Thân thể U Tịch nhanh chóng bành trướng, mạch máu cũng trương lên, nhìn thấy rõ ràng, linh khí dư thừa trong thân thể tràn ra, tơ máu che kín con mắt, nhìn qua như muốn rỉ máu ra.
U Lang và U Quỷ hiển nhiên không ngờ hắn lại quyết tuyệt như vậy, với tu vi cao như bọn hắn, linh hồn mà đào thoát đúng lúc thì vẫn có cơ hội trọng sinh. Như nếu là tự bạo mà nói, thì sẽ thật sự hồn phi phách tán.
Hai người biết bọn họ chỉ có một cơ hội duy nhất, đồng thời ra chiêu tấn công U Tịch, chuẩn bị đoạt túi nhung trong tay hắn sau đó nhanh chóng lùi về phía sau. Ai ngờ chuyện ngoài ý muốn lại nhiều vô cùng, qua mấy chiêu, túi nhung đen thật sự rời khỏi tay U Tịch, nhưng lại rớt ở gần chỗ hắn chứ không vào tay hai người.
"Khuynh Nhan, mau!" Tần Ly dựa vào lực lượng của bản thân căn bản sẽ không thể bay đến cạnh U Tịch nhanh như thế, chỉ có thể mượn lực lượng của Khuynh Nhan. Đôi mắt phượng nhìn gắt gao quỹ đạo rơi của túi nhung, thả người bay đến cạnh U Tịch.
May mắn Tần Ly đang ẩn thân nên U Tịch không cảm nhận được sự tồn tại của nàng, nàng bắt lấy cái túi nhung trong chớp mắt, một trận năng lượng lốc xoáy chấn động trời đất bùng nổ. Hai người U Lang cùng U Quỷ phẫn hận không cam lòng mà lui về phía sau, dù là thế thì bọn hắn vẫn bị trọng thương nghiêm trọng. Mà Tần Ly chỉ thấy một trận ánh sáng đỏ chói mắt, sau đó mất đi ý thức.
____________________Ba năm sau____________________
Trong một viện lớn ở Tần gia, một thiếu nữ thanh xuân ngồi xếp bằng trên giường, nàng mặc một thân lụa mỏng, tóc đen dài nhảy múa sau lưng nàng được cố định đơn giản bằng một cây trâm trân châu màu trắng. Mắt phượng dài hẹp, khóe mắt dụ hoặc, ngũ quan tinh xảo như tranh vẽ. Khí chất cả người kiều diễm như hoa khoe sắc, lại mờ ảo như tiên nhân.
Nàng thu tư thế, mắt chậm rãi mở ra, đôi mắt trong veo như nước hồ thu lại vô cùng sinh động, có sức sống. Nàng phun ra một ngụm trọc khí, linh lực màu xanh lục bao phủ toàn thân dần dần thu liễm vào. Cô gái này không phải ai khác, nàng chính là Tần Ly.
Ba năm trước đây, tuy rằng lực tự bạo của U Tịch không đánh chết nàng, nhưng khiến nàng hôn mê hai năm trong hố sâu do lốc xoáy tạo thành. Ngay khí lốc xoáy đánh úp nàng, nàng đã kịp thời vào trong Huyền giới, đồng thời cũng mất đi ý thức, đến lúc nàng tỉnh lại cũng đã mất ba năm thời gian.
Nghe Khuynh Nhan nói, tuy rằng nàng không chết nhưng thương tích thật sự quá nặng, cho dù dùng Sinh mệnh chi tinh cũng không chắc chắn có thể chữa lành cho nàng. Biện pháp duy nhất là kích hoạt linh lực trong cơ thể nàng tăng lên đồng thời dùng Sinh mệnh chi tinh chữa trị, hai bút cùng vẽ. Mà nếu như muốn kích hoạt linh lực của nàng chỉ còn cách khế ước với huyền linh thú cao cấp.
Vốn là chỉ cần khế ước với Lam U cũng đã đủ, nhưng vì hắn thiếu khuyết truyền thừa, nên thực lực cũng không có phát huy đến tận cùng, Phượng Tiêu dằn vặt thật lâu, cuối cùng cũng quyết định khế ước cùng nàng. Khế ước của bọn họ không giống khế ước máu của Bạch Diễm lúc trước, khác ở chỗ bọn họ bắt buộc phải ký bản mạng khế ước, từ nay về sau, sinh mạng của Phượng Tiêu và Lam U gắn kết với Tần Ly, một trong ba người tử vong thì hai người còn lại cũng chết.
Sau khi Tần Ly tỉnh, cả người đều thay đổi, không chỉ có thực lực tăng đến đại huyền linh sư đỉnh phong, mà dung mạo cùng khí chất cũng biến hóa rất lớn, tựa như nàng đã phá kén thành bướm. Bạch Diễm nhờ vào sự trợ giúp của Sinh mệnh chi tinh nên cũng tiến hóa thuận lợi, chính thức trở thành thần thú Bạch Hổ có thể biến thành hình người.
Cả đám cùng nhau trở về sào huyệt của Ảnh Nguyệt Bạch Hổ, sào huyệt đã hoang phế lâu rồi, không phát hiện Ảnh Nguyệt Bạch Hổ nào may mắn sống sót. Bạch Diễm vì thế mà thương tâm thật lâu, một lòng một dạ điên cuồng tu luyện, hắn chờ một ngày có đủ khả năng tự tay báo thù cho tộc nhân của mình.
Sau khi hoàn thành mọi việc trong Lạc Hoa Sâm Lâm thỏa đáng, Tần Ly trở về Tần gia. Nàng phải chuẩn bị cho việc khảo thí nhập học của Nguyệt Diệu học viện diễn ra trong vài tháng tới. Trở về Tần gia, nàng phát hiện Tần gia đã có biến hóa lớn, trong ba năm thời gian, Tần gia đã tiến nhập hàng ngũ gia tộc nhị lưu, ẩn ẩn theo kịp ngũ đại gia tộc ở Nguyệt Diệu hoàng triều. Mà bốn người nàng phái đi làm việc bên ngoài hiện tại đã thành lập được một tập đoàn dong binh đoàn vô cùng lớn mạnh, ở những thành thị lớn đều có chi nhánh ngân hàng của bọn họ. Lúc đầu dong binh đoàn chỉ có một chi, bây giờ đã phát triển thành năm chi.
Lúc trước khi Tần Ly giao nhiệm vụ thành lập dong binh đoàn cho bọn họ cũng không nghĩ đến bọn họ sẽ phát triển tới mức này. Thậm chí sau khi nàng tỉnh lại, nàng còn có chút lo lắng, không thể tưởng được năng lực của bọn họ lại mạnh tới mức này. Hiện tại, không ít dong binh đoàn được thành lập nhưng dong binh đoàn của nàng thủy chung chiếm địa vị cao nhất.
"Cốc cốc", "Tiểu Ly, ta có thể vào không?" Tần Ly vừa mới ngừng tu luyện, ngoài cửa liền truyền đến tiếng gõ cửa và giọng nói của Tần Như Lăng.
"Vào đi." Thanh âm của Tần Ly vang lên như chim oanh, ngữ khí lạnh nhạt.
Thần sắc Tần Như Lăng có chút lo lắng, đẩy cửa đến cạnh Tần Ly, nói: "Tiểu Ly, ca ca ta đã trở lại. Gần đây ngũ đại gia tộc tựa hồ hứng thú với việc làm ăn của dong binh đoàn, ca ca nói thực sự huynh ấy không nghĩ ra được biện pháp nào, có thể nghiệp đoàn lính đánh thuê của chúng ta có khả năng xảy ra vấn đề."
Tần Ly cũng nghĩ tới điểm này, việc làm ăn của dong binh đoàn tốt như vậy, ngũ đại gia tộc không có khả năng không động tâm. Dong binh đoàn của nàng vừa mới đi vào quỹ đạo, có quy mô nhất định, quả thực không phải là đối thủ của ngũ đại gia tộc. Nàng suy nghĩ một chút rồi nói: "Tiểu Lăng, ngươi cầm kim thiếp và phong thư này đến khu bán đấu giá Duyệt Bảo tìm Thịnh Thiến, bàn với nàng chuyện hợp tác, nàng hẳn sẽ cho chúng ta một câu trả lời thích hợp. Chuyện còn lại các ngươi không cần lo lắng, ta sẽ nghĩ biện pháp, ngay mai ta phải lên đường đến Nguyệt Diệu học viện khảo thí, việc trong nhà phải dựa vào các ngươi rồi."
Tần Như Lăng gật đầu: "Tiểu Ly, ngươi yên tâm, bọn ta sẽ không để ngươi thất vọng đâu."
Sáng sớm hôm sau, Tần Ly từ biệt hai người Tần Vinh Hải và Tần Dịch Dương, rồi lên đường cùng Trần lão. Nguyệt Diệu học viện chiêu sinh, giới hạn tuổi từ mười ba tới mười lăm, thi hai vòng. Vòng một còn gọi là sơ thí, được tiến hành ở những thành thị tuyến hai của Nguyệt Diệu trong ba ngày, nhân tài thông qua sơ thí sẽ có tư cách tiến vào vòng hai được tổ chức ở kinh thành.
Tần Ly lại tiếp tục mặc một thân nam trang, thêm một phần anh khí so với ba năm trước. Trần lão đi cùng nàng vì lo lắng nàng là một, lí do còn lại là tiện thể đi tìm Minh Dạ. Hai người cưỡi hai con ngựa cao to, đi ngày đêm để đến Lâm thành. Lâm thành là một trong những địa điểm chiêu sinh của học viện, là nơi chiêu sinh gần Nguyên thành nhất, hai người cưỡi ngựa hai ngày là tới.
Hai ngày sau đúng là ngày khảo thí đầu tiên, trong Lâm thành đâu đâu cũng là thí sinh chuẩn bị tham gia khảo thí. Tần Ly cũng chuẩn bị tiến đến chỗ báo danh, nhưng nhìn đến hàng dài dằng dặt này, Tần Ly bất đắc dĩ bĩu môi. Nếu cứ như vậy thì không biết bao lâu mới tới mình.
"Trần gia gia, chúng ta đi tìm nơi trọ trước đi, xem tình hình này, hôm nay không đến lượt chúng ta rồi, ngày mai nói sau vậy." Tần Ly lên ngựa nói với Trần lão bên cạnh.
Trần lão nhìn hàng dài kia, cũng gật đầu, hai người quyết định đi tìm khách điếm để trọ trước. Đi hỏi một chút, thì biết được khách điếm lớn nhỏ trong thành cơ hồ đều đã đầy, chỉ còn Vân khách điếm là còn phòng. Vì giá cả của Vân khách điếm cao hơn nên đến bây giờ còn phòng trống.
Tần Ly ngoại trừ có tiền của Tần gia cung cấp còn có tiền do dong binh đoàn kiến được, không túng quẫn như lúc đầu. Vì thế cũng không so đo giá tiền, liền lấy hai gian phòng. Nàng thanh toán tiền xong, vừa muốn lên lầu thì một bóng dáng màu xanh vọt đến bên người nàng, nắm lấy cánh tay nàng hô to: "Hắn là vị hôn phu của ta!"