập phần nghiêm túc, cũng chú ý tới ba nhà khác.
"Hai người Hạng gia và Dương gia đều dùng phương pháp ẩn thực lực, thực lực Đỗ thiếu chủ hiện tại là võ vương bát giai, người Thính gia cũng là võ vương bát giai, người Dương gia là huyền linh vương cửu giai, Hạng gia còn lại là võ vương cửu giai đỉnh phong. Nếu người Thính gia lát nữa dùng đan dược hay thánh khí phụ trợ, dù văn thử ta được hạng nhất, Đỗ gia vẫn không lấy được hạng hai. Không biết tỷ thí có thể thay đổi người?" Tần Ly không hy vọng mình tân tân khổ khổ đi lại tỷ thí, kết quả rơi vào công dã tràng.
Đỗ Chương nhìn nửa ngày cũng chưa nhìn ra manh mối gì, hiện tại nhìn qua cũng chỉ thấy tu vi người Hạng gia chỉ cao hơn con mình một chút, nhưng khác biệt cũng không lớn. Nếu không phải Tần Ly hiện tại nhìn ra, như vậy Đỗ gia sợ là đã thua. "Có thể thay đổi người, nhưng phải có lý do!"
"Cứ như vậy, một lát dù sao cũng là Đỗ gia và Thính gia tỷ thí trước, để Đỗ Quang thua trận đó, ta thay hắn đi lên. Hơn nữa một lát tuyệt đối không thể để Thính gia thoải mái thắng lợi, phải làm thành bộ dáng ngoài ý muốn. Nếu ta giúp Đỗ gia lấy được hạng nhất, như vậy cho ta hai cái danh ngạch như thế nào?" Tuy Tần Ly có thể để Lâm Sùng trong Huyền giới mang vào Xích U tháp, nhưng cũng không muốn tiện nghi Đỗ gia.
Đỗ Chương nhìn Tần Ly, thực lực nàng chỉ là huyền linh vương lục giai, làm sao có thể tự tin như vậy? Chẳng lẽ nàng cũng ẩn thực lực sao? Xem ra nhất định là như vậy. Tuy trong lòng hắn vẫn có chút nghi vấn, nhưng mà hiện tại cũng chỉ có thể ngựa chết thiêu mã y, cũng chỉ là bị ba nhà kia cười nhạo thôi! Nghĩ thông suốt điểm ấy, hắn gật đầu, sau đó đi tìm Đỗ Quang thương lượng.
Đỗ Quang nghe Đỗ Chương nói thực lực mấy người này cho hắn, trong lòng cũng có chút kinh ngạc. Hơn nữa nghe nói Tần Ly lại có thể nhìn thấu thực lực chân thật của bọn họ, không nhịn được nhìn nàng thêm vài lần. Hắn quay đầu lại, vẫn quyết định làm hết sức, cũng không tin mình thật sự thua Thính Thiên Bảo.
Tần Ly thấy ánh mắt Đỗ Quang, thì biết hắn đang hoài nghi mình. Nhưng cũng kệ, dù hắn thắng trận này, lần tiếp theo cũng phải thua, kết quả đều giống nhau, đến khi đó hắn khẳng định sẽ tin tưởng mình.
Tần Ly nhìn Lâm Sùng bên cạnh nói: "Huynh có muốn vào Xích U tháp đi lịch lãm một phen?"
Vừa mới Tần Ly với Đỗ Chương nói chuyện hắn cũng nghe thấy, không ngờ nàng lấy một danh ngạch khác để cho mình. Xích U tháp là nơi nào, nào có ai không muốn vào đâu? Có điều hắn vẫn biết thực lực của mình, căn bản không có khả năng dựa vào tỷ thí lấy được danh ngạch. Nếu Tần Ly thật sự có thể lấy được hạng nhất, hắn cũng rất muốn đi theo nàng cùng đi Xích U tháp.
Hắn gật đầu nói: "Ta đương nhiên cũng muốn cùng muội đi Xích U tháp, nhưng muội thật sự nắm chắc không? Nếu có nguy hiểm, ta tình nguyện không cần cái danh ngạch kia."
"Huynh phải tin tưởng ta, chỉ cần huynh muốn là được rồi, danh ngạch này nhất định là của huynh." Tần Ly nói xong liền quay đầu, chuẩn bị xem trận tỷ thí của Đỗ Quang và Thính Thiên Bảo.
Sau khi Đỗ Quang và Thính Thiên Bảo lên đài, đầu tiên hai người đứng ở hai sườn võ đài. Để công bằng, trọng tài là vài vị luyện dược sư nội vực.
"Trong tỷ thí có thể sử dụng linh khí, huyền linh thú và đan dược, nhưng không thể đả thương tính mạng, các ngươi đều hiểu chưa?" Một vị luyện dược sư tóc trắng xoá hỏi.