Thiên Sứ Sẽ Thay Anh Bên Em

Chương 64




Năm tiết học nhàm chán cuối cùng cũng trôi qua.Bọn hắn và bọn nó uể oải ra về.Trên con xe quen thuộc,nó mệt mỏi thiếp đi lúc nào mà không hay biết.Hắn quay sang nhìn nó,khẽ cười.Đột nhiên,một con xe nào đó lao ra phía xe hắn.

Hắn vội vàng thắng lại.Cũng may,hắn thắng kịp,nếu không thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.Hắn quay sang nhìn nó để chắc chắn rằng nó không sao.Thấy nó vẫn đang còn ngủ ngon,hắn yên tâm quay sang lái xe tiếp.

Gì vậy nhỉ???Đang định quay lại lái xe thì chiếc áo của nó hở ra một bên vai.Hàng chữ Kenna Kai màu đen đập vào mắt hắn.Hắn ngơ ngác nhìn hàng chữ đó.Định đưa tay lên chạm vào thì nó bất chợt tỉnh lại.

- Sao vậy???- Nó thấy tay hắn vẫn đang ở giữa không trung thì hỏi.

- À,...Không,..Không có gì.- Hắn cười nhẹ,bối rối trả lời.

- Sao anh lại dừng xe lại???- Nó nhìn hắn ngạc nhiên.

- Không có gì đâu.Lúc nãy có một chiếc xe lao về phía xe chúng ta.Nhưng anh đã kịp thời thắng lại nên không sao.- Hắn giải thích.- Thối,...Chúng ta về nhà.

Nói xong,hắn quay trở lại lái xe.Ánh mắt mơ hồ nhìn mọi thứ xung quanh.Hàng chữ đó có nghĩa là gì nhỉ???Tại sao trên lưng nó lại có hàng chữ đó.

- Uyên này???- Hắn đột nhiên kêu tên nó.

- Gì vậy???

- Trên vai em có hàng chữ Kenna Kai.Vậy nó có ý nghĩa gì sao???- Hắn có gắng nói trọn câu.

- Em cũng không biết nữa.Mẹ nói,từ khi sinh ra,trên vai em đã có chữ đó.- Nó nhún vai trả lời.

- Ừ.- Hắn thở phào nhẹ nhõm.Chỉ là một cái bớt thôi mà.Sao hắn lại trở nên đa nghi quá vậy nhỉ???

Bây giờ thì hắn đã có thể chuyên tâm vào chạy xe.Khoảng 5' sau,con xe dừng lại trước biệt thự White Rose.Hắn và nó cùng nhau bước xuống xe rồi đi vào nhà.

Ở một nơi khác.Trên chiếc ghế to lớn.Một người phụ nữ với vẻ cao sang nhìn tên thuộc hạ đang đứng trước mặt mình cúi đầu.Bà ta chậm rãi bước về phía tên thuộc hạ rồi hỏi bằng chất giọng lạnh lùng:

- Hoàng Thiên Bảo Trân thế nào rồi???

- Thưa chủ tịch,tiểu thue Bảo Trân vẫn ổn.Hôm nay cũng như mọi ngày,tên nhóc Gia Long vẫn luôn đi theo tiểu thư.- Tên thuộc hạ cung kính cúi đầu báo cáo.

- Tốt.Các ngươi phải nhớ đi theo Bảo Trân 24/24 cho ta.Nếu con bé mà xảy ra việc gì thì các người coi chừng cái đầu.- Bà ta nhàn nhạt ngồi xuống ghế lớn rồi dở giọn đe dọa.

- Vâng thưa chủ tịch.- Tên thuộc hạ sợ hãi cúi đầu.

- Ra ngoài đi.- Bà ta lạnh lùng xua xua tay.

- Vâng.- Tên thuộc hạ gật đầu rồi nhanh chóng đi ra khỏi căn phòng đó.

Ở trong phòng lớn chỉ còn lại một mình bà ta.Ánh mắt bà ta trở nên buồn bã hơn.Đôi mắt vẫn luôn luôn dán sát trên tấm hình của Trân.

- Bảo Trân,ta sẽ làm tât cả vì con.- Bà ta đưa tay vuốt vuốt khuôn mặt Trân trên tấm hình rồi nói.

Kính...Kong...

Tiếng chuông biệt thự Hàn Gia vang lên.Nghe thấy tiếng chuông,cô hầu ngay lập tức đi ra mởcổng.Thấy Khôi,cô ta cung kính cúi chào anh rồi hỏi:

- Thiếu gia đến đâu tìm tiểu thư sao???

- Đúng vậy.Nhi đâu???- Khôi cười nhẹ rồi hỏi.

- Tiểu thư đang ở trong đại sảnh.Mời thiếu gia vào.- Cô hầu lễ phép trả lời rồi đưa Khôi vào bên trong.

Anh vừa bước vào đại sảnh thì thấy Nhi đang cùng nhóc Key chơi đùa.Thấy Khôi,nhóc Key liền chạy đến ôm lấy chân anh rồi nũng nĩu nói:

- Anh Khôi,đưa em đi ăn kem được không???

- Tất nhiên là được rồi.Nhưng để sau được không.Bây giờ anh có chuyện cần giải quyết cùng chị của em.- Khôi bé nhóc Key lên,cưng chiều nói.

- Được ạ.- Key cười vui vẻ trả lời.

Anh nghe thấy vậy thì hài lòng rồi đặt Key xuống.Anh nhẹ nhàng đi đến ngồi cạnh Nhi.Nhìn cô đầy yêu thương.

- Gì mà nhìn em dữ vậy???- Nhi kinh ngạc nhìn Khôi.Hôm nay anh ăn trúng thuốc độc sao.Có cần làm quá như vậy không.

- Không có gì.Em đi với anh đến nơi này được không???- Không để Nhi trả lời,Khôi ngay lập tức kéo cô ra khỏi biệt thự rồi lên con xe và phóng vụt đi mất.

Két...

Con xe dừng lại trước một ngọn đồi lớn.Khôi nắm lấy tay Nhi rồi dẫn lên ngọn đồi.Tuy không hiểu chuyện gì đnag xảy ra nhưng Nhi vẫn im lặng và đi theo Khôi.Vì cô biết,anh làm gì cũng có mục đích của mình.

Lên đến đỉnh của ngọn đồi.Nhi ngơ ngác mở tròn hai mắt khi thấy cả một vườn bồ công anh cực đẹp.Thấy biểu hiện đầy dễ thương của Nhi,Khôi cười nhẹ rồi nắm lấy tay cô,đưa cô đến ngôi mộ cách đó không xa.

Ngôi mộ màu trắng toát lên vẻ đẹp kì diệu.Trên ngôi mộ là một con gấu bông màu hồng và một đóa bồ công anh.Nhi đưa tay chạm vào mộ rồi dời bàn tay đến tấm hình của cô gái trên mộ.

Đó là một cô bé khoảng chừng 9 đến 10 tuổi.Cô bé cười rất tươi,hé lộ hàm răng trắng tinh.Mái tóc đen láy xõa dài đến ngang vai.Đôi mắt to tròn như đang nhìn Khôi và Nhi vậy.Bộ váy trắng trong người cùng với vòng hoa hồng trắng trên đầu chính là phụ kiện để biến cô trở nên xinh đẹp hơnCô,...Chẳng khác gì một thiên thần.

- Lâm Khắc Thiên My???- Nhi nhìn hàng chữ trên mộ rồi quay sang Khôi hỏi như để chắc chắn.

- Ừ.Là em gái anh.- Khôi cười nhẹ nói.Máy tóc màu bạch kim của anh tung bay trong gió khiến bất kì cô gái nào có mặt ở đó đều phải rung định và Nhi cũng vậy.Cô nhìn chằm chằm vào anh.Ngay lúc này đây,anh như một cái bong bóng nước.Nếu chạm vào thì sẽ ngay lập tức vỡ tan tành.

- Lúc còn nhỏ,Yun đã nói với anh rằng.Khi anh có người yêu,nhất định phải để Yun nhìn thấy và kiểm chứng đầu tiên.Nếu người đó không tốt với anh thì Yun sẽ dạy cho người đó một bài học.- Khôi vừa nói vừa nhìn vào tấm hình trên mộ bằng ánh mắt đầy yêu thương và cưng chiều.

- Ngày hôm nay,anh đưa em đến đây để Yun nhìn thấy.- Khôi quay sang Nhi,mỉm cười với cô rồi nói.

- Yun này,anh hai của em đã có người yêu rồi.Đây chính là người mà anh sẽ cùng đi đến trọn đời.Em thấy sao???Chị ấy rất xinh đẹp phải không???Anh biết là em sẽ rất thích chị ấy.Yun,em ở bên kia hãy sống thật tốt nhé.Hãy chúc phúc cho anh.Anh nhất định sẽ đối xử thật tốt với chị Nhi.Anh biết,Nhi là do em gửi đến cho anh.Cảm ơn em nhiều lắm Yun à.Cảm ơn vì em đã đem một thiên sứ xinh đẹp như vậy đến cho anh.Bây giờ thì em có thể yên tâm rồi nhé!!!Anh đã có người chăm sóc rồi.

Khôi mỉm cười nói chuyện với Thiên My.Lâu lâu,anh lại đưa mắt qua nhìn biểu hiện của Nhi.

- Thiên My,chị nhất định sẽ chăm sóc cho anh trai em thật tốt.Em hãy yên nghĩ.- Nhi đưa tay xoa xoa khuôn mặt Thiên My rồi nói.

- Trước sự chứng giáng của Thiên My,em có nguyện ý cùng anh đi hết cuộc đời???- Khôi cầm tay Nhi,đỡ cô đứng lên.

Anh đưa tay vào túi,lấy một chiếc hộp màu đỏ ra rồi quỳ một chân xuống,cầu hôn Nhi.

Chiếc nhẫn bằng kim cương trắng rực sáng trước mặt Nhi.Cô bối rôi cúi đầu rồi nói:

- Em nguyện ý.

Khôi vui mừng đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của Nhi rồi đứng lên,ôm chầm lấy cô.Đúng lúc đó thì...

Đoàng....đoàng...đoàng...

Những chiếc pháo hoa bay lên trời với đủ màu sắc,đủ hình dáng.Nào là hình trái tim,nào là hình thần cupic.Rồi là dòng chữ "Hàn Hoàng Nhi,anh sẽ bám theo em suốt cuộc đời!!!"...v...v...

Nhi hạnh phúc đến nỗi rơi nước mắt.Cô vui vẻ nhìn những đóa pháo hoa trên bầu trời đầy sao.Từ lúc nào,Khôi lại chuẩn bị những thứ này nhỉ???

Gió đêm khẽ lùa trên mái tóc của Nhi.Cô run run ôm lấy thân thể mình.Khôi thấy vậy thì liền cởi áo khoác rồi đặt lên người cô.Anh ôm cô vào lòng,truyền hơi ấm cho cô.

Trên ngọn đồi lớn,những đóa hoa bồ công anh bay lên giữ không trung,Nhi với tay,nắm lấy một đóa rồi đưa ra trước mặt Khôi.Cả hai mỉm cười nhìn nhau.Vậy là lại có thêm một cặp đôi nữa.Khôi cuối cùng cũng tìm được tình yêu đích thực của đời mình.

Ở trên bầu trời,một ngôi sao sáng nhất thầm chúc phúc cho họ.

- Thiên My,cảm ơn em đã đem thiên sứ này đến bên anh.

-----------------END CHAPTER 64-----------------