“Không thể tin được trong chưa tới năm mươi năm vậy mà Thần Lệnh được triệu tập tới hai lần. Đây thực sự là một thời đại với những điều không thể tưởng tượng được” Trần Long vừa chạy vừa suy nghĩ tới những viễn cảnh sắp tới, hoang mang có, lo sợ có.
Sau khoảng sáu bảy phút chạy cuối cùng Trần Long cũng chạy ra tới sân khu dinh thự tộc Trần. Lúc này cũng đã có vài người tới trước đó xem. Giữa sân là một khối hộp màu vàng kim, khối hộp tương đối nhỏ chỉ nhỉnh hơn kích thước khối rubik bốn nhân bốn một chút. Khối hộp đáp xuống mặt sân đã tạo ra một mảng sân vỡ nơi nối hộp đáp xuống. Trần Đế tiến tới cầm khối hộp lên, ngay khi bàn tay của ông chạm vào khối hộp ngay lập tức khối lập phương toả ra một luồng ánh sáng bao trùm cả một vùng trong khoảng ba đến năm giây. Sau khi toả ra ánh sáng khối đá mất đi màu vàng kim của mình và chuyển sang màu xám, và trên sáu mặt của khối đá hiện lên nhưng văn tự ngôn ngữ.
Trần Đế cầm khối hộp lên khuôn mặt nghiêm trọng nặng nế cất lời:
“Thần Lệnh đã được gửi tới rồi, Haiz lần này không biết thứ gì sẽ chờ đợi chúng ta ở trận chiến sắp tới nữa”
Trần Long tiến lại phía Trần Đề đặt tay lên vai Trần Đề rồi trấn an:
“Không có gì phải lo lắng cả tầm chục năm trước Thần Lệnh cũng gửi tới mà chúng ta vẫn chiến thắng và sống sót trở về đấy thôi. Bây giờ chúng ta trước hết là phiên dịch Thần Lệnh sau phải tập hợp lực lượng. Chắn chắn phải có vấn đề gì rất hệ trọng họ mới sử dụng thôi”
Ngay sau đó một cuộc họp khẩn được tổ chức trong nội bộ gia tộc Trần. Cuộc họp gồm các pháp sư từ cấp cao cùng với cái bô lão trong gia tộc. Để tránh việc trong thời gian di chuyển Thần Lệnh bị tà pháp sư đánh cắp nên các pháp sư đã khắc trên khối hộp những kí tự đặc biệt mà chỉ có những pháp sư mới được quy định với nhau mới có thể hiểu được. Sau một lúc phân tích diễn giải nội dung khối hộp
Trần Đế cất lời:
“Có vẻ lần này nội Thần Lệnh rất tối giản, nói tóm lại là ra lệnh gia tộc ta huy động toàn bộ những pháp sư mạnh nhất kể cả trưởng tộc là tôi đây cũng phải tham gia. Cũng không khác gì Thần Lệnh được gửi từ hơn mưới năm trước”
Sau một lúc thì Trần Long mới đi ra với bản dịch đầy đủ của Thần Lệnh:
“Vậy là nhiệm vụ lần này được đi biển rồi, tới Đà Nẵng thôi hạn là hai ngày nữa phải có mặt”
Vậy là hơn ba mươi pháp sư từ cấp Trần Lân được triệu tập và chuẩn bị tiến ra Đà Nẵng làm nhiệm vụ lớn:
“Chúc mọi người thượng lộ bình an, toàn mạng trở về, phải sống đó” Một vị pháp sư già của gia tộc cất lời, trong khoảng thời gian không có Trần Đế ông ấy chính là người đứng ra lãnh đạo gia tộc.
“Chắc chắn là vậy rồi”
Vậy là nhóm pháp sư tinh nhuệ của gia tộc Trần bước lên chuyến xe đưa ra sân bay. Và sau khoảng năm tiếng bay cuối cùng họ đã hạ cánh xuống Đà Nẵng và khoảng vài tiếng đi xe khách thì bọn họ cũng đã tới nơi.
"Wao biển ở đây đẹp vậy, không lẽ bọn họ cho chúng ta làm nhiệm vụ ở đây sao. Chỗ như này mà lại phải chiến đấu nhỉ."Trần Thài trầm trồ trước vẻ đẹp của bãi biển nơi đây.
Nhưng suy cho cùng họ tới đây không phải nghỉ dưỡng mà là để chiến đấu.
"Đây rồi gia tộc bọn họ gửi địa chỉ rồi chúng ta đi thôi. Chúng ta sẽ ở đây một ngày sau đó mới tiến vào nơi làm nhiệm vụ.
Nơi tổ chức cuộc họp là một khách sạn cao cấp trong khu vực, lúc này các gia tộc Trần cũng đã tới nơi chuẩn bị tiến vào nhận phòng cho các pháp sư thì họ đã nghe thấy tiếng ồn
"Họp cái quái gì ta muốn đi lướt sóng " Lê Nam vùng vằng
"Nhưng mà cuộc họp sẽ được tổ chức ngay bây giờ ngài không thể bỏ đi được " Lê Quốc giải cố phân trần ngăn cản Lê Nam
Trần Long ngay lập tức tiến tiến tới cất lời:
“Thôi ông bớt bớt giùp tôi, VIỆC TRỌNG ĐẠI ĐẤY KHÔNG PHẢI TRÒ ĐÙA”
Phải đến lúc Trần Long quát lớn Lê Nam mới dừng việc làm loạn. Và thế là các pháp sư mạnh nhất hai gia tộc tiến vào bên trong.
Do tổng lượng pháp sư của hai gia tộc cộng với gia tộc thứ ba lên tới hơn một trăm người. Nên mỗi gia tộc chỉ đại diện một vài cá nhân tham gia cuộc họp.Thông tin về cuộc họp cũng sẽ được truyền tới các pháp sư khác.Lúc này Trần Long, Trần Đế, Trần Thái, Trần Quân và Trần Lực đại diện cho tộc Trần phía tộc Lê thì có Lê Nam, Lê Quốc, Lê Bảo và hai pháp sư khác
Bọn họ bắt đầu tiến tới phóng họp, ở ngoài cửa phòng họp, có một người đàn ông trung niên đừng ở ngoài tiếp đón họ. Như nhận ra người thân quen Trần Long, Trần Đế và Lê Nam đều chạy tới chào hỏi.
“Đinh Phúc là anh đó hả lâu lắm rồi chúng ta mới gặp lại đó” Trần Đế cất lời hỏi thăm
Ông ấy là Đinh Phúc một pháp sư thuộc gia tộc Đinh cùng thế hệ tham gia cuộc đại chiến lần thừ hai cùng với Trần Long, Lê Nam và Trần Đế.
“Tôi ổn thực sự lâu lắm rồi mới gặp lại mọi người, thực sự tôi muốn ra thăm mọi người lâu lắm rồi nhưng không có dịp, các anh vẫn khoẻ chứ”
“Sời khoẻ hơn chữ khoẻ luôn, flex nhẹ với ông là tôi vừa tiến hoá lên Tiên Thuật đấy nhá” Lê Nam vui tính trả lời
“Nhìn ông bạn để quả đầu này là tôi biết bạn khoẻ rồi”
Lúc này mọi người mới chú ý tới mái tóc của Lê Nam, mái tóc được cạo trắng hai bên mai phần gáy để dài và phần tóc mái được cắt bằng nhau tạo ra một kiểu tóc dị hợm và vô cùng hài hước.
Lê Nam lấy vậy làm tự hào:
“Sời quả đầu Khá Bảnh của tôi đấy hơi bị cháy luôn”
Trong lúc hai người kia vẫn đang trò chuyện thì Trần Long tiến tới bắt tay Đinh Phúc:
“Ông bạn vẫn khoẻ là tôi vui rồi, lần này gặp mặt đúng là vui thật nhưng trong hoàn cảnh không được tốt lắm. Song nhiệm vụ lần này chúng ta làm một chuyến du lịch lúc đó tha hồ tâm sự hàn huyên”
Lời nói của Trần Long rất hữa hẹn nhưng cũng thầm nhắc nhở mọi người tập trung với nhiệm vụ lớn sắp tới.
Đinh Phúc nghe vậy cũng không vui đùa nữa cất lời:
“Thôi cũng đã tới giờ rồi mọi người vào thôi cuộc họp sẽ diễn ra sớm thôi”