Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 976




Tô Tử Nguyệt không trả lời.
"Cô như vậy là sao, chúng ta đổi phòng không được sao?" Phương Thiến chống nạnh cả giận. Đúng lúc này, bảo đẩy cửa bước vào. "Cô Ba, ông chủ bảo cô đến gặp ông ngay!" Vệ sĩ lạnh lùng nói. "Anh]"
Phương Thiến tức giận, hết nhìn Tô Tử Nguyệt rồi nhìn vệ sĩ.
Bốp!
Âm thanh khô khốc vang lên, một cái tát giáng xuống mặt vệ sĩ.
“Anh dám đi mách lẻo, đợi đó cho tôi!”
Nói xong thì liếc Tô Tử Nguyệt một cái rồi nổi giận đùng đùng rời đi...
"Thiến Nhi, em lại làm sao vậy?"
Lúc này, Phương Kiển Nám và Phương Di cùng đi tới.
Nhưng mà Phương Thiến không đáp lời, dùng dằng bỏ đi.
Thấy Phương Thiến từ căn phòng đó đi ra, Phương Kiển Nám điềm nhiên hỏi vệ sĩ:
"Trong phòng cô có người ở sao?" "Đúng vậy, cô chủ!" "Là ai?"
"Ông chủ dặn không được nói với ai, cô đừng hỏi tôi nữa!"
Vệ sĩ nói.
Phương Kiển Nám hít sâu, mày hơi nhíu nhìn về hướng căn phòng.
Mấy ngày nay, ông nội dường như có chuyện gì đang giấu mình.
Chuyện của cô điều tra được nửa chừng thì ra lệnh ngừng.
Phương Kiển Nám từ nhỏ đến lớn ghét nhất là việc gì úp úp mở mở.
Cho nên hôm nay, cô vốn muốn cùng Phương Di đến phòng cô tìm xem có chút manh mối nào không. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
2. Kẹo Sữa Bò
3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác
=====================================
Nhưng mà trước giờ phòng cô không cho ai ở, vậy người bên trong là ai?
"Kiển Nám, chúng ta qua nhìn thử?"
Phương Di không nén nổi hiếu kì nói.
"Đừng làm càn, chúng ta đi chỗ khác đi, sắp tới mừng thọ ông nội rồi, chị không muốn làm ông tức giận!"
Phương Kiển Nám ôm lòng hiếu kì rời đi.
Hai ngày sau.
Thành phố Khánh, tại một khách sạn lớn bị lũng đoạn.
"Tiểu Trần, những nguyên liệu tôi bảo cậu mua cậu đã mua cả chưa? Đợi một lát tôi đi kiểm tra lần nữa, tối nay chúng ta đi bố trí nghỉ lễ rồi, nguyên liệu phải đầy đủ, nếu làm lỡ chuyện lớn ngày mai, chúng †a sống không xong đâu!”
Một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi, nói với người thanh niên họ Trần như vậy.
"Được ạ, quản lí Lý, tôi biết rồi!"
Người thanh niên nói.
"Còn nữa còn nữa, lát nữa tốp đầu bếp tới từ Nam Dương sẽ nấu một bữa ăn khuya, đám người nổi tiếng kia cũng thật khó chiều, trễ như vậy rồi còn muốn đánh bài, cậu mang đồ ăn khuya qua đó đi!"
"Không thành vấn đề!"