Mặc cho tiếng gào của Cẩm phi có lớn hơn nữa cũng không lọt vào tai Thiên Nguyệt Thần.
Nam nhân tuấn mỹ tùy ý mà miễn cưỡng dựa vào ghế ngồi làm bằng chất liệu sang quý, tiếp lấy trà thơm Nặc Kiệt dâng lên, thỉnh thoảng đầu lưỡi xẹt qua bờ môi, lộ ra vẻ gợi cảm lại mê người, chẳng qua là mục mâu thâm thúy tự tiếu phi tiếu nhìn chằm chằm bụng Cẩm phi.
“Bệ hạ… Tha thần thiếp đi… Bệ hạ… Không… .” Rốt cục kinh khủng, sợ hãi hành hạ khiến Cẩm phi mất đi ý thức.
Nhưng ý chỉ tàn nhẫn của đế vương cũng không vì vậy mà triệt tiêu.
Trên giường lớn hoa lệ, thân thể Cẩm phi thành hình chữ đại bị các y sư vây quanh, trên mặt tái nhợt đã không còn phong thái ngày xưa, bất kì ai cũng không cách nào tưởng tượng nữ nhân chật vật này đã từng là đệ nhất mỹ nữ Mạn La quốc.
Rừng rậm hắc sắc giữa hai chân Cẩm phi nhất thời bộc lộ ở trước mặt mọi người, cũng không có một người dám mở mắt đi xem cái nơi dụ hoặc tội lỗi này.
Bởi vì nàng là nữ nhân của đế vương.
Vết dao sắc bén vô tình mà âm lãnh dừng ở trên bụng Cẩm phi, các y sư quay đầu lại chờ chỉ thị cuối cùng của đế vương.
Thiên Nguyệt Thần vẫn ưu nhã uống trà, thỉnh thoảng phát ra tiếng nói trầm thấp: “Đấm mạnh một chút, lực đạo chưa đủ.”
“Vâng, bệ hạ.” Thanh âm thanh thúy của cung nữ trả lời.
Các y sư hai mặt nhìn nhau, trong lòng cân nhắc.
Nữ y sư nắm chuôi dao khẽ vừa dùng lực, cái bụng trắng noản mà yếu ớt mở ra hai bên, y sư bên cạnh nhanh chóng thi triển ma pháp chữa bệnh.
Mổ bụng lấy hài tử cũng không phải chuyện mới có, nhưng đây là mổ bụng phi tử của đế vương, lấy ra nhi tử của bậc thiên kiêu chi tử, vì vậy các y sư chỉ có thể hạ dao ở chỗ cần thiết nhất.
Máu tươi tinh tế nhè nhẹ chảy ra hai bên bụng, phôi thai trong bụng đã theo cái bụng mở mà lộ ra.
Không ai biết giờ phút này Thiên Nguyệt Thần hưng phấn đến cỡ nào, hắn thậm chí cảm giác được máu toàn thân sôi trào, máu? Cổ họng cảm thấy khát khao uống.
Hắn muốn hút máu, phi thường nghĩ, hắn tự nhận mình luôn luôn tự chủ siêu cường, nhưng đang suy nghĩ đến hài tử kia sắp xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn bắt đầu không cách nào đè nén tự nội tâm khát vọng máu.
Không, là khát vọng hài tử kia.
Cảm giác ma sát rất nhỏ truyền khắp toàn thân Thiên Nguyệt Thần, mỗi một một dây thần kinh, mỗi một đạo máu cũng bị kích thích thật sâu.
Quỷ hút máu là chủng tộc đông đảo và tôn quý nhất tồn tại ở Thiên Thụy đại lục.
Bọn họ được gọi là Ám Dạ chi tử thần bí.
Trong truyền thuyết, quỷ hút máu có thể sống lâu hơn loài người mấy trăm năm, thậm chí là hàng ngàn năm.
Mà ở trong Ám Dạ chi tử tôn quý, truyền thuyết có nói đến một Ám Dạ chi tử bất diệt, đó là Ám Dạ chi vương —— Nguyệt, vua của loài quỷ hút máu.
Toàn bộ phôi thai tràn ngập máu đỏ tươi bị lấy ra, từng giọt từng giọt máu trên phôi thai chảy xuống chung quanh, máu nhỏ trên bụng Cẩm phi, nhỏ trên giường hoa lệ, nhỏ trên y phục bạch sắc của các y sư.
Đây là… ?
Người ở chỗ này không khỏi đè nén sợ hãi, cảm giác áp bách trí mạng từ bốn phía phát ra, lúc hài tử ra đời cư nhiên lại chảy máu ở trong phôi thai?
Bọn họ khiếp đảm, bọn họ sợ, bọn họ muốn thét chói tai, nhưng thanh âm bị tắc lại trong cổ họng không thể nào phát ra được.
Hài tử này là?
Lúc phôi thai được lấy ra Thiên Nguyệt Thần đột nhiên đứng lên, trà thơm trong tay bị dùng sức đặt ở trên bàn trà, làm bắn ra bọt nước mà không biết.